Bằng thân thể khổng lồ, công việc đào bới dễ dàng hơn rất nhiều. Chỉ sau một lúc sắc quỷ đã đào sáu khối pha lê lớn ra khỏi mặt đất.
"Phù... Cuối cùng cũng xong." - Ác Quỷ Máu thở phào, nó biến trở lại hình dạng ma nhân.
"Tà Huyết! Huynh thật lợi hại." - Linh Lung vui vẻ ôm lấy tay của sắc quỷ.
Băng Ngưng bấm pháp quyết đem Băng Tủy thu vào nhẫn trữ vật, sắc mặt của nàng lúc này rất tốt, trong ánh mắt hiện rõ sự vui sướиɠ.
"Chúng ta có ba người, chỗ Băng Tủy này có lẽ đáng giá trăm vạn linh thạch, vậy mỗi người ba mươi vạn." - Băng Ngưng hơi ước lượng một chút rồi nói.
"Muội không cần, sau này muội gả cho Tà Huyết, phần của muội cho huynh ấy." - Tiểu mỹ nhân liền nói, bộ dáng ngoan ngoãn nhu thuận.
"Hắc hắc! Linh Lung thật đáng yêu, tối nay lại thưởng cho nàng." - Ác Quỷ Máu cười vô cùng vui vẻ, chỉ là cử chỉ thân mật của nó với Linh Lung lại làm cho người khác ghen tị.
"Hừ! Nhi nữ lớn lên chính là vịt trời! Muội là môn chủ của Thủy Linh Môn, phần của muội nhất định phải nộp lên môn phái." - Băng Ngưng liếc muội muội một cái.
"Tỷ tỷ..." - Linh Lung dùng ánh mắt ủy khuất nhìn Băng Ngưng.
"Ta không phản đối muội cùng tên sắc quỷ kia, nhưng cũng không thể cái gì cũng nghĩ cho hắn." - Đại mỹ nhân nhíu mày nói.
"Tỷ thật khó tính..." - Linh Lung phụng phịu, nàng biết không thể cãi lại tỷ tỷ, chỉ đành dùng ánh mắt ấm ức nhìn sắc quỷ.
"Băng Ngưng thân yêu, nếu nàng thích mấy khối đá này như vậy.... Thì nàng cứ lấy hết đi, mấy khối đá này rất cứng, ta muốn ăn cũng không ăn được." - Ác Quỷ Máu xua tay, vốn dĩ nó cũng không cần mấy viên Băng Tủy.
"Sao có thể! Huyết trưởng lão yên tâm! Sau khi trở về ta sẽ cho người làm lệnh bài trưởng lão, sẽ cộng cho ngài ba vạn điểm cống hiến." - Băng Ngưng dùng ngữ điệu vô cùng khách khí, giống như xem Ác Quỷ Máu là người ngoài.
"Băng Ngưng thân yêu, nàng lại ghen sao?" - Ác Quỷ Máu dễ dàng nhận ra sự khác lạ.
"Vớ vẩn! Sao ta lại phải ghen chứ!" - Băng Ngưng trừng Ác Quỷ Máu một cái, bộ dạng vô cùng tức giận.
"Linh Lung thân yêu, nàng trở về dẫn đội đi. Ta muốn đưa Băng Ngưng đi dạo một hồi." - Ác Quỷ Máu nói nhỏ vào tai tiểu mỹ nhân.
"Ân, muội biết rồi." - Linh Lung nở nụ cười lém lỉnh, nàng nháy mắt một cái rồi tế ra phi kiếm bay đi.
"Linh Lung đợi tỷ!" - Băng Ngưng thấy vậy liền gọi với theo, nàng cũng tế ra phi kiếm muốn cùng muội muội trở về.
Chỉ là nàng vừa bay lên được vài mét thì bị một đám tơ máu bủa vây, đem nàng kéo về phía sắc quỷ.
"Mỹ nhân, để ta đưa nàng đến một nơi thú vị." - Ác Quỷ Máu nở nụ cười xảo quyệt, nó dùng những sợi tơ máu quấn Băng Ngưng thành đòn bánh tét.
Một tay nó ôm chặt lấy mỹ nhân, tay còn lại xé mở không gian rời đi.
Trước mắt Băng Ngưng hoa lên một trận, khi nàng nhìn kỹ lại thì trời đất xung quanh nàng đã thay đổi. Cả thế giới biến từ màu trắng của băng tuyết thành màu đỏ của máu.
"Đây là nơi nào?" - Băng Ngưng ngơ ngác hỏi.
"Đây là thế giới riêng của ta, ở nơi này ta chính là ma thần. Chỉ là bây giờ nó còn hơi nhỏ, nhưng sau này ta sẽ mở rộng nó." - Ác Quỷ Máu vui vẻ trả lời.
