“Xuy!”. “Xuy!”. Kiếm quang như vô cùng vô tận đâm vào hư không lăng
không xuất hiện, thập đại Yêu thú Hư vô cảnh vốn tưởng kiếm quang có thể phá đi thì khi đối diện bọn hắn mới biết ý nghĩ đó có bao nhiêu ngu
ngốc cùng buồn cười, kiếm quang vô kiên bất phá đối với công kích của
bọn hắn như không nhìn, lập tức liền muốn công kích lên bản thể của
chúng.
“Làm sao có thể?”. Bạch viên đầu lĩnh là cái đầu tiên đi
lên hướng Thiên Quân công kích dĩ nhiên cũng sẽ là cái đầu tiên đối mặt
kiếm quang. Kiếm quang đánh lên cự kích thì hắn cự thủ cũng theo đó tê
dần, không những thế kiếm quang còn đi qua cự kích phạm vi công kích đâm vào ngực nó.
“Bạch mao kình!”. Bạch viên đầu lĩnh kinh hãi gầm
lên, nhất thời toàn thân lông trắng dựng lên tỏa ra nhàn nhạt khí vụ màu trắng tạo nên một cái áo giáp sương mù bao phủ toàn thân nó.
“Đương!”. “Đang!”. “Roạt!”. Kiếm quang đánh lên đó lập tức vang lên từng đương
đương đang đang va chạm, chỉ là rất nhanh kiếm quang lại như không gì
không phá, một tiếng nhỏ vang lên, quang hoa cùng huyết một chỗ trộn
lẫn, dĩ nhiên là Bạch viên đầu lĩnh phòng ngự đã bị kiếm quang đánh
xuyên, nó lập tức kinh hãi lùi lại cách xa kiếm quang.
“Cái
gì...”. Bạch viên đầu lĩnh như thế, chín cái Hư vô cảnh Yêu thú còn lại
cũng không sai biệt, bọn hắn công kích cường đại thế nhưng lại không cản lại được kiếm quang, kiếm quang đi qua mọi thứ liền biến mất, không
những là công kích của bọn hắn, không gian xung quanh cũng như cái sàng
bị xỏ xuyên, cả đám đều là kinh hãi tránh đi kiếm quang mũi nhọn.
“Đây là... Công kích lực lượng thật đáng sợ!”. Thập đại yêu thú lùi lại xa
xa mới ổn định thân hình thì đều kinh hãi kiêng kị nhìn phía Thiên Quân, tên kia nhìn như vô hại như công kích lực lượng làm người ta líu lưỡi,
kẻ mới đến tự xưng là Thiên quân hoa chi chủ này tuyệt đối không phải là vô danh!
“Ồ? Dung hợp lực lượng đề thăng một đoạn nhỏ mà Vô cực
chiến đạo lực lượng đề thăng không phải chuyện nhỏ, chỉ e Hư vô cảnh
giai đoạn thứ hai đỉnh phong cũng phải né tránh mũi nhọn!”. Thiên Quân
cái này chủ nhân phát ra công kích cũng có chút kinh ngạc, dù sao từ lúc đột phá hắn còn chưa thử công kích lần nào. “Xem ra lực lượng dung hợp
chỉ tăng một chút nhưng thực lực của ta cũng tăng lên không ít, là ta
xem thường nó rồi!”. Hắn đáy lòng lại có chút hưng phấn, thực lực càng
cao hắn càng cảm thấy thỏa mãn hơn.
“Phách không chưởng!”. Thiên
Quân lại có chút tâm tình muốn tại chỗ thử một chút thực lực của mình
lúc này, mấy con yêu thú kia liền là cái “may mắn” chuột thí nghiệm rồi. Tay trái hóa chưởng vỗ vào hư không.
Tại một chỗ xa xa hư không
chợt sụp xuống, một cái cái cự chưởng chụp về phía một cái Yêu thú Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai, chính là cự biên (rơi khổng lồ) ban nãy chặn
đầu Nhị Thánh Hậu hai người.
“Hả?”. Thập đại yêu thú còn chưa rõ
ràng tình cảnh thì một cái cự chưởng lại theo hư không sinh ra vỗ về
phía bọn hắn, chỉ khác đó là mục đích chủ yếu là cái kia cự biên mà
thôi. Mấy kẻ khác nhưng cũng bị liên lụy không nhỏ.
