Sau khi dùng bữa, Ác Quỷ Máu điềm đạm ngồi uống trà cùng hai mẹ con Minh Linh.
Thê tử của nó nữ công gia chánh môn nào cũng giỏi, pha trà càng có điểm độc đáo riêng.
Nàng lấy ra một bộ ấm chén pha trà bằng gỗ, lại lấy ra mấy lọ ngọc chứa các loại trà khác nhau. Minh Linh dùng một chiếc muỗng nhỏ, múc hai muỗng một loại trà trông giống như rêu cho vào cối, lại múc thêm một muỗng trà đen, một muỗng trà màu đỏ.
Nàng nhẹ nhàng dùng chiếc chày ngọc đem ba loại nguyên liệu khác nhau này giã nát nhừ. Sau đó dùng muỗng đem phần xác trà gạt vào một chiếc cốc lớn, đổ vào cốc một bình linh thủy. Minh Linh lấy tay ôm lấy chiếc cốc, từ lòng bàn tay nàng tỏa ra hơi ấm, khiến nước trà sôi lên nhè nhẹ, đem phần xác trà hòa tan.
Cuối cùng Minh Linh sử dụng một chiếc vợt có miếng lọc, từ từ đem phần nước trà đổ vào ấm, phần xác trà chưa tan hẳn bị chiếc vợt lọc chặn lại phía trên.
Minh Linh nhẹ nhàng nâng ấm trà lên, khẽ dùng tay lắc một chút, sau đó mới đem ấm trà rót vào bốn chiếc tách nhỏ. Nước trà do Minh Linh pha có ba màu khác nhau vô cùng đặc biệt, chúng hòa lẫn nhưng không hòa tan, tạo thành một bức tranh thủy mạc.
"Đây là Trà Sơn Thủy, là thức uống chàng thích nhất, chàng còn nói mỗi lần uống đều có cảm giác nhìn thấy toàn bộ thế giới nhân sinh ở bên trong nó." - Minh Linh mỉm cười hiền hòa, đem một tách trà đưa cho Ác Quỷ Máu.
Nó liền đem tách trà cầm lấy, nhưng trong đầu suy nghĩ liệu trong này có độc hay không. Nước trà sóng sánh, lại tỏa ra mùi thơm nhàn nhạt, những màu sắc trong tách liên tục di chuyển biến hóa, phẳng phất có nguyên lý ngũ hành tương sinh tương khắc bên trong.
"Hừ! Ác quỷ ta thì sợ quái gì chất độc, cùng lắm là đau bụng một hồi."
Nghĩ xong nó liền đem cả tách trà đổ vào miệng, một hơi uống cạn.
"Trà ngon." - Ác Quỷ Máu cố gắng khen ngợi, nhưng khi nó uống xong liền thấy Minh Linh Minh Tuệ đang nhìn nó bằng ánh mắt kỳ lạ.
"Chẳng lẽ là bị phát giác rồi?" - Ánh mắt của hai nàng khiến nó bất an vô cùng.
"Phụ thân, người uống trà sai cách rồi, không ai uống như vậy cả." - Minh Tuệ cười giòn tan.
"Không uống như vậy? Vậy phải uống như thế nào?" - Ác Quỷ Máu cảm thấy khó hiểu.
Ở Thế Giới Máu đương nhiên cũng có trà, đều là ăn cơm xong uống cạn một ly lớn, vô cùng sảng khoái.
"Có lẽ linh hồn chàng lưu lạc quá lâu dẫn đến ký ức bị hư hại, để thiếp chỉ chang cách uống."
Minh Linh lại rót một tách trà khác cho nó, nàng nhẹ nhàng nâng tách trà của mình lên, khi uống dùng tay áo che một nửa khuôn mặt, nhấm nháp một ngụm trà nhỏ, sau đó đặt tách trà xuống.
Minh Linh nhắm hờ hai mắt, dư vị nước trà đọng lại trên môi, khiến tinh thần nàng có chút lâng lâng.
"Chàng chỉ nên uống từng ngụm nhỏ, sau đó nhắm thưởng thức vị đắng thanh ngọt của trà, đợi một lúc mới nên uống tiếp, một tách trà nhỏ chàng phải uống trong nửa canh giờ, như vậy mới có thể thưởng thức được hết hương vị."
Minh Linh đôi môi khẽ cong lên, ánh mắt hơi có chút mông lung, nàng chờ phu quân đã hơn năm vạn năm, cuối cùng cũng có thể hưởng thành quả.
Ác Quỷ Máu nhìn thấy thê tử kiều diễm, trong lòng sắc tâm lại động, liền ghé sát vào người nàng, đem mỹ nhân môi thơm quấn lấy. Trên môi Minh Linh còn đọng lại chút nước trà, hòa lẫn với quỳnh tương trong miệng, bị Ác Quỷ Máu tham lam hút lấy, phải một lúc lâu nó mới chịu buông Minh Linh ra.
