Ác Quỷ Máu đi ra khỏi đại điện, trong lòng thì vô cùng phấn khởi.
"Hắc hắc, giả vờ tức giận, nhưng lại không có sát tâm. Như vậy là thích ta rồi, nàng cứ dọa ta đi, tối nay ta sẽ cho nàng biết ta lợi hại đến mức nào." - Ác Quỷ Máu nở nụ cười tràn ngập dục vọng.
"Tại sao ngươi không xin Minh Đế ban Yên Nhi cho ngươi? Muội muội ta thích ngươi như vậy, chắc chắn sẽ đồng ý." - Khi thấy Ác Quỷ Máu đi ra, Yên Lan liền chặn nó lại.
"Vì sao nàng không hỏi tại sao ta không xin Minh Đế ban nàng cho ta? Chẳng phải nàng cũng thích ta sao?"
"Vô sỉ! Ai thèm thích ngươi chứ! Kẻ nói không giữ lời, vô tình bạc nghĩa như ngươi sẽ chẳng có kết quả tốt gì." - Yên Lan cực kỳ khinh bỉ, mắng chửi liên tục.
"Hắc hắc, nàng yên tâm, cả Yên Nhi và nàng sớm muộn cũng sẽ là nữ nhân của ta, không cần gấp gáp như vậy."
"Cút! Ai muốn làm nữ nhân của ngươi chứ!" - Yên Lan tức giận rút kiếm, chém mạnh về phía Ác Quỷ Máu.
"Thật hung dữ! Đây là muốn mưu sát phu quân sao? Bớ người ta có người giết chồng." - Ác Quỷ Máu lách người né tránh, sau đó liền bỏ chạy, nhưng vẫn không quên trêu chọc một câu.
"Bỉ ổi! Hạ lưu! Vô liêm sỉ!" - Yên Lan tức giận mắng với theo, nhưng cũng không thèm truy đuổi.
Nàng giống như thường ngày, đứng phía ngoài cửa canh gác, để khi Minh Đế có việc cần thì kịp thời phục mệnh.
Mẹ con Minh Tuệ ở bên trong trò chuyện vui vẻ, mãi đến tận chiều tà mới dừng lại.
"Hôm nay mẫu thân hơi mệt, muốn về nghỉ ngơi sớm. Ta biết thương thế của con cũng chưa khỏi hẳn, tốt nhất là nên tĩnh dưỡng thêm một chút." - Minh Linh dịu dàng dặn dò, nàng lấy ra một hộp ngọc đưa cho con gái.
"Mẫu thân, Thanh Minh muốn ngủ với người." - Thanh Minh ôm lấy Minh Linh, khuôn mặt nhỏ ngẩng cao, ánh mắt long lanh cầu khẩn.
"Con ngủ với Minh Tuệ đi, mẫu thân mấy hôm nay thi triển nhiều thần thông để hạ giới, cần yên lặng tĩnh dưỡng một thời gian." - Minh Linh nhẹ nhàng đẩy cô bé ra.
"Ô... Con biết rồi... Khi nào người khỏe lại nhất định phải làm mứt Thanh Linh Quả cho con ăn..." - Thanh Minh phụng phịu nói.
"Đứa nhỏ này thật là... Quả thực rất giống Minh Tuệ lúc nhỏ..." - Minh Linh xoa đầu cô bé, rất là cưng chiều.
"Con bây giờ có U Linh Thể, công pháp Minh Tộc của ta sẽ không phù hợp, đợi mẫu thân tìm được công pháp quỷ tu thích hợp thì sẽ dạy cho con."
"Không cần đâu, Thanh Minh có thể tự mình tu luyện mà." - Cô bé lắc đầu.
"Con có thể hấp thụ năng lượng, sau đó tự chuyển hóa thành U Linh Lực." - Thanh Minh giải thích.
"Nếu thực sự như vậy thì mẫu thân sẽ không can thiệp, nhưng nếu con có thắc mắc gì thì cứ hỏi ta."
"Giờ mẫu thân về nghỉ ngơi trước." - Minh Linh nhẹ nhàng đứng dậy, dáng điệu thướt tha rời đi.
Minh Tuệ ở lại trong đại điện, tất cả quỷ sai và phán quan đều đã bị giết chết, người trong U Minh thành cũng chết hơn phân nửa, nàng lại có rất nhiều chuyện cần phải làm.
Chỉ có Thanh Minh là rãnh rỗi, cô bé lấy ra một viên ngọc máu, vừa ăn kẹo vừa suy nghĩ vẩn vơ.
"Ngươi mau đi chuẩn bị nước nóng, bổn cung muốn tắm rửa." - Minh Linh nhìn thấy Yên Lan thì ra lệnh.
"Tuân lệnh Minh Đế!"
"Ừm, Yên Nhi đâu rồi? Tại sao không đi cùng ngươi?"
"Muội ấy có lẽ bận chút việc riêng, thần sẽ đi tìm về ngay." - Yên Lan vội vàng trả lời.
"Ngươi đi đi." - Minh Linh gật đầu, sau đó xoay người rời đi.
"Muội muội cũng thật lạ, vì sao lại ở trong phòng tắm lâu vậy? Tắm rửa cũng không lâu vậy đi." - Yên Lan liền quay lại phòng tắm để kiếm Yên Nhi.