Nó đem Băng Ngưng đi đến khu vực Băng Linh Đảo, lúc này tòa linh đảo cũng đã bị năng lượng máu xâm nhiễm trở thành màu đỏ.
"Băng Ngưng thân yêu, nàng muốn có một ngôi nhà nhỏ với phong cảnh hữu tình hay là một tòa lầu các nguy nga tráng lệ?" - Ác Quỷ Máu ân cần hỏi.
"Đừng tỏ ra thân thiết như vậy! Ta rất ghét ngươi!" - Băng Ngưng trừng Ác Quỷ Máu một cái.
"Thật vậy ư? Vậy sao nàng lại ghen khi thấy ta với Linh Lung thân mật?" - Ác Quỷ Máu nheo mắt hỏi.
"Ta! Không! Ghen!" - Đại mỹ nhân tức giận nhấn giọng, nàng gằn từng chữ một.
Gương mặt của nàng đỏ bừng, hơi thở trở nên gấp gáp. Ác Quỷ Máu thích thú vô cùng, nó cúi mặt sát lại gần.
"Băng Ngưng thân yêu, khi nàng tức giận thật là xinh đẹp." - Sắc quỷ dịu dàng nói, bàn tay khẽ vuốt ve khuôn mặt mỹ nhân.
"Thật sao?" - Trái tim Băng Ngưng nhảy lên một cái.
"Không! Ta nói đùa đấy." - Ác Quỷ Máu cười hắc hắc.
"Khốn kiếp! Mau thả ta ra! Đưa ta trở về!" - Băng Ngưng lại bị sắc quỷ chọc giận, lần này gương mặt nàng đỏ như một quả đào chín mọng.
"Quả nhiên nàng càng tức giận càng xinh đẹp." - Ác Quỷ Máu chép miệng đánh giá, nó liền kề sát khuôn mặt của mỹ nhân, đem môi thơm ngấu nghiến.
"Sắc quỷ! Buông..." - Băng Ngưng cố gắng kháng cự, nhưng cơ thể nàng bị tơ máu trói chặt.
"Băng Ngưng thân yêu, Linh Lung cũng không có ở đây, nàng còn giả vờ làm gì nữa. Ngoan ngoãn để ta yêu thương nàng chẳng phải tốt hơn sao?"
"Không! Ta rất ghét ngươi!" - Băng Ngưng cắn chặt môi, ánh mắt nhìn Ác Quỷ Máu như muốn rút kiếm đâm chết nó.
"Hắc hắc, vậy lát nữa ta sẽ dùng đệ đệ của mình éo nàng trở nên thành thật." - Sắc quỷ cười vô cùng kɧօáϊ trá.
"Giờ thì nàng nói đi, nàng muốn có một động phủ như thế nào? Ở đây ta chính là thần linh, việc xây dựng rất nhanh sẽ hoàn thành."
Băng Ngưng trong lòng rất tức giận, nàng nhìn khung cảnh hồ nước, lại nhìn những đám hoa cỏ kỳ lạ xung quanh, mãi một lúc sau nàng mới trả lời.
"Ta muốn một động phủ đơn giản trang nhã, không cần quá cầu kỳ, giống như động phủ của ta ở trong thành."
"Nàng không muốn thay đổi một chút sao? Chẳng hạn như một tòa băng cung với bờ tường trong suốt, có thể nhìn ngắm khung cảnh bên ngoài. Một bể tắm nước nóng rắc đầy hoa tuyết để nàng thư giãn lúc mệt mỏi..." - Ác Quỷ Máu uốn ba tấc lưỡi mô tả một tòa cung điện lộng lẫy xa hoa.
"Không cần! Ta chỉ thích đơn giản yên tĩnh." - Băng Ngưng lắc đầu.
"Nhưng ngươi cũng có thể xây theo ý mình, ta sẽ không phản đối." - Nhưng sau đó nàng lại thay đổi ý định.
"Hắc hắc, nàng yên tâm, ta sẽ xây một động phủ thật đẹp."
Ác Quỷ Máu vung tay về phía trước, không gian bốn phía giống như sống dậy. Từng khối băng trống rỗng xuất hiện từ trong không gian, chúng xếp chồng lên nhau tạo thành những bức tường.
"Lách cách... Lách cách..." - Âm thanh những khối băng va chạm nghe khá vui nhộn, giống như có người đang gõ mỏ.
"Ư... Ngươi có thể biến ra vật chất sao?" - Băng Ngưng ngơ ngác hỏi, mặc dù nàng biết Ác Quỷ Máu có rất nhiều thần thông, nhưng việc tạo ra vật chất là vô thượng thần thông chỉ có Chí Tôn Cảnh mới làm được.
"Sao có thể cơ chứ? Ta chỉ lấy mấy khối nước ở một nơi khác trong bí cảnh, ngưng tụ chúng thành băng rồi dịch chuyển đến đây thôi." - Ác Quỷ Máu giải