“Rắc...”. “Ù...”. Cường mang theo năm người đánh phá hư không chạy về
phía Hỗn mãng lãnh địa cũng không có bao nhiêu tỏ ra cố sức, thậm chí
còn muốn dễ dàng, hắn chính là đang cố phát tiết lực lượng.
“...”. Vô Đạo, Nghĩ Hậu cùng Ám Vũ đều đang chết lặng nhìn lấy cảnh tượng
trước mắt, Cường lực lượng không những bảo hộ mọi người mà còn ép vỡ hư
không chạy đi, cạnh đó còn là truyền cho Thiên Quân cũng Vũ Thế Nguyệt
“tu luyện”. Một canh giờ qua đi bọn hắn đã không dám dùng từ ngữ nào để
hình dung nữa, đồng thời với đó bọn hắn cũng là công nhận Vô hạn thánh
kinh chỗ khủng bố cùng điên cuồng, trên đời loại có loại này thánh kinh?
Vũ Thế Nguyệt tu vi một đường tiêu thăng đến Hư vô cảnh giai đoạn thứ tư
hậu kỳ đỉnh phong, xem tư thái liền sắp đột phá Hư vô cảnh đỉnh phong!
Đã vượt qua Vô Đạo một đoạn.
“Huh! Muội đến đây thôi!”. Cường đột nhiên thu tay cười nói. Lực lượng vẫn là cuốn lên Vũ Thế Nguyệt mà
không có ý định đánh thức nàng, hắn đương nhiên là để nàng tĩnh tâm tiêu hóa lực lượng, có Thiên Quân hấp thu lực lượng của hắn đã được rồi.
Lại nói về Thiên Quân lại càng là biến thái, hắn hấp thu lực lượng từ Cường so với Vũ Thế Nguyệt chí ít cũng gấp năm lần nhưng tu vi chỉ đẩy lên Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba trung kỳ mà thôi, có thể thấy tích lũy khủng
bố cỡ nào.
Cường thì lúc này liền là thoải mái hơn nhiều, trước
đó cho dù truyền lực lượng cho Vũ Thế Nguyệt luôn là có giữ lại, áp chế
đương nhiên cũng có giới hạn, lúc này liền tốt, có Thiên Quân cái này
động không đáy hắn lực lượng có bao nhiêu hấp bấy nhiêu, tương đương
thoải mái, cứ như này có thể đơn giản chạy đến Hỗn mang lãnh địa mà
không lo bạo thể, chết một cách vô vị.
“Hi vọng Lê huynh có thể
hoàn thiện Vô hạn thánh kinh, loại này khủng bố kinh văn nếu một khi
hoàn thiện thì cho dù Vô cực chiến thiên kinh của ta cho dù hoàn toàn
khai phá cũng chưa hẳn sánh bằng hay vượt qua!”. Thiên Quân một bên cảm
nhận lực lượng một bên nhìn Cường lập lòe suy nghĩ. Vô cự chiến thiên
kinh của hắn đã xem như đạt đến tiểu thành, ngày sau vẫn còn không gian
phát triển rất lớn nhưng Vô hạn thánh kinh của Cường quả thật làm Thiên
Quân cũng phải kiêng kị không thôi, không dám nói sẽ sánh bằng!
“Bất quá hắn Không linh ma thể còn có thể nghịch thiên tu hành thành tựu hắn tuyệt thế chi tư đương nhiên cũng có bí mật không có ai biết, tương lai mới biết được!”. Thiên Quân cũng chỉ ầm thầm suy nghĩ mà thôi.
Cường sau khi giải quyết vấn đề bạo thể thì tâm tình có chút thả ra, vừa
truyền lực lượng cho Vũ Thế Nguyệt, Thiên Quân vừa cấp tốc chạy đi Hỗn
mang lãnh địa, hắn giống như đạt đến loại nào đó cấp thiết.
Cứ
như vậy chạy nhanh không chuyện gì, Thiên Quân tâm thần chìm vào thể nội thế giới, đáy lòng lúc này chính là đang nở hoa. Cường lực lượng chính
là đang giúp Thiên Quân hắn một cái đại ân, tích lũy lực lượng khiến
người ta líu lưỡi.
Thiên Quân tu vi Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba
trung kỳ nhưng với hắn cũng chưa chắc có bao nhiêu vui mừng, đề hắn vui
mừng chính là tu vi chân thực, Thế giới thụ biến đổi cùng Khối câu dung
hợp lực lượng tăng lên.
