"A! Huynh...huynh" - Thủy Linh Lung hét lên, hai mắt trợn tròn đầy vẻ sững sờ khi thấy Ác Quỷ Máu sống lại. Nàng rõ ràng cảm thấy nó đã chết, trêи người không còn một tia sinh cơ, rõ ràng đã là một cỗ thi thể. Vậy mà chỉ vài giây sau liền đã sống lại, sinh long hoạt hổ, trông khỏe mạnh vô cùng.
"Thấy ta sống lại nàng không vui mừng sao thê tử?" - Ác Quỷ Máu đem Thủy Linh Lung bế lên, nhẹ nhàng hỏi vào tai nàng. Trêи mặt nó nồng đậm ý cười vì mưu kế đã thành công.
"Ai là thê tử của huynh! Nói nhăng nói cuội!" - Linh Lung tức giận tránh thoát khỏi cái ôm của Ác Quỷ Máu.
"Nhưng... Nhưng... Không phải huynh chết rồi sao?" - Thủy Linh Lung nghi hoặc hỏi.
Nàng đem áo Ác Quỷ Máu vạch ra, lỗ máu sâu hoắm vừa nãy đã biến mất, da thịt tuy còn dính chút máu đen nhưng hoàn toàn không có thương tổn gì.
"Ha ha, ta chỉ đùa với nàng một chút. Ác Quỷ Máu ta dù có bị chém thành ngàn vạn mảnh cũng có thể ngưng tụ lại như cũ, một vết thương nhỏ sao giết ta được."
"Bộ dáng vừa nãy của nàng thật là đáng yêu nha." - Ác Quỷ Máu phá lên cười khi nghĩ đến gương mặt giàn giụa nước mắt của Linh Lung.
"Vô sỉ! Huynh lừa muội!" - Thủy Linh Lung tức giận oán trách, nàng dùng tay áo lau nước mắt, trêи gương mặt tiểu mỹ nhân lại xuất hiện nụ cười.
Sắc quỷ ngẩn người một giây, ngón tay khẽ chạm lên môi nàng.
"Sao lại nói ta lừa nàng, không phải nàng nói chỉ cần ta không chết thì sẽ đồng ý làm nữ nhân của ta sao. Nghe mỹ nhân nói như vậy dù ta có chết cũng phải ngóc đầu sống lại."
"Vừa nãy không tính! Là huynh lừa muội! Chuyện này muội sẽ không bỏ qua!" - Gương mặt tiểu mỹ nhân đỏ lên, nàng đem tay của Ác Quỷ Máu rời đi, rũ rũ y phục chuẩn bị trở về.
Sắc quỷ đương nhiên sẽ không để con vịt nấu chín bay mất, nó vòng tay ôm lấy Linh Lung, đem nàng kéo sát vào người.
Một lần nữa áp môi lên miệng Linh Lung, đem đầu lưỡi của nàng quấn lấy. Lần này thiếu nữ không còn chống cự nó nữa, thậm chí còn cùng Ác Quỷ Máu quấn quýt hồi lâu.
"Linh Lung... Ta là thực sự yêu thích nàng, mong muốn nàng làm nữ nhân của ta. Vì nàng ta có thể lên núi đao xuống biển lửa, vạn chết không từ." - Ác Quỷ Máu vừa nói vừa đem Linh Lung ôm lấy, giọng nói của nó biến thành trầm ấm dễ nghe như đường mật rót vào tai nàng, chính là đang thi triển một loại thần thông dụ hoặc.
Nó có thể thông qua tiếp xúc da thịt, lờ mờ đoán biết tâm ý của đối phương, từ đó nói ra những lời mỹ nhân muốn nghe, dễ dàng lừa gạt nàng.
Ánh mắt Thủy Linh Lung trở nên mờ mịt.
"Huynh nói thật chứ? Huynh thực sự thích muội như vậy sao?" - Âm thanh nhỏ xíu phát ra từ miệng nàng, ánh mắt mong chờ nhìn Ác Quỷ Máu.
"Đương nhiên là thật!" - Ác Quỷ Máu gật đầu đáp lời, miệng lưỡi của nó trơn tru dẻo quẹo, vì lấy lòng mỹ nữ thứ gì cũng nói được.
Thủy Linh Lung nhìn Ác Quỷ Máu thật kỹ, trong lòng sinh ra do dự. Nàng muốn chấp nhận nhưng Băng Ngưng sẽ tức giận khi biết nàng cùng Ác Quỷ Máu phát sinh quan hệ, nàng không thể phản bội tỷ tỷ được. Đầu óc của nàng nhanh nhạy vô cùng, chỉ vài giây liền nghĩ ra kế thoát thân.
"Tà Huyết ca ca, muội biết huynh thích muội, và muội cũng thích huynh nữa, nhưng như thế này có chút quá nhanh, dù sao chúng ta cũng chỉ mới quen biết vài ngày."
