Vũ Thiên Quân cũng Cường đều tự nhận định bản thân có thể không thua kém Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất bao nhiêu, thậm chí bọn hắn đã đạt đến
cấp độ đó thế nhưng khi bọn hắn gặp phải Thái cổ hung thú Hắc thủy huyền xà thì biết bản thân bọn hắn có chút khinh thường Hư vô cảnh giai đoạn
thứ nhất rồi, có thể bọn hắn không kém Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất
cường giả nhưng gặp phải bá giả như Hắc thủy huyền xà thì cần phải xem
xét lại, sinh vật anyf hung danh hiển hách không nói mà có một đặc tính
khác đó là vô cùng liều lĩnh...
“Ầm”. “Quầm..”. Rừng rậm đang yên tĩnh đột nhiên vang lên tiếng va chạm mạnh, cuồng phong thổi ngang càn
quét, quanh đó cổ thụ ngã rạp, Vũ Thiên Quân hai người cùng Hắc thủy
huyền xà đánh nhau đã kéo qua mấy nghìn dặm vẫn chưa có dấu hiệu dừng
lại, Hắc thủy huyền xà vẫn là sống chết cắn lấy Vũ Thiên Quân Thái sơ
chân thân không nhả, Cường thì quanh thân tử thanh sắc đại thịnh như che lại toàn thân không ngừng hướng đầu nó công kích nhưng không dám dùng
toàn lực, Vũ Thiên Quân thì không ngừng lắc tay đâpk xuống đất, va chạm
loạn xung quanh, Hắc thủy huyền xà có lẽ cũng đã thấm mệt.
“Vũ
huynh! Thu lại thân thể khổng lồ của ngươi đi!”. Cường đột nhiên hô lên, hắn nghĩ nếu Vũ Thiên Quân có thể hóa ra thân thể khổng lồ như vậy thì
việc thu nhỏ lại cũng bình thường, Hắc thủy huyền xà khi đó cũng không
thể cắn tay Vũ Thiên Quân như lúc này.
“Ghhh....”. Hắc thủy huyền xà rít lên một tiếng bén nhọn, chỉ là nó phản ứng không theo kịp nữa
rồi, gần nửa ngày quần nhau với hai tên này nó đã bị thương vô số chỗ,
chưa nói Vũ Thiên Quân dằn tay xuống thì đầu nó đều bị va chạm mạnh lại
thêm Cường không ngừng công kích, nó thân thể cho dù là sắt thép thì
cũng có giới hạn! Vũ Thiên Quân một cái ý nghĩ thì lập tức thu lại Thái
sơ chân thân, Cường quyền đầu cũng đã đánh lên phần gáy của nó!
Vũ Thiên Quân thu lại Thái sơ chân thân thì Hắc thủy huyền xà thân thể to
lớn cũng mất đi điểm tựa vào. “Rầm!”. Một tiếng trầm đục vang lên, Hắc
thủy huyền xà dù thân thể to lớn cũng một trận kịch liệt rung lên, Vũ
Thiên Quân vừa mới thoát khỏi Hắc thủy huyền xà cũng không chút dừng
lại, lập tức công kích Hắc thủy huyền xà.
“Con mẹ nó! Kiềm giữ ta lâu như vậy!”. Vũ Thiên Quân gầm lên lập tức loạn quyền đánh lên người
Hắc thủy huyền xà, như chưa đã nghiền hắn thân thể một lần nữa to lớn
lên hiện ra Thái sơ chân thân, kết hợp cùng hủy diệt lực lượng đã thô
bạo đánh lên Hắc thủy huyền xà!
“Rầm!”. “Rầm”.... Không ngừng vang lên tiếng trầm đục va chạm.
“Hắc! Chết đi!”. Cường lại không như hắn thô bạo nữa, bàn tay phải xòe ra,
trên đó xuất hiện một dao động nhè nhẹ nhưng huyền bí, một điểm huyền ảo lúc trước xuất hiện, hắn đã đứng ngay trên đầu Hắc thủy huyền xà vỗ
xuống đánh lên đầu nó. Nếu có thể nhìn thấy nhân diện thực của hắn thì
sẽ thấy đã trắng bệch rồi, vận dụng cái kia “Vô hạn thánh chiến” đối với hắn cũng không phải không có hạn chế, cộng thêm huyền ảo một điểm mà
hắn đang đánh ra có lẽ cũng có ảnh hưởng đến hắn nhất định!
“Ghhh...”. Hắc thủy huyền xà vốn đã bị yếu đi đáng kể lại bị Cường cùng Vũ Thiên
Quân trước đó loạn quyền lại càng yếu hơn, thậm chí đã không theo kịp
tốc độ của hai người bọn hắn, nó rít lên tuyệt vọng, nó gầm lên một
tiếng triệu hồi ra thần thông, hắc thủy tại thời khắc này lập tức hiện
ra bao lấy thân thể to lớn của nó, là Thái âm chân thủy, tại lúc nguy
cấp này nó liều mình tụ tập thần thông hi vọng có thể cứu vãn tình thế.
