Trên thực tế, đoàn người này theo như lời Hàn Sinh nói, cùng chính là tiểu tổ tuần tra sắp tới sẽ đến thăm.
Chỉ là Hàn Sinh nhận được tin tức, nằm mơ đều không nghĩ tới, bên trong mấy người tới đây lại có Chuẩn thần phụ Cao Long Văn. Nên biết rằng, cái gọi là Chuẩn thần phụ nếu tương lai không xảy ra bất ngờ quá lớn, không thể nghi ngờ sẽ trở thành người nổi nghiệp của Cao Triết Cơ, trở thành thủ lĩnh của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc.
Cao Long Văn này cũng là người con thứ hai của Cao Triết Cơ, người con lớn nhất của hắn trong một lần đi thị sát tiền tuyển, không ngờ bị người Lạc Đan Luân đánh chết.
Nhận được tin tức như thế, không khỏi làm cho Hàn Sinh cảm thấy được sủng ái mà lo sợ, đồng thời cảm giác nghiêm trọng.
Ở trong văn phòng, Hàn Sinh nhìn xem thời gian, dựa theo thời gian Cao Long Văn xuất phát, dự tính còn khoảng ba, bốn tiếng là sẽ đến nơi, hết thảy đều quá mức đột ngột.
- Mau mau, truyền lệnh xuống, sửa sang khu neo đậu chiến hạm trung tâm của Bái Áo Thị, đồng thời lập tức chuẩn bị nghi thức nghênh đón long trọng, tiêu phí bao nhiêu tiền đều không sao cả, nhớ kỹ phải long trọng!
Hàn Sinh ngẩng đầu, nói rất nhanh, ra lệnh cho trợ thủ của mình.
- Hiểu rõ!
Trợ thủ đáp lại một tiếng, liền xoay người đi ra.
Đồng thời, chỉ thấy vẻ mặt trầm tĩnh của Hàn Sinh trước đó, hoặc ít hoặc nhiều có chút luống cuống, ngón tay không ngừng gõ gõ lên mặt bàn, đại não thì xoay tròn với tốc độ cao.
Hiện giờ Tín Nghĩa Thị không sai biệt lắm đã xây dựng lại xong, cái gọi là tù nhân của trại tập trung Tín Nghĩa, cũng đã nhét vào xong. Trong đó một bộ phận là từ các trại tập trung khác phân phối tới, còn có một bộ phận thì rõ ràng là người Cao Tương bắt tới từ mấy thôn xóm ở thâm sơn cùng cốc. Nói tóm lại, chính là không tiếc hết thảy cái giá phải trả, không thể ở thời điểm cấp trên tuần tra xuất hiện bại lộ gì quá lớn.
Về phần cái gì ôm ấp tình cảm chủng tộc? Đâu có trọng yếu bằng tiền đồ và địa vị của Hàn Sinh hiện tại chứ!
Cảm thấy đại khái không có trạng huống gì, hiện tại Hàn Sinh chỉ cảm thấy tai hoạ ngầm lớn nhất, thuộc về khu Gia Tác cùng với mấy ngàn tên tù nhân cho tới nay vẫn còn im bặt tin tức.
Không có dừng lại lâu, Hàn Sinh liền vội vàng cầm lấy Ma Văn thông tin, phát ra lời kêu gọi Vương Các.
Rất nhanh, hình ảnh của Vương Các liền xuất hiện ở trước mặt Hàn Sinh.
- Đại nhân! Có chuyện gì?
Vương Các hơi cúi người chào Hàn Sinh, rồi nhẹ giọng hỏi, sắc mặt cũng không dễ xem lắm. Điều này cũng không có gì kỳ quái, dù sao khu Gia Tác này ở trong mắt Vương Các đã biến thành một cái vấn đề phi thường nan giải, cần phải cẩn thận mới được.
- Ta vừa mới nhận được tin tức. Thánh Tử Thành đã phái ra tiểu tổ thị sát. Trong danh sách đó còn có Chuẩn thần phụ Cao Long Văn, nói vậy ngươi cũng biết ý nghĩa là gì rồi chứ?
Hàn Sinh vẻ mặt nghiêm túc, nói gằn từng chữ.
