Mấy ngày kế tiếp Ác Quỷ Máu ở lại bên trong Thiếu Âm Cung.
Yêu Hậu sau khi bị sắc quỷ phá trinh liền trở nên phóng túng, cả ngày ôm chặt lấy sắc quỷ yêu cầu nó chơi nàng.
Lúc này nàng đang ở trong tẩm cung của mình, hai tay chống vào thành giường, bộ mông căng mẩy hướng ra ngoài.
Sắc quỷ ôm chặt lấy eo của mỹ nhân, điên cuồng ra sức thúc hông đâm cắm.
Bộ ngực vĩ đại của Yêu Hậu đu đưa lên xuống theo từng nhịp.
"A...!A...!Phu quân...!Chàng ra sức thêm chút nữa...!Chơi chết thiếp đi..." - Yêu Hậu nỉ non rên rỉ, chiếc hông nhỏ cũng đu đưa phụ họa.
Ác Quỷ Máu lấy tay đánh mạnh vào mông nàng, in hằn luôn cả năm ngón tay lên làn da căng mọng.
"Dâm đãng...!Vậy mà lần trước ta chơi nàng, nàng còn kháng cự...!Giờ ngày nào cũng muốn vắt khô ta..."
"Ô...!Ô...!Thiếp biết sai rồi...!Chàng trừng phạt thiếp tiếp đi...! Ưm...!Thật sâu..." - Yêu Hậu đầu óc bị khoái lạc trùng kích, thân thể nàng run lên từng đợt.
Nàng giống như ăn xương mới biết tủy ngon, mỗi ngày đều muốn cùng Ác Quỷ Máu ân ái, hận hắn không thể chơi nàng cả ngày.
Thân thể dâm đãng của nàng vặn vẹo liên tục, hai bầu vú vĩ đại bị Ác Quỷ Máu nắm lấy, điên cuồng bóp mạnh.
Cảm giác vừa đau vừa sướng khiến Yêu Hậu trở nên điên cuồng, bờ mông lắc lư liên tục.
Sau một hồi lâu mật huyệt của nàng xiết chặt lại, điên cuồng cuồng co bóp ma sát.
Cảm xúc vi diệu từ dương vật truyền đến, Ác Quỷ Máu lại càng ra sức đâm cắm, đem dương vật thúc mạnh vào hoa tâm của Yêu Hậu.
Cuối cùng nó không kiềm chế được nữa, liền đè nàng nằm sấp lên giường mà chơi nàng.
"Phạch phạch phạch...!Cót két cót két..." - Âm thanh da thịt va chạm cùng tiếng mấy cái chân giường rung lên hòa vào nhau, tạo thành một bản nhạc kỳ quái của sự dâm dục.
Yêu Hậu lúc này gần như phát cuồng, trong miệng phát ra tiếng ô ô khe khẽ.
"Ô...!Ô...!Sướng chết mất...!Thiếp ra rồi...!Chàng chơi chết thiếp rồi ..."
Thân thể Yêu Hậu run lên, từ sâu trong cơ thể nàng dâm thủy tuôn ra như suối, hòa cùng dương tinh của Ác Quỷ Máu tạo thành một thứ chất lỏng đặc sệt chảy xuống bắp đùi.
Ác Quỷ Máu mệt mỏi nằm xuống bên cạnh Nguyệt Như Âm, miệng nó cũng thở phì phò liên tục.
"Hộc...!Hộc...!Yêu Hậu nương nương...!Nàng là một trong những nữ nhân dâm đãng nhất mà ta từng chơi..." - Ác Quỷ Máu cảm thán nói, nữ nhân bình thường cùng nó quan hệ vài lần đều sẽ cảm thấy mệt mỏi, còn Yêu Hậu thì giống như không biết mệt, có thể cùng Ác Quỷ Máu so xem ai chịu đựng được lâu hơn.
"Ô...!Phu quân...!Vậy chàng yêu thích thiếp chứ?" - Yêu Hậu vòng tay ôm chặt lấy sắc quỷ, ép bầu vú của nàng vào ngực nó.