“Âm thiên
kích!”. Cự biên kinh hãi ngửa mặt lên trời gầm lên, lập tức một làn sóng âm mắt thường có thể thấy được xuất hiện vặn vẹo hư không đánh về phía
cự chưởng. Hắn cho dù kinh hãi nhưng cũng không có khả năng chịu chết
đơn giản như thế, huống chi thân là đại năng hắn sẽ không đơn giản khuất phục như thế.
“...”. Mấy cái yêu thú bên cạnh cũng không dám lơ
là đều là ầm đánh ra công kích hủy diệt, tất cả chỉ muốn cản lại cự
chưởng đang ép trên đỉnh đầu chúng kia mà thôi.
“Oanh!”. Một
tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, hư không sụp độ, cự biên cùng gần nó ba cái yêu thú cự địa thân thể bị cướng ép đánh vào đại địa hình
thành nên ba cái hố lớn, ba tên kia khí tức liền yếu đi một đoạn.
“Hống!”. “Ah...”. Từ trong ba cái hố lớn vang lên tiếng gần giân dữ cùng sợ hãi, ba con yêu thú lập tức vọt ra, hai con mắt đều là huyết hồng nhìn chăm
chú Thiên Quân, dĩ nhiên đều là muốn lập tức lao lên cùng hắn liều mạng.
“...”. Bảy đại yêu thú còn lại càng thêm kinh hãi, Thiên Quân một kích mạnh
hơn một kích, đâu mới là giới hạn của hắn? Chỉ e là Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba cũng không thể đơn giản, tùy ý đánh ra công kích khủng bố cấp độ đó đi? Bọn hắn tâm trí liền lâm vào điên cuồng, Thiên Quân tu vi bọn
hắn thấy rõ là chỉ có Hư vô cảnh bước thứ nhất đỉnh phong mà thôi, làm
sao lại có năng lực chiến đấu khủng bố như thế?
“Chấn thiên
quyền!”. Thiên Quân cũng không thèm để ý mấy tên kia khủng hoảng, tay
phải lại nắm quyền đánh về phía bảy đại yêu thú, nhìn như đơn giản thế
nhưng đây là chân giải của hắn, sau khi Vô cực chiến đạo thành hắn chiêu chiêu đều mang khủng bố đạo vận cũng sức mạnh, uy năng dĩ nhiên là vô
cùng đáng sợ.
“Hắn là...”. Như nghĩ ra cái gì, một cái Yêu thú
đang định nói thì một cái cự quyền mang theo phô thiên cái địa uy năng
cuốn đến, không gian cứng rắn trước nó yêu ớt như không chịu nổi ầm ầm
phá toái, bảy cái yêu thú đều vận dụng thủ đoạn cực cường đem ra đối
phó, bọn hắn đến thời gian suy nghĩ hay bỏ chạy cũng không có.
“Hống...”. “Hống...”. Mấy cái yêu thú tực giận gầm lên, chỉ là những tiếng hống
này rất nhanh liền chuyển thành sợ hãi cùng kinh hoàng, cả một vùng
không gian rộng lớn liên tục truyền ra tiếng thú hống, hư không tại đó
bị phá hủy kịch liệt đẫn đến không có kẻ nào dám đến xem xét, chỉ có ở
xa xa âm thầm suy đoán là có chuyện gì khiến một đám cường hoành Yêu thú đại năng lâm vào điên cuồng gầm thét kia.
“Lại đến...”. Thiên
Quân xuất thủ cũng bất quá bốn lần nhưng càng đánh hắn càng thấy thoải
mái, lực lượng vận dụng càng thêm thuần thục, lại nhìn Thể nội thế giới
lực lượng dung hợp thiếu một chút liền được tự động tu bổ, hao tổn liền
hấp thu ngoại giới đến đền bù, hắn có cảm giác bản thân lực lượng liền
như vô cùng vô tận, hắn có thể điên cuồng mà phát tiết sức mạnh.
“Kiếm yên...”.
“Đao...”.
“Thiên bộ...”.
