"Là như vậy sao, tôi đã mong rằng cái chết của mình có thể khiến người dân nguôi giận..."
"Thôi vậy... Othelo đã sớm bị hủy diệt từ hai trăm năm trước, có thể kéo dài như vậy đã là rất tốt..." - Lora thở dài một hơi, mặc dù nàng nói như vậy, nhưng ánh mắt lại trở nên mờ đục không ánh sáng, có thể thấy nàng rất buồn khi biết thứ nàng dùng cả sinh mệnh để bảo vệ lại bị hủy diệt.
"Anh biết nơi này là nơi nào không? Sau khi chết tôi cảm giác giống như đã ngủ một giấc rất dài, đến khi tỉnh lại liền xuất hiện ở đây." . Đam Mỹ H Văn
"Vốn dĩ còn cho rằng đây là Trung Giới, nơi linh hồn sau khi chết sẽ cư ngụ một đoạn thời gian, nhưng xem ra không phải vậy." - Lora nhìn ngắm bốn phía, khung cảnh hồ nước trong vắt, đồng cỏ rộng lớn với những loài hoa cỏ tươi tốt.
"Ta cũng không biết nữa, có lẽ Lilith sẽ biết." - Tà Huyết suy nghĩ một chút rồi trả lời.
"Lilith? Đúng rồi, cô ấy sống tốt chứ? Sẽ không phát sinh ra lỗi nào chứ? Lilith rất hay bị lỗi phần mềm, sau khi tôi chết e là không có ai giúp cô ấy sửa lại mã nguồn." - Lora tỏ ra lo lắng.
"Tiểu thư, tôi sống rất tốt." - Giọng nói của Lilith đột ngột vang lên.
Trong không gian lại xuất hiện vô số đốm sáng, lần này người xuất hiện là Lilith dưới hình dạng người máy trợ lý.
"Sao nàng lại đến đây?" - Tà Huyết bất ngờ hỏi.
"Anh không nhớ gì sao?" - Lilith ngạc nhiên hỏi Tà Huyết.
"Đừng kể Lora nghe sự thật về thế giới ảo này." - Âm thanh của Lilith vang lên trong đầu Tà Huyết, nàng khẽ dùng mắt ra hiệu.
"À, đúng rồi, tại sao ta không nhớ gì hết nhỉ?" - Tà Huyết hiểu ý, hắn bày ra vẻ mặt ngốc nghếch của hắn.
"Tôi và Tà Huyết mặc dù không kích hoạt Đĩa Mặt Trời, nhưng lại kích hoạt một máy gia tốc hạt, khiến Othelo quay ngược về thời điểm trong quá khứ."
"Cô nhìn xem, kia chính là mặt trời của Othelo." - Lilith chỉ tay lên bầu trời, nơi có mặt trời đang tỏa ra ánh sáng chói lọi.
"Còn nơi này chính là Othelo trong quá khứ mười ngàn năm trước, những người khác rất nhanh cũng sẽ đến đây."
"Hóa ra là như vậy, cám ơn cô Lilith." - Lora khẽ mỉm cười, nhưng nàng không quá tin tưởng những gì Lilith nói, nhưng cũng không hỏi gì thêm.
Những tia sáng lại một lần nữa hội tụ trong không trung, Ngài Achiles và Bà Mary ngã bịch xuống đất.
"Bà không sao chứ?" - Lora vội chạy tới đỡ Bà Mary dậy.
"Lora? Cháu còn sống sao? Không phải tất cả chúng ta đều bị treo cổ rồi sao?" - Ngài Achiles ngơ ngác nhìn mọi người.
"Lão già chết tiệt! Còn không phải là do ông phát điên gây ra tai họa sao! Chúng ta đều đã già, chết cũng không có gì đáng tiếc. Chỉ có Lora là còn quá trẻ, đều là do lão già ngu ngốc như ông hại nó." - Bà Mary tháo bỏ tấm mặt nạ kim loại, để lộ khuôn mặt hiền hậu của người phụ nữ tuổi trung niên. Mặc dù Mary đã hơn hai trăm tuổi, nhưng bởi vì trải qua nhiều lần cải tạo gien, nên trông bà vẫn còn khá trẻ.
"Xin lỗi Mary, vốn dĩ tôi chỉ định gây áp lực để bà cải thiện cuộc sống cho người dân, nhưng căn bệnh trầm cảm của tôi lại phát tác, mỗi lần nhắm mắt lại đều thấy oan hồn của những người vô tội xuất hiện. Khiến tôi không tài nào ngủ được, lâu dần tâm thần sinh ra vấn đề, đã làm ra những chuyện ngu xuẩn này." - Ngài Achiles ăn năn hối lỗi, sắc mặt của ông ta đã tốt hơn rất nhiều, chí ít là đôi mắt không còn vằn vện tia máu.
"Chúng ta đều đã chết, còn xin lỗi làm gì chứ? Tôi cùng ông tranh cãi hơn hai trăm năm, khi chết lại cùng huyệt, xem như rất có duyên phận." - Bà Mary mỉm cười, không tiếp tục oán trách Ngài Achiles.
"Xin lỗi Lora, đều là ta không tốt đã hại con chết oan." - Ngài Achiles áy náy nói.
"Bà Mary, Ông Achiles! Có thể được gặp lại hai người con liền cảm thấy rất vui, những chuyện đã qua mọi người không nên nhắc lại." - Lora nở nụ cười ngọt ngào.
"Đây là thế giới bên kia sao Lora? Lão Job vẫn luôn nói về việc sau khi chết linh hồn sẽ đến thế giới khác, chẳng lẽ lại là thật?" - Bà Mary lúc này mới nhìn ngắm thế giới xung quanh.
"Nơi này thật giống như Othelo trước kia, khi đó cây cối còn rất nhiều, hồ nước thì trong vắt. Nhưng tiếc là ta lại ủng hộ việc xây dựng nhà máy phát triển công nghệ, nếu không có lẽ Othelo vẫn là một hành tinh xanh tươi." - Ngài Achiles thở dài, trước khi gia nhập hội đồng tối cao, cùng Ngài Robert xây dựng Băng Nguyên thì ông ta là một lãnh đạo cấp cao của Đế Quốc.
"Mọi thứ đều là quá khứ rồi, đều trễ rồi..." - Bà Mary trầm ngâm nhìn hồ nước.
"Chưa trễ đâu Bà Mary, con nghĩ chúng ta có thể xây dựng lại Othelo một lần nữa, chúng ta sẽ biến nơi này thành thiên đường thật sự." - Lora tràn đầy tự tin, đôi mắt của nàng sáng long lanh trong suốt.
"Chỉ với mấy người chúng ta sao? Con còn trẻ nhưng bọn ta đã già cả rồi." - Bà Mary lắc đầu.
"Những người khác rất nhanh cũng sẽ đến đây." - Lora vẫn mỉm cười.
Ánh sáng lại hội tụ trong không trung, hơn mười người trong hội