“Chậm!”. Cường lạnh lùng nói, bàn tay đã đánh xuyên qua Thái âm chân thủy đánh
lên đỉnh đầu nó, Vũ Thiên Quân cũng không chút chậm trễ cũng vận dụng
một Tử vong lực lượng đánh lên thân của Hắc thủy huyền xà cách đỉnh đầu
nó hơn ba trượng!
“Chạm...”. Khổng có tiếng nổ kinh thiên động
địa, chỉ có một điểm sáng lóe lên rồi biến mất, sau đó chính là tiếng
hét thảm của Hắc thủy huyền xà “uông” một tiếng liền im bặt, thân thể to lớn của nó cũng theo trên không trung rơi xuống đất ầm ầm không ngừng
quằn quại rung động, khói bụi bốc lên...
“Phù...”. Cường thu lại
tay câp tốc rơi xuống, Vũ Thiên Quân cũng không ngoại lệ, hắn thu lại
Thái sơ chân thân rơi xuống đất, cả hai đều không chút để ý bản thân
hình tượng cùng xung quanh tình huống mà nằm xuống thở dốc, bọn hắn đều
không bị thương thế nhưng thể lực lại tiêu hao đáng sợ, nửa ngày nay bọn hắn chính là vật lộn chiến ah! Từ đầu đến cuối bọn hắn hai người đều
không dùng đến vũ khí nào, hoàn toàn là dùng nhục thân chi khí đánh nhau với Hắc thủy huyền xà!
“Ha ha ha...”. Một chút thở dốc qua đi
hai bọn hắn đều ngửa mặt cười lớn, bọn hắn lúc này không bị thương nhưng chật vật vô cùng, có lẽ một cái Đại Thánh cấp hung thú cũng có thể
khiến bọn hắn uống một lần nước đắng, còn may vừa rồi đại chiến kịch
liệt cùng rung động nên không có hung thú nào ở gần đây lúc này, bọn hắn tạm thời liền có thể thả lỏng.
“Thân thể cường độ thật đáng sợ...”.
Vũ Thiên Quân nhìn sang xác Hắc thủy huyền xà bên cạnh nói, hắn tay phải cho dù đã thu lại dạng Thái sơ chân thân nhưng vẫn có thấy trên đó hai
hàm răng dấu vết, kỳ lạ là nó cũng không có độc! Có lẽ thân mang Thái âm chân thủy nó đã không cần chất độc, đáng tiếc nó gặp phải hai cái quái
vật nên bị hạn chế rất nhiều, cho dù là hung thú cùng cấp với nó cũng
phải nuốt hận trước Thái âm chân thủy ah.
“Chúng ta xem ra đã đi
quá xa hồ nước rồi!”. Sau một khắc nghỉ ngơi lấy lại sức Cường bật dậy
nhìn một đường ngoằn nghèo nằm đầy cổ thụ ngã la liệt mà trước đó hai
người bọn hắn cùng Hắc thủy huyền xà đánh nhau va đổ nói.
“Huh!
Chúng ta quay trở lại!”. Vũ Thiên Quân cũng đứng lên nói. Hắn đi lại chỗ xác Hắc thủy huyền xà, cho dù đã chết nhưng nó hung thú khí tức vẫn vô
cùng nồng nặc, nếu không nhìn thấy trên đầu nó cùng trên thân cách đầu
nó ba trượng có lỗ thủng xuyên qua thì chắc chắn không ai nghĩ nó đã
chết. “Đi thôi!”. Hắn tay như một cái móc sắt cắm vào chỗ lỗ thủng trên
đầu Hắc thủy huyền xà lôi nó đi theo đường cũ mà trước đó bọn hắn đánh
nhau tạo nên.
“Uhm!”. Cường cũng không nó gì nhiều cũng đi
theo.Một đường chạy về cũng có hơn nửa ngày, đường trước đó đã bị bọn
hắn khai thông nên việc quay lại cũng không khó, khi bọn hắn về đến nơi
đương nhiên là làm thịt rắn rồi.
