“Là Vô hạn thánh kinh....”. Thiên Quân hai mắt bắn ra vô tận quang huy.
Vậy mà quả thật là vô hạn? “Vậy nàng...”. Thiên Quân đầy e ngại nhìn
sang Vũ Thế Nguyệt. Lực lượng đến mức Cường cũng không thể khổng chế
đương nhiên là vô cùng đáng sợ, hắn đúng thật là sợ Cô cô cũng không
chịu nổi, bạo thể mà chết...
“Ông...”. Vũ Thế Nguyệt tập trung
vận khởi cái kia Thái âm thiên kinh lúc này thân hình hơi chấn một chút, tu vi vậy mà sinh sinh đẩy lên Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai, đơn giản
như là ăn cơm uống nước! Thiên Quân cũng là một trận líu lưỡi, lực lượng như vậy...
“Lực lượng của ta và nàng đồng căn nguyên, cho dù
nàng tiếp không được một phần ba lực lượng dư thừa trong ta nhưng như
vậy cũng được rồi, ta còn có thể chịu được, nếu không thể phát tiết được lực lượng ta quả thật muốn bạo thể mà chết!”. Cường lắc đầu nói. Trong
đó cũng không nghe ra cái gì sợ sệt chi ý, thế nhưng trong mắt hắn giống như có chút bi thương. Về phần Vũ Thế Nguyệt tu vi đang tăng lên hắn
lại như không xem vào đâu, xem như một chuyện đương nhiên.
“Thật
sự là vô hạn?”. Thiên Quân có chút vô thức hỏi. Tên kia nói bạo thể?
Không phải nói nếu hắn có thể chịu đựng thì lực lượng có thể một đường
tiêu thăng đến Hỗn độn cảnh cực hạn, thậm chí còn hơn? Cái này cũng
không phải quá khủng bố chứ...
“Theo ta lý giải thì đúng là như
vậy!”. Cường gật đầu. “Bất quá Thánh kinh có thiếu hụt, thiếu hụt mấu
chốt lại chính ở thân thể của ta, ngươi cũng biết ta thể chất...”. Có
chút thở dài nói. Hắn đi đến một bước này lại gặp một cái vô vị như thế
tràng cảnh đúng là có chút bất đắc dĩ.
“...”. Thiên Quân cũng là
im lặng, Không linh ma thể, chính là một cái tu luyện thể phế đến không
thể phế hơn, đem làm giá y cho kẻ khác lại chính là bảo thể, về cơ bản
là không thể tu luyện pháp lực, tên này liền tốt, tu luyện so với Thiên
Quân còn muốn khủng bố. Sáng tạo ra Vô hạn thánh kinh cũng là kinh khủng tuyệt luân. Chỉ là lại có một cái thiếu hụt quá đáng sợ, tăng lên nhưng lại không thể ngừng lại.
Thiên Quân cùng Cường ngắn ngủi trao
đổi mà không để ý xung quanh, bất kể là Vô Đạo, Nghĩ Hậu, hay hơn hai
mươi vị Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai, thậm chí cả Ám Vũ đều một mặt
mộng, biến hóa cũng thật quá nhanh đi... Về phần nhìn đến Vũ Thế Nguyệt, một đám đều là hâm mộ không thôi, thầm hận bản thân sao không có vận
khí này, đó chính là thể hồ quán đỉnh một dạng, lực lượng tinh thuần mà
khủng bố, đột phá dễ dàng như thế.
“Vậy Hỗn mang lãnh địa kia?”. Cường lại nhìn Thiên Quân hỏi. “Vũ huynh có muốn cùng ta một đạo?”. Hắn chân thành hỏi lại.
“Được!”. Thiên Quân nghe vậy liền gật đầu đáp ứng. Xem ra Cường là đã nhận ra gì đó khác thường, lúc này có lẽ là lúc có cơ hội đánh phá Hư thiên bí
cảnh quy tắc. Không những thế Thiên Quân lập tức câu thông Thần Ma nhị
thể, bảo bọn hắn gấp rút chạy đến Hỗn mang lãnh địa, thêm vào Thần Ma
nhị thể thì lực lượng có thể nhiều thêm một chút.
“Còn có Vô Đạo lão nhân! Ám Vũ cô nương, Nghĩ Hậu! Ba vị có lẽ cũng cần đi một chuyến!”. Cường lại nhìn sang ba cái khác nói.
“Ồ...”. Cả ba kinh ngạc nhìn sang Cường nhưng cũng không phản đối cái gì, đương nhiên bất kể là ai cũng có thể đơn giản nghe ra Cường lời nói nghiêm
trọng, trong đó chắc chắn ẩn chưa hung hiểm cùng nguy cơ to lớn. Bất
quá, vì mục đích của bọn hắn, đều là gật đầu đồng ý.
“Huh! Các
vị, Hỗn mang lãnh địa gặp lại!”. Cường gật đầu sau đó nhìn phía Hư thiên bí cảnh đám người gật đầu chào hỏi, lực lượng khủng bố lan tràn hắn một tay vồ về phía Thiên Quân, đồng thời còn cuốn lên Vô Đạo và Ám Vũ, Nghĩ Hậu chui vào hư không biến mất.
