Ác Quỷ Máu chỉ việc đứng đợi trên bầu trời, cùng Thi Thi hóng gió nói mấy chuyện vớ vẩn.
"Cá chết thật là nhiều, Long Nữ giết lũ Hải Thú này y như người nhổ lông gà, may là thời gian gần đây Thiên Đạo bị hỏng, nếu không nhất định sẽ đá văng nàng ấy ra khỏi thế giới này."
"Nhưng không biết cái nữ thần kia đi đâu rồi, ta cho người tìm kiếm cô ta mấy năm mà chẳng có tung tích gì."
"Còn con thuyền kia làm gì đây nhỉ? Mặc kệ để cho mấy nữ nhân đó tự sinh tự diệt, hay là đã làm việc tốt thì làm đến cùng, hộ tống bọn họ đến Băng Nguyên rồi dùng truyền tống trận đưa họ về."
"Hừm, thôi thì bọn họ gặp họa cũng là tai bay vạ gió do ta gây ra, đưa bọn họ an toàn trở về vậy, cũng không chậm trễ bao nhiêu thời gian, dù sao mấy tên tông chủ cũng làm việc chậm như rùa bò, sợ là mấy tháng nữa chúng vẫn chưa đánh được tới Long Cung."
Ác Quỷ Máu cùng Thi Thi trò chuyện, nhưng lại giống như tự mình lẩm bẩm hơn.
Cô vợ nhỏ chỉ mỉm cười nhìn nó hồi lâu, cũng không lên tiếng dù chỉ một lần.
"Lát nữa đợi Long Nữ ăn xong nhất định sẽ đòi đi ngủ, nàng cùng cô ấy trở về bí cảnh.
Đợi Long Nữ ngủ rồi thì dùng Lục Xích trói cô ấy lại, giúp ta phong ấn Long Nữ một thời gian." - Ác Quỷ Máu bỗng hạ thấp giọng xuống, ghé sát vào tai Thi Thi thì thầm nho nhỏ.
"Huyết, không phải là chàng nói..." - Thi Thi khẽ xoay đầu sang nhìn.
"Ta làm vậy là để bảo vệ nàng ấy! Dù sao thì lúc ngủ Long Nữ cũng sẽ không cảm thấy đói bụng, chứ cứ để nàng ấy mặt nặng mày nhẹ ta lại nhịn không được.
Lại dẫn nàng ấy đi giết người."
"Giết kẻ thù hay giết kẻ ác thì rất sướng tay, tâm tình cảm thấy khoái trá, cũng không chịu ám ảnh tâm lý.
Nhưng thế gian nào có nhiều người xấu như vậy, kẻ thù của ta cũng chỉ còn Hải Tộc, diệt xong bọn chúng thì Linh Ma Giới chỉ còn toàn người thân với bằng hữu." - Ác Quỷ Máu chậm rãi nói, ánh mắt nhìn xuống dưới mặt biển.
Mặt nước sôi lên ùng ục, chẳng bao lâu Long Nữ đã nhô cái đầu rồng khổng lồ lên.
Cô nàng nhanh chóng bay vọt lên bầu trời, lắc mạnh cơ thể của mình để rũ bỏ nước biển.
Bởi vì không gian thoáng đãng nên Long Nữ có thể hiển lộ ra kích thước thật sự của mình.
Nàng bay lượn một hồi trên bầu trời để cho gió hong khô cơ thể, sau đó mới biến trở lại hình dạng thiếu nữ.
"Huyết! Cá hôm nay thật là nhiều! Vừa nãy thiếp chui xuống dưới đó, cảm giác giống như được vây quanh bởi cá núi thức ăn, chỉ cần vung tay là có thể lấy được yêu đan của chúng." - Long Nữ cười tươi như hoa nở, hoàn toàn không để ý đến biển xác chết do nàng tạo ra.
"Nàng ăn no là được rồi, vừa nãy có nhớ lời ta, chừa lại yêu đan để ăn dần hay không?" - Ác Quỷ Máu khẽ cười cười, giả vờ như lơ đễnh hỏi.
