Trong lúc những người khác đoán già đoán non, Hồng nhi cùng Ác Quỷ Máu song tu vui vẻ.
Nguyên Thần của nàng hấp thu no nguyên tinh, toàn thân sáng bóng như ngọc thạch.
Ác Quỷ Máu đem toàn bộ năng lượng trong linh thạch và đám mây năng lượng hút vào cơ thể, sau khi tinh luyện lại truyền vào cơ thể của Hồng nhi.
"Ha... Ha... Công tử lại nhanh một chút, thϊế͙p͙ sắp ra rồi..." - Hồng nhi rêи rỉ liên tục, bên trong cơ thể nàng căng tràn năng lượng, việc đột phá bình cảnh đã nắm chắc mười phần.
Ác Quỷ Máu bị nàng hút nguyên tinh hơn một giờ, sắc mặt có chút xám trắng, nhưng nó vẫn cố gắng nhấp hông điên cuồng để chiều lòng mỹ nhân.
Dưới sự trùng kϊƈɦ của ƈôи ȶɦịt, Hồng nhi khuôn mặt đỏ bừng, ý cười nồng đậm. Từ sâu trong cơ thể nàng một cỗ kɧօáϊ cảm dâng trào, bình cảnh Đại Thừa Kỳ vây hãm mấy ngàn năm cuối cùng cũng vỡ vụn.
Nguyên Thần của Hồng nhi bừng sáng, hai mắt phóng ra tinh quang, món bản mệnh pháp bảo hình ngọc bội trong cơ thể nàng cũng sáng rực lên.
Hai tay hai chân nàng đem Ác Quỷ Máu ôm chặt, miệng rêи rỉ không ngừng, huyệt của nàng tham lam ʍút̼ lấy ƈôи ȶɦịt, muốn đem những giọt nguyên tinh cuối cùng cũng vắt kiệt.
"Khục... Khục... Mỹ nhân... Nếu nàng không... Dừng lại... Thì linh hồn ta... Cũng bị nàng... Hút mất..." - Ác Quỷ Máu lúc này gần như biến thành xác khô, suy yếu nói.
"A!" - Hồng nhi giật mình tỉnh lại, vội vàng đem Ác Quỷ Máu buông ra.
Lúc này nàng mới nhận ra việc nàng làm là thải dương bổ âm trong truyền thuyết, nếu để người khác biết được nhất định sẽ đem nàng giết chết.
"Công tử... Chàng không sao chứ? Thϊế͙p͙ không cố ý..." - Hồng nhi vô cùng hoảng sợ hỏi, nhưng Ác Quỷ Máu bởi vì thân thể suy kiệt, đã lâm vào hôn mê.
Đúng lúc này bên cạnh nàng vang lên âm thanh của nữ nhân.
"Chàng sẽ không sao, cô không cần quá lo lắng, đợi vài ngày chàng sẽ tỉnh lại." - Thi Thi điềm tĩnh nói.
"A!" - Hồng nhi giật mình nhìn sang bên phải, cái nữ thi này vẫn luôn ở cạnh nàng, không ngờ lại có thể nói chuyện.
"Cô không phải là rất ngốc, không biết nói chuyện sao?" - Hồng nhi giật mình hỏi
"Ta mới không ngốc, đương nhiên biết nói chuyện, chỉ là bình thường ta sẽ không nói chuyện. Cô cũng đừng nói việc này cho chàng biết." - Thi Thi lắc đầu.
Nàng ngồi xuống bên cạnh Ác Quỷ Máu, đem tay đặt lên trán nó.
"Cô đi tìm chị của cô, lấy một chút đá năng lượng về đây, ta sẽ chăm sóc cho chàng." - Thi Thi suy nghĩ một chút rồi nói.
Hồng nhi vội vã làm theo, nhanh chóng mặc quần áo rồi bay qua cửa sổ ra ngoài.
"Tỷ tỷ!" - Hồng nhi rất nhanh tìm được đám người, bây giờ là giữa đêm, chúng tu sĩ bay lượn trêи không trung, phát ra đủ loại quang hoa ngũ sắc.
"Hồng nhi! Sao! Sao muội đột phá Độ Kiếp Kỳ rồi!" - Hồng Mộng ngơ ngác nhìn em gái, bởi vì Hồng nhi đột phá chưa lâu, tu vi chưa vững chắc nên linh lực tuôn trào ra ngoài, ai cũng có thể dễ dàng phát hiện tu vi Độ Kiếp Kỳ của nàng.