Tu vi chân thực đã đạt đến Thánh tổ bước
thứ năm đỉnh phong, thể nội thế giới mở rộng đến xấp xỉ gấp tám lần Hư
thiên bí cảnh toàn bộ diện tích, Thiên Quân có cảm giác hắn lúc này đơn
thuần vận dụng Thế giới lực cũng đủ ép chết vô số Đại thánh cấp cường
giả, là vô số chứ không phải một hai cái! Thế giới lực là ở Thần tôn
cảnh mà bắt đầu có thể sử dụng, đây là đặc thù của Thể nội thế giới sau
khi hoàn thiện, đương nhiên, thể nội thế giới càng mạnh thì sinh ra thế
giới lực sẽ càng mạnh, như Thiên Quân thể nội thế giới nếu là đản sinh
ra Thế giới lực phẩm chất tuyệt đối vượt qua những kẻ khác gấp trăm ngàn lần, thậm dRPye8Pj chì còn không kém Thế giới lực mà Thế giới thụ đang
sinh ra truyền khắp thể nội thế giới!
Thế giới thụ chiều cao lên
đến tám mươi trượng, tỏa ra khí tức ngày càng huyền bí khủng bố, trên đó thậm chí còn nghe ra từng tiếng anh anh lạc lạc, cành cây xao động như
mang theo từng loại đạo vận tối nghĩa, Thế giới thụ lúc này lại như đã
không còn là nguyên bản Thế giới thụ, nó như đang làm loại nào đó đột
biến, uy năng tăng lên bao nhiêu còn không biết nhưng chắc chắn đề thăng rất nhiều, nếu là lớn lên chắc chắn sẽ vượt qua tiền thân, Hỗn độn cảnh cường giả binh thường còn không phải đối thủ của nó. Càng thêm đáng sợ
đó là khu vực tồn tại sinh cơ bên xung quanh Thế giới thụ cũng đạt đến
bốn triệu dặm, tuy rằng con không đến mức có thể gọi là nồng đậm nhưng
so với ngoại giới bình thường chỉ hơn không kém. Thiên Quân liền có chút dự định sau này.
Khối cấu dung hợp lực lượng càng thêm biến hóa to lớn, so với nguyên bản đã lo lớn gấp mấy chục lần, đạt đến đường
kính năm trượng, liên đới tám khối cầu đại biểu tám loại lực lượng cũng
lớn lên đến năm trượng hình thành giống như tám cái tiểu tinh cầu lơ
lửng trên đỉnh Thế giới thụ. Thể tích tăng lên đại biểu bọn nó tích lũy
càng thêm khủng bố, vận chuyển cũng đến một tình trạng làm người líu
lưỡi. Càng làm Thiên Quân kinh hỉ, cười không ngậm được miệng đó là độ
dung hợp đã gần đến bảy thành rưỡi, xem ra Cường dung hợp lực lượng đạt
đến mười thành là không phải chuyện nói giỡn.
Thiên Quân đạt được đột phá to lớn nhưng cũng không dám khinh thường, chính như Cường nói,
hắn cảm nhận được ý chí từ Hỗn mang lãnh địa khủng bố, lúc này liền có
cơ hội đi ra Hư thiên bí cảnh, đối với Cường chủ tu Vận mệnh lực lượng
lại có cảm ứng như vậy đương nhiên là có chuyện lạ, Thiên Quân cũng muốn đi xem một chút. Huống chi Thiên Quân cũng từng thấy bên trong Hỗn mang lãnh địa trung tâm đang dựng dục ra sinh linh bí ẩn, đó rất có thể là
tồn tại đang lợi dụng Hư thiên bí cảnh, lợi dụng khe hở của sáu cái Hỗn
độn cảnh kia mà sinh tồn, dù sao tình cảnh hôm nay của tinh không vô tận rất đặc thù, Hỗn độn cảnh liền không có khả năng đơn giản lộ diện...
“Ồ! Lại thấy người quen! Đến đây!”. Cường đang lao nhanh đột nhiên khẽ cười kinh ngạc sau đó vươn tay trái thò vào một chỗ hư không kéo mạnh, nhất
thời hai bóng người yểu điểu xuất hiện trước mặt mọi người.
