Ma Ngân

Chuyển Biến Tốt


trước sau

Trở về khách sạn Đại Sâm Lâm, nơi này không có biến đổi gì. Đừng lạ, một đống thi thể đóng băng ngoài cửa, thật là khiến người ta hết hồn.

- Mau lên, không được chậm trễ, đưa Phất Lạc cùng Dụng cụ kiểm tra độ chính xác cao lên lầu bốn.

Xuống xe, Tiêu Hoằng thúc giục đội quân tù nhân.

Bây giờ Tiêu Hoằng biết rõ, phải nắm chặt thời gian.

Đợi đưa Phất Lạc lên lầu bốn, Tiêu Hoằng nhanh nhẹn lắp ráp Dụng cụ kiểm tra độ chính xác cao, hình thành 5 cánh tay máy, đằng trước là Ma Văn kiêm tra chính xác cao, phần chủ thể là thùng kim loại cỡ lm, bên trong tràn đầy Khí văn độ chính xác cao. So sánh với máy kiêm tra Ma Văn bình thường, nó có độ chính xác rất cao, có thể kiểm tra được trạng thái thần kinh nhỏ hơn sợi tóc.

Nhìn Phất Lạc đã hết sức suy yếu, Tiêu Hoằng không thể đợi được nữa, đặt Dụng cụ kiểm tra độ chính xác cao lên giường, dặn Vương Quân cố định đầu Phất Lạc.

Tiêu Hoằng lập tức khởi động Dụng cụ kiểm tra, thoáng cái, 5 cánh tay máy nhắm ngay đầu Phất Lạc, ánh sáng đủ màu bắt đầu quét qua đầu óc Phất Lạc.

Ở trên bàn kim loại, 3 mặt màn hình bắn ra, chầm chậm hình thành hình nổi não bộ của Phất Lạc, trong đó tình trạng thần kinh có độ chính xác cực cao.

Khoảng 20 phút sau, đã quét xong, trước mặt Tiêu Hoằng là 3 cái hình nổi.

Tắt máy quét, Tiêu Hoằng nhìn vào bản đồ thần kinh của Phất Lạc ở giữa, quan sát một hồi, Tiêu Hoằng nhìn thấy được tình trạng thần kinh não của Phất Lạc bị tổn thương.

Thấy được thần kinh não của Phất Lạc đầy thương tích, phần lớn khô héo, nhất là khu vực khống chế ngôn ngữ cùng với cờ năng thân thể, tổn thương càng nặng hơn. Nếu so sánh thần kinh não như cây to che trời, như vậy khu vực rễ đã gần như héo khô.

Nhất là khu vực khống chế cơ năng thân thể, nếu hỏng hoàn toàn, sự trao đổi chất khống chế nhiệt độ cơ thể của Phất Lạc cũng hoàn toàn mất khổng chế, sau đó là chết đi.

Cho nên, Tiêu Hoằng còn lại rất ít thời gian.

Thoáng suy ngâm một lúc, lại quan sát cẩn thận 3 hình ảnh nổi, Tiêu Hoằng mở túi Ma Văn, lấy ra 22 cây kim Ma Văn. Ngoài ra còn có một cái hộp nhỏ, lớn cỡ bàn tay, bên trong là tài liệu thuốc mà Tiêu Hoằng thu gom được trong Sở thí nghiệm linh hồn, mỗi thứ cũng không nhiều.

Tiếp theo Tiêu Hoằng lấy ra một quyển sổ nhỏ, b trong ghi lại phương án trị liệu sơ bộ cho Phất Lạc mà Tiêu Hoằng thiết kế khi còn ở chỗ ẩn náu tạm thời.

Đa số những phương án này là Tiêu Hoằng thông qua phỏng đoán bệnh tình của Phất Lạc mà thiết kế, phần lớn không thích hợp, nhưng trong đó có một bộ mà Tiêu Hoằng cảm giác có thể ứng dụng được, thế là đủ rồi.

Tiêu Hoằng trực tiếp ngồi ở xuống bàn gần đó, mở khe nứt không gian lấy ra thùng kim loại, sau đó pha chế nước thuốc chữa trị thần kinh não độ tinh khiết cao, cùng với các loại Văn đan.

Trải qua 1 tiếng, trong tay Tiêu Hoằng đã pha chế 2 bình thuốc nhỏ, một đỏ một xanh lục, tản ra ánh sáng mờ, rõ ràng sử dụng kỹ thuật thẩm thấu năng lượng.