“...”. Vô cực chiến đạo bên trong chiêu thức Thiên Quân đều vận dụng qua vài
lần, vận dụng càng lúc thuận tay, uy năng cũng có tí ti tăng chưởng.
Theo đó hắn cũng nhận thức rõ ràng thực lực của bản thân, còn chưa để
Lực lượng dung hợp đạt đến bảy thành thì thực lực của hắn đuổi sát Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba, nếu vận dụng thần thông thì thực lực sẽ ở khoảng trung Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba, sau khi đạt thành dung hợp, cho dù
không vận dụng thần thông thì thực lực của hắn cũng không kém Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba, thậm chí công kích lực lượng còn có hơi nhỉnh hơn một chút, hắn công kích lại càng thêm tùy ý.
Thiên Quân thoải mái
đầm đìa nhưng mười cái Yêu thú Hư vô cảnh kia liền thảm rồi, bất kể là
Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất hay giai đoạn thứ hai đều không có khả
năng cản lại công kích của Thiên Quân, cho dù là cái kia Bạch viên đầu
lĩnh gọi ra thần thông cũng chỉ cản được một quyền của Thiên Quân sau đó liền bị thương, cả mười cái bị Thiên Quân cùng một chỗ đập lên đập
xuống, toàn thân thể to lớn đều không có một chỗ lành lặn, miệng như bồn máu cũng không ít lần thổ ra từng ngụm máu lớn, bất quá bọn hắn biết
rồi một điều, tên kia không muốn giết bọn hắn!
“Uhm! Không sai
biệt lắm rồi!”. Thiên Quân công kích gần một khắc qua đi, thập đại Yêu
thú Hư vô cảnh trong tay hắn liền như một đám hài tử bị nhào nặn, hắn
tạm thời đã thỏa mãn. Tạm thời bỏ qua bọn hắn, Thiên Quân tay một phất
lên mang đến đang ở xa xa hôn mê Nhị Thánh Hậu. Tại trước khi đánh đập
mấy cái Yêu thú hắn đã đẩy nàng ra một chỗ an toàn rồi, lúc này hắn muốn xem cảm giác thân thiết kêu gọi kia là từ đâu mà đến.
“Này...”.
Thập đại yêu thú mặt mũi biến dạng, thấy Thiên Quân dừng tay thì như
được đại xá, cái trước cho dù hành động kỳ lạ bọn hắn cũng không dám
nhúc nhích, bọn hắn biết có chạy cũng không thoát được tên kia, huống
chi bọn hắn đã suy đoán ra bạch y thanh niên kia thân phận. Quả thật
chính là khóc không ra nước mắt, Thiên quân hoa ah, vốn nghĩ sẽ là liên
lụy đến cái đại năng khủng bố nào đó, kết quả lại cái thiêu kiêu trẻ
tuổi thời gian này đang quấy khắp Hư thiên bí cảnh đến gà bay chó chạy.
“Há! Ngoan ngoãn thành thật đứng đó, bằng trong đừng trách bản tọa đánh
gãy chân từng cái!”. Thiên Quân lực lượng tràn ra duy trì Nhị Thánh Hậu
nằm nàng phiêu phù trước mặt ngang hông mình sau đó liếc nhìn thập đại
yêu thú lạnh nhạt nói. Không có chút nào uy nghiêm thế nhưng vào trong
tai của bọn hắn thì chính như phán quyết.
“Bản vương... Ah không, tiểu nhân không dám...”. Bạch viên cự đầu lập tức gật gật đầu lắp bắp,
không những là hắn, chín cái yêu thú còn lại đều không tự chủ
được lui
lại, bọn hắn dĩ nhiên là bị đánh sợ, chạy cũng không dám chạy.
“Trẻ nhỏ dễ dạy!”. Thiên Quân nghe vậy thì hơi có chút thỏa mãn gật đầu sau
đó một tay đặt lên eo bụng Nhị Thánh Hậu, nếu như hắn suy đoán không sai thì phải có chí khí tức mới phải, chỗ này chính là nơi gần nhất.