Khi nàng đi gần đến nơi thì nghe thấy âm thanh rên rỉ truyền ra.
"A... Chậm một chút... Muội ngất..." - Âm thanh yêu kiều của Yên Nhi vang lên.
"Tà Huyết! Nếu ngươi dám làm hại Yên Nhi! Lão nương giết ngươi!" - Yên Lan tức giận hét lên, trên thân bùng phát lửa nóng.
Nàng đã quá sơ ý rồi, để cho Ác Quỷ Máu có cơ hội đem muội muội ăn sạch.
Yên Lan mạnh mẽ như một chiến thần, đem cửa phòng tắm đạp mở. Liền thấy Ác Quỷ Máu đang cùng Yên Nhi làm một cái tư thế vô cùng quái dị.
Ác Quỷ Máu thì nằm dài trên sàn, còn Yên Nhi thì ngồi lên người nó, bờ mông vểnh lên kề sát vào mặt Ác Quỷ Máu. Yên Nhi dùng đôi bàn tay nhỏ nắm chặt dương v*t, nhẹ nhàng vuốt ve xoa nắn, giúp Ác Quỷ Máu tuốt trụ.
"Tỷ tỷ..." - Yên Nhi hoảng sợ kêu lên.
"Hai người đang làm gì vậy? Thật không biết xấu hổ?" - Yên Lan mặt đỏ bừng.
"Là Tà Huyết nói có thể cùng muội hoan hảo... Mà vẫn giữ được nguyên âm... Nên muội muốn thử... Một chút..."
Yên Nhi xấu hổ vô cùng khi bị chị gái bắt gặp.
"Còn không mau đứng lên! Minh Đế kêu ta đi tìm muội, nấu nước nóng cho người tắm."
"Muội mà còn lề mề thì Minh Đế sẽ trách tội." - Yên Lan giận dữ trách mắng, nhưng cũng đem hư ảnh chiến thần hóa giải, chí ít là Yên Nhi vẫn chưa bị Ác Quỷ Máu làm hại.
Yên Nhi liền muốn đứng dậy, nhưng Ác Quỷ Máu lại dùng tay kéo lại, nó đem hai tay giữ chặt lấy eo Yên Nhi, mặt dí sát vào mu, đầu lưỡi liếm nhẹ lên mép thịt. Từ mật huyệt rỉ ra một chút d*m thủy, Ác Quỷ Máu liền liếm sạch. Hương vị trinh nguyên thiếu nữ phả vào mặt, khiến dục vọng của nó tăng cao, giống như một con dã thú tham lam.
"A..."
"Đừng... Tỷ tỷ đang nhìn..." - Yên Nhi thân thể trở nên mềm nhũn, không còn một chút sức lực.
"Thì sao chứ? Nàng ta thích nhìn thì cứ để nàng ta nhìn."
"Nàng mau dùng miệng giúp ta đi, ta sắp nghẹn chết rồi." - Ác Quỷ Máu cực kỳ vô liêm sỉ, bắt ép Yên Nhi hầu hạ.
Đầu lưỡi của nó giống một con rắn linh hoạt, hết chui vào góc này lại luồn sang góc khác, qua lại liên tục trước vách hang.
Yên Nhi bị nó chọc đến toàn thân run lên, đành phải nghe lời, nàng chậm rãi ngậm lấy con cự long to dài cho vào miệng.
Đôi môi nhỏ nhắn cong lên, đem dương v*t mút chặt. Chiếc cổ trắng muốt của nàng nâng lên rồi hạ xuống, đem dương v*t trừu trừu tửu tửu, phun ra rồi lại nuốt vào trong miệng.
"Ô... Thật ngọt..." - Yên Nhi khẽ rên rỉ, trên đôi môi nàng còn dính một chút chất lỏng màu hồng nhạt, nàng dùng lưỡi liếm nhẹ, sau đó lại say sưa ngậm lấy cự long bú mút.
Ánh mắt nàng trở nên mê ly, giống như đang thưởng thức một que kem mát lạnh.
"Con bé này thật là! Mê trai đến mụ mị đầu óc luôn rồi." - Yên Lan lắc đầu, chẳng biết nói gì nữa, bây giờ nàng có muốn tách hai người đang chìm trong nhục dục này ra thì cũng không thể.
"Ta đi chuẩn bị nước tắm cho Minh Đế, muội chơi xong nhớ quay về phục mệnh."
Yên Lan quyết định không quản cặp dâm nam loạn nữ này nữa, nàng đi đến hồ nhỏ bên cạnh.
"Phần Hỏa Quyết!" - Yên Lan hai tay bắt pháp quyết, chỉ ngón trỏ xuống mặt nước.
Từ ngón tay nàng phóng ra một ngọn lửa nóng bỏng, phóng thẳng xuống mặt nước.
Nàng chậm rãi ngưng tụ thần thức, điều khiển hỏa diễm thiêu đốt nước trong hồ, sau một lúc thì nước trong hồ nóng lên, bốc khói khi ngút, khiến cảnh vật trong phòng trở nên mờ ảo. . Ngôn Tình Sắc
Thời gian lại trôi qua nửa canh giờ, trên mặt Yên Lan lấm tấm mồ hôi, may mắn là nước cũng đã bắt đầu sôi, đã có thể sử dụng được.
Nàng đem pháp quyết thu