"Rầm... Rầm... Rầm..." - Hàng trăm triệu bộ xương cùng di chuyển khiến mặt đất rung lên bần bật.
Khi tiến đến bờ sông, Hắc Mộng nhìn mặt nước yên ả, hai mắt lấp lóe những suy nghĩ.
"Mặc dù sông khá sâu, nhưng nước không chảy quá mạnh, ngươi ra lệnh cho đại quân di chuyển dưới đáy sông vượt qua." - Tiểu Thư Hắc Mộng nhàn nhạt ra lệnh.
"Rõ!" - U Ám Ma Vương gật đầu, lấy ra một lá cờ màu đen, khẽ vẫy về phía trước.
"U... U... U... " - Âm thanh của những chiếc tù và xương vang vọng khắp nơi.
Từng gã Ma Tướng chỉ huy quân đội dưới trướng xông lên phía trước.
Từng gã Lính Xương tiến dần vào lòng sông lạnh lẽo, tiếp tục di chuyển.
Bất Tử Tộc không cần hít thở nên việc di chuyển dưới sông không mấy khó khăn, chỉ là lòng sông rất tối, lực cản của nước khiến chúng không đi nhanh được mà thôi.
Đột nhiên dòng nước trở nên xao động, nước bắt đầu chảy siết hơn rất nhiều, những tên Lính Xương nhỏ yếu bị dòng nước xô đẩy, cuốn phăng đi.
"Chuyện gì vậy? Sao nước lại đột ngột chảy mạnh hơn?" - Hắc Mộng lo lắng hỏi.
Ngay khi những vị Ma Vương nói chuyện thì dưới lòng sông xuất hiện xoáy nước khổng lồ, nước sông giống như sôi lên, bong bóng khí sủi bọt.
"Chúng ta lập tức xuống dưới đó." - Tiểu Thư Hắc Mộng lập tức bay xuống dưới lòng sông, những vị Ma Vương khác nhìn nhau một chút rồi cũng đuổi theo.
Bên dưới đáy sông sóng nước cuộn trào mãnh liệt, bùn đất khiến nước sông trở nên đục ngầu.
Quân đoàn Bất Tử Tộc đang bị vô số rễ cây quấn chặt, xé nát.
"Chặt đứt mấy cái rễ đó cho ta." - Hắc Mộng tức giận hét lớn.
"Tiểu Thư, đây là dưới nước, là địa thế bất lợi nhất đối với chúng ta, quân đội không thể tác chiến được." - U Ám Ma Vương lắc lắc đầu trả lời.
"Vô dụng! Ma Thuật Hủy Diệt!" - Hắc Mộng tức giận hét lớn, phóng ra một quả cầu năng lượng màu đen.
Nhưng quả cầu vừa bay được vài mét thì nổ tung, khiến Hắc Mộng và mấy vị Ma Vương bắn ngược ra sau.
"Chúng ta nên rút lui thôi, lực cản của nước khiến Ma Thuật trở nên vô dụng rồi." - Dạ Lan Công Chúa lắc đầu.
"Không được! Việc này thật quá mất mặt!" - Tiểu Thư Hắc Mộng tức giận hét lớn, còn chưa thấy mặt kẻ địch mà đã phải lui quân khiến nàng vô cùng ấm ức.
"Xin Tiểu Thư bớt giận, chúng ta có thể trở lại, sau đó sử dụng ma thuật thay đổi thời tiết, đóng băng dòng sông rồi đi qua." - U Ám Ma Vương nói.
Hắc Mộng nhìn vô số rễ cây đang múa may quay cuồng trong dòng nước.
"Được rồi! Tạm tha cho chúng vậy! Toàn quân rút lui! Chúng ta đóng băng con sông này, rồi đi qua sau." - Hắc Mộng tức giận nói, rồi bay lên khỏi mặt nước.
Nhưng trước khi nàng kịp rút lui, từ dưới đáy sông vươn lên vô số rễ cây màu xanh lá, trói chặt lấy Hắc Mộng kéo xuống dưới.
"Muốn chạy sao? Muộn rồi!" - Từ dưới đáy sông vang lên tiếng cười lạnh của Bạch Cúc.
Kế bên Bạch Cúc là Hồng Hoa và một cô gái mặc váy làm từ những cánh hoa màu lam. Nàng ta là tộc trưởng Bích Thủy của Thủy Hoa Tộc.
Bích Thủy vung vẩy một cành hoa xanh lam, theo điệu múa của nàng ta dưới sông xuất hiện vô số xoáy nước.
"Lũ Hoa Yêu chết tiệt!" - Hắc Mộng tức giận thét lớn. Cô bé bị đám rễ cây quấn chặt, quăng quật điên cuồng trong dòng nước xoáy.
"Mau xuống đó cứu Hắc Mộng lên." - Ác Linh Nữ Vương lo lắng nói.
Nhưng trước khi nàng kịp chui xuống nước thì đã bị Bạch Cốt Phu Nhân kéo lại.
"Hắc Mộng không cần chúng ta cứu đâu."
Cùng lúc này ở phía bên dưới dòng sông vang lên tiếng thét vô cùng chói tai.
"Lũ hoa yêu khốn kiếp, các ngươi sẽ phải trả giá." - Âm thanh của Hắc Mộng trở nên méo mó, khác hẳn giọng nói trong trẻo lúc bình thường.
"Vĩnh Dạ!"
Bầu trời vốn dĩ đã tăm tối càng trở nên đen kịt, những ngôi sao le lói cũng hoàn toàn biến mất, cả thế giới chìm vào trong bóng tối vĩnh hằng. Nhiệt độ cũng giảm xuống một cách chóng mặt, những cơn gió đêm biến thành sương giá, con sông đang chảy siết bị đóng băng chỉ trong vài giây.
Sắc mặt mấy vị ma vương trở nên vô cùng khó coi.
"Hạ lệnh! Toàn quân lập tức rút lui, bằng mọi giá phải rời khỏi chỗ này càng sớm càng tốt." - U Ám Ma Vương sử dụng lệnh bài ra lệnh cho những ma tướng trong quân.
"Có chuyện gì vậy?" - Ác Linh Nữ Vương sợ hãi hỏi.
"Tiểu thư thực sự tức giận rồi, nếu cô không muốn bị vạ lây thì mau rời khỏi đây." - Dạ Lan công chúa giống như đã biết trước những chuyện này, nàng nói vội một câu rồi hóa thành một đốm sáng leo lét.
Lần lượt từng vị ma vương biến mất trên bầu trời, để lại quân đoàn xương hỗn loạn phía dưới. Những bộ xương cấp cao chỉ huy lũ lính xương cấp tốc bỏ chạy, nhưng quân đoàn xương lên đến hàng trăm triệu nên việc di chuyển vô cùng chậm chạp, chỉ có những ma tướng có khả năng bay lượn trên không là kịp rời đi.
Còn những chiến binh xương cấp thấp xui xẻo không kịp chạy trốn đều bị bóng tối nuốt chửng, ngọn lửa linh hồn bị dập tắt, cơ thể hóa thành tro cốt bay lả tả.
Bầu trời càng lúc càng trở nên đen kịt, nhiệt độ đã hạ xuống âm năm mươi độ, dòng sông chảy siết đã biến thành một băng nguyên lởm