"Ta không thích uống trà, chỉ cần nàng uống, ta lại hưởng dư vị trên môi nàng là được." - Ác Quỷ Máu dịu dàng nói.
Lời nói của nó khiến mỹ nhân trong lòng xao xuyến, gương mặt ửng hồng phơn phớt.
"Phu quân... Nhi nữ ngồi kế bên, sao chàng có thể làm như vậy, không sợ Minh Tuệ cười hay sao?" - Mỹ nhân hơn dỗi oán trách, nhưng trong lòng lại vui vẻ vô cùng.
"Thấy phụ mẫu yêu thương nhau như vậy, hài nhi mừng rỡ vô cùng, sao lại dám chê cười." - Minh Tuệ nhu thuận nói.
"Linh nhi, Tuệ nhi, ta thật muốn cùng hai người ngủ chung, giống như trước kia vậy." - Ác Quỷ Máu giả vờ lơ đễnh nói.
Lời của nó giống như vô tâm, nhưng lại khiến Minh Linh Minh Tuệ sững sờ.
"Phu quân, Tuệ nhi giờ đã khôn lớn, sao có thể cùng chúng ta ngủ được cơ chứ?" - Minh Linh cảm thấy việc này quá kỳ cục, liền phản đối.
"Không sao, nhi nữ cùng cha mẹ ngủ chung là chuyện bình thường, thật lâu gia đình ta mới có thể đoàn tụ, con cũng muốn cùng hai người ôn lại kỷ niệm." - Nào ngờ Minh Tuệ ngay lập tức đồng ý, còn cố tình dùng hai tay ôm lấy tay phụ thân.
"Tuệ nhi thật ngoan." - Ác Quỷ Máu trong mắt lóe lên một tia gian xảo, nó biết mưu đồ đã thành công hơn phân nửa.
Bỗng nó lại phát hiện một ánh mắt khinh bỉ đang nhìn mình.
Thanh Minh đang chậm rãi uống trà, dùng ánh mắt buồn nôn nhìn Ác Quỷ Máu.
"Ca ca xấu tốt nhất nên diễn cho tốt màn kịch này, đừng lại chú ý đến Thanh Minh." - Cô bé tiếp tục uống trà, nhưng âm thanh vẫn quanh quẩn bên tai Ác Quỷ Máu.
Điều kỳ lạ là cả Minh Linh Minh Tuệ đều không phát hiện ra sự bất thường.
"Hôm trước con rất thích ăn kẹo đúng không? Ta lại cho con một lọ." - Ác Quỷ Máu tỏ ra là một trưởng bối quan tâm con cái, nó nhịn đau lấy ra một lọ ngọc máu đưa cho Thanh Minh.
"Tạ ơn nghĩa phụ..." - Cô bé nhu thuận nhận lấy, rối rít cám ơn.
"Không biết tiểu nha đầu này muốn làm gì? Giống như rất đáng yêu, nhưng lại khiến ta ớn lạnh." - Ác Quỷ Máu rùng mình, quyết định sẽ hạn chế tiếp xúc với Thanh Minh.
Cửu U Minh Địa chỉ có ba màu đen trắng xám, vào lúc chiều tà không khí sẽ dần trở nên u ám, những đám mây xám xà sát xuống mặt đất, thổi từng đợt khí lạnh. Còn ban đêm thì càng kinh khủng, âm khí tử khí sẽ bốc lên ngùn ngụt, dòng Minh Hà chảy vắt qua bầu trời, kéo theo vô số oan hồn ở bên trong, những oan hồn này giống như hư ảo, nhưng lại vô cùng đáng sợ, tiếng gào khóc do chúng phát ra có thể khiến tâm linh người khác tan vỡ.
"Có lẽ chúng ta nên nghỉ ngơi sớm." - Ác Quỷ Máu nhìn lên bầu trời, sau đó nó đứng dậy, dẫn theo thê tử và nữ nhi về phòng.
Yên Lan Yên Nhi đã giúp Ác Quỷ Máu đem phòng ngủ dọn sạch sẽ, trên bàn có một lọ hương liệu đang cháy, mùi thơm không quá nồng đậm, những làn khói bay lơ lửng trong phòng, khiến không gian hơi có chút mờ ảo.
Ác Quỷ Máu ngồi xuống giường, chậm rãi đem giày cởi bỏ, bộ quần áo của Minh Tộc khiến nó rất là khó chịu, nhưng để diễn cho đạt thì nó không thể không mặc.
"Phu quân... Để thiếp giúp chàng." - Minh Linh ánh mắt nhu tình như nước, nàng dùng tay giúp Ác Quỷ Máu cởi bỏ áo ngoài.
Minh Tộc bình thường đều mặc rất nhiều lớp quần áo, nam thường mặc ba lớp gồm áo ngoài, áo trong và nội khố, nữ nhân thì mặc nhiều hơn một chút, có áo khoác, áo ngoài, áo