Cùng lúc này Ác Quỷ Máu đang lênh đênh trêи một chiếc thuyền nhỏ giữa biển cả bao la.
Bên cạnh nó là Long Nữ và Thi Thi, Long Nữ khuôn mặt có chút tức giận.
"Hừ! Kêu cho ta đi săn cá, kết quả là ngươi lại đi kiếm nữ nhân. Đem ta nhốt lại, khiến Long Nữ nghẹn chết rồi." - Long Nữ tức giận nói, bàn tay nhỏ đấm bình bình vào ngực Ác Quỷ Máu để trút giận.
"Không phải ta lén giấu cho nàng rất nhiều linh thạch sao? Nàng ăn rất ngon mà." - Ác Quỷ Máu đem Long Nữ dỗ dành một chút.
"Hừ! Ngươi ăn cả mấy ngàn vạn linh thạch, lại nuốt nhiều đan dược như vậy, nhưng chỉ cho ta mấy vạn viên, chẳng đủ nhét kẽ răng nữa." - Long Nữ giơ ra mấy ngón tay nhỏ nhắn, đếm đếm số linh thạch nàng đã ăn.
"Linh thạch đan dược ta ăn đều luyện hóa thành tinh nguyên, sau đó đã trả lại cho mấy cô nàng kia. Các nàng kiếm tiền rất cực khổ, cũng không thể lấy cho nàng quá nhiều. Chúng ta tự mình đi săn cá, tự mình kiếm ăn là được rồi, thịt cá ăn ngon hơn mấy viên đá kia nhiều." - Ác Quỷ Máu lại đem Long Nữ ôm vào ngực, tiếp tục dỗ dành nàng.
"Đã ở trêи biển cả tuần, có thấy con cá nào đâu? Ngươi là đồ lừa gạt!" - Long Nữ chu miệng nói, đôi má hơi phồng lên.
"Đó là do chúng ta chưa ra đủ xa, bây giờ thì đủ rồi, một lát nữa sẽ có cá cho nàng ăn. Nhưng trước tiên phải thả mồi đã." - Ác Quỷ Máu nở nụ cười gian xảo.
Nó đem Long Nữ lột sạch quần áo, lại cắt tay mình lấy máu bôi lên người nàng.
"Ngươi làm gì vậy?" - Long Nữ khó hiểu hỏi.
"Máu của ta có thể khiến da dẻ trắng trẻo mịn màng, có tác dụng làm đẹp rất tốt, sẽ giúp da thịt của nàng trở nên thơm ngọt, ăn sẽ ngon hơn rất nhiều. Giờ nàng nhảy xuống biển tắm một lúc đi." - Ác Quỷ Máu nửa đùa nửa thật nói.
Long Nữ không hiểu cho lắm, nhưng bởi vì nàng rất tin tưởng Ác Quỷ Máu, cái gì cũng nghe theo nó nên đã nhảy xuống biển.
"Nước mát chứ?" - Ác Quỷ Máu ánh mắt trở nên kỳ quái hỏi.
"Ô... Rất mát... Nhưng mà tại sao lại bắt Long Nữ tắm vào lúc này?" - Long Nữ khó hiểu hỏi, nàng chưa thấy ai đi tắm giữa đại dương bao giờ.
"Nàng đem máu trêи người rửa sạch, lại ngâm mình một lúc là được rồi, lát nữa sẽ có cá ăn."
"Ác Quỷ Biến Hình!"
Ác Quỷ Máu hóa thành hình dạng ma quỷ, tay lăm lăm nắm chặt Thương Tần, ánh mắt đảo qua đảo lại quan sát từng đợt sóng nước.
Hơn mười phút từ phía xa xa xuất hiện những cơn sóng bất thường, giống như có thứ gì đó đang dùng tốc độ rất nhanh bơi về phía thuyền.
Long Nữ đương nhiên cũng có thể cảm nhận được nguy hiểm, long nhãn co rút lại.
"Nàng đừng sợ, cứ tiếp tục ở trong nước là được, ta sẽ bảo vệ nàng." - Ác Quỷ Máu liền trấn an.
"Ô..." - Long Nữ gật đầu, tiếp tục ngâm mình trong nước.
Bóng đen càng lúc càng đến gần, chỉ riêng cái vây lưng trồi trêи mặt biển đã dài hơn một mét, kϊƈɦ thước cơ thể bên dưới càng to lớn vô cùng, chí ít cũng hơn hai mươi trượng.
Con Hải Thú lao đi với vận tốc rất nhanh, khiến sóng nước quay cuồng, mặt biển sủi bọt.
Con thuyền nhỏ bị sóng biển làm cho chao đảo, nghiêng qua nghiêng lại liên tục.
Ngay khi con Hải Thú còn cách Long Nữ hơn trăm mét, Ác Quỷ Máu vỗ cánh phóng vọt đến. Thương Tần trong tay nó sáng rực, bị Ác Quỷ Máu ghim mạnh vào đầu cá.
"Ghè..." - Hải Thú đau đớn gầm lên, cái đầu khẽ quẩy đem Ác Quỷ Máu vung đi, vội vàng quay ngược đầu lại muốn trốn chạy.