“Là
các nàng...”. Thiên Quân nhìn thấy liền biểu tình cổ quái. Một trong đó
là cái kia Vận mệnh chi nữ, Huyết Nguyệt! Nàng ta một thân quần áo vẫn
là đỏ tươi như máu, khí chất huyền ảo vô cùng. Một còn lại cũng xem như
Thiên Quân đồng tộc, Vũ Thiên Tình! So với trước kia nàng nay vẫn là như thế, bất quá cả hai nàng này tu vi đều là Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất sơ kỳ, đương nhiên là đột phá gần đây, cả hai giống như đang tranh đấu.
“A...”. Hai người này đương nhiên không được bình tĩnh như Thiên Quân mấy cái,
cả hai đang đánh đấm kịch liệt thì đột nhiên có cự lực không thể khống
chế kéo các nàng vào hư không, đang giật mình kinh hãi thì nhận ra tổ
hợp trước mặt, muốn lui lại nhưng dưới lực lượng của Cường, các nàng làm sao có thể.
“Các ngươi...”.
Huyết Nguyệt cùng Vũ Thiên Tình
miệng có thể nhét vừa quả trứng gà nhìn Cường, Thiên Quân sau đó nhìn
mấy người Vô Đạo kinh sợ, đứng đây toàn một đám tu vi khủng bố, các nàng nhìn không thấu. Còn may là xem như thấy người quen, không có làm ra
hành động ngu ngốc nào.
“Hai vị trước an tĩnh nha!”. Cường cười
cười nói sau đó liền không nói gì thêm. Giống như mang lên hai nàng chỉ
là đem đi xem náo nhiệt mà thôi.
“Song tinh hắc ám!”. Huyết Nguyệt sau khi bình tĩnh lại thì nghiêm nghị nhìn sang Cường cùng Thiên Quân nói.“Ha ha, hắc ám hay không ta còn không biết! Bất quá lão già kia ý chí còn
muốn nhìn lén ta không ngại chém giết ý chí của ông đâu!”. Cường xem như không thèm để ý cười lạnh ngửa đầu nhìn xa xa nói. Nói đoạn tay trái
cũng vồ về phía đó, nhất thời hư không cuốn động, phô thiên cái địa lực
lượng hướng phương xa xoắn giết.
“Mẹ...”.Huyết Nguyệt kinh hãi
suýt nữa chửi tục một tiếng, đây là lực lượng cấp độ nào? Làm sao lại có cấp độ công kích khủng khiếp này rồi. Bên cạnh nàng Vũ Thiên Tình cũng
là kinh sợ không thôi, các nàng vốn nghĩ đột phá Hư vô cảnh thì đã kéo
giảm khoảng cách, ai ngờ còn muốn tăng lên rồi, chênh lệch cũng thật quá lớn.
“Ầm...”. “Ầm...”. Hư không sụp xuống, tại một chỗ nào đó
không gian chợt vỡ ra, phô thiên cái địa lực lượng đánh xuống đại đại,
một cái bàn tay khổng lồ in lên đó, xung quanh liền không có sinh mệnh
khí tức.
“...”. Cả đám không có gì để nói nhìn Cường như nhìn
quái vật, Ở đó giống như không có tồn tại nào chứ? Đương nhiên ở đây có
Thiên Quân không cho là vậy, hắn thâm thúy nhìn sang Huyết Nguyệt cười
lạnh. Cường nếu có thể chôn giết ý chí kia liền tốt.
Tại một chỗ
nào đó bên ngoài Hư thiên bí cảnh, trong một cái làng ăn mày, một lão
già coi bói đang bấm bấm đốt tay thì thân hình chợt run lên một cái.
“Uy! Tiểu tử thật hung ác, bổn tọa một tia ý chí suýt nữa liền mất...”,
Lão già lẩm bẩm. “Bất quá cũng còn tốt, không đối với Tiểu Huyết Nguyệt
động thủ, aiii, thiên hạ này muốn loạn sao?”. Hắn như nói một mình sau
đó thân hình chợt tiêu thất.
Cường “bắt giữ” Huyết Nguyệt cũng Vũ Thiên Tình sau đó liền không nói thêm gì nhiều, lại tiếp tục chạy đi về phía Hỗn mang lãnh địa, bất quá còn đường này giống như không dễ đi
chút nào.
“Uhm...”. Đang lao nhanh thì đột nhiên Cường kinh ngạc
ngẩng đầu nhìn về phương xa, hành động của hắn liền khiến Thiên Quân
cùng mấy người Vô Đạo, Huyết Nguyệt kinh ngạc nhìn sang. Dù sao hư không phía trước tăm tối vô cùng, lại có thứ có thể khiến Cường kinh ngạc
đương nhiên không phải chuyện đùa, dù sao Thiên Quân mấy người cũng là
chưa cảm nhận được gì.