- Ta biết!
Vương Các nghe được ba chữ “Cao Long Văn”, ánh mắt khẽ động, vội lên tiếng đáp. Hắn cũng không nghĩ tới, Chuẩn thần phụ Cao Long Văn lại đi đến Tự Cường Châu thị sát.
- Hiện tại chuyện của Tín Nghĩa Thị, chúng ta có thể tận khả năng giấu giếm một phần lớn, dù sao muốn tẩy sạch giấu giếm toàn bộ là không có khả năng. Mà trước mắt, phương pháp duy nhất chúng ta có thể dùng là trong thời gian thị sát nửa tháng, tận khả năng đánh chết thêm nhiều tù nhân chạy trốn, để biểu hiện sự cường đại và quả quyết của Tự Cường Châu. Ngoài ra, nếu có thể hoàn toàn diệt trừ khu Gia Tác mà mấy chục năm nay mấy đời đảm nhiệm Châu trưởng đều không thể lay chuyển, cũng tuyệt đối là một sự kiện công lớn đấy!
Bên trong vẻ nghiêm trọng của Hàn Sinh, lóe ra một tia sáng ngời nói.
- Cái này... Ta tự nhiên biết! Nhưng mà...
- Không có nhưng mà gì cả! Đây là cơ hội của ta và ngươi!
Không đợi Vương Các nói ra câu nói kể tiếp, Hàn Sinh trực tiếp ngắt lời nói:
- Hiện tại, ta lệnh cho ngươi, tối đa nửa tháng, hoàn toàn dẹp yên triệt để tù nhân lẻn vào khu Gia Tác, cùng với toàn bộ khu Gia Tác cho ta! Nhất định phải ở trước mặt Cao Long Văn, triển lãm một mặt cường đại nhất của chúng ta!
- Đại nhân! Cái này ít nhiều có chút khó khăn, bởi vì chúng ta cần phải dò xét chi tiết tỉ mỉ khu Gia Tác, cùng với thế lực của những tù nhân kia mới được!
Vương Các lộ sắc mặt nghiêm trọng nói.
- Có khó khăn cũng phải tìm cách khắc phục, như vậy trên tay ngươi hiện tại có bao nhiêu quân?
Hàn Sinh hỏi tiếp.
- 25000 quân!
Vương Các đáp lại chi tiết.
- Như vậy, ta điều động thêm cho ngươi 5 vạn quân, tổng công như vậy là đủ rồi chứ? Tóm lại, chính là không tiếc hết thảy cái giá phải trả, thà ràng lấy binh sĩ đi lót đường, cũng phải san bằng khu Gia Tác! Ngươi nên biết rằng, đây là cơ hội tốt để ngươi và ta đi tới hướng hào quang sáng ngời vô hạn!
Hàn Sinh giọng điệu hơi có chút run run nói, giống như một dân cờ bạc gặp phải giải thưởng lớn.
Vương Các dĩ nhiên có thể hiểu được ý, cùng với tâm tình của Hàn Sinh, hẳn chỉ có thể bất đắc dĩ gật gật đầu, quyết định làm theo.
- Tốt lắm! Nhớ kỹ, lần này toàn bộ dựa vào ngươi! Đây là cơ hội phải nắm bắt lấy!
Hàn Sinh lại dặn tiếp một câu rồi cắt liên lạc. Sau đó vội vàng đứng dậy, không quản tới hết thảy, đi chuẩn bị nghi thức nghênh đón hoành tráng long trọng.
Mà Vương Các ở Diễm Dương Thị, sau khi nghe nói như thế, sắc mặt lúc sáng lúc tối, thay đổi kế hoạch cẩn thận lúc ban đầu. Từ đó suy nghĩ về chiến thuật biển người. Đây hoàn toàn không phải là sở trường của Vương Các.
Nhưng nghĩ tới ở trước mặt Cao Long Văn, diệt trừ khối u của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, đây chính là công lao cực lớn nha! Nhất là ở trước mặt Thân phụ tương lai, tuyệt đối sẽ khắc sâu ấn tượng trong hắn.