Ác Quỷ Máu vỗ cánh bay lơ lửng trêи mặt biển, ánh mắt nhìn con cá bơi đi xa.
"Thương Tần!"
Âm thanh kỳ quái rít lên từ miệng nó, con Hải Thú ở phía xa xa nổ tung, máu tươi nhuộm nước biển đỏ ngầu.
Long Nữ vội vàng leo lên thuyền, trêи người ướt sũng một mảnh.
"Ngươi... Ngươi lại dám dùng ta làm mồi câu cá. Long Nữ tức chết rồi." - Long Nữ tức giận vô cùng, khuôn mặt đỏ bừng bừng.
"Nàng muốn ăn cũng phải bỏ một chút công sức, ta vẫn luôn bảo vệ nàng, sao có thể gặp nguy hiểm gì được."
"Vậy có thể ăn được chưa? Long Nữ đói lắm rồi." - Long Nữ nhìn xác cá nổi trêи mặt biển, đầu con cá nổ toạc ra một cái hố sâu, trông vô cùng thê thảm.
"Chưa được, đợi lát nữa lũ Hải Thú kéo đến, chúng ta lại chém giết một hồi, sau đó mới có thể ăn."
"Long Nữ đói..." - Long Nữ dùng ánh mắt thèm khát nhìn Hải Thú, con cá này gọi là Thâm Hải Sa Ngư, là một loại Hải Thú khát máu sống dưới biển, có thể ngửi được mùi máu từ cách xa ngàn dặm.
Tốc độ bơi của con thú này rất nhanh, hàm răng sắc bén vô cùng, một cú đớp của nó có thể cắn nát cả tàu thuyền, thậm chí là các loài rùa biển vốn có lớp vỏ cứng cũng bị nó xem là thức ăn.
Tiếc là hôm nay nó gặp phải loại quái vật vừa hung ác vừa khôn ngoan là Ác Quỷ Máu, kết quả đành phơi thây trêи biển, chết oan khuất tức tưởi.
Phía xa xa là đàn Sa Ngư ngửi thấy mùi máu lao đến, cá mập thông thường sẽ săn mồi đơn lẻ, nhưng cũng có lúc chúng sẽ săn theo đàn.
Con Sa Ngư to nhất dài đến hơn trăm mét, toàn thân có màu trắng xám, vây lưng lại có màu đen. Khí tức của nó vô cùng mạnh mẽ, ngang ngửa với Độ Kiếp Kỳ tu sĩ.
"Ghè..." - Con cá gầm lên phẫn nộ, nó ngửi thấy mùi máu nên xông đến, không ngờ lại phát hiện ra đồng loại bị Cổ Ma sát hại, vì vậy tức giận vô cùng.
Những con cá khác trong bầy cũng rít lên giận dữ, trước giờ đều là chúng săn giết các loài sinh vật khác, hôm nay lại bị người săn giết.
"Ghè... Ghè... (Chia ra! Bao vây!) " - Sa Ngư đầu đàn ra lệnh cho bầy cá.
Những con cá mập liền bơi thành hình vòng cung, bao vây lấy con thuyền nhỏ. Cái miệng của chúng mở rộng, hướng thẳng về phía con thuyền.
Từng cột năng lượng xanh lam ngưng tụ trong miệng chúng, sau đó phóng vọt về phía Ác Quỷ Máu.
"Nàng hóa thành giao long giết chúng, nhưng đừng sử dụng độc chướng, ăn sẽ không ngon." - Ác Quỷ Máu nói với Long Nữ, rồi lại quay sang Thi Thi.
"Nàng giết được bao nhiêu thì giết, còn lại để ta lo là được."
"Hỗn Nguyên Ác Quỷ - Ác Quỷ Máu biến hình!" - Ác Quỷ Máu gầm lên bằng quỷ ngữ, thân thể cấp tốc biến lớn, năng lượng tà ác tuôn trào, khiến lũ Sa Ngư hoảng sợ, nhưng chúng bị mùi máu tươi kϊƈɦ thích, bỏ qua sợ hãi mà nhào đến tấn công.
Một con cá quẫy đuôi phóng vọt lên khỏi mặt nước, nó há cái miệng đầy răng cắn tới. Ác Quỷ Máu vung vẫy đôi cánh tránh thoát, lại dùng Thương Tần đâm mạnh vào mang cá, đem vài giọt máu bắn vào trong vết thương.
"Ghè..." - Sa Ngư bị thương rơi trở lại mặt biển, mấy con cá mập gần đó mắt liền đỏ lên, há miệng cắn vào người con vật xấu số.
Sa Ngư tộc mạnh sống yếu chết, ăn thịt đồng loại cũng là một tập tính của chúng. Trong chớp mắt đàn Sa Ngư rơi vào hỗn loạn, con này cắn đuôi con kia, máu tươi chảy đầm đìa.
"Ghè... (Dừng tay!) " - Sa Ngư đầu đàn rít lên rất lớn, nhưng lũ thuộc hạ đôi mắt đỏ ngầu, đâu thèm quan