"Tỷ nhanh đi theo muội!" - Hồng nhi không giải thích, vội vàng nắm tay tỷ tỷ kéo đi.
"Các vị đạo hữu! Muội muội ta đột phá thành công, mời mọi người trở về thuyền nghỉ ngơi, ngày mai thϊế͙p͙ thân sẽ chiêu đãi mọi người một phen để tạ lỗi." - Hồng Mộng chắp tay với chúng tu sĩ, cùng muội muội trở lại thuyền.
Trong đám người có một cái nữ nhân toàn thân bị hắc bào che phủ, ánh mắt lấp lóe nhìn theo hai nữ.
Phu quân của nàng là Âm Dương Lão Tổ, nàng thường xuyên nhìn thấy hắn sử dụng thuật thải bổ, đem nữ tu nguyên âm hút cạn. Vì vậy tương đối nhạy cảm với thần thông này, biểu hiện vừa nãy của Hồng nhi rất giống với vừa thải bổ người khác.
Kim Bình khẽ nhíu mày, nhưng cũng không nói năng gì, chỉ chậm rãi quay về phòng giống như những người khác.
Hồng Mộng về phòng của muội muội liền phát hiện Ác Quỷ Máu giống như xác khô nằm trêи giường, bên cạnh còn có một nữ nhân xa lạ.
"Muội đem hắn ta thải bổ?" - Hồng Mộng trừng mắt nhìn muội muội, sắc mặt lúc trắng lúc đỏ.
"Không có!" - Hồng nhi vội vàng lắc đầu.
"Còn không nhận? Hắn ta bị muội hút thành xác khô, chỉ một lúc nữa chắc chắn phải chết."
"Bình thường ta vẫn khuyên muội tìm một cái nam nhân tốt làm đạo lữ, cùng tu luyện song tu thuật tăng tu vi. Vậy mà muội không nghe ta, hôm nay còn dám đem tu sĩ thải bổ."
"Hôm nay thấy muội tiếp khách ta đã nghi ngờ, chỉ là không nghĩ muội dám làm thật. Muội có biết thuật thải bổ là cấm thuật, nếu để người ngoài biết được, nhất định chính đạo liên minh sẽ đem Diệu Âm Môn tàn sát, gà chó cũng không tha." - Hồng Mộng tức giận hỏi, nét mặt vô cùng khó xử.
Theo luật nếu phát hiện trong phái có người luyện cấm thuật, nàng là môn chủ nhất định phải thanh lý môn hộ để giữ gìn tông môn. Nhưng Hồng nhi là muội muội của nàng, tu vi bây giờ còn cao hơn nàng rất nhiều, nàng dù muốn đem muội muội giết chết cũng không thể.
"Tỷ hiểu lầm rồi, là chàng tự nguyện đem nguyên tinh cho muội." - Hồng nhi vội vã giải thích.
"Vớ vẩn! Làm như thế khác gì tự sát!" - Hồng Mộng đương nhiên không tin, trong đầu điên cuồng suy nghĩ kế sách đem chuyện này che giấu.
"Cô đưa túi trữ vật cho ta." - Bỗng âm thanh lạnh lùng của Thi Thi vang lên, khiến Hồng Mộng giật mình.
"Tỷ! Mau đưa!" - Hồng nhi liền thò tay giật lấy túi trữ vật của tỷ tỷ, đưa cho Thi Thi.
Cô vợ bé của Ác Quỷ Máu dò xét một chút, lấy ra mấy lọ đan dược ngửi thử, sau đó bỏ vào miệng nó.
Nàng lại lấy ra hơn vạn linh thạch đem sắp xung quanh. Thân thể khô quắt của Ác Quỷ Máu chậm rãi hấp thu đan dược và năng lượng trong linh thạch, sau một lúc liền bình phục, tuy vẫn còn suy yếu, nhưng cũng không thê thảm như lúc đầu.
"Tốt rồi, hai cô tuyệt đối không được nói cho chàng biết ta biết nói chuyện, nếu không đừng trách ta độc ác." - Thi Thi hung ác đe dọa, sau đó lại giả vờ làm một cái nữ thi ngây ngốc, nhoẻn miệng mỉm cười.
"Chuyện này là sao? Muội giải thích đi." - Hồng Mộng có chút không hiểu, rõ ràng lúc nãy gã nam nhân kia đã sắp chết, vậy mà sau thoáng chốc liền