Mà loại phương thức công kích này, cũng bị Tiêu Hoằng mệnh danh là Tụ Tiêu Đả Kích, nói trắng ra chính là Tiêu Hoằng thông qua một loại thủ pháp đặc thù, có thể cho hai chùm tia sáng trong nháy mắt giao nhau tụ hội, không phải triệt tiêu lẫn nhau, mà là tụ tập cùng một chỗ, đạt tới giao hòa hoàn toàn.
Nói trắng ra là mỗi lần thêm một chùm tia sáng giao hòa, uy lực của chùm tia sáng sẽ cường đại gấp đôi.
Các đội quân tù nhân khác nhìn thấy hình ảnh như vậy, sắc mặt cũng đã xảy ra một ít biến đổi, loại công kích hình thức tập trung này hiển nhiên là không gặp nhiều lắm, đương nhiên nếu dùng tốt lắm, đó tuyệt đối là một loại thủ đoạn công kích không thể khinh thường.
Thử nghĩ một chút, nếu tụ tập cùng một chỗ 500 chùm tia sáng, như vậy uy lực chính là gấp 500 lần trước đó, nói vậy cho dù là lão quái cấp Ngự Hồn muôn chống lại cũng phải suy nghĩ cẩn thận.
Ngay lúc ánh mắt mọi người ở đây đều khẽ biến, lại nhìn Mặt Thẹo và Diệp Lâm cũng lần lượt khởi động Toàn Oa Chiến Văn, bắn ra chùm tia sáng.
Theo bốn chùm tia sáng giao hội cùng một chỗ, lại nhìn ngay ở giữa Ma Văn phòng hộ đã biến thành màu vàng, văn lộ khu vực bên cạnh Ma Văn phòng hộ, cũng trở nên vô cùng sáng ngời, đồng thời bắt đầu từng chút từng chút toát ra khói trắng.
Hiển nhiên giờ khắc này, Ma Văn phòng hộ kia dường như đã đạt tới cực hạn.
Chủ quản hậu cần đứng ở một bên quan sát, đã có chút trợn tròn mắt, hắn vạn lần không ngờ, Chiến Văn của Tiêu Hoằng chế tạo, uy lực lại biến thái như thế, không ngờ lại còn có chứa công năng chồng lên.
Chẳng lẽ Chiến Văn phòng hộ của Đại Ngự Sư cấp năm cứ như vậy bị trực tiếp đánh xuyên qua hay sao? Lúc này nhân viên hậu cần bắt đầu cảm thấy có chút khó tin.
Nhưng mà, đây dường như còn là bắt đầu sự kinh ngạc của nhân viên hậu cần. Ngay sau đó, bọn họ lại mở to mắt nhìn, lại một chùm tia sáng trực tiếp tụ tập tới ngay giữa tấm bia Ma Văn phòng hộ, năm chùm tia sáng thăng tắp giờ khắc này toàn bộ hoàn toàn tụ tập vào một điểm.
Trái lại Chiến Văn phòng ngự được xưng là quân đội Lý Hải Quận đánh không xuyên thủng kia, đã bốc khói lên dày đặc cuồn cuộn!
“Xoảng...
Liên tiếp ánh lửa hiện lên dọc theo văn lộ Ma Văn phòng hộ, Ma Văn phòng hộ hoàn toàn nổ tung, đã không còn có bảo hộ của Ma Văn phòng hộ, trong nháy mắt tấm thép hợp kim thật dày kia liền trực tiếp bị đánh xuyên thủng, một chùm tia sáng nhỏ bé bằng cỡ cổ tay chói mắt trực tiếp xuyên thấu tấm thép hợp kim mà ra, hào quang sáng ngời thậm chí làm cho bốn phía u ám trở nên sáng ngời lên.
- Đánh... Đánh xuyên qua rồi?
http://truyenc
uatui.net Chủ quản hậu cần nhìn một màn trước mắt, lập tức có chút phát mộng, làm cho người ta có cảm giác không có mảy may cố sức liền gọn gàng dễ dàng như vậy, từng chút từng chút đã xuyên thủng tấm bia Ma Văn phòng hộ của Cơ Ốc, tuy rằng năm người đồng thời hiệp lực, nhưng lúc trước quân đội Lý Hải Quận chính là mấy trăm người cuồng oanh lạm tạc đều không thể lay chuyển mảy may nào.