“...”. Thập đại yêu thú trực khóc, cái gì mà “trẻ nhỏ dễ dạy”? Con mẹ nó! Mấy
cái yêu thú này có cái nào nhỏ, thân hình đều như núi, cao đến trăm
trương cũng có, tuổi tác tùy tiện nắm một cái cũng mấy chục vạn gần trăm vạn, có cái nào nhỏ? Đương nhiên bọn nó cũng chỉ có thể nuốt vào không
dám nói, trước mặt cái thế hung nhân này bọn hắn trêu không nổi, không
tốt hắn túm lại đem đi nướng thì đúng là cái gì cũng không được còn trực tiếp bồi mạng vào, khóc cũng không kịp.
“Huh...”. Thiên Quân
linh thức như biển lập tức tràn vào Nhị Thánh Hậu thể nội tìm tòi, nếu
nàng mang trong mình cốt nhục của hắn dĩ nhiên sẽ có manh mối, hắn tin
sẽ có chút gì đó.
“Thật là kỳ quái...”. Sau một khắc Thiên Quân
có chút thất vọng thu hồi linh thức, hắn không những không tìm thấy chút nào manh mối mà đến ngay cả khí tức của Thiên quân hoa cũng không bắt
được, vậy mà không có chút nào phát hiện.
“Không lẽ ẩn vào thể
nội thế giới của nàng rồi?”. Nghi hoặc một chút Thiên Quân hai mắt chợt
tỏa sáng, hắn còn chưa tìm tòi thể nội thế giới của Nhị Thánh Hậu đây.
Nhị Thánh Hậu thân là Thánh tổ bước thứ chín, thể nội thế giới bao gồm là
chín cái tiểu thế giới, nếu Thiên Quân muốn tìm kiếm trong đó cũng không phải rất khó, chỉ là nếu hắn lúc này cưỡng ép tìm hiểu sẽ đối với nàng
tọa thành thương tổn không thể nào bù đắp lại, thể nội thế giới chính là căn bản của Thánh tổ cường giả, nếu bị thiếu hụt dẫn đến có kẽ hở thì
tương lai phá triển sẽ gặp nhiều hạn chế vô cùng, bất đắc dĩ Thiên Quân
cũng chỉ có thể thu tay lại.
“Đến bản thân nàng giống như cũng
không phát hiện dị thường, tạm thời như vậy đã đi!”. Thiên Quân thu tay
lại thầm nghĩ. Qua một số biểu hiện thì có thể thấy Nhị Thánh Hậu cũng
không đoán được nhiều, nàng cũng không biết thể nội của mình có hay
không khác loại tồn tại, có lẽ Thiên Quân hắn phải xem xét thật kỹ
lưỡng.
Về phần Nhị Thánh Hậu đang hôn mê kia không có chút nào
nhận biết, bản thân vừa bị một cái nam tử nhìn từ đầu đến chân, từ trong ra ngoài không một chỗ lọt! Đương nhiên, cho dù có biết thì nàng có thể hay không làm gì tên “dê xồm” kia hay không thì lại là chuyện khác.
“Được rồi! Nói chuyện của chúng ta một lát!”. Thiên Quân thu tay sau đó lạnh
nhạt liếc nhìn thập đại Yêu thú đại năng như cười không phải cười nói.
“Vũ đại nhân! Chuyện này là chúng ta không đúng, nếu biết nàng là người của ngài, bọn ta tuyệt không dám nhúng tràm!”. Nói là một cái Hư vô cảnh
giai đoạn thứ hai, là cái kia biên bức khổng lồ.
“Đúng vậy! Ta là không biết việc này, nàng ta ban đầu chính là hướng lãnh địa của ta gây sự!”. Bạch viên vương kia cũng vội giải thích, cùng Nhị Thánh Hậu có
dây dưa đầu tiên là nó, nếu tinh tội trạng dĩ nhiên là tội nặng nhất. Có trời mới biết cái kia Nhị Thánh Hậu lại có quan hệ với Vũ Thiên Quân,
xem ra quan hệ còn không cạn.
“Nói gì cũng đã trễ, các ngươi đã
đụng đến nàng! Nên cấp ra một cái bồi thường...”. Thiên Quân mặt vẫn
không đổi sắc lạnh nhạt nói. Hắn mục đích đã có, lúc này chỉ đang chèn
ép một chút đám Yêu thú này mà thôi.
