Lúc này mọi chuyện xem như hòa hoãn, Ác Quỷ Máu cùng hai mẹ con Hỏa Vân đàm luận mấy thứ linh tinh.
"Mẫu thân, người nói là người có thể trẻ đẹp trở lại là do ăn một cây linh dược sao?" - Hỏa Vân trợn tròn hai mắt hỏi, bộ dáng kinh ngạc đến cực điểm.
"Phải, may là nhờ ơn Tà Huyết đạo hữu thấy ta thọ nguyên sắp cạn nên ban tiên dược kéo dài sự sống." - Hà Tiên Cô khẽ gật đầu.
"Mẫu thân, vậy người đã ăn hết rồi sao? Không chừa lại miếng nào cho con ư?" - Hỏa Vân lại hỏi tiếp.
"Ta ăn hết rồi! Là dược thảo ích thọ, con chỉ mới hai vạn năm thọ nguyên thì đâu cần dùng đến?" - Hà Tiên Cô đỏ mặt nói, nàng nhớ lại tình cảnh ăn như hổ đói vừa nãy nên xấu hổ vô cùng.
"Sao lại không cần chứ?"
"Trước kia đám Hỏa Lâm, Hỏa Sư thấy con đều gọi là sư muội, về sau bọn họ đổi lại thành sư tỷ, còn bây giờ đều gọi con là sư thúc."
"Rõ ràng là con cùng bọn họ tuổi tác ngang nhau, bọn họ gọi như thế chẳng phải vì con đã già hơn bọn họ sao?"
"Con sợ là chỉ mấy năm nữa bọn họ sẽ gọi con là sư bá, rồi sẽ đổi luôn thành sư thúc tổ giống như mẹ mất." - Hỏa Vân ảo não nói.
Linh Tộc xưng hô không dựa trên tuổi tác hay bối phận mà dựa vào tu vi và thực lực.
Một vị thiên tài có thể tu luyện nhanh gấp mười lần người bình thường, khiến tu vi vượt xa những người cùng tuổi, lúc này cách xưng hô cũng sẽ thay đổi theo tu vi.
"Đúng rồi! Tà Huyết, ngươi có còn loại thảo dược kia không? Lão nương sẽ ra giá cao mua lại." - Bỗng Hỏa Vân quay về phía sắc quỷ hỏi, thái độ trịch thượng vô cùng.
"Vân nhi!" - Hà Tiên Cô tức giận cốc vào đầu con gái một cái.
"Đạo hữu xin thứ lỗi, đứa nhỏ này trong lúc đột phá xảy ra sai lầm, đầu óc không được linh hoạt." - Nàng quay sang Ác Quỷ Máu tạ tội.
"Từ nhỏ thiếp thân đã quá nuông chiều nó, trong môn phái lại toàn là nam nhân khiến tính tình của nó có phần thô lỗ, nhưng bản tính của Vân nhi rất lương thiện, không phải là đứa trẻ khó bảo."
"Ha ha, kỳ thực ta thấy tính cách của Hỏa Vân rất đặc biệt..." - Ác Quỷ Máu tươi cười đáp lời.
"Loại Huyết Sâm kia rất khó trồng, hiện tại ta chỉ có một cây duy nhất, đợi sau khi những cây khác thành thục sẽ lại bán cho nàng."
Hỏa Vân nghe vậy trên mặt hiện rõ sự thất vọng, nàng vốn đang định lên tiếng mè nheo thì đã bị mẹ tóm lấy kéo ngồi xuống sát bên cạnh.
Cánh cửa phòng lại mở ra một lần nữa, một lão giả đầu tóc bạc phơ, thân mặc áo bào rộng thùng thình bước vào bên trong.
"Tham kiến Thái Bạch cư sĩ!" - Hà Tiên Cô kính cẩn nói.
"Thái Bạch cư sĩ, lâu ngày không gặp ông vẫn mạnh khỏe chứ?" - Ác Quỷ Máu cất tiếng chào hỏi.
"Ồ! Hôm qua lão phu bấm quẻ thấy trời sinh dị tượng, quả nhiên hôm nay đã có khách quý đến thăm." - Thái Bạch cư sĩ giả lã cười.
Ông lão này tuy rằng tuổi tác đã cao râu tóc bạc trắng, nhưng da dẻ trên người lại hồng hào sáng bóng, mang theo một tia tiên phong đạo cốt.
"Ha ha, cũng không phải đến thăm gì, ta chỉ là thấy Chính Đạo Minh treo thưởng rất cao, tiện tay thu thập mấy tên Hải Yêu đến nhận thưởng." - Ác Quỷ Máu cười đáp.
"Long Nữ muốn Yêu Đan, mau đưa Yêu Đan cho ta, nếu không ta sẽ ăn ngươi." - Long Nữ hung hăng trợn mắt nhìn Thái Bạch cư sĩ, ông lão này từng cùng mấy tên Đạo Chủ Thần Đạo Tông truy sát nàng.