Các thành viên đội quân tù nhân khác đối với Ma Văn phòng hộ cũng không có hứng thú, mà đôi mắt nhìn Toàn Oa Chiến Văn càng thêm mê muội. Bọn họ bản thân chính là một chỉnh thể, mà tính năng tập trung của Toàn Oa Chiến Văn, không thể nghi ngờ sẽ làm cho đoàn đội hiệp tác của họ như cá gặp nước, có thể nói là đơn thể và hiệp tác kết hợp hoàn mỹ.
- Này! Như thế nào lại làm hỏng rồi!
Thấy mấy người Thiết Nam đình chỉ khởi động Chiến Văn, Tiêu Hoằng lại bật thốt ra như thế, bên trong giọng điệu mặc dù không có trách cứ, nhưng lại tràn ngập vô tận tiếc hận:
- Uổng cho một cái Ma Văn phòng hộ thật tốt, sau này còn có công dụng gì nữa!
- Không có biện pháp! Chúng ta cũng không nghĩ tới vật đó lại giòn như vậy. Năm chúng ta mới dùng có chút lực, không nghĩ tới đã trực tiếp đánh xuyên qua, không đợi chúng ta vận dụng toàn lực nữa!
Thiết Nam nhún vai, thần tình bất đắc dĩ nói, bên trong hai mắt lại lóng lánh dư ba vẻ hưng phấn và rung động. Có Chiến Văn như vậy sức chiến đấu của đội quân tù nhân, không thể nghi ngờ sẽ lại lần nữa được tăng lên một mảng lớn.
Trái lại chủ quản hậu cần thì hoặc ít hoặc nhiều có chút phát mộng. Hắn biết đội quân tù nhân rất cường đại, biết Tiêu Hoằng bổn sự không nhỏ, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới lại biến thái như thế. Mà trong lời nói bộc tuệch của Thiết Nam kia, nếu như truyền tới tai Cơ Ốc, không biết tâm tình hắn sẽ như thế nào nữa? Nhục nhã hay là nổi trận lôi đình?
- Quên đi!
Tiêu Hoằng cũng lười tính toán chi li về chuyện này, khẽ quay đâu, hỏi gã chủ quản hậu cần:
- Còn có tấm bia nào cứng rắn hơn một chút không?
Lại nhìn chủ quản hậu cần, ánh mắt đã bắt đầu có chút đăm đăm, tiếp theo lắc lắc đầu cực mạnh.
- Nếu như vậy, phiền ngươi tìm chút thời gian đi thương lượng với người chế tạo Ma Văn phòng hộ này, bảo hắn giúp chúng ta làm nhiều thêm vài cái, phải chắc chắn một chút, càng chắc chắn càng tốt, về phần cần bao nhiêu kim tệ, cứ trích ra trong phí nhập ngũ!
Tiêu Hoằng từ từ nói, giọng điệu vô cùng thoải mái, hoàn toàn không có chút quan tâm.
- Ái chà... Cái này!
Chủ quản hậu cần mù quáng gật gật đầu nói.
Ngay sau đó, Tiêu Hoằng cũng không dừng lại lâu ở trong này, đơn giản nhắc nhở vài chuyện, xác định một chút thời gian giao hàng nhóm Toàn Oa Chiến Văn tiếp theo rồi rất nhanh rời đi. Dù sao hiện tại Tiêu Hoằng cũng không phải là một người rảnh rỗi.
Trái lại đội quân tù nhân thấy Tiêu Hoằng rời đi, lập tức nhao nhao ào tới vây quanh đám người Thiết Nam, Hứa Kính Uy... Tại đương trường, muốn mượn Chiến Văn của họ một chút, hưởng thụ trong chốc lát.