Nói không chừng Cao Long Vân tâm tình sảng khoái, liền trực tiếp điều hắn đi bắc bán cầu, bổ nhiệm làm chức vị quan trọng cũng nói không chừng. Bởi vì bắc bán cầu có Thiên Tế Tinh, bởi vậy, ở bắc bán cầu bất kể là mức lương hay là đủ loại đãi ngộ của sĩ quan, đều hơn xa ở nam bán cầu.
- Truyền lệnh xuống: Không cần tiến hành trì hoãn, hết thảy những gì Nhâm Thu yêu cầu đều cấp cho cô ta đi! Sau đó nói với cô ta, trong vòng một tuần, phải đem toàn bộ tin tình báo ta yêu cầu lại đây cho ta! Ngoài ra, truyền lệnh cho người của chúng ta, chuẩn bị sẵn bất cứ thời khắc nào sẽ phát động tiến công đại quy mô khu Gia Tác!
Vương Các ra lệnh cho Ngưu Lương từng chữ từng câu một.
- D�! Trưởng quan!
Ngưu
Lương đáp lại một tiếng, liền xoay người đi ra ngoài.
Mà Tiêu Hoằng ở bên kia, đối với biến cố đột ngột ở Tự Cường Châu, cũng không có nhận thấy được, trước mắt, Tiêu Hoằng có khả năng làm là dựa theo từng bước đi của mình, hoàn thành mục tiêu đạt tới yêu cầu của mình là được.
Cái gọi là mục tiêu chính là làm cho khu Gia Tác hoàn toàn ổn định lại, đồng thời lệnh cho Kha Lôi Ba xây dựng hoàn thành phòng tuyến theo hình thức của hắn. Về phần bản thân đội quân tù nhân, chính là toàn bộ đạt tới cấp bậc Ngự Sư đỉnh phong, đồng thời tận khả năng cung cấp Chiến Văn ưu tú cho họ.
Ngay lúc Tiêu Hoằng ở bên trong phòng đang hết sức chuyên chú chế tạo Chiến Văn Ngự Sư cấp năm, bất chợt Ma Văn thông tin bên cạnh Tiêu Hoằng lại truyền đến một hồi chấn động, thỉnh cầu gọi đúng là Nhâm Thu.
- Nhâm Thu, có chuyện gì?
Tiếp nối liên lạc, Tiêu Hoằng mặt không đổi sắc lên tiếng hỏi.
- Ngay vừa rồi, Ngưu Lương đột nhiên phát đến thông tri, quyết định trước thời hạn ba ngày, sẽ cung cấp đủ các thứ tổ chức Bạch Ti Đái yêu cầu. Nhưng ta dựa theo thái độ làm người của Ngưu Lương, bọn chúng cũng không phải là hạng người rộng lượng như vậy, cuối cùng ta cảm thấy trong đó có chỗ không thích hợp, nhưng cũng không biết là không thích hợp chỗ nào!
Nhâm Thu nói với Tiêu Hoằng, mặt đầy vẻ nghiêm túc.
Tiêu Hoằng nghe nói như thế, thần sắc thoáng hơi đổi sắc. Tuy rằng Tiêu Hoằng không dám khẳng định, nhưng là dựa theo quán tính để phân tích, giao dịch trước thời hạn dường như là để chạy theo thời gian.
- Hay là sư đoàn Chiến Hồn sắp tới sẽ xuất động?
Tiêu Hoằng nhẹ giọng lẩm bẩm một câu, nhưng cũng thấy không chính xác. Tuy nhiên, vẫn là phòng bị một chút là tốt nhất.
- Trước không quản chuyện gì khác, cứ đi nhận các thứ về rồi tính sau. Những tài liệu đó đều là nhu cầu cấp bách của chúng ta, mặt khác lệnh cho tất cả chiến lực của khu Gia Tác, tiến vào trạng thái đề phòng!
Tiêu Hoằng lệnh cho Nhâm Thu.
- Đã biết!
Nhâm Thu đáp lại một tiếng, rồi cắt liên lạc.
Buông Ma Văn thông tin, Tiêu Hoằng cũng không có ở tiếp tục chế tạo Chiến Văn, mà dời ánh mắt nhìn lên bản đồ khu Gia Tác ở bên cạnh, bắt đầu trầm tư suy nghĩ.
