Không khí trong phòng nhất thời trở nên ngưng trọng ngột ngạt.
"Kẻ nào lại dám treo thưởng phu quân.
Ta phải đem chúng tru di cửu tộc, đánh cho chúng hồn phi phách tán." - Minh Linh tức giận nói.
"Đúng đấy, đánh chó cũng phải nể mặt chủ.
Tên tiểu quỷ này mặc dù háo sắc nhưng vẫn là nô lệ của ta.
Muốn giết hắn sao? Vậy là tự tìm đường chết." - Diễm Tình cũng rít lên, giọng điệu khó nghe vô cùng.
"Khục...! Hai nàng đừng tức giận.
Ta đoán là Băng Ngưng thấy ta lâu ngày không đến thăm nàng ấy nên mới treo thưởng ta thôi, trước kia bị nàng ấy treo thưởng một lần, cũng không phải chuyện gì to tát.
Để ngày mai ta đến Băng Nguyên, thuận tiện an ủi tỷ muội bọn họ." - Ác Quỷ Máu xua xua tay, đem hai vị nữ thần kéo xuống ghế ngồi.
"Không phải Băng Ngưng muội muội, lần này chàng thực sự bị treo thưởng, là có kẻ muốn chàng chết." - Minh Ánh khẽ lắc đầu.
Trong mắt Minh Linh lóe lên một tia tàn nhẫn lạnh lùng, nàng vung tay chụp lấy tấm thẻ bài màu đen.
Bàn tay nữ Minh Đế sáng lên, đem hình ảnh bên trong thẻ bài phóng thích.
Gương mặt của Ác Quỷ Máu liền xuất hiện, lúc này trông nó lạnh lùng vô cùng, ánh mắt âm lãnh tàn độc, quanh thân bị một tầng huyết quang bao phủ.
"Huyết Họa Giả, ma đầu dị tộc thần bí.
Tính tình tàn ác, nuôi dưỡng ma long và cương thi gây họa khắp nơi.
Ai lấy được thủ cấp của hắn nộp về tổng đàn sẽ được thưởng ngàn vạn ma thạch."
Thông tin bên trong thẻ bài không nhiều, rất nhanh đều đã đọc xong.
"Ngàn vạn ma thạch! Con số này không nhỏ, hay là ta tự chặt thủ cấp của mình đưa cho nàng, nàng đem đến đó lĩnh thưởng nha.
Nhận thưởng xong ta đem đầu gắn lại, như vậy vừa có ma thạch, vừa giải quyết được lệnh truy nã này." - Ác Quỷ Máu cười toe toét, hai mắt híp lại giống như quỷ tham tiền.
"Phu quân đừng nói giỡn, sao thiếp đem thủ cấp của chàng đi lãnh thưởng được chứ? Thiếp chỉ muốn thông báo cho chàng biết tin tức, sau này ra ngoài phải cẩn thận một chút, rất nhiều tên ngu ngốc bị tiền tài làm mờ mắt sẽ gây chuyện với chàng." - Minh Ánh liền lắc đầu, thân thể hơi run lên khi bị Minh Linh và Diễm Tình nhìn.
"Minh Ánh! Muội có biết cái truy sát lệnh này là do tổ chức nào phát ra không?" - Minh Linh trầm giọng hỏi.
"Là Sát Lục Minh, kẻ phát ra lệnh này là một trong bảy vị đường chủ.
Muội cũng là đường chủ trong tổ chức, nhưng bình thường muội không quá để ý, hôm nay đột ngột nhận được truy sát lệnh liền tới thông báo."
"Trong tông còn công sự bộn bề, muội xin phép cáo lui." - Minh Ánh thấy tình thế không ổn, liền cúi chào rồi rời đi.
"Nàng không ở lại chơi cờ sao? Từ bữa đó đến giờ nàng vẫn bế quan, sao không ở lại cùng ta ôn chuyện?" - Ác Quỷ Máu gọi với theo.
"Chàng thực sự nhớ thiếp thì đến Vạn Quỷ Tông thăm thiếp, lá gan của thiếp nhỏ bé không dám cùng Thiên Ma và Minh Đế tranh sủng." - Minh Ánh không dám quay đầu lại, vừa hối hả rời đi vừa truyền âm cho Ác Quỷ Máu.
Sắc quỷ có chút tiếc nuối, nhưng cũng đành để cho Minh Ánh rời đi.
"Tiểu quỷ ngươi hình như rất vui vẻ? Thực không sợ ra đường bị người hô chém gọi giết sao?" - Diễm Tình thấy vậy liền hỏi.
"Ha ha...!Ta gần đây ở trong nhà buồn chán, nhưng lại không tìm ra được lý do gì để giết người.