Tiêu Hoằng quay về trụ sở, như trước không có nhàn rỗi, mà tiếp tục khoanh chân ngồi ở đầu giường, sử dụng Ma Văn tu luyện Ngự Nhiên bắt đầu tiên hành tu luyện cho mình.
Trước mắt trừ đủ loại chuyên như rừng, Tiêu Hoằng còn cấp bách phải làm, chính là tận khả năng mau chóng làm cho thực lực của bản thân tăng lên tới Đại Ngự Sư cấp hai.
Cứ như vậy thời gian nửa tháng nhoáng lên một cái mà qua.
Trong thời gian nửa tháng này, Ngự lực của Tiêu Hoằng đã tăng lên tới 19300 cổ. Đồng thời, Tiêu Hoằng cũng đã chế tạo 230 cái Toàn Oa Chiến Văn trang bị cho đội quân tù nhân.
Không thể phủ nhận, chính là thời gian ngắn ngủn nửa tháng như vậy, Lý Hải Quận tiêu hao cũng không nhỏ. Trên cơ bản trưng thu được thu nhập từ thuế, một bộ phận cung cấp cho giáo dục, cải thiện trường học một phần lớn khác
chính là tiêu hao cho quân phí. Bởi vì kế hoạch tàu ngầm, cùng với Tiêu Hoằng điên cuồng chế văn, chỉ trong nửa tháng đã chi tiêu tới ba tỉ kim tệ.
Có thể nói kiếm tiền mau, tiêu tiền cũng không chậm. Đương nhiên, nếu suy nghĩ thoải mái một chút có tiêu phí như vậy, có thể làm cho mậu dịch ở chung quanh bắt đầu trở nên càng thêm sinh động hơn lên.
Phố lớn ngõ nhỏ tửu quán, cửa hàng Ma Văn lớn có nhỏ có, đã tùy ý có thể thấy được đủ các loại cửa hàng, trên cơ bản cũng tính là an cư lạc nghiệp rồi.
Cùng lúc đó, sau khi đưa đến một số lớn Toàn Oa Chiến Văn tới trong tay đội quân tù nhân, Tiêu Hoằng liền đi tới chỗ bờ biển Lý Hải Quận, tự mình ngồi xổm phía trên vách đá, nhìn nhất cử nhất động ở phía dưới.
Ước chừng đầu nhập vào mấy vạn người, đồng thời ném vào một tỉ rưỡi kim tệ, trong số đó còn không tính Tiêu Hoằng phát ra một lượng lớn Hàn băng vạn năm. Giờ phút này bến tàu trong lòng đất đã toàn bộ xây dựng hoàn thành, dưới mặt nước biển, một khối hợp kim Vi Mễ to lớn chiều dài ước chừng tới 200 thước, đã được tạo dáng ra một khung Ma Văn tàu ngầm.
Nhìn qua hơi giống một cái đĩa bị kéo dài thành hình thoi. Nhân viên công tác của bộ phận công nghiệp, cùng với đội quân tù nhân có liên quan tới cơ giới, Ma Văn, cũng đang thành lập từng cái Ma Văn, trang bị vào trong đó, hết thảy đều có vẻ rất gọn gàng ngăn nắp.
Tiêu Hoằng ngồi xổm trên vách đá, thời điểm này, trong óc một lần nữa trở nên linh hoạt lên. Nếu có thể ứng dụng được cái gọi là Chiến Văn phòng hộ gì đó của Cơ Ốc thêm vào toàn bộ bên trong Ma Văn tàu ngầm, hiển nhiên năng lực phòng hộ của tàu ngầm khẳng định sẽ nâng cao một bước.
Gần như tiến vào bên trong Lý Tư Giai Nội Hải, sẽ không có linh thú nào có thể tạo thành hư hao cho Ma Văn tàu ngầm.
Chỉ có điều hiện tại Tiêu Hoằng hoàn toàn không biết gì về Cơ Ốc.
Đối với chuyện này Tiêu Hoằng cũng chỉ có thể khẽ thở dài một hơi. Tiếp theo liền nhảy vào bên trong bến tàu, bắt đầu hiệp trợ với đám người Hải Luân chế tạo Ma Văn tàu ngầm, tiến hành chủ yếu là chế tạo một ít vũ khí Ma Văn.