Đây là vì kích thích, tẩm bổ đầu óc Phất Lạc.

Ngoài ra, còn có 3 viên Văn đan.

Nhìn dung dịch trên tay, sắc mặt Tiêu Hoằng hết sức nghiêm túc, đây là lần đầu tiên Tiêu Hoằng trị liệu thần kinh não, trong lòng Tiêu Hoằng cũng không chắc, nhưng bây giờ hắn không có đường lui.

Đứng dậy, Tiêu Hoằng lại tới cạnh Phất Lạc, dùng dây da trói chặt thân thể Phất Lạc, dùng ống chích Ma Văn rút nước thuốc, chích vào trong những huyệt vị chỉ định.

Cắm xong 22 cây kim Ma Văn, trên đầu cạo trọc của Phất Lạc đã biến thành con nhím, khu vực tập trung chủ yếu là khống chế cơ năng thân thể, cũng là nơi Tiêu Hoằng phải chữa trị gấp rút, nếu không có lẽ Phất Lạc rất khó chịu được quá 1 tuần, nhất là bây giờ hắn đã không ăn được gì.

Bỏ 3 viên Văn đan vào miệng Phất Lạc, làm cho nuốt xuống, Tiêu Hoằng xòe 5 ngón tay, đặt lên đỉnh đầu Phất Lạc. Trong lòng bàn tay Tiêu Hoằng, nháy mắt hình thành một đoàn Ngự lực quang đỏ máu, đồng thời 22 cây kim Ma Văn phát ra chấn động cao tầng, cả căn phòng rung oong oong.

Vương Quân ở bên cạnh thấy vậy, sắc mặt khẩn trương bỗng thay đổi, lần đầu Vương Quân thấy được phương thức điều trị như thế.

1 phút sau, Tiêu Hoằng phát huy Ngự lực tới mức lớn nhất, những cây kim Ma Văn xếp hàng theo phương thức riêng phát ra diện quang đỏ đậm, kết nổi những cây kim Ma Văn với nhau.

Đồng thời thân thể Phất Lạc bắt đầu co giật, lúc này như không khống chế được mình.

Còn Tiêu Hoằng vẫn nghiêm mặt, trên trán toát mồ hôi, nên biết Tiêu Hoằng chỉ có Đại Ngự Sư cấp một, Phất Lạc lại là Ngự hồn cấp hai, giống như bắt ngựa non đi kéo cả chiếc xe.

20 phút trôi qua, Tiêu Hoằng đã đẫm mồ hôi, nhưng ánh mắt vẫn kiên quyết, hắn phải cứu được Phất Lạc.

Bỏ công không phụ lòng người, cố gắng suốt 20 phút, trên màn hình Dụng cụ kiểm tra độ chính xác cao, hình vẽ đã xảy ra biến đổi rất nhỏ.

Thần kinh khu vực khống chế cơ năng héo rút cuối cùng xảy ra biến hóa, dưới một loạt tẩm bổ và kích thích, thần kinh khô héo cuối cùng xuất hiện một chút dấu hiệu sống lại,
như cây khô một lần nữa nảy mầm.

Ánh mắt liếc màn hình, ánh mắt kiên quyết của Tiêu Hoằng không khỏi hiện lên vẻ vui mừng trút được gánh nặng, có hiệu quả rồi!

Phát hiện điều này, làm Tiêu Hoằng có tin tưởng rất lớn, khởi đọng Ma Văn Châu xanh đen bổ sung đầy Ngự lực, Tiêu Hoằng lại tăng mạnh điều động Ngự lực.

Cùng lúc đó, thành phố Tín Nghĩa, công tác xây dựng lại nơi này vẫn đang tiến hành khẩn trương, chỉ là xây dựng lại theo tình trạng ban đầu, phục hồi như cũ, cố gắng xóa hết dấu vết giết hại, thậm chí còn bổ nhiệm thị trưởng lâm thời.

Chẳng qua, nơi này vẫn do Vương Các định đoạt, lúc này Vương Các vẫn đang trong Sở thí nghiệm linh hồn, Lý Triệu Cương cũng đang ngồi trên bàn, lật xem hình ảnh tin tức binh lính Chiến Hồn gửi về.

Bởi vì địa khu Gia Tác không phải là phạm vi khống chế của Vương Các, cho nên quá khó lấy được hướng đi toàn diện của đội quân tù nhân. Vương Các chỉ lấy được mấy tấm ảnh ít ôi, nhưng đều rất giá trị, gồm Tiêu Hoằng giết hại đám người Lý Lôi, cùng tàn sát khách sạn Đại Sâm Lâm.