"Chết! Thiếp lỡ ăn hết rồi!"
"Nhưng mà thiếp biết lần sau chàng có thể dẫn thiếp đi ăn tiệc tiếp, nên không để giành cũng không sao đúng không?" - Long Nữ ôm lấy tay của sắc quỷ, vẻ mặt tươi cười nịnh nọt.
Ác Quỷ Máu thấy vậy thì chẳng nói gì được nữa, chỉ có thể đưa tay véo lấy gò má trắng trẻo của nàng.
"Tốt! Lần sau ta lại dẫn nàng đi ăn, bây giờ để ta giải quyết đống thi thể kia đã."
Ác Quỷ Máu nói xong thì dùng móng tay rạch phá ngón trỏ, nhỏ xuống mặt biển một giọt máu tươi.
Giọt máu này nhỏ bé vô cùng, nhưng lại giống như một vết dầu loang, nhanh chóng hòa tan vào nước biển.
"Huyết Hóa!" - Ác Quỷ Máu rít lên bằng quỷ ngữ, từ trong đôi mắt phát ra những đốm sáng đỏ.
Vùng biển nơi giọt máu rơi xuống bỗng nhiên sôi trào, hình thành một đợt hải lãng lan rộng ra bốn phương tám hướng.
Hải lãng này quỷ dị vô cùng, nó đi đến đâu thì thi thể Hải Thú bị ăn mòn đến đó hóa thành thứ chất lỏng sánh đặc đỏ lòm.
Quá trình huyết hóa diễn ra nhanh chóng vô cùng, chỉ hơn năm phút thì biển thi thể đã biến thành một đại dương máu.
Lấy chỗ Ác Quỷ Máu nhìn ra bốn phía đến tận cuối chân trời, cả thế giới đều đã bị máu tươi nhuộm đỏ, loại khung cảnh này vừa khủng bố quỷ dị lại vừa tráng lệ tươi đẹp.
Ác Quỷ Máu chỉ tay về phía trước, mở ra một cánh cửa rộng hơn trăm trượng kết nối với bí cảnh.
Nó vung mạnh cánh tay đem máu tươi dâng lên cao, điều khiển dòng máu cuồn cuộn hút vào bên trong.
Theo lượng lớn máu tươi bị hút đi thì đại dương cũng dần bị nước biển lấp đầy, khiến cái thế giới nhuộm trong sắc đỏ kia dần thu nhỏ lại, khi giọt máu cuối cùng rút đi thì thế giới cũng được khôi phục, đại dương một lần nữa trong xanh.
Lần này thu hoạch của Ác Quỷ Máu rất tốt, thu được cả một biển máu, không uổng công nó cắt cử phân thân thâm nhập vào trong thế lực của Hải Tộc.
"Chúng ta xuống dưới kia xem mấy nữ nhân đó còn sống hay chết." - Ác Quỷ Máu sau khi thu xếp mọi việc xong xuôi mới chỉ tay vào Thanh Long Hạm.
Con thuyền trôi nổi trên mặt biển, người trên thuyền bị nước biển và lôi điện làm cho bị thương nặng, đều đã rơi vào trạng thái hôn mê sâu.
Ác Quỷ Máu đáp xuống sàn thuyền, ánh mắt nhìn quét qua bốn phía rồi dừng lại ở Bảo Tam Nương.
"Ồ! Hóa ra là người quen." - Nó thì thầm trong miệng rồi tiến lại gần nàng, bàn tay khẽ đảo liền xuất hiện một chiếc bình ngọc.
Ác Quỷ Máu khẽ nâng đầu Tam Nương lên, dùng hai ngón tay khẽ tách cánh môi, đút một viên ngọc máu vào bên trong miệng.
Bàn tay Ác Quỷ Máu hiện lên sắc đỏ, nhẹ nhàng vuốt từ yết hầu rồi