“Ồ?”. Đang lột da Hắc thủy huyền xà Vũ Thiên Quân kinh ngạc cầm ra một viên như là ngọc thạch màu đen to cỡ đầu người, viên ngọc thạc này vẫn đang còn tỏa ra vô cùng đáng sợ
hung lệ khí tức củ Hắc thủy huyền xà, trong đó còn có ti ti Thái âm chân thủy khí tức. “Đây không lẽ là Hung thú hung đan? Không phải nói hung
thú không có đan hạch gì sao?”. Hắn có chút kinh ngạc nói. Hung thú và
Yêu thú tuy rằng có cùng hình dạng, thậm chí Yêu thú còn là hậu duệ của
Hung thú nhưng bọn hắn khác nhau khá nhiều, Hung thú thông thường là
không có Hung đan, về phần Yêu thú thì đến Nhân đan cảnh nó sẽ có Yên
hạch, đây là thường thức! Chính như trước đó Cường chém giết một con Đại Thánh cấp Hung thú giống hươu cao cổ kia, nó cũng không có Hung đan,
không lẽ đến Hư vô cảnh mới có hung đan? Xem ra sau này cần cẩn thận
quan sát rồi.
“Năng lượng thật bá đạo!”. Vũ Thiên Quân đang kinh
ngạc thì Cường cũng đi đến nhìn một chút kinh ngạc nói, bên trong năng
lượng chính là vô cùng lớn, nơi này cũng như Yêu hạch của Yêu thú, là
nguồn suối khởi nguồn chứa đựng hầu hết lực lượng của Yêu thú.
“Ồ? Lê huynh có hứng thú? Như vậy cầm đi!”. Vũ Thiên Quân nhếch mép nói.
vật này đối
với người khác là vô cùng chân quý, năng lượng bên trong tuy rằng cuồng bạo, tuy rằng chứa đựng đủ loại tạp chất nhưng vẫn không thê phủ nhận nó giá trị kinh khủng, một cái Hư vô cảnh tích tụ năng lượng
mà thành... Bên ngoài tinh không chính là độc nhất vô nhị cho đến lức
này! Thậm chí nếu đem vậy này đưa cho Vũ Thiên Nguyên, chỉ sợ Vũ Thiên
Nguyên tu vi lại tăng lên một bước dài! Mặt khác Vũ Thiên Quân hắn chưa
bao giờ hấp thu cái gì đan dược, Yêu hạch... hắn tu hành gần như là một
đường thẳng tắp hấp thu Lôi kiếp, việc cũng cố lại mất khá nhiều thời
gian, việc hấp thú mấy thứ khác là không cần thiết. Hắn ném liền cho
Cường Hắc thủy huyền xà Hung đan.
“Hắc hắc! Như vậy ta không
khách khí!”. Cường con ngươi lóe lóe cười hắc hắc nói. “Huh? Thú vị!”.
Bất chợt Cường nhìn hư không nhe ra hàm răng trắng nói, quanh thân lực
lượng một lại một lần nữa cuộn lên, qua nửa ngày chạy về đây tuy rằng
không được tĩnh tọa nhưng hắn giống như đã khôi phục hoàn toàn, Vũ Thiên Quân thấy cảnh này cũng là kinh hãi, tên này có gì đó giống Vũ Thiên
Nguyên kinh khủng đặc tính.
“Khoan đã Lê huynh!”. Vũ Thiên Quân vôi vàng hô lên ngăn cản, hắn biết kẻ đến ah!
“Huh?”. Cường nghi hoặc quay lại nhìn Vũ Thiên Quân, có thể ẩn độn hư không
đương nhiên là Hư vô cảnh, chỉ là tên kia khí tức còn yếu hơn Hắc thủy
huyền xà, hắn đương nhiên không sợ hãi.
“Ngươi nhìn...”. Vũ Thiên Quân cười cợt nói. Hư không tách ra, Vũ Thiên Quân hai cái phân thân
nhảy ra, Ma thể đang ôm lấy Tiểu Vân, sau đó là một cái thanh niên y
phục cùng tóc đều vàng kim, hai phân thân một đen một trắng khuôn mặt
giống Vũ Thiên Quân như đúc, chỉ là khí thế có chút khác, nếu không rõ
Vũ Thiên Quân chắc chắn không thể nhận ra, trước nay mới có mình Tiểu
Vân nhận ra khác biệt mà thôi.
“Huh...”. Cường con ngươi co rút
nhìn hai người phân thân lại quay lại nhìn Vũ Thiên Quân Bản thể. “Là
Phân thân?”. Hắn nhíu mày có chút không chắc chắn nói.
“Thiếu
gia!”. Phi Thien có chút không biết nói gì cung kính nói. Hắn trước nay
chỉ biết Vũ Thiên Quân có một phân thân mà thôi, hôm nay hắn xem như
biết đến hai phân thân, như vậy hắn có thể chăc chắn là mấy tháng trước
hắn đi theo cũng là một phân thân của Vũ Thiên Quân mà thôi, về phần bản thể thì hắn bây giờ mới gặp...
“Y nha!”. “Y nha!”. Tiểu Vân cũng lập tức lao vào lòng bản thể, đây mới là khí tức nó quen thuộc từ lúc sinh ra ah.