"Hay là huynh thả muội ra, chúng ta chậm rãi bồi đắp tình cảm, khi thời cơ chín muồi rồi nói lại việc này." - Giọng nói của Thủy Linh Lung nhẹ nhàng vô cùng, rất có tính thuyết phục.
"Không nhanh, nàng nghe qua tiếng sét ái tình sao? Vừa gặp đã yêu chính là chân ái." - Sắc quỷ khẽ vuốt ve gò má Linh Lung, nhẹ nhàng dỗ dành nàng.
"Không... Quan hệ của muội với tỷ tỷ rất đặc thù, nếu muội cùng huynh... Thì chính là phản bội tỷ tỷ."
"Băng Ngưng tỷ tỷ nhất định sẽ rất đau lòng, thậm chí cùng huynh liều mạng." - Linh Lung khẽ lắc đầu, khuôn mặt nhỏ tràn ngập lo lắng.
"Vậy chúng ta không để Băng Ngưng biết là được." - Ác Quỷ Máu nheo mắt nói, nó dùng tay bế lấy thân thể nhỏ nhắn của Linh Lung.
Cánh tay sắc quỷ hướng về phía trước vẫy nhẹ, một cánh cổng không gian màu đỏ liền hiện ra.
Phía bên kia cánh cổng là một căn nhà nhỏ, phía bên ngoài có một hồ nước xanh biếc. Bầu trời ở đây rất lạ, Mặt Trời thì đỏ như máu,những đám mây hồng trôi lơ lửng. Cây cối bốn phía cành lá cũng đều là màu đỏ,trông hết sức kỳ quái.
"Đây không phải là Thiên Thai bí cảnh sao? Vì sao lại trở nên như thế này?" - Linh Lung nghi hoặc hỏi.
"Đúng vậy, nhưng hiện tại đã bị ta luyện hóa thành tùy thân không gian, cùng ta có liên kết, có thể trở về bất cứ lúc nào." - Ác Quỷ Máu giải thích.
"Nàng toàn thân đều là máu khô, nếu cứ như vậy trở về nhất định sẽ bị Băng Ngưng phát hiện, để ta giúp nàng thanh tẩy." - Ác Quỷ Máu tươi cười nói.
"Không muốn, muội tự làm được rồi..." - Thủy Linh Lung lắc đầu từ chối.
"Thả lỏng cơ thể a! Ta có thể giúp nàng tận hưởng kɧօáϊ lạc ái tình." - Sắc quỷ phớt lờ sự kháng cự của Linh Lung, nó chậm rãi bế nàng đi xuống hồ nước.
Khác với vùng băng nguyên lạnh giá, bên trong bí cảnh ấm áp như mùa xuân.
Đôi mắt của Ác Quỷ Máu lóe lên tia sáng đỏ, thi triển nhϊế͙p͙ hồn thuật. Bàn tay nó nhẹ nhàng vuốt ve thân thể tiểu kiều, đem dây áo của nàng cởi bỏ.
Chiếc áo lụa màu lam nhẹ nhàng rơi xuống mặt hồ, để lộ hai nụ hoa mới chớm nở. Thủy Linh Lung e ấp dùng hai tay che lấp cơ thể, ánh mắt hờn dỗi nhìn sắc quỷ.
"Huynh đừng nhìn! Muội xấu lắm!"
Thủy Linh Lung gò má đỏ bừng, nàng vẫn luôn cảm thấy tự ti với cơ thể của mình. Dù nàng đã hai vạn năm thọ niên, tu vi đạt đến Độ Kiếp hậu kỳ, nhưng bởi vì tu luyện Thủy Linh Đại Pháp bí truyền, khiến thân thể giống như một thiếu nữ tuổi trăng tròn, không cách nào phát ɖu͙ƈ trưởng thành.
"Nàng sao có thể xấu được chứ, ta thích nhất là thân thể mảnh nhỏ đáng yêu của nàng. Hơn nữa thân thể chỉ là thứ yếu, tính cách thông minh hoạt bát của nàng mới càng khiến ta yêu mến."
Ác Quỷ Máu nhẹ nhàng tách bàn tay nàng ra, chạm nhẹ vào nụ hoa đỏ hồng, khẽ nắn nắn niết niết, đem thân thể của Linh Lung khiêu khích.
Hạt đậu nhỏ bị Ác Quỷ Máu đùa bỡn, ngón tay khẽ chạm lên nụ hoa day qua day lại. Mỗi lần như vậy lại giống như có dòng điện chạy qua thân thể Linh Lung.
"Ưm..." - Âm thanh nỉ non phát ra từ miệng thiếu nữ.
Lá chắn phòng ngự cuối cùng của nàng tan biến, thân thể phó mặc cho sắc quỷ đùa bỡn.
Ác Quỷ Máu cúi xuống hôn lên trán nàng, nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước, chậm rãi tiến từ trán xuống môi, dừng lại một hồi cùng đầu lưỡi của