“Bồi thường...”. Thập đại
yêu thú đáy lòng khẽ run lên, bồi thường như thế nào mới có thể dịu đi
tôn đại thần này? Thập đại yêu thú đại năng quay lại nhìn nhau, ngươi
nhìn ta, ta nhìn ngươi một lát giống như đang trao đổi.
“Không
biết Vũ đại nhân muốn bọn ta như thế nào? Nếu có thể bọn ta sẽ toàn lực
tiếp nhận...”. Bạch viên đứng đầu lúc này mới mở miệng. Thiên Quân ý tứ
bọn hắn rõ ràng, chỉ là bọn hắn có thể bồi thường được cho tên kia sao?
Chi bằng hỏi cái đáp án, cố gắng tích góp còn hơn.
“Đơn giản!
Thần phục bản tọa, nhận bản tọa làm chủ!”. Thiên Quân mặt không đổi sắc
chầm chậm nói. “Bằng không bản tọa không ngại tiễn các ngươi về với tổ
tiên!”. Nói đoạn lực lượng phô thiên cái địa như là thủy triều từ thể
nội của hắn truyền ra, như muốn nói một lời không hợp liền sẽ xuất thủ
tru sát.
“Này...”. Thập đại yêu thú con ngươi tập thể co rút,
Thiên Quân cố nhiên là cường đại hơn bọn hắn một đoạn, thế nhưng bọn hắn đều là đại năng Yêu tộc, làm sao dễ dàng khuất phục một cái Tu giả nhân loại? Huống chi tên kia là từ bên ngoài mà đến, tu vi bên trong Hư
thiên bí cảnh này còn không phải chân thực, bên ngoài kia tu vi chỉ e
càng thấp đi một đoạn.
“Làm sao? Không phục, như vậy xuống địa
ngục một lượt đi...”. Thiên Quân thấy bọn hắn biểu hiện làm sao không
hiểu? Khóe miệng khẽ câu lên lạnh lùng, tay hóa kiếm chỉ liền muốn xuất
thủ.
“Chậm! Vũ đại nhân chậm một chút...”. Mấy cái Yêu thú lập
tức hoảng loạn vội nói. Nếu không phải đụng phải quái vật này bọn hắn
làm sao sa sút đến như lúc này?
“Hừ! Thần phục bản tọa, ta ngày
sau liền nghĩ biện pháp đưa các ngươi rời khỏi Hư thiên bí cảnh, đối với các ngươi tuyệt đối là lợi nhiều hơn hại...”. Thiên Quân mày hơi nhíu
lại hừ lạnh nói. Chém giết thập đại yêu thú đại năng này cố nhiên được
vô số huyết nhục bảo dược, chỉ là nếu thu bọn này làm thủ hạ thì lợi ích càng lớn hơn, lúc này Thiên Quân uy lợi đều dùng, không tin bọn Yêu thú kia không ngã theo hắn.
“Hả? Vũ đại nhân nói là thật?”. Thiên
Quân lời nói như là bom tạc, thập đại Yêu thú đại năng lập tức nhìn về
phía Thiên Quân mắt tỏa sáng, dĩ nhiên là vô cùng hưng phấn.
“Ta
không cần nói dối các ngươi! Cho dù không thu các ngươi, ta ngày sau vẫn muốn đánh tan Hư thiên bí cảnh quy tắc!’. Thiên Quân lạnh lùng nói. Đây là hợp tác giữa hắn cùng Cường là Vô Đạo bên kia, Hư thiên bí cảnh quy
tắc bọn hắn bắt buộc phải phá.
“Tốt! Bọn ta nhận ngài làm chủ!”. Thập địa yêu thú vậy mà đều đồng loạt quỳ xuống, thái độ thay đổi hoàn toàn ngược lại.
“Này...”. Lúc này lại là Thiên Quân ngây ngẩn. Xem ra sống trong Hư thiên bí cảnh đối với những đại năng Hư vô cảnh này có rất nhiều hạn chế cùng gò bó,
bọn hắn sống chết đều muốn rời đi nơi này ah! Thiên Quân có chút xem
thường quyết tâm của đám đại năng này rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com