"Kiều Diễm thân yêu, để ta cho nàng xem cái này."
Ác Quỷ Máu lại lấy ra một viên pha lê ký ức, thả nó trôi nổi trên ma trận phát hình.
Không gian trong phòng một lần nữa trở nên hư ảo, bốn phía ngập tràn trong luồng khí tức quỷ dị.
Trong phút chốc máu tươi tràn ngập khắp cả căn phòng, ngưng tụ lại thành một thế giới toàn là máu.
Theo thời gian trôi qua thì cái thế giới kia cũng dần dần phóng đại, Kiều Diễm có cảm giác mình đang rơi thẳng từ ngoài vũ trụ xuống mặt đất.
Tốc độ rơi nhanh vô cùng, những đám mây máu liên tục xoẹt qua tai nàng, nếu không phải đang được Ác Quỷ Máu ôm trong lòng thì e nàng đã sợ đến mức ngã nhào xuống mặt đất.
Cứ rơi như vậy hơn một phút thì Kiều Diễm đột ngột khựng lại giữa không trung, đập vào mắt nàng là một quần thể kiến trúc khổng lồ, do hàng ngàn hàng vạn tòa lâu đài cung điện nối tiếp nhau tạo thành, trải dài đến tận cuối chân trời.
Những tòa nhà ở đây rất kỳ lạ, lối kiến trúc khác hẳn với phong cách cổ điển trang nhã của Tiên Linh Tộc.
Chúng lộng lẫy hoa lệ, cầu kỳ bắt mắt, mang theo khí thế oai nghiêm hùng vĩ.
Ngay khu vực trung tâm của những tòa cung điện nguy nga kia là một bức tượng khổng lồ, cao chí ít cũng ba ngàn trượng.
Toàn bộ bức tượng làm từ một thứ huyết thạch màu đỏ, phát ra ánh sáng quỷ dị vô cùng.
Bức tượng thân thể cao lớn, mặc một bộ áo giáp dày che kín toàn bộ cơ thể.
Trên đầu đội mũ giáp che kín mặt, chỉ có ba lỗ hổng cho sừng mọc ra ngoài.
Phía sau lưng thần tượng là sáu cái cánh to khỏe gai góc, tựa tựa như cánh của loài rồng với những chiếc xương và màng.
"Phu quân! Kia là tượng của chàng sao?" - Kiều Diễm chỉ tay vào bức tượng hỏi, nàng hoàn toàn bị khí thế oai nghiêm hùng mạnh kia thu hút.
"Là tượng của Huyết Sát Chúa Quỷ! Có thể xem như là kiếp trước của ta." - Ác Quỷ Máu gật đầu xác nhận.
Kỳ thực từ khoảng thời gian Huyết Sát tử vong cho đến khi Tà Huyết ra đời, đã có rất nhiều kẻ nhận được sức mạnh của Ác Quỷ Máu.
Nhưng những kẻ này đều vì nhiều lý do khác nhau mà lâm vào điên cuồng, trở nên tàn nhẫn hiếu sát, kết quả đều là bị người ta vây công giết chết.
Tà Huyết tính đến hiện tại là người dung hợp hoàn hảo với ý chí của Ác Quỷ Máu nhất, cũng là kẻ có cơ hội trở thành một Chúa Quỷ mới.
"Giới thiệu với nàng một chút, chỗ này là Thiên Đường Máu, là hậu cung của Huyết Sát Chúa Quỷ, những nữ nhân sống ở đây đều là thê thiếp kiếp trước của ta." - Ác Quỷ Máu chậm rãi giới thiệu.
Kiều Diễm nhìn theo tay Ác Quỷ Máu chỉ, liền thấy rất nhiều nữ tử ăn mặc những bộ váy kỳ lạ.
Y phục trên người các nàng mỏng manh vô cùng, bởi vì cổ áo cắt xẻ quá sâu lớp vải lại mỏng nên da thịt của họ hiện ra rõ mồn một trước mắt, loại trang phục mập mờ này mang theo một thứ phong tình rất lạ.
"Mấy cô nàng này là cung nữ, họ ban đầu là thánh nữ hoặc tư tế của Huyết Sát thần điện.