Chỉ cần xem ảnh, Vương Các có cảm giác trực tiếp nhất là Tiêu Hoằng vẫn duy trì tác phong ban đầu ở địa khu Gia Tác, hơn nữa 100% kết oán với Bạch Ti Đái trong địa khu Gia Tác.

Thử nghĩ xem, giết 1000 người tổ chức Bạch Ti Đái, làm sao có thể bỏ qua được?

Phân tích như thế, Vương Các trầm tư một lát, trực tiếp ra lệnh quân đoàn Chiến Hồn không được bứt dây động rừng, cấp tốc rời thành phố Tín Nghĩa, bí mật tới thành phố Diễm Dương.

Thành phố Diễm Dương gần sát địa khu Gia Tác, là thành phố khá lớn, nằm phía bắc địa khu Gia Tác.

Rõ ràng lúc này Vương Các đã bắt đầu điều động, chuẩn bị lặng yên tới gần đổi phương, sau đó xử lý.

Ở bên kia, trải qua 1 giờ điều trị, thần kinh ở khu khống chế cơ năng trong đầu Phất Lạc đã sống lại, còn Tiêu Hoằng, đã ướt hết mồ hôi.

Nhìn Dụng cụ kiểm tra độ chính xác cao, thấy được khu khống chế cơ năng của Phất Lạc khôi phục cơ bản, Tiêu Hoằng cuối cùng ngừng kim Ma Văn, ngồi thẳng xuống ghế, thở hồng hộc, mồ hôi nhỏ tích tách.

Nghỉ ngơi 5 phút, nhận khăn mặt Vương Quân đưa sang, Tiêu Hoằng kéo thân thể mỏi mệt đi tới, kiểm tra cách tình trạng của Phất Lạc.

Lúc này Phất Lạc đã chìm vào ngủ sâu, hoặc nói là trạng thái nửa hôn mê, đã hoàn toàn mất cảm giác.

Tiêu Hoằng cũng không lo lắng tình trạng này, đây là dấu hiệu đầu óc tiến vào trạng thái tự chữa trị, đương nhiên có thức tỉnh lần nữa hay không, mấu chốt là phải khỏi hẳn.

Trong lòng Tiêu Hoằng thật không chắc chắn, chỉ có thể làm theo những bước mình nghĩ ra, cố gắng không sai sót.

Nhưng đáng mừng trước mắt là Phất Lạc đã hết sốt nhẹ, nhịp tim, huyết áp... Cơ bản bình thường.

Rõ ràng là phát triển theo chiều hướng tốt, đồng thời cũng cơ bản khẳng định xem như bảo vệ được tính mạng của Phất Lạc. Bước tiếp theo là chữa trị những chỗ khác trong đầu óc, dù sao đầu óc Phất Lạc bị tổn hại rất nhiều chỗ.

Một vấn đề Tiêu Hoằng gặp phải trước mắt là không đủ thuốc nghiêm trọng, trước đó khổ cực lục soát Sở thí nghiệm linh hồn chỉ có chút tài liệu, mới một lần đã xài hết.

Xem ra phải nghĩ cách thu gom tài liệu mới được, thu gom tài liệu ở địa khu Gia Tác, có lẽ không phải chuyện khó.

Một ngày trôi qua, Tiêu Hoằng ngủ trên sô-pha trong phòng Phất Lạc một đêm, liền đi vào lầu ba, kéo Bạch Cáp Mô lên.

Lúc này Bạch Cáp Mô vẫn còn mơ ngủ, nhưng thấy bộ mặt lạnh bằng của Tiêu Hoằng, lập tức tỉnh táo lại.

- Bây giờ nói cho ta biết, đi đâu mới lấy được dược liệu, cùng với tài liệu chế tạo Ma Văn.

Tiêu Hoằng kéo Bạch Cáp Mò ra hành lang, lạnh giọng hỏi.

- Dược phẩm, đại gia, hôm qua ngài không thấy được sao? Chỗ Nhâm lão đại có, ngài muốn lấy cũng không có gì khó, đương nhiên nếu ngài muốn dược phẩm tài liệu quý giá, hay là tài liệu chế tạo Chiến Văn, vậy chỉ có đi cửa hàng Ma Văn Hồng Sâm thôi.

Bạch Cáp Mô suy nghĩ liền nói.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện