"Đi mất rồi, vậy mình dạo chơi ba ngày này vậy." - Tà Huyết nhìn theo chiếc xe màu đen, ánh mắt hắn nhanh chóng chuyển hướng sang những cửa hàng, đặc biệt là mấy cô gái bên trong đó.
"Này Lây Lít, ở đây có nơi nào thú vị không?" - Tà Huyết ngó nghiêng bốn phía.
Dòng người đã bắt đầu di chuyển trở lại, phố xá lại tấp nập ồn ào.
Tà Huyết đi vào một cửa hàng cà phê, nơi rất nhiều nam thanh nữ tú đang uống nước và tán dóc.
Những người đàn ông ăn mặc lịch lãm sang trọng, còn những cô gái ăn mặc vô cùng gợi cảm quyến rũ. Họ mặc những bộ váy ôm sát người, chiết eo ngực khoét sâu để lộ dáng người nóng bỏng.
Khi Tà Huyết vừa ngồi xuống ghế thì một thiếu nữ robot mặc đồ hầu gái đi lại gần.
"Xin chào quý khách, đây là thực đơn." - Thiếu nữ người máy đưa cho Tà Huyết một tấm bảng phát sáng.
"Ta chọn thứ này." - Tà Huyết chỉ tay vào một ly nước màu đen.
"Lây Lít, nàng muốn uống gì không?" - Sau đó xoay sang hỏi Lilith.
"Máy móc thì không ăn uống thức ăn của người bình thường." - Lilith lắc đầu từ chối.
Sau một lúc thì người máy hầu gái trở lại với một ly nước. Tà Huyết vừa nhấm nháp, vừa ngẩn ngơ nhìn ngắm những thiếu nữ Othelo trong tiệm.
Sau những tháng ngày lang thang trong rừng, cùng lũ côn trùng và máy móc chiến đấu. Tà Huyết lại có thể nghĩ ngơi, hưởng thụ thú vui chiêm ngưỡng cái đẹp của hắn.
Nhưng ánh mắt không chút kiêng dè của Tà Huyết lại khiến nhiều người khác khó chịu.
"Chị, gã kỳ quái kia cứ nhìn chúng ta chằm chằm, thật là khó chịu. Sao hắn lại ăn mặc quái dị như vậy, còn gắn sừng giả và nhuộm tóc đỏ loét nữa chứ, nghĩ mình là DevilMan sao?" - Một cô gái mặc váy xanh càu nhàu.
"Em đừng nói như vậy, phê phán cách ăn mặc của người khác là vi phạm quyền tự do của mỗi người." - Người chị gái đáp lời, nàng đang liên tục gõ vào một màn hình ánh sáng.
"Nhưng ánh mắt của hắn thật khó chịu, giống như muốn nhìn xuyên qua quần áo." - Thiếu nữ váy xanh vẫn cảm thấy khó chịu.
"Như vậy có nghĩa là em rất xinh đẹp và gợi cảm đấy, có lẽ là anh ta thích em thôi, không cần quá khó tính, hay là em thử nói chuyện với anh ta xem." - Người chị gái trêu chọc.
"Không đời nào!" - Cô em gái bực tức nói, nàng quay sang trừng mắt nhìn Tà Huyết, cố tỏ ra hung dữ.
"Chà, vui vẻ vậy đủ rồi." - Tà Huyết thở dài, nếu sở thích của hắn gây ra phiền phức cho người khác, thì hắn sẽ dừng lại.
Hắn vẫy tay với hầu gái, tỏ ý muốn thanh toán tiền.
"Đây, cô không cần thối lại." - Tà Huyết lấy ra một viên kết tinh đưa cho hầu gái, nhưng nàng chỉ đứng yên mà không cầm lấy.
"Không đủ sao, xin lỗi, vậy hai viên chắc đủ rồi đúng không? Công nhận nước ở đây đắt thật đấy." - Tà Huyết phàn nàn, ở Thế Giới Máu thì hai viên kết tinh có thể mua được cả một bàn tiệc sang trọng.
"Phiền ngài cho mượn thẻ công dân, của ngài hết hai mươi điểm cống hiến." - Robot hầu gái nói với giọng êm dịu.
"Thẻ công dân là cái gì? Sử dụng thẻ hội lính đánh thuê được không?" - Tà Huyết lấy ra thẻ lính đánh thuê của hắn, đây là cái thẻ duy nhất hắn có.
"Anh thật là ngốc, người Othelo không sử dụng tiền bạc hay đá quý để chi trả."
"Giai cấp tư bản tạo ra tiền bạc để biến những người vô sản thành nô lệ. Bóc lột sức lao động của họ trong những nhà máy. Lòng tham của con người cũng từ tiền bạc và tham muốn sở hữu mà ra."
"Vậy nên khi thành lập Băng Nguyên, Ngài Robert đã ghi rõ trong hiến pháp "Công dân Băng Nguyên sẽ không có tư bản hay vô sản, không có người giàu hay người nghèo. Mọi tài sản trên thế giới đều do Đấng Polaris ban tặng, mỗi người đều có quyền sở hữu và sử dụng như nhau." Không có tài sản riêng, không có tiền bạc thì người Othelo sẽ tự do, sẽ không còn bị lòng tham chi phối."
"Ngài Robert đã xóa bỏ sự phân biệt giàu nghèo, xóa bỏ quyền tư hữu cá nhân, xóa bỏ tiền bạc. Mọi tài sản trong Băng Nguyên đều sẽ được cung cấp miễn phí cho công dân."
Lilith giải thích cho Tà Huyết hiểu.
"Phiền ngài cung cấp thẻ công dân." - Robot hầu gái nhắc lại yêu cầu.
"Xin lỗi, nhưng ta không phải người Othelo nên không có thứ đó." - Tà Huyết thở dài.
Ánh mắt của người hầu gái thay đổi, không còn nhẹ nhàng nữa mà trở nên lạnh lùng.
"Nếu ngài không phải công dân Othelo, hành vi của ngài là tội ăn cắp tài sản, đội cảnh vệ sẽ đến sau ba phút." - Người máy hầu gái lạnh lẽo trả lời.
"Bình tĩnh, ta không kẻ trộm, ta có thể trả bằng kết tinh mà, cô nhìn kỹ đi, thứ này đáng giá lắm đấy." - Tà Huyết cố gắng thuyết phục.
Những người trong tiệm cà phê bắt đầu tránh xa Tà Huyết, họ đứng thành hàng nhường đường cho những cảnh vệ đang đến.
"Chết tiệt, Lô La bảo là không được gây rối, nhưng e rằng mình..." - Ánh mắt của Tà Huyết cũng thay đổi, hắn chuẩn bị lấy ra Thương Tần và hạ gục lũ cảnh vệ. . Truyện Huyền Huyễn
"Đây là thẻ công dân của tôi, tôi sẽ trả giùm anh ta." - Giọng nói của một cô gái vang lên.
Tà Huyết xoay lại nhìn thì thấy thiếu nữ mặc váy đỏ hồi nãy. Nàng đưa cho robot hầu gái một tấm thẻ màu vàng.
Từ đôi mắt của cô gái người máy chiếu ra một chùm sáng quét qua tấm thẻ.
"Cám ơn tiểu thư Roselia, phần ăn đã được thanh toán, chúc cô có một ngày tốt lành." - Ánh mắt của người máy hầu gái trở nên dịu dàng, nàng mỉm cười đi sang phục vụ những bàn khác.
Âm thanh báo động đỏ cũng biến mất.
"Sao chị lại giúp hắn ta cơ chứ, em thấy mấy