Trong lòng hắn đinh ninh Tử Tinh sẽ tức giận bừng bừng mà giết chết hắn.
Nhưng sau một phút thì hắn vẫn sống, Tử Tinh cũng không hét lên hay tức giận gì cả, cũng không sử dụng ma thuật để đẩy Tà Huyết ra hay giết hắn.
Nàng yên lặng, tựa đầu vào ngực Tà Huyết, để hắn ôm nàng. Một lúc sau Tà Huyết mở mắt ra nhìn Tử Tinh, nàng cũng ngước đôi mắt long lanh diễm lệ dịu dàng nhìn hắn, đôi môi nàng căng mọng khẽ hé mở.
"Nàng không giết ta sao?" - Tà Huyết ngập ngừng nói ra điều mình đang suy nghĩ.
"Sao tôi lại phải giết cậu chứ? Cậu đang ở trong giấc mơ của chính cậu mà thôi." - Tử Tinh vẫn mỉm cười dịu dàng nhìn Tà Huyết, không có vẻ gì là giận dữ hay muốn giết hắn cả.
"Giấc mơ? Tại sao Bạch Cúc và Tử Tinh đều nói những câu kỳ lạ như vậy? Mình trông thấy mọi thứ một cách rõ ràng và tỉnh táo, ngửi được mùi hương nồng nàn truyền qua khứu giác...và cảm nhận được những xúc cảm mạnh mẽ trên từng làn da, thớ thịt. Làm sao có thể nói tất cả chúng đều là giấc mơ?"
Câu nói mập mờ của Tử Tinh khiến Tà Huyết vô cùng khó hiểu.
"Cậu thích tôi đúng không?" - Tử Tinh nhìn vào mắt Tà Huyết hỏi.
"Đúng vậy, ta rất rất rất thích nàng." - Tà Huyết gật đầu, nhìn lại Tử Tinh và trả lời.
"Cậu thích tôi đến vậy sao?" - Tử Tinh lại hỏi tiếp.
"Cậu đã ngủ với cả hai cô em gái của tôi, như thế còn chưa đủ để thỏa mãn dục vọng của cậu hả?"
Những lời nói bí hiểm của Tử Tinh liên tục rì rầm bên tai Tà Huyết, làm hắn cảm thấy chột dạ.
"Sao Tử Tinh biết được việc này, lúc đó nàng đang ở chiến trường cơ mà." - Tà Huyết vô cùng lo lắng, dường như Tử Tinh đã biết tất cả mọi chuyện.
"Đừng lo, tôi không có ý định trừng phạt cậu hay gì đâu, nếu cậu thực sự thích tôi thì ngay lúc này đây cậu được phép thoải mái làm những gì cậu muốn." - Trong khi Tà Huyết đang suy nghĩ thì Tử Tinh nói tiếp.
Lời nói của nàng khiến hắn sửng sốt,không tin vào tai mình. . truyện tiên hiệp hay
"Nàng nói là...cho phép ta...làm chuyện đó với nàng?" - Tà Huyết lắp bắp hỏi.
"Đúng với, Hoa Yêu có một phong tục là nếu có một người kết hôn, thì những người khác phải tặng cho chàng rễ một món quà."
"Nếu cậu chọn phần quà là ngủ với tôi một đêm, thì tôi cũng sẽ không từ chối." - Gương mặt Tử Tinh ửng đỏ đầy quyến rũ.
"Nhưng chỉ một lần duy nhất thôi đấy, Hồng Hoa thực sự rất thích cậu, tôi và Bạch Cúc không muốn tranh giành với con bé."
Lời nói của Tử Tinh làm Tà Huyết choáng váng, hắn gần như không tin vào tai mình.
"Tử Tinh nói mình muốn làm gì nàng cũng được."
"Luật lệ của tộc Hoa Yêu thật tuyệt vời!" - Tà Huyết vui mừng vô cùng, không ngừng cảm ơn Hoa Tổ vì đã đặt ra những luật lệ này.
"Nào chàng trai, cậu chần chừ thì thời gian sẽ trôi qua mất đấy nhé..."
Tử Tinh buông lời mị hoặc, nàng cầm lấy bàn tay đang do dự của Tà Huyết, áp vào bộ ngực căng tràn của nàng.
Tà Huyết thoáng giật mình bởi cảm giác mát lạnh tuyệt vời từ da thịt nàng truyền sang lòng bàn tay mình. Đôi bàn tay xấu xa của hắn bắt đầu bấu chặt lấy hai bầu vú căng tròn của nàng, hăng hái mà xoa bóp.