“Bọn hắn....”. Hành động chớp
nhoáng, đến khi không gian dừng lại hoàn toàn thì những bản dân đại năng còn lại mới tỉnh lại sau kinh ngạc.
“Có lẽ như Lê thánh sứ nói.
Hỗn mang lãnh địa thật sự xảy ra chuyện rồi!”. Phong Hậu một cái mị nhãn nhìn về phương xa Hỗn mang lãnh địa. “Hắn lại chỉ mang lên mấy vị Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba cùng cái kia nữ nhân, xem ra là nhận định sẽ có
đánh lớn...”. Ở đây tất cả đều hóa hình là nhân hình đương nhiên đều có
tu vi Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai đỉnh phong nhưng Cường lại không đem
bọn hắn đi cùng, dĩ nhiên là có cấp độ chiến đấu khủng bố, chỉ e cũng
không kém vừa nãy Cường chôn giết mấy tôn ý chí kia.
“Vậy chúng
ta làm sao bây giờ?”. Một cái trung niên nhân nói. Bọn hắn dù sao cũng
là đại năng đỉnh tiêm bên trong Hư thiên bí cảnh, dù sao cũng có thể
giúp được chút ít.
“Cho dù chúng ta lực lượng còn không đủ nhưng
cũng không thể tụt lại, ta muốn đến đó xem một lần!”. Nói là cái thanh
niên, hắn là Thái cổ độc long sau khi hóa hình. Nói ra cũng thật đáng
cười, bọn hắn đường đường là Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai đỉnh phong đại năng nhưng cũng phải tự nhận lực lượng không đủ, thật không biết sẽ
khiến bao nhiêu kẻ tức giận đến nôn máu tại chỗ.
“Đúng vậy! Ta cũng muốn xem là cỡ nào tồn tại!”. Một cái trung niên nhân khác cũng gật đầu nói.
“Được! Vậy mọi người trước truyền tin cho trong tộc cường giả, ta nghĩ chúng
ta đăng lâm tinh không vô tận đã không xa rồi!”. Phong Hậu nghe vậy cũng là gật đầu nghiêm nghị nói. Trong đó không che được hưng phấn chi ý,
thử hỏi bọn hắn bao đời tổ tiên còn không đạt được, lúc này bọn hắn liền có cơ hội, làm sao không hưng phấn?
.............................Lại nói Cường cuốn lên Vô Đạo, Thiên Quân, Vũ Thế Nguyệt, Ám Vũ, Nghĩ Hậu,
sáu cái một đường dưới Cường cứng rắn đánh tan hư không không ngừng phi
độn, tốc độ này nhiều nhất chỉ cần bốn canh giờ sẽ đến Hỗn mang lãnh
địa, thậm chí còn muốn nhanh hơn, Cường dĩ nhiên đã rất gấp rồi.
“Đông...”. Vũ Thế Nguyệt lực lượng lại một lần nữa đề thăng, tu vi tỏa ra lúc này
đã có Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai hậu kỳ, không những thế còn là vô
cùng đầm chắc. Đây còn là nàng không có cách nào sử dụng hết lực lượng
Cường truyền cho, nếu không chỉ sợ tăng lên còn thêm khủng bố.
“Lê thánh sứ, ngươi...”. Nghĩ Hậu kinh hãi, Cường lực
lượng một lát lại bạo động một lần nhưng bị hắn cứng rắn đè xuống, nhưng cuồng bạo lực lượng
tiết ra một chút cũng đủ làm nàng khiếp vía, không trách hắn có thể đơn
giản trấn áp mất tôn ý chí kia, lúc này nếu gặp phải chỉ e mấy tôn ý chí kia còn không đủ Cường một người giết.
“Có Lê thánh sứ tại, mấy
tôn ý chí kia cho dù hàng lâm cũng không có khả năng cản lại chúng ta
đánh tan Hư thiên bí cảnh quy tắc ah!”. Vô Đạo một bên cũng có chút hưng phấn nói. Tuy rằng biết Cường tình huống lúc này cũng khá hung hiểm
nhưng tạm thời vẫn có thể khắc chế, nếu hắn có thể rời đi Hư thiên bí
cảnh thì mọi chuyện sẽ kết thúc.
“Không có đơn giản như thế!”.
Thiên Quân một bên nhưng là lắc đầu, hắn cùng Cường đều đã đặt chân Hỗn
mang lãnh địa trung tâm, trong đó tồn tại một sinh vật dang được dựng
dục ra, lúc đó Thiên Quân còn không cố bao nhiêu ý nghĩ nhưng lúc này
xem ra đó cũng chính là mấu chốt của Hư thiên bí cảnh này, tồn tại kia
thậm chí vượt qua sáu tôn ý chí lúc trước, nói chỉ là không muốn hiện
thế mà thôi.