"Ha ha, dâm đãng, nhưng ta thích nàng như vậy." - Ác Quỷ Máu khẽ mắng, nó liền ôm lấy vị nữ vương dâm đãng này, hung hăng hôn lên môi của nàng.
Bỗng phía bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, Ác Quỷ Máu khẽ nhíu mày.
"Dạ Ảnh sao? Nàng vào đi."
Cánh cửa chậm rãi hé mở, Dạ Ảnh bước vào bên trong, lúc này nàng không còn đeo mặt nạ nữa, gương mặt cùng Yêu Hậu có ba phần giống nhau, thanh tú lạnh lùng giống như một nữ sát thủ.
"Phu quân, Dâm Hoàng sau khi biết chàng giết chết đệ tử của hắn thì vô cùng tức giận, hiện tại đã xuất quan." - Dạ Ảnh trả lời, giọng nói của nàng có chút cứng ngắc.
Lần trước sau khi cưỡng hiếp Yêu Hậu thì Dạ Ảnh cũng chạy không thoát ma trảo của sắc quỷ, bị nó hung hăng đánh một trận rồi cưỡng hiếp nàng, đem cấm chế khắc vào thần hồn.
"Vậy sao? Như vậy càng tốt, nếu hắn đã xuất quan thì tối nay ta thủ tiêu hắn luôn.
Yêu Hậu giờ là nữ nhân của ta, cái ghế Dâm Hoàng kia phải do ta ngồi mới đúng."
"Dạ Ảnh đến đây, ta muốn nàng hầu hạ ta." - Ác Quỷ Máu nở nụ cười dâm đãng.
Dạ Ảnh không nói gì, nàng chậm rãi cởi bỏ y phục trên người, giống như cừu non ngã vào lòng sắc quỷ.
Nàng lập tức bị Ác Quỷ Máu đè xuống giường.
"Như Hoa thân yêu, ta biết công pháp nàng tu luyện khiến nàng phải giữ tâm cảnh như mặt gương, lòng dạ lạnh lùng dứt khoát.
Nhưng thỉnh thoảng nàng cười một chút được không? Nữ nhân nhất định phải cười thật nhiều thì mới xinh đẹp."
"Nàng xem muội muội của nàng, cả ngày mỉm cười đầy mị hoặc khiến nam nhân mê mệt." - Ác Quỷ Máu vuốt ve gương mặt của Như Hoa, chậm rãi khuyên nhũ nàng.
Như Hoa nghe vậy thì chỉ khẽ gật đầu.
"Thiếp sẽ thử!"
Một nụ cười gượng gạo nở trên môi nàng, nó có chút méo mó, trong ánh mắt xen lẫn chút bất an.
"Hắc hắc, nàng xem, ta nói đâu có sai.
Nàng khi cười trông cũng rất xinh đẹp, không thua kém gì muội muội của nàng." - Ác Quỷ Máu vui vẻ nói.
"Thực?" - Như Hoa ngạc nhiên hỏi.
"Đương nhiên là thật! Đúng không Như Âm?" - Ác Quỷ Máu nháy mắt với Yêu Hậu.
"Đúng vậy, nếu tỷ tỷ chịu cười nhiều hơn một chút sẽ xinh đẹp hơn nhiều." - Nguyệt Như Âm liền phụ họa.
Nghe vậy Như Hoa có chút ngơ ngác, hai mắt nàng híp lại, khóe môi vểnh lên tạo thành một nụ cười hoàn hảo.
"Hắc hắc, vừa nãy thực ra nụ cười của nàng rất gượng gạo, nhưng bây giờ thì đẹp hơn nhiều rồi." - Ác Quỷ Máu vui vẻ nói, nó lấy ra một viên pha lê chụp lại nụ cười của Dạ Ảnh.
"Chàng lừa thiếp!" - Dạ Ảnh tức giận nói, gương mặt đỏ bừng lên.
"Cho nàng làm kỷ niệm, nàng tự mình xem đi, có phải là rất đẹp không?" - Ác Quỷ Máu đưa viên pha lê cho nàng.
Như Hoa áp viên pha lê lên trán, nhìn xem mình cười có thực sự đẹp hay không.
Bỗng nàng cảm nhận một khúc côn thịt ấm nóng đâm vào trong mật huyệt, khiến thân thể nàng nhói lên.