Hàn Thương Quận.
Nơi này so với các quận khác của Thiên Tế Tinh, nhìn qua tương đối hoang vắng một ít, phóng mắt nhìn tới cây cối cực ít, hẻm núi đan chéo dọc ngang, ít nhiều có chút gốc cây, bụi cỏ, cùng với những tảng đá lớn cấu thành hình dạng đất đai chủ yếu của nơi này.
Đương nhiên, đừng nhìn nơi này có vẻ cằn cỗi, nhưng cũng là một quận cất chứa tài liệu hệ khoáng vật nhiều nhất của Thiên Tế Tinh. Đây cũng là vì sao, Tiêu Hoằng triển khai chế độ kim tệ, nơi này vốn cũng không có phản ứng gì quá lớn, chính là trực tiếp bán quặng mỏ cũng đủ duy trì hết thảy vận hành ở Hàn Thương Quận.
Mà Cơ Ốc ở Hàn Thương Quận chính là quản hạt hết thảy công việc về nghề nghiệp Ma Văn, mà bản thân Cơ Ốc sở trường nhất thuộc về Chiến Văn loại phòng ngự, gần như cũng là một đệ tử đắc lực nhất của Tiết Huyền Vinh.
Giờ phút này Cơ Ốc đang ở trong Sa Chi Thành của Hàn Thương Quận, nơi này cũng là vị trí công sở của hắn. Cơ Ốc thoạt nhìn đại khái cũng chỉ hơn ba mươi tuổi, trên thực tế gần như đã tới bảy tám chục tuổi. Tuy nhiên, bất kể là tướng mạo hay là bản tính, cũng chưa thật sự thành thục một chút nào, thời điểm hơn hai mươi tuổi là bộ dáng gì thì hiện tại cũng gần y như vậy, luôn làm cho người ta có cảm giác mơ hồ không chừng.
- Cái gì? Ngươi nói lại một lần cho ta nghe!
Cơ Ốc đang ở trong văn phòng, nhìn vào màn hình, một đôi mắt nhỏ láo liên đã mở thật lớn.
- Cái đó... Quận trưởng nhà ta nói Ma Văn phòng hộ của ngài không đủ rắn chắc. Tuy nhiên coi như không tệ! Hy vọng Cơ Ốc đại nhân có thể tiếp tục chế tạo ra vài cái rắn chắc một chút, cái kia trước đây ngài lưu lại ở Lý Hải Quận, không có kiên trì được mười giây đồng hồ, đã bị đội quân tù nhân đánh xuyên thủng!
Chủ quản hậu cần căn cứ quân sự Phí cổ của Lý Hải Quận, thông qua Ma Văn thông tin kiên trì nói với Cơ Ốc.
Tuy rằng lúc này sắc mặt của chủ quản hậu cần nhìn qua tràn ngập vẻ thấp thỏm không yên, nhưng khi lời này truyền vào trong tai Cơ Ốc, lại dường như tràn ngập mùi vị khiêu khích.
Không nên quên, hắn chính là Chế văn sư có được thực lực Đại Ngự Sư cấp năm. Nói như thế, trừ Tiết Huyền Vinh sư phụ hắn đường đường là thành viên Tống Táng kỵ sĩ đoàn, hắn gần như được coi là thủ tịch Chế văn sư của Thiên Tế Tinh.
Cái gì kêu là không kiên trì được mười giây? Cái gì kêu là làm cho rắn chắc một chút? Lời này truyền vào trong tai Co Ốc, phiên dịch trắng trợn một chút chính là: “Ngươi làm Ma Văn phòng ngự rất tệ, có thể hay không làm cho tốt hơn một chút!
- Xem ra, Hải Quận của các ngươi từ khi Tiêu Hoằng đến đây đã thành tinh rồi ư?
Cơ Ốc ngồi ở trước bàn giấy, ngoài cười nhưng trong không cười nói, làm cho người ta có cảm giác vẻ mặt đó đã sượng cứng lại một chỗ.