“Vũ thánh sứ lời nói là có ý gì?”. Vô Đạo mày hơi
nhíu nhìn sang hỏi. Không những là hắn, Nghĩ Hậu cũng là như thế. Thiên
Quân giống như đang quan trọng hóa vấn đề chứ? Lấy Cường lúc này khủng
bố thực lực, chém sáu tôn ý chí kia không phải không được, lại để hắn
phá hoại Hỗn mang lãnh địa cũng chính là trung tâm lực lượng của Hư
thiên bí cảnh này, như vậy Hư thiên bí cảnh quy tắc cũng sẽ tan rã chứ?
“Nếu là đơn giản chỉ có sáu tôn ý chí kia thì chúc mừng, các vị rất nhanh sẽ thoát khỏi Hư thiên bí cảnh quy tắc!”. Thiên Quân lại là cười cười lãnh đạm. “Bất quá, hai vị có nghĩ đến hay không cái kia Hỗn mang lãnh địa
làm sao lại xuất hiện? Cũng không phải là tạo hóa cũng rất trùng hợp
chứ?”.
“Ý Vũ thánh sứ là còn có sau màn hắc thủ?”. Vô Đạo cùng
Nghĩ Hậu con ngươi co rụt kinh sợ. Sáu tôn ý chí đại biểu cho sáu vị Hỗn độn cảnh đại năng đã khiến bọn hắn hi vọng rời đi Hư thiên bí cảnh đã
rất thấp. Lúc này còn có thêm một cái so với sáu tôn ý chí, thậm chí là
sáu vị Hỗn độn cảnh còn muốn cường đại hơn, bọn hắn có thể thoát đi Hư
thiên bí cảnh được sao?
Vô Đạo cùng Nghĩ Hậu kinh hãi thì Thiên Quân cùng Cường giống như có cùng ý nghĩ, đều là thở dài.
“Chỉ e sáu tôn Hỗn độn cảnh kia dg4dN8Bv là bị người ta đem làm giá y mà
không biết!”. Cường như cười không phải cười nói, hắn khuôn mặt từng lúc lại có chút vặn vẹo, dĩ nhiên là vẫn đang cật lực áp chế lực lượng tăng lên do Vô hạn thánh kinh mang đến.
“Giá y?”. Vô Đạo cùng Nghĩ
Hậu kinh ngạc. Lại có kẻ dám vuốt râu hùm? Sáu cái Hỗn độnc ảnh đại năng ah, đó chính là sáu cái tuyệt cường đại nhân vật, vậy mà có kẻ lại dám
lợi dụng bọn hắn. Bất quá bọn hắn lại kinh hãi nhìn sang Vũ Thế Nguyệt,
kinh hãi cũng có ghen tị trong đó...
“...”. Thiên Quân cũng là
kinh ngạc, tăng lên cũng quá nhanh đi? So với Thiên Quân vận dụng Vô cực chân thân còn muốn hơn, lực lượng không ngừng cuồn cuộn không dứt
truyền vào Vũ Thế Nguyệt đan điền. Đứng ngay sau Thiên Quân là Ám Vũ
cũng là kinh sợ không thôi, cái này còn có phải là người...
Bọn hắn là lâm vào khiếp sợ quên đi chuyện Hỗn mang lãnh địa! Chỗ này quái vật quá nhiều đi.
“Bồng...”. Vũ Thế Nguyệt lực lượng tu vi lại tăng lên, đã đạt đến Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai đỉnh phong.
“Xem ra vẫn là không được! Nàng tu vi sớm muộn cũng sẽ đến Hư vô cảnh cực
hạn...”. Cường thấy vậy cũng là lắc đầu lẩm bẩm. Người khác vì lực lượng thiếu thốn mà sầu, hắn lại vì dư thừa lực lượng mà khóc cũng không kịp.
“Lê thánh sứ... Bằng không ngươi truyền lực lượng cho chúng ta, có thể ngăn cản một hai!”. Nghĩ Hậu hít một hơi sâu nói. Nếu là người biết nghĩ sẽ
nghe ra trong đó muốn giúp đỡ, nhưng nếu vặn vẹo một chút thì đây đương
nhiên là tư lợi. Nghĩ Hậu có lẽ vẫn đang ở ý nghĩ đầu tiên.
“Ây!
Nếu là như vậy ta cũng không keo kiệt, chỉ là lực lượng của ta các vị
tiêu hóa không nổi, truyền vào chỉ thêm gánh nặng, đối với các vị được
không bằng mất, thậm chí còn muốn nguy hiểm đến tính mệnh!”. Cường quay
đầu nhìn lại bất đắc dĩ lắc đầu. Hắn cũng không ngờ, sau khi hoàn thiện
Thánh kinh lại xảy ra quái sự này, vậy mà chính hắn cũng không thể tự
động khống chế lực lượng của chính mình... Có chút buồn cười đi.
“Ách...”. Nghĩ Hậu cùng Vô Đạo đều là kinh ngạc nhưng cũng không nói gì thêm, bọn hắn đương nhiên sẽ không nghi ngờ lời nói của Cường, hắn không cần nói
dối. Không thấy cái kia tịnh thổ của Bán bộ Hỗn độn cảnh cường giả cũng
không tiêu hóa được lực lượng của hắn, sinh sinh bị đánh nổ hay sao? Bọn hắn quả thật là quên đi điểm này, nếu không có thể nào nghĩ đến cái này ý nghĩ?
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com