"Chàng lại lừa thiếp!" - Dạ Ảnh ủy khuất nói.
Ác Quỷ Máu nhanh chóng ngậm lấy môi của Dạ Ảnh, phần eo điên cuồng vận động, đem nàng chơi dục tiên dục tử.
Cả ngày cùng Yêu Hậu và Dạ Ảnh chơi đùa, nhưng ban đêm Ác Quỷ Máu cũng không ngủ.
Nó khoác lên áo choàng tàng hình, hoàn toàn biến mất trong đêm tối.
Thái Dương Điện nằm ở phía bắc của Âm Dương Tông, cả tòa cung điện nguy nga được dát vàng, dù là vào giữa đêm đen thì nó vẫn phát ra ánh sáng chói lóa, giống như mặt trời xua tan đêm tối.
Đệ tử Thái Dương Điện đều mặc một loại áo giáp bằng vàng, giống như những bức tượng đứng canh gác khắp các cửa ngõ.
Trên tay mỗi người đều mang một thanh đại đao, giống y như là đao phủ, ánh mắt lăng lệ ác nghiệt.
Ác Quỷ Máu đứng ở một góc khuất quan sát tình hình, trên vai nó là một con rắn nhỏ màu trắng đang hết sức xao động.
"Long Nữ ăn hết bọn chúng luôn được không?" - Long Nữ dùng hai cái vuốt rồng nhỏ xíu xoa xoa vào nhau hỏi.
"Không được! Chúng ta lẻn vào bên trong giết Dâm Hoàng là được rồi, mấy tên này để lại làm lính gác." - Ác Quỷ Máu lắc đầu.
"Nhưng ta đói lắm rồi, chỉ ăn một tên thì chẳng đủ nhét kẽ răng.
Nếu ngươi cứ bỏ đói ta như vậy, Long Nữ sẽ tự mình đi kiếm ăn." - Long Nữ lúc lắc cái đầu rắn, hung hăng đe dọa.
Tự mình đi kiếm ăn của nàng chính là bật chế độ hủy diệt, nuốt chửng bất cứ sinh vật nào nằm trong tầm mắt của nàng.
"Được rồi, xem như mấy tên này xui xẻo vậy." - Ác Quỷ Máu gật đầu, nó tóm lấy Long Nữ trên vai ném về phía trước.
"Nàng xử hết bọn chúng đi! Ta ma trận máu không cho chúng chạy thoát."
"Ha ha! Cuối cùng cũng được ăn!" - Long Nữ reo lên vì vui sướng, thân thể nhanh chóng biến thành một con bạch giao dài mười trượng, diện tích Thái Dương Điện không đủ để nàng triển khai toàn bộ bản thể.
"Kẻ nào?"
"Yêu Thú tấn công?"
"Là linh sủng của ai vậy?"
"Đừng nói nhiều! Trước tiên giết nó rồi lột da, thịt giao long nướng là đặc sản hiếm có đấy."
Mấy gã thủ vệ giật mình khi thấy Long Nữ xuất hiện một cách bí ẩn, nhưng rất nhanh lấy lại bình tĩnh, chúng vung đao chém vào người nàng.
"Leng keng...!Loảng xoảng..." - Âm thanh giống như kim loại va chạm vang lên, lớp vảy rồng của Long Nữ cứng rắn vô cùng, ngay cả Ác Quỷ Máu cũng khó lòng xuyên thủng nếu không dùng Thương Tần.
"Thức ăn đánh người!" - Long Nữ cười vô cùng vui vẻ, nàng dùng long trảo tóm lấy một gã thủ vệ, bàn tay dùng lực liền bóp nát luôn cả bộ hoàng kim giáp.
Máu thịt của gã đệ tử liền biến thành một làn năng lượng trắng bay vào miệng Long Nữ, còn xương cốt và áo giáp thì rơi loảng xoảng xuống đất.
Mấy gã thủ vệ khác thấy vậy liền biết không ổn, con giao long này không phải là bọn họ có thể ứng phó.
"Nhanh! Thông báo cho Dâm Hoàng đại nhân! Có kẻ muốn hành thích ngài ấy." - Một gã