Bên trong đại sảnh Vạn Bảo Điện chật ních tu sĩ, bọn họ đứng trước một tấm bảng lớn chứa đầy phù văn.
Những hình ảnh trên tấm bảng liên tục thay đổi, hiển thị chân dung của những cường giả Hải Tộc.
"Treo Thưởng Bảng
Hải Yêu Độ Kiếp Mười Vạn Linh Thạch.
Hải Yêu Vương Trăm Vạn Linh Thạch
Hải Yêu Hoàng Ngàn Vạn Linh Thạch..."
"Chậc chậc, không ngờ tên Bạch Sa Hoàng kia đáng giá như vậy..." - Ác Quỷ Máu cảm thán.
"Nàng xem, lần trước nàng ăn mất hai ngàn linh thạch rồi đó, nếu đem đầu bọn chúng đi lĩnh thưởng thì chúng ta đã có không ít tiền, có thể mua cho nàng thêm một ít yêu đan." - Ác Quỷ Máu chỉ tay vào hình ảnh của Bạch Sa Hoàng và đám thủ hạ, khẽ huých vào người Long Nữ.
"Ô...Sao thiếp biết được...Lần sau thiếp không ăn hết nữa, chừa lại mấy cái vảy để lĩnh thưởng." - Long Nữ nép mình vào người sắc quỷ, ánh mắt nàng nhìn hình ảnh đám Hải Yêu đầy vẻ tham lam,trong mắt nàng đám Hải Yêu này đã biến thành một núi linh thạch.
"Nhưng mà Chính Đạo Minh treo thưởng lớn như vậy, không biết chúng có tiền trả không nhỉ? Ta chỉ sợ tốn công ra biển săn Hải Thú, trở về lại bị quỵt tiền." - Ác Quỷ Máu thì thầm nho nhỏ.
Âm thanh của nó không hề lớn, nhưng thính giác của Linh Tộc nhạy cảm phi thường, đã lọt vào tai một vị trưởng lão Chính Đạo Minh.
"Đạo hữu nói đùa, Chính Đạo Minh chúng ta đã hạ Đồ Ngư Lệnh tất nhiên là sẽ chuẩn bị kỹ càng, chỉ cần đạo hữu đem được tín vật chứng minh đạo hữu đã giết chết được kẻ trên treo thưởng bảng, bọn ta tất nhiên sẽ tuân thủ hứa hẹn đem linh thạch dâng cho đạo hữu." - Người lên tiếng là một nữ tu sĩ mặc trường bào hỏa hồng, trên thân áo in hình một ngọn liệt diễm đỏ rực.
Nàng ta là đại trưởng lão của Hỏa Linh Môn, hiện tại nhận nhiệm vụ trả thưởng cho tu sĩ tham gia Đồ Ngư Lệnh.
Ác Quỷ Máu liếc nhìn nữ tu sĩ, chỉ thấy nàng nhan sắc đã gần tuổi trung niên, dáng người cao gầy khô héo, e là thọ nguyên cũng đã sắp hết.
Những tu sĩ như vậy có rất nhiều đều là những thái thượng trưởng lão từ thế hệ trước, bình thường bọn họ đều bế quan chờ ngày Thiên Kiếp phủ xuống, lần này Linh Tộc cùng Hải Tộc đại chiến khiến bọn họ bắt buộc phải xuất quan.
"Ồ! Chỉ cần tín vật là được?"
"Vậy mấy thứ này có thể xem như là tín vật không?" - Ác Quỷ Máu vung tay ném ra một cây đinh ba.
Món vũ khí này giống như được làm từ xương cá, bề mặt xám xịt được chạm khắc những ký tự cổ xưa,nhìn qua thì thấy hết sức bình thường, nhưng nếu để ý kỹ thì sẽ phát hiện bên trong cây đinh ba này ẩn chứa một luồng năng lượng khổng lồ.
"Hải Lãng Đinh Ba!" - Nữ trưởng lão giật mình hô lớn, những người trong sảnh cũng đổ dồn ánh mắt về đây.
Hải Lãng Đinh Ba là bảo vật truyền đời của Hải Tộc, chỉ có những vị Hải Hoàng do đích thân thần biển chọn lựa mới có thể sử dụng nó.