“Ồ...”. Thiên Quân chợt cũng cảm thấy áp
lực nhè nhẹ, chỉ xuất hiện chố lát liền biến mất. Hắn cũng cảm nhận được vì sao Cường kinh ngạc, về phần Vô Đạo mấy ngươi vẫn là như cũ không
cảm nhận được gì.
“Vũ huynh cũng đã cảm nhận được rồi?”. Cường
kinh ngạc một chút liền thu lại tâm tình nhìn sang Thiên Quân nói. “Xem
ra tu vi tăng lên thì cảm nhận được dao động kia càng dễ!”. Hắn hơi trầm ngâm.
“Xem ra nó muốn xuất thế...”. Thiên Quân thở dài nói. Hắn
nói chỉ có Cường hiểu mà thôi, mấy người còn lại liền không biết Thiên
Quân nói đến cái gì.
“Có lẽ đi! Nó chính là cái kia ý chí không
muốn ta đột phá Hỗn độn cảnh!”. Cường không sao cả nói. “Xem ra nó cũng
không biết ta bị hạn chế!”. Hắn hơi chút lạnh lẽo nói.
“Hả? Là
nó?”. Thiên Quân cũng kinh ngạc không thôi, sinh linh kia còn chưa xuất
thế mà đã có thể đem ý chí ảnh hưởng đến Cường, xem ra nó rất không đơn
giản.
“Là nó! Giống như có tồn tại nào đó không muốn nó xuất thế
nên nó mới ẩn mình ở Hỗn mang lãnh địa, chỉ là nó khí tức giống như bị
lộ rồi...”. Cường đơn giản nói. “Phải rồi Vũ huynh! Ngươi có lẽ cũng có
thể lĩnh ngộ một chút huyền ảo này rồi...” Nói đoạn hắn một đạo linh
thức bắn vào Thiên Quân mi tâm.
“Đây...”. Thiên Quân hơi chút kinh ngạc sau đó có chút giật mình nhìn sang Cường không hiểu, hắn tại sao cần làm như vậy?
“Ta tại đột phá Hư vô cảnh giai đoạn thứ tư cùng cái kia cự nhân đánh giết
nhận ra chút ít, lúc đột phá đến Hư vô vô cảnh giai đoạn thư tư đỉnh
phong liền xúc động cái kia ý chí, liền từ đó nhìn ra ảo diệu!”. Cường
lặng lẽ truyền âm. Dĩ nhiên cũng không có ý định cho những kẻ khác biết. Thiên Quân thấy vậy thì cũng không nói gì nữa, dĩ nhiên là muốn thử
nghiệm một chút kinh nghiệm Cường truyền tin.
“Aiii...”. Hắn lại
chợt thở dài nhưng lại không nói gì. Hành động cổ quái liền khiến mọi
người một trận nghi hoặc không thôi. Chỉ có Thiên Quân con ngươi co rụt, hắn không có cảm giác kinh khủng như Cường nhưng từ Cường lời nói hắn
đoán ra được chút nào đó, lại liên quan đến cái kia bí ẩn sinh linh, chỉ e đã không phải Hư thiên bí cảnh này đơn giản như thế...
Huyết
Nguyệt cùng Vũ Thế Tình đứng một bên quan sát đội hình có chút cổ quái
này, dĩ nhiên là muốn tìm ra chút manh mối, bất quá tạm thời còn là vô
vọng. Đương nhiên hai nàng cho dù không nguyện ý thì cũng đã bị bắt lên
thuyền giặc, lúc này chỉ có thể dỏng tai lên nghe ngóng.
“Như vậy chúng ta đến đó có thể hay không tìm được cách đánh phá Hư thiên bí
cảnh này quy tắc?”. Nghĩ Hậu hơi chút nghĩ nghĩ sau đó trầm giọng hỏi.
“Lê thánh sứ có phải hay không có chuyện đang dấu chúng ta?”. Vô Đạo hơi
chút cau mày nhìn sang Cường nói. “Hai vị là chuyện gì muốn dấu chúng ta nữa sao?”. Lại nhìn sang Thiên Quân nghi vấn.
“E rằng sẽ có đại sự!”. Cường trầm giọng nói. “Hi vọng ta là cảm ứng sai, bằng không, Hư thiên bí cảnh... khó giữ!”
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com