Chưởng môn Thiếu Lâm Tự và Bích Ngọc dẫn đầu. Theo sau là các đại môn phái và môn phái nhỏ. Họ truy tìm tin tức vài tháng trời đều không có một tin tức hữu dụng. Mọi thứ đều chìm trong bí ẩn. Nhưng họ phát hiện ra một điểm mà ma nữ yêu nghiệt này xuất hiện nhiều lần ở Thanh Hương Viện. Họ mai phục sẵn sàng nhưng không thấy bóng dáng của nữ nhân hồng y. Chỉ thấy một thư sinh hồng y ra vào thường xuyên. Bích Ngọc nhận ra đó chính là thư sinh Ma Thiên. Điều tra ra mới biết lão bản của Thanh Hương Viện là nam hồng y này. Không ai nghĩ đến nam hồng y và nữ hồng y này là cùng một người ngoại trừ Bích Ngọc. Bởi vì linh cảm của nữ nhân rất chính xác. Nàng cũng không dám tin vào điều mình mới nhận ra. Nó khiến nàng ta tỉnh tảo:"Ngươi dám đùa giỡn tình cảm của ta sao?"Bích Ngọc muốn dùng kiếm đâm thủng trái tim của Thiên Tuyết. Yêu hận đan xen khiến Bích Ngọc gần như mất hết lý trí. Nàng hận người đã giết các đệ tử của mình. Nhưng lại yêu nam nhân hồng y ngay lần đầu tiên gặp.Một mình đi theo nam nhân hồng y đến ngọn núi phía sau của kinh thành. Bích Ngọc càng ngạc nhiên hơn khi nó nằm gần sát nơi tổ chức đại hội võ lâm.Thiên Tuyết biết có người theo dõi mình. Nhưng vẫn đi về hướng của Ma Cung. Cô xác định người này đi và không có đường trở về. Thiên Tuyết dừng lại làm cắt đứt suy nghĩ của nàng. Cô lên tiếng:"Nàng đi theo ta nãy giờ đã thấy đủ chưa?"Bích Ngọc vừa nói vừa khóc:"Tại sao ngươi lại đùa giỡn tình cảm của ta? Ngươi là ai?"Thiên Tuyết không ngờ Bích Ngọc lại yêu nam nhân hồng y. Cô nói thật:"Ta là Ma Thiên Tuyết. Nữ nhân mà các ngươi muốn giết chết. Ma chủ của Ma Cung."Bích Ngọc giận dữ chất vấn:"Tại sao ngươi lại giết hết các đệ tử của ta? Tại sao chứ?"Thiên Tuyết thản nhiên trả lời:"Các nàng muốn giết ta trước."Bích Ngọc điên cuồng hét lên:"Ngươi thật tàn nhẫn."Nàng cầm kiếm xông lên. Hai hàng nước mắt bay trong gió. Như những viên pha lê trong suốt rơi xuống đất.Thiên Tuyết cầm kiếm đỡ những đường kiếm của Bích Ngọc. Mỗi một nhát kiếm đều dồn người ta vào chỗ chết. Thiên Tuyết không sử dụng kiếm pháp của mình. Bởi vì cô biết chỉ cầm ra tay. Bích Ngọc sẽ không có đường sống.Đến khi Bích Ngọc cạn hơi sức. Nàng gào lên:"Ngươi muốn đùa giỡn với ta nữa sao?"Thiên Tuyết không nói gì. Cô im lặng cho nàng phát tiết. Khi cô không tập trung đề phòng một kiếm hướng thẳng trái tim của cô đâm tới. Bích Ngọc dùng kiếm giả vờ đâm tới. Theo bản năng Thiên Tuyết dùng nội công đánh văng Bích Ngọc ra xa.