Năng lực của cây đinh ba này thần kỳ vô cùng, người sở hữu nó có thể trong chốc lát mượn sức mạnh của biển cả, thao túng mặt nước nổi sóng hóa thành Hải Lãng cao ngàn trượng, nhấn chìm những hòn đảo và các tòa thành gần biển.
Ngoài năng lực điều khiển nước biển, cây đinh ba này còn có thể phóng ra Khảm Thủy Thần Lôi, một loại sấm sét có khả năng lan truyền mạnh trong nước biển, chỉ cần bị thứ thần lôi này đánh trúng thì toàn bộ hơi nước trong cơ thể đều sẽ biến mất, trong chớp mắt hóa thành một cái thây khô.
Pháp Bảo mạnh mẽ như vậy thì người sở hữu nó đương nhiên cũng không phải hạng vô danh, Bạch Sa Hoàng hơn năm vạn năm trước đã có tu vi Độ Kiếp hậu kỳ, gã đã giết chết Sa Hoàng đời trước và toàn bộ thân tộc, dùng sức mạnh để đoạt lấy hoàng vị.
Sau đó rất nhiều đợt gió tanh mưa máu đã diễn ra, tộc nhân Sa Tộc chết rất nhiều người, nhưng cũng từ đó Sa Tộc hoàn toàn nằm trong tay hắn.
"Đạo hữu...!Từ đâu ngươi lấy được thứ này?" - Nữ chấp sự cẩn thận hỏi.
"Hả? Đương nhiên là giết chết Bạch Sa Hoàng, cướp được từ trên người hắn." - Ác Quỷ Máu khẽ nhún vai, giọng nói vô cùng thản nhiên.
"Đạo hữu chớ nói đùa! Bạch Sa Hoàng là vua của Bắc Hải, dưới trướng hắn có một đám Hải Vương và hàng trăm Hải Thú đi theo hộ tống."
"Mấy năm gần đây thuyền bè ra biển đánh cá bị hắn phá hủy không ít, ngay cả Đan Mộc Môn có ba vị cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ tọa trấn cũng bị chúng vây công chết mất hai người, trưởng lão Độ Kiếp Kỳ chết hơn phân nửa."
"Nếu không phải Bách Hoa tiên tử trong lúc gian nguy đột phá Độ Kiếp Kỳ đỉnh phong, thì e toàn bộ Đan Mộc Môn đã táng thân trong biển."
"Nếu đạo hữu đã giết chết Bạch Sa Hoàng, thì tại sao hắn vẫn có thể giết người?" - Nữ trưởng lão chất vấn.
"Lão thân không biết đạo hữu từ đâu đoạt được bảo vật này, nhưng nếu muốn dùng nó để chứng minh Bạch Sa Hoàng đã chết thì vẫn chưa đủ." - Nữ trưởng lão nói tiếp.
Ác Quỷ Máu lông mày nhíu chặt.
"Vừa nãy còn nói xuất ra tín vật là có thể nhận thưởng, bây giờ lại đã nói khác rồi.
Nhưng không sao, ta còn có rất nhiều tín vật."
Ác Quỷ Máu lại vứt ra một đống càng cua, kiếm xương, mai rùa, vỏ sò, tất cả đều là Pháp Bảo của đám Hải Vương bị nó giết chết.
"Thế nào? Một cái có thể là giả, nhưng một đống tín vật thì đủ chứng minh rồi chứ?" - Ác Quỷ Máu nhếch mép cười lạnh.
Những người trong sảnh nhìn thấy đống pháp bảo đều hít một hơi khí lạnh, nếu chỉ một hai món thì có thể là ngẫu nhiên nhặt được.
Nhưng một đống lớn thì trừ khi là đi cướp bảo khố của Hải Tộc, hai là cùng một quân đoàn Hải Yêu chém giết, nếu không thì không có cách nào lấy được.
"Đạo hữu! Ngươi thực sự đã giết Bạch Sa Hoàng và thủ hạ của hắn?" - Nữ trưởng lão không tim vào mắt mình, giọng nói trở nên vô cùng thậm trọng.
"Đúng vậy, tín vật ta đã đưa đủ, các ngươi