"Ư...đôi tay chàng tuyệt quá, ta bắt đầu thấy nóng lên rồi. Nhưng chúng ta không thể làm chuyện đó ở đây, các em gái của ta có thể nhìn thấy." - Ánh mắt Tử Tinh trở nên mê ly, nhẹ nhàng thỏ thẻ vào tai Tà Huyết.
Hắn liền bế Tử Tinh lên, tiến về phía phòng riêng của nàng.
Phòng của Tử Tinh khắp nơi đều là những bông hoa nhỏ màu tím biếc, phát ra ánh sáng lờ mờ huyền ảo.
Giữa căn phòng là một chiếc giường cũng được phủ đầy hoa. Thiết kế có phần tinh xảo, lộng lẫy hơn chiếc giường hoa của Bạch Cúc. Không gian quanh hai người được bao phủ bởi thứ hương thơm trầm ấm, quyến rũ.
Tà Huyết nhẹ nhàng đặt Tử Tinh nằm lên trên giường, phủ mình xuống và quấn chặt lấy cơ thể nàng. Hắn dùng cả lưỡi và môi hôn nàng say đắm, rà soát tận sâu trong khoang miệng nhỏ nhắn của nàng, quấn chặt lấy chiếc lưỡi hồng hào, ẩm ướt. Hơi thở nàng ngày một gấp gáp, phả vào mặt Tà Huyết nóng bừng.
Hắn luồn tay dọc theo đường cong hoàn hảo của cơ thể nàng, mò xuống nơi nhạy cảm đang nóng như lửa đốt ấy. Bên dưới của nàng đã ướt đẫm mật dịch từ khi nào, chảy ướt cả ra phần đùi bên dưới.
"Nơi này của nàng làm ta hơi bất ngờ đó, thưa Nữ Vương...thật ướt át nhạy cảm..." - Tà Huyết thì thầm vào tai Tử Tinh.
"Cậu đừng chọc ta nữa... Bên dưới của ta khó chịu quá..." - Tử Tinh cắn môi bối rối.
Tà Huyết đưa tay miết dọc theo khe nhỏ, dùng độ trơn của dịch mật mà vê tròn hạt nhụy hoa nhỏ xinh của nàng. Chất dịch trơn láng giúp ngón tay hắn dễ dàng di chuyển khắp nơi trên vùng nhạy cảm của nàng, tha hồ dây dưa, đùa nghịch.
"Xin phép nàng một chút nhé, Nữ Vương của tôi..."
Tà Huyết thích thú buông lời khiêu khích, không đợi Tử Tinh đáp lời, bàn tay hắn mò xuống sâu hơn, chọc một ngón tay vào, khuấy đảo bên trong hang động đào nguyên của nàng.
Tử Tinh kêu lên một tiếng đầy phóng đãng, nàng dang rộng hai chân, đồng thời khẽ ưỡn mình ngả ra đằng sau.
"Ôi Tà Huyết, ta đợi điều này lâu lắm rồi...Hãy tiếp tục chạm vào nơi đó...xin hãy chạm đến nơi sâu nhất ở bên trong ta...." - Tử Tinh rên rỉ đầy dâm đãng, cơ thể run rẩy không ngừng.
Tà Huyết cho thêm một ngón tay nữa vào bên trong nàng, đâm vào rút ra không thương tiếc, tiếng nhóp nhép của dịch mật không ngừng phát ra. Hai ngón tay hắn co lại thành hình móc câu, không ngừng khuấy đảo, ma sát tứ phía bên trong Tử Tinh. Dịch mật của nàng òng ọc tuôn ra như suối, ướt đầm đìa tay hắn, ướt lan sang những bông hoa tím trên giường.
Tử Tinh khó nhọc thở gấp và co giật từng cơn, hai mép thịt không ngừng co bóp, mút chặt lấy ngón tay Tà Huyết. Nàng đang lim dim tận hưởng cơn khoái lạc do hắn ban tặng.
Được một lúc, Tà Huyết rút ngón tay ra, đưa lên trước mặt Tử Tinh.
"Xem này, nàng thật dâm đãng." - Tà Huyết cười gian tà, buông lời chọc ghẹo.
Tử Tinh ngượng ngùng không thèm nhìn bàn tay ướt sũng kia, nàng đỏ bừng mặt véo nhẹ vào người hắn.
"Chàng mau cho thứ đó vào người ta đi..." - Tử Tinh nhỏ giọng nói.
"Nào đừng vội, ta còn nhiều món quà muốn dâng lên nàng nữa..." - Tà Huyết cười tinh