Ta nhìn thấy ai vừa mắt, hoặc là họ đối với ta trung thành thì ta sẽ đưa họ đến đây.
Bình thường phụ trách các công việc lặt vặt, hầu hạ các nữ chủ nhân."
"Nếu họ có thể tiến giai Quỷ Vương, thì ta sẽ cấp cho họ một tòa cung điện, thu họ làm thê thiếp.
Còn không thì sau một quãng thời gian sẽ đưa họ về thế giới của họ, tiếp tục làm nữ tư tế giúp ta tìm kiếm tín đồ."
"Phu quân! Kiếp trước chàng có tổng cộng bao nhiêu thê thiếp vậy?" - Kiều Diễm nhìn mấy trăm cung nữ mà giật mình, chỗ nàng thấy chỉ là một tòa cung điện trong hàng ngàn tòa cung điện.
"Hắc hắc, cũng không nhiều lắm.
Ở đây có hơn ba mươi nữ thần và gần ba trăm nữ vương thôi.
Rất nhiều người khác không sống ở đây, bọn họ sống ở thế giới của mình, nếu cộng hết lại thì hơn ba ngàn người." - Ác Quỷ Máu vui vẻ nói, bộ dáng khoe khoang đắc ý.
Kiều Diễm nghe xong liền cảm thấy hoa mắt chóng mặt, hiện tại Ác Quỷ Máu có mấy chục người thê thiếp nàng đã cảm thấy rất nhiều, muốn được nó sủng hạnh cũng phải chờ mấy năm thời gian.
Giờ lại nghe nói nó có đến mấy ngàn người thê thiếp, mà người nào cũng tu vi rất cao, lại còn vô cùng xinh đẹp.
Cảm thấy muốn được nó sủng ái một lần e phải đợi cả ngàn năm mới đến lượt.
"Phu quân! Chàng thực là háo sắc quá đi mất! Nhiều thê thiếp như vậy chàng có thể ngủ hết với bọn họ sao? Thật là tham lam quá đi mà, chàng thì vui rồi, chỉ có nữ nhân của chàng là phòng không trống vắng." - Nàng khẽ ngắt Ác Quỷ Máu một cái, thay mấy nữ nhân kia trút giận.
"Cũng không nói như vậy được, mấy cô nàng này sống ở đây rất tốt, có kẻ hầu người hạ.
Ta thỉnh thoảng còn sai phân thân đến an ủi bọn họ, lúc đó ta có tu vi Chúa Quỷ, mỗi một cái phân thân đều là Ma Thần, cũng không để cho họ thiệt thòi." - Ác Quỷ Máu liền lên tiếng biện minh cho mình, sau đó lại đánh trống lảng.
"Để ta giới thiệu với nàng mấy người thê thiếp là Hỗn Nguyên Ác Quỷ của ta, bây giờ đã vô số năm trôi qua, bọn họ dù là Ma Thần thì e cũng đều đã chết, ý chí trở về Hỗn Nguyên Địa Ngục.
Nàng cảm thấy người nào phù hợp với mình, thì lát nữa tưởng tượng hình dạng của họ trong đầu, lại gọi tên thì họ sẽ có thể dung nhập ý chí vào cơ thể nàng."
Khung cảnh trong phòng lại thay đổi, chớp mắt đã đến tòa cung điện to lớn nhất, nằm giữa trung tâm của Thiên Đường Máu.
Tòa cung điện này đẹp hơn hẳn những tòa khác, vật liệu xây dựng là những loại châu ngọc quý giá, dù Kiều Diễm không biết những thứ đó là gì nhưng chỉ dựa vào ánh hào quang chói mắt cũng biết chúng là chí bảo.
Ấy vậy mà những thứ chí bảo do trời đất sinh ra, chuyên dùng để luyện chế cực phẩm tiên bảo thì nay lại bị xem như gạch đá, dùng để xây dựng phòng ốc.
Kết cấu của tòa cung điện được trang trí công phu tỉ mỉ vô cùng, từng bức tường từng phiến đá từng cột trụ đều được điêu khắc phù văn cách điệu.
Chỉ nhìn vào tòa cung điện này là có thể biết Ác Quỷ Máu yêu thương nữ nhân bên trong đến