Những ngày tiếp theo Ác Quỷ Máu dùng phần lớn thời gian để tìm tung tích của đại trưởng lão.
Lúc này nó đang ở Tây Phong, nơi này là một ngọn núi nằm ở phía tây Âm Dương Tông, bốn phía bị mây mù bao phủ.
Trên núi cây cối xác xơ, khắp nơi đều là xương trắng, thỉnh thoảng có vài con quạ kêu lên mấy tiếng.
"Kim Bình! Đây là động phủ của lão ma hả?" - Ác Quỷ chỉ tay vào một cái hang động bí ẩn nằm phía bắc ngọn núi, trước cửa hang được che giấu bằng những bụi gai xác xơ, nhìn thoáng qua chỉ nghĩ đây là hang yêu thú bỏ hoang.
"Ưm...!Lúc trước chính là chỗ này." - Kim Bình khẽ gật đầu, trong mắt hiện lên một tia oán hận.
"Được rồi, nàng ở bên ngoài đợi ta.
Ta nhất định sẽ cho hắn một bất ngờ lớn." - Ác Quỷ Máu chạm tay lên vai Kim Bình, vỗ về an ủi nàng.
Sau đó nó khoác lên áo choàng tàng hình, kéo tảng đá chặn cửa hang sang một bên rồi đi vào bên trong.
Trước mặt Ác Quỷ Máu là một hành lang tối đen như mực, lại sâu hun hút ăn thông vào lòng núi, Ác Quỷ Máu đi đến mấy trăm trượng thì mới đụng trúng một cánh cửa đá.
Bên trong động phủ ba gã tu sĩ Đại Thừa kỳ đang tu luyện, chúng đều là đệ tử dưới trướng lão ma.
Tên nào tên nấy sắc mặt đều vô cùng dữ tợn, nụ cười tàn ác luôn chực chờ, quanh thân chúng bốc lên ma khí um tùm, xem ra là đang tu luyện một loại tà thuật nào đó.
Trước mặt chúng là một cái bàn tế, trên bàn đặt một cô gái lõa thể, nàng ta nằm yên bất động, tay chân bị đóng đinh xuống bàn.
Khắp cơ thể nàng nhơ nhớp những vết tinh dịch khô cặn, trên thân thể chồng chất rất nhiều vết thương.
Nơi mắt cá chân, cổ tay và yết hầu của nàng bị cắt ra năm vết thương nhỏ, máu tươi chậm rãi rỉ ra tưới ướt đẫm bàn hiến tế.
Cô gái nằm yên không nhúc nhích, hàm răng cắn chặt, đôi mắt đỏ bừng lên vì đau đớn và oán hận, thỉnh thoảng lại di chuyển báo hiệu nàng vẫn còn thoi thóp.
Chiếc bàn tế được đặt rất nhiều ma thạch, chúng tỏa ra ma khí đen ngòm nồng đậm, những ma văn được khắp trên bàn sáng rực lên, hút đi sự sống và nổi oán hận của thiếu nữ hóa thành một loại năng lượng kỳ quái.
Ba gã Cổ Ma chính là đang hấp thụ thứ năng lượng này để tu luyện, sắc mặt của mỗi tên mỗi khác, giống như đang chìm vào cõi mộng mị của riêng mình.
"Khặc khặc! Giết sạch bọn chúng! Ta cần thêm sức mạnh để giết sạch bọn chúng."
"Nữ nhân! Thật nhiều nữ nhân! Ngươi! Mau lại đây."
"Ta đột phá rồi! Ta cuối cùng cũng đột phá Độ Kiếp kỳ! Ha ha ha!"
Tên thì nở nụ cười tàn ác, trong miệng hô giết liên tục.
Kẻ lại nhe răng cười đầy sảng khoái.
Tên thì ánh mắt tràn ngập dục vọng, khuôn mặt liên tục vặn vẹo khó coi.
Ở trong góc phòng là bốn cỗ nữ thi, tất cả các nàng đều đã chết, thân thể khô quắt nguội lạnh.
Khuôn mặt mỗi người đều ẩn chứa sự oán hận kinh thiên, các nàng đều là tán tu bị ba tên Cổ Ma bắt về thải bổ.
Ở một bên khác là hai nữ tu sĩ bị trói chặt, trên thân thể bị dán mấy tấm bùa màu đen có tác dụng giam cầm và phong ấn ma lực.
Ánh mắt của các nàng tràn ngập vẻ hoảng sợ, các nàng chỉ muốn chạy trốn ngay lập tức nhưng không được, chỉ có thể trơ mắt nhìn trước số phận nghiệt ngã.
Ác Quỷ Máu hai mắt bốc lửa, khuôn mặt biến thành đen kịt, nó vung chân đạp phăng tấm cửa đá.
"Rầm!" - Cánh cửa nặng nề đập xuống nền, khiến cả tòa động phủ rung lên.
"Ai!"
"Kẻ nào!"
"Me kiếp!"