Chủ yếu là phân tích hình dạng địa lý toàn bộ khu Gia Tác, làm thế nào có thể ứng dụng đầy đủ vào thực tế.
Bái Áo Thị.
Tiếp sau mấy mấy tiếng, lại nhìn chỗ khu neo đậu chiến hạm trung tâm ở Bái Áo Thị, đã giăng đèn kết hoa, mặt sân kim loại đã được mây vạn công nhân lâm thời rửa sạch một lần, đồng thời lót lên trên một lớp thảm đỏ tươi đẹp.
Tuy rằng thời tiết còn là trời đông giá rét, nhưng phía trên quảng trường, đã là hoa tươi rực rỡ, trước đó an bài quần chúng đã tụ tập từ sớm, trong đó xen lẫn vô số binh sĩ tinh anh, toàn bộ mặc thường phục.
Giờ này Hàn Sinh chạy chiếc xe chuyên dùng đi vào bên cạnh trung tâm khu neo đậu chiến hạm, sắc mặt hắn hoặc nhiều hoặc ít tràn ngập vẻ không yên và khẩn trương.
Nếu chỉ là đoàn tuần tra bình thường thì còn dễ nói, chỉ một khoản tiền chắc chắn sẽ đâu vào đó, chỉ cần không bại lộ ra điều gì quá lớn, đều có thể che đậy bỏ qua, nhưng đây là Cao Long Văn tự mình đến? Khoản đãi nhưng đúng là còn xa không có hiệu quả lớn như vậy.
Cao Long Văn cần là cái gì? Hàn Sinh có thể hiểu được đó chính là thành tích công trạng. Đương nhiên điểm này Hàn Sinh tháo vát đã chuẩn bị tốt! Tuy rằng Thánh Tử Thành bên kia không nói gì nhưng hết mười phân là có ý tứ này: Để khi Cao Long Văn đến đây, ở dưới dẫn dắt của Cao Long Văn, bẻ gây nghiền nát loại trừ khối u của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, để biểu hiện một mặt uy vũ, quả cảm của hắn.
Rất nhanh, bên trên bầu trời Ma Văn vận binh hạm xa hoa dưới hộ tống của hơn hai trăm Ma Văn chiến đấu cơ từng chút từng chút xuất hiện, phóng lớn, cuối cùng treo trên khu neo đậu chiến hạm. Ngay sau đó, chậm rãi hạ xuống chỗ chỉ định trên khu neo đậu chiến hạm.
Chờ đợi thời gian chừng mười phút, đợi 1000 binh sĩ Thánh tử tinh nhuệ từ trong Ma Văn vận binh hạm đi ra, đồng thời vào vị trí cảnh giác, lúc này cửa khoang vận binh hạm mới chậm rãi mở ra.
Ngay sau đó, Cao Long Văn một thân mặc áo khoác màu đen, chậm rãi xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Cả người nhìn qua, hơi mập mạp, giữ một mái tóc ngắn chải vuốt vô cùng chỉnh tề, đôi mắt nhỏ một mí điển hình của người Cao Tương, dáng người cũng không cao lắm.
Theo cửa khoang hạm hoàn toàn mở ra, lại nhìn Cao Long Văn lộ ra vẻ tươi cười nhu hòa vô cùng thân thiết, tiếp theo phất tay áo với mọi người.
Đồng dạng ngay khoảnh khắc Cao Long Văn phất tay áo, toàn bộ mọi người trên khu neo đậu chiến hạm liền đồng loạt phát ra tiếng hoan hô vang trời, tiếng “hoan nghênh” vang lên liên tiếp, thậm chí một ít người Cao Tương, trên khuôn mặt khô héo còn vô cùng kích động rồi nước mắt.
Về phần Hàn Sinh cũng đã toàn bộ thu liễm vẻ thấp thỏm không yên, khẩn trương, lại biến thành là cung kính, bên trong có chứa một chút nghiêm túc. Tiếp theo vội sải bước đi tới trước mặt Cao Long Văn, cúi mình thật sâu, cái loại gập mình chín mươi độ này.