Nàng cũng biết vô duyên vô cớ giết người thì sẽ gặp Thiên Phạt, giết người vô tội càng dễ trầm cảm.
Lần này thì hay rồi, ta xem xem tên đui mù nào dám gây hấn với ta, đem bọn chúng giết sạch." - Ác Quỷ Máu cười lạnh, con ngươi co rút lại.
Nhưng chỉ một giây sau sắc mặt của nó lại biến thành tươi cười vui vẻ.
Phía bên ngoài Băng Ngưng dẫn theo muội muội Linh Lung đi vào trong đại sảnh.
Băng Ngưng vẫn lạnh lùng như cũ, nét mặt hàn sương giá rét, giống như bức tượng ngọc thạch trên núi tuyết.
Linh Lung điềm đạm đáng yêu, hai núm đồng tiền thỉnh thoảng lại xuất hiện hiện trên gương mặt của nàng.
"Tà Huyết ca ca! Huynh bị người ta truy sát này." - Vừa vào đến nhà Linh Lung liền hô to, đem một viên ngọc giản ném cho Ác Quỷ Máu.
"Tham kiến hai vị tỷ tỷ." - Băng Ngưng cúi người thi lễ, sau đó dẫn Linh Lung ngồi xuống ghế.
"Lâu ngày không gặp Băng Ngưng muội muội, có thời gian rãnh muội đến chỗ ta nhiều một chút.
Tuy ta là Minh Tộc muội là Linh Tộc, nhưng chúng ta đều là tỷ muội tốt, cũng không cần phải tránh mặt ta."
"Hai món pháp bảo này tỷ cho bọn muội, chỉ cần luyện hóa là có thể sử dụng." - Minh Linh nở nụ cười hòa nhã, đưa hai thanh kiếm hạ phẩm tiên khí tới trước mặt Băng Ngưng.
Gương mặt Thủy Linh Lung liền bừng sáng, vội vàng đón lấy.
"Cảm ơn Minh Linh tỷ tỷ, muội nhất định sẽ đến chỗ tỷ làm khách." - Linh Lung cười híp cả mắt, dáng vẻ vui vẻ yêu đời.
Ác Quỷ Máu ngồi đăm chiêu suy nghĩ, nó đã đọc xong thông tin bên trong ngọc giản.
"Các nàng nhìn xem, trông chẳng giống ta chút nào, bộ bình thường ta trông giống như vậy sao?"
Ác Quỷ Máu than vãn, đem hình ảnh trong ngọc giản phóng thích ra ngoài.
Hình ảnh Ác Quỷ Máu mặc quần áo bảnh bao giống như thư sinh xuất hiện, trên gương mặt nở nụ cười háo sắc.
"Tà Huyết Đế Quân, cường giả đến từ Thánh Ma Giới.
Hung tàn háo sắc, giết người vô tội cưỡng hiếp nữ nhân.
Nay Chính Đạo Minh tuân theo Thiên Mệnh, treo thưởng tên ma đầu này hai ngàn vạn linh thạch."
Ác Quỷ Máu đọc thông tin trên lệnh truy sát, gương mặt bừng bừng tức giận.
"Hừ! Đây rõ ràng là vu oan cho ta! Ta từ khi nào lại bị gọi là ma đầu, ta giết người vô tội cưỡng hiếp thiếu nữ bao giờ chứ?" - Nó dậm dậm chân xuống đất, ra vẻ rất là oan ức.
"Khanh khách, lệnh truy sát này chẳng oan chút nào.
Thiếp là Minh Đế mà chàng còn dám hạ Huyết Chú, bị chàng cưỡng hiếp mấy ngày liền hay sao?" - Minh Linh khẽ bật cười, lườm Ác Quỷ Máu một cái.
"Muội cũng bị huynh ấy cưỡng hiếp, lúc đầu tới để bàn chuyện làm ăn.
Kết quả lại bị lột sạch quần áo kéo lên giường." - Thủy Linh Lung đỏ mặt nói.
"Tên sắc quỷ này còn lợi dụng Linh Lung phong ấn tu vi của muội, cho muội uống xuân dược.
Còn kêu Linh Lung giữ chặt tay chân của muội để cho hắn cưỡng hiếp." - Băng Ngưng trong mắt lóe lên một tia oán hận, sát khí tỏa ra nhàn nhạt.
Tam nữ có chút giật mình, ánh mắt liếc nhìn nhau rồi nhìn về phía Diễm Tình.
Giống như muốn hỏi nữ Thiên Ma, nàng có phải cũng là bị cưỡng hiếp không.
"Tiểu quỷ háo sắc này cũng định cưỡng hiếp khi ta đang ngủ, nhưng hắn ngốc nghếch đụng phải cấm chế đánh thức ta