Tình cảnh một cô gái xinh đẹp nhe răng trợn mắt khiến người ta cảm thấy đáng yêu vô cùng, chỉ là Thái Bạch cư sĩ đã tận mắt nhìn thấy Long Nữ hóa thành Ma Long tàn sát vô số người.
Loại tình cảnh gió tanh mưa máu đó khiến lão vẫn cảm thấy rét lạnh trong lòng.
"Yêu Nghiệt!" - Thái Bạch cư sĩ mắng thầm trong lòng, ngoài mặt thì vẫn tươi cười giả lả.
"Long cô nương, lâu ngày không gặp.
Lão phu nhìn thấy ấn đường của cô nương hôm nay sáng rỡ, đây là tướng đại cát chỉ quý nhân mới có, nhất định sau này sẽ gặp nhiều phúc phần."
Long Nữ nghe vậy hai mắt liền sáng lên.
"Lão già ngươi không gạt ta đấy chứ?" - Long Nữ ngờ vực hỏi.
"Lão phu tu đạo đã hơn chín vạn năm, trước nay nhìn người chưa bao giờ sai.
Phàm những người như cô nương đều là người được phúc tinh soi chiếu, ắt sau này sẽ tu thành chánh quả." - Thái Bạch cư sĩ phe phẩy phất trần trong tay, dáng vẻ mười phần chắc nịch.
Hà Tiên Cô hôm nay xem như mở rộng tầm mắt, Thái Bạch cư sĩ là bậc tiền bối đức cao vọng trọng của Linh Tộc.
Bình thường lão giơ cao lá cờ chính nghĩa, chỉ cần thấy Yêu Ma là hô to trừ ma vệ đạo, tiêu diệt yêu quái.
Vậy mà hôm nay lão lại nịnh bợ một yêu nữ, thật là ngoài sức tưởng tượng.
"Ân, vậy ta sẽ không ăn ngươi, nhưng mau giao Yêu Đan cho ta, Long Nữ đói lắm rồi." - Long Nữ xòe bàn tay của mình đặt lên bàn.
Thái Bạch chậm rãi lấy ra một chiếc rương lớn và một cuốn sổ để lên bàn.
"Tà Huyết đạo hữu, mấy năm gần đây Hải Tộc càng ngày càng càn quấy, tu sĩ Linh Tộc chúng ta bị chúng hại chết không ít."
"Bạch Sa Hoàng càng là kẻ tàn bạo khét tiếng, trước kia hắn bắt giữ không ít nữ tu sĩ, chà đạp rồi sát hại một cách tàn nhẫn."
"Chính Đạo Minh chúng ta treo thưởng hắn đã lâu, hôm nay nhờ ơn đạo hữu tương trợ mà tên yêu nghiệt đó đã phải đền mạng, Chính Đạo Minh chúng ta cảm kích vô cùng."
"Chút lễ vật này xin đạo hữu nhận lấy." - Thái Bạch cư sĩ nói một tràng dài.
Long Nữ liền vươn tay ôm lấy chiếc rương, nàng nhanh chóng mở tung nắp, hàng trăm viên Yêu Đan lớn nhỏ khác nhau được xếp ngay ngắn bên trong, tỏa ra đủ thứ hào quang rực rỡ.
"Lão già! Ta muốn Yêu Đan Độ Kiếp Kỳ! Sao toàn là của Đại Thừa Kỳ không vậy?" - Long Nữ vừa nhìn qua liền thất vọng, ánh mắt một lần nữa trở nên hung dữ.
"Long cô nương xin thứ lỗi, Hải Thụ Độ Kiếp Kỳ bình thường trốn sâu trong lòng biển, tu sĩ bọn ta cũng chỉ có thể săn Đại Thừa Kỳ.
Chỗ Yêu Đan này chất lượng không tốt, nhưng số lượng lại rất nhiều, đủ đảm đương ngàn vạn linh thạch." - Thái Bạch cư sĩ khẽ vuốt chòm râu trả lời.
Long Nữ đương nhiên là không hài lòng, với tu vi của nàng chỉ có ăn Yêu Đan Độ Kiếp Kỳ mới có thể no, những loại Yêu Đan chất lượng thấp ẩn chứa ít ỏi yêu lực, chẳng đủ cho nàng nhét kẽ răng.
Ác Quỷ Máu biết Chính Đạo Minh đương nhiên là có Yêu Đan Độ Kiếp Kỳ, chỉ là thứ đó trân quý vô cùng, e là đều đã bị đám Tông Chủ lũng đoạn, luyện chế các loại đan dược tăng tiến tu vi, sẽ không dễ gì giao ra làm phần thưởng.
"Long Nữ ngoan, nàng ăn tạm thứ này,