Ba gã tu sĩ giật mình tỉnh lại từ trong cơn mê loạn, sợ hãi nhìn ra phía cửa.
Môn quy Âm Dương Tông vô cùng nghiêm khắc, việc bọn chúng lén lút tu luyện Thải Bổ Thuật nếu bị người phát hiện thì chắc chắn sẽ phải chết.
"Mặc kệ! Giết hắn trước rồi tính!" - Một gã tu sĩ hét to, tế ra phi kiếm đâm về phía Ác Quỷ Máu.
Hai tên còn lại cũng nhanh chóng tế ra thủ đoạn công kích.
Ác Quỷ Máu không nói một lời, cánh tay nhấc lên rồi hất mạnh.
"A!"
"Răng rắc...!Răng rắc..."
Ba gã tu sĩ bị một bàn tay vô hình tóm lấy ném mạnh vào tường, khiến xương cốt trên người chúng vỡ vụn, tiếp đó là ba mũi tên máu ghim phập vào người, đem bọn chúng đóng đinh trên tường.
Cô gái nằm trên bàn tế thấy vậy thì ánh mắt hiện lên vẻ vui mừng, đôi môi cố gắng mấp máy nhưng không thể phát ra âm thanh gì.
Ác Quỷ Máu liền đi lại gần, ánh mắt hơi đảo qua người nàng xem xét tình hình, rồi cắt cổ tay đổ máu vào miệng nàng, với thương thế nghiêm trọng như hiện tại, nó có cho nàng ngọc máu thì nàng cũng không nuốt được.
Tiếp đó nó dùng tay nhổ những chiếc đinh ra khỏi cơ thể nàng, giúp nữ tu sĩ khôi phục tự do.
"Cô may mắn đấy, ta đến trễ một lúc thì cô thành xác khô rồi." - Ác Quỷ Máu chậm rãi nói, lại lấy ra tấm áo choàng khoác lên người nàng.
Thiếu nữ lại mấp máy môi cố gắng nói chuyện, nhưng bởi vì cổ họng bị cắt đứt nên nàng chẳng thể phát ra âm thanh gì.
"Cô tạm nằm xuống nghỉ ngơi đi, vết thương sẽ rất nhanh lành lại." - Ác Quỷ Máu trấn an.
Nó tiến về phía hai nữ tu sĩ còn đang bị trói, dùng một thanh tiểu kiếm cắt đứt dây thừng, lại xé bỏ mấy lá bùa trên người các nàng.
Hai thiếu nữ mừng rỡ đến rơi nước mắt, vốn dĩ họ cho rằng mình nhất định sẽ chết, không ngờ lại vẫn còn có thể sống sót.
"Tạ ơn tiền bối!"
"Tạ ơn tiền bối!"
"Ta nguyện làm trâu ngựa cho ngài để trả ơn cứu mạng."
"Công ơn của ngài tiểu nữ ghi nhớ cả đời."
Hai nữ tu sĩ lập tức quỳ xuống đất, rối rít tạ ơn.
Nhưng Ác Quỷ Máu không để tâm đến hai người, ánh mắt nó tập trung vào ba gã Cổ Ma đang bị đóng đinh.
"Âm Dương lão ma đang ở đâu?" - Ác Quỷ Máu rít lên tra hỏi.
"Tiền bối tha mạng!"
"Tiểu nhân không biết gì hết!"
"Sư phụ sáu tháng trước đã ra ngoài tìm kiếm kiếm sư nương, hiện tại vẫn chưa trở về."
Ba gã Cổ Ma liền rối rít xin tha, một tên đem lão ma bán đứng, nhưng tin tức này chẳng tác dụng gì.
"Hắc hắc, trước tiên ta xin lỗi vì đã phá hỏng trò vui của các ngươi.
Nhưng mà biết làm sao được, sư phụ của các ngươi đã đắc tội với ta.
Nếu các ngươi có thể đưa ra chính xác vị trí của hắn thì ta sẽ không giết các ngươi."
Ác Quỷ Máu thay đổi thái độ, biến thành cười nói vui vẻ.
Ba tên Cổ Ma thấy vậy liền mừng rỡ vô cùng, chỉ cần vị tiền bối trước mắt không giết bọn chúng thì chúng sẽ có cơ hội sống sót.
"Tiền bối tha mạng, tiểu nhân biết gì nói nấy, tuyệt đối không dám giấu diếm."
"Xin tiền bối thả vãn bối xuống trước, vãn bối tuyệt không dám chạy trốn."
"Tiền bối đại nhân đại lượng, thả bọn vãn bối xuống trước, vãn bối nhất định sẽ cho tiền bối một câu trả lời hài lòng."
Ba gã Cổ Ma nhăn nhó van xin, việc bị đóng đinh trên tường khiến chúng đau đớn vô cùng.
"Hắc hắc, thả các ngươi xuống cũng được, nhưng nếu không khiến ta hài lòng thì đừng có trách." - Ác Quỷ Máu hung hăng đe dọa, bàn tay vung lên khiến những mũi tên