“Ha ha! Tiểu tử ngươi vẫn vậy!”. Bản thể ôm lấy Tiểu Vân xoa xoa đầu nó
nói. “Lê huynh! Giới thiệu một chút, đây là hai phân thân của ta, bọn
hắn đều có ý thức riêng nên ngươi không cần quá câu nệ làm gì, đây là
Thần thể, đây là Ma thể”. Nói đoạn hắn chỉ hai cái phân thân nói. “Hắn
là Phi Thiên, là thủ hạ của ta! Về phần tiêu tử này là Tiểu Vân, ta là
được người nhờ nuôi nó!”. Sau đó lại chỉ Phi Thiên cùng Tiểu Vân nói.
“Thú vị!”. Cường chỉ cười cười phun ra hai chữ. “Vũ huynh nói đợi là bọn hắn?”.
“Uhm!”.Vũ Thiên Quân gật đầu nói. Qua một chút chào hỏi bọn hắn liền đã như quen
biết, Cường không rõ lắm Thần Ma hai thể nhưng Thần Ma hai thể thông qua Bản thể đã hiểu về Cường nhiều, tên này biến thái bọn hắn đều biết.
“Ma Quân! Thần Quân! Thiên Quân!”. Cường đột nhiên lẩm bẩm. “Hắc hắc! như
vậy mới hợp!”. Hắn quái dị liếc Vũ Thiên Quân tam thể nói.
“Hử?”. Tam thể đều có chút kinh ngạc nhìn Cường sau đó nhìn nhau cười cười,
cái tên này cũng không tệ nha! Bọn hắn sau này đều dùng cái tên này hành tẩu thiên hạ, chỉ là không nhiều người biết đây vốn chỉ là một người,
khi bọn hắn biết lại là chuyện khác rồi...
Phi Thiên cảm thấy
cách nghĩ của người quái dị được gọi là Cường này cũng không sai, Thiếu
gia nhà hắn thù đủ tư cách này, ở đây chỉ có Tiểu Vân vẫn không hiểu lắm nhưng ánh mắt đáng như sáng lóa nhìn Hắc thủy huyền xà thân thể to lớn, miệng thậm chí đã có nước miếng chảy ra!.
“Ha ha! Sẽ cho ngươi
no bụng!”. Thiên Quân thấy vậy thì cười to nói. “Trước để ta xử lý nó
một chút!? Nói xong liền tiếp tục công việc thịt rắn của mình. Bọn người liền tản ra, Thần Quân cùng Ma Quân đương nhiên đều đi làm thịt rắn, để lại Cường không biết đang nghĩ gì nhìn nhìn Phi Thiên, con ngươi lấp
lóe, sau đó giống như không kìm được tò mò hắn đã hướng Phi Thiên hỏi.
“Phi Thiên huynh?”.
“Không biết công tử có chuyện gì sao?”. Phi Thiên không dám lãnh đạm liền quay lại nói. Người này cùng Thiếu gia nhà hắn giống như có tương giao, lại
thêm khi đi vào Hư thiên bí cảnh này hoàn cảnh hắn đã được Thần Quân cho biết tình huống, bên trong này xem xét là tiềm lực. Người đi vào chỗ
này xuất phát tu vi càng cao thì đồng nghĩa hắn thiên phú càng đáng sợ,
Cường nhìn y phục có chút quái dị nhưng tu vi lại sâu không lường được,
cho dù lấy hắn là Thánh tổ bước thứ năm đỉnh phong ánh mắt cũng không
nhìn thấy tu vi của người này, cho thấy người này tu vi chí ít cũng có
Thánh tổ bước thứ bảy cùng Thần Quân và Ma Quân tương xứng, thiên phú có bao nhiêu đáng sợ? Hắn đi vào cũng chỉ có Thánh tổ bước thứ hai mà
thôi, đây là còn nhờ vào hắn là được kế thừa Kim băng thuần huyết mới có thể được ah! Chính như Tiểu Vân cũng chỉ có Thánh tổ bước thứ tư mà
thôi, còn kém xa người này, đương nhiên đây là do hắn không biết đi so
sánh với một đám quái vật nên thấy mình có chút kém cỏi, nếu là hắn biết toàn bộ hoàn cảnh thì cho dù có chút mặc cảm trước mấy tên này thì hắn
cũng có thể ngẩng cao đầu mà tự hào rồi.
“Phi Thiên huynh là Yêu thú?”. Cường cười hỏi.
“Đúng vậy...”. Phi Thiên nghi hoặc nhưng vẫn trả lời.
“Điểu loại?”.
“Không sai...”.
“Oa! Ta muốn nướng ngươi!”. Cường nhe răng cười to nói.
“Ách...”. Phi Thiên trán nổi gân xanh đổ mồ hôi lạnh, mặt đen lại dễ sợ!
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com