Thiên ngoại cuộc chiến, Ám Tôn vận dụng cái kia Ám ngân tinh thủy uy
năng kinh thiên động địa, có xu thế quét ngang bát hoang lục hợp đánh về phía Minh Đế, cái sau cho dù đã vận dụng đến tối cường lực lượng vận
không thể động đậy mảy may, đương nhiên Ám ngân tinh thủy uy năng không
phải chuyện đùa.
Minh Đế ăn cái thiệt lớn lui lại thế nhưng lúc
này hắn chợt bắt được một tia lực lượng quen thuộc, sau đó hắn một tay
bắt về phía Hư thiên bí cảnh, bắt lấy chính là cái kia thế giới hình
chiếu do sáu tôn ý chí Hỗn độn cảnh liên hợp xây dựng nên.
“Ngươi... Ngươi là ai?”. Sáu tôn ý chí bên trong, lão giả chủ tu Sinh mệnh lực
lượng giống như là đứng đầu trong mấy người kinh hãi hét lên, bọn hắn
vậy mà bị Minh Đế một tay bắt gọn. Cho dù lúc này chỉ là ý chí nhưng bọn hắn thực lực sau khi hợp lại cũng không kém Hỗn độn cảnh, đối phương có thể đơn giản bắt lấy đương nhiên đã không đơn thuần là Hỗn độn cảnh đại năng!
“Hừ! Năm xưa nếu không phải bản Đế cho các ngươi truyền
thừa, các ngươi làm sao có thể thành tựu Hỗn độn nhất cực cảnh, ngoan
ngoãn giao ra lực lượng đến giúp ta đi!”. Minh Đế hư lạnh một cái cũng
không nói nhiều, hai tay điên cuồng kết ấn đánh vào hình chiếu, nhất
thời thế giới hình chiếu kia uy lực tăng mạnh, sáu tôn ý chí kia lại bị
cấm cố, phong ấn ngay tại bên trong thể nội thế giới hình chiếu của
mình. Thủ đoạn không phải bình thường có thể suy đoán.
“...”. Sáu tôn ý chí kinh hãi, bọn hắn đương nhiên là nghe hiểu Minh Đế nói, chỉ
là bọn hắn muốn nói thì đã bị Minh Đế đem phong ấn, một cái cử động cũng vô cùng khó khăn, nhất thời cả đám câm miệng nhìn thấy phương xa Ám Tôn cùng cái kia Ám ngân tinh tủy trường hà...
“Hắc! Ngươi bản sao
hình chiếu thế giới?”. Ám Tôn cũng là kinh ngạc. “Ha ha, như vậy cũng
không có khả năng ngăn cản Ám ngân tinh thủy!”. Hắn cười lạnh trào
phúng. Đơn giản liền có thể đoán ra, xem ra Minh Đế tại trong tối đào
tạo ra sáu tôn Hỗn độn cảnh sau đó âm thầm để những tên này liên hợp với nhau xây dựng nên một thể nội thế giới thống nhất tương đồng như thể
nội thế giới của Minh Đế, nếu Ám Tôn đoán không sai thì Minh Đế cũng
không có tốt đẹp ý định gì, có lẽ là muốn đem cả sáu tôn Hỗn độn cảnh
kia đem luyện hóa, giúp bản thân nhanh chóng khôi phục đỉnh phong, thủ
đoạn đương nhiên là vô cùng độc ác!
Bất quá, đến bọn hắn cấp độ
có cái nào không phải hung ác bọn người? Chém giết ngàn tỉ sinh linh để
chứng đạo cũng không phải không có! Thêm vào sáu cái cũng không có gì
thay đổi mảy may.
“Ngươi tính toán cũng rất tốt ah!”. Ám Tôn cười lành lạnh nói. Còn may mà phát hiện khí tức của Minh Đế, bằng không lại cho hắn trăm năm, ngàn năm thì Minh Đế chắc chắn sẽ khôi phục, thậm chí còn muốn tiến thêm một bước!
“Hừ! Ám Tôn ngươi Ám điện cũng có
cái nào là người tốt!”. Minh Đề hừ lạnh. “Lục thiên đọa!”. Hắn sau khi
đánh ra đủ loại ấn ký đẩy vào hình chiếu thế giới kia thì cái sau như
nhận được vô hạn kích thích lập tức tỏa ra vô tận hào quang, trong đó
liên kết cũng càng thêm mạnh mẽ, thế giới hình chiếu tỏa ra khí tức càng thêm thâm ảo tối nghĩa, uy áp cũng là tăng mạnh, so với trước cũng gấp
mấy chục lần.
“Đi!”. Minh Đế một tay nâng lên thế giới hình chiếu ném về phía Ám ngân tinh thủy trường hà đang đuổi về phía mình. Dĩ
nhiên là tin tưởng thế giới hình chiếu này có thể cản lại.
“...”. Ám Tôn đột nhiên cảm thấy dựng tóc gáy, hắn cảm thấy thế giới hình
chiếu kia uy năng không phải đơn giản như đang thể hiện ra, bất chợt hắn nhận ra gì đó. “Ngươi... Bọn hắn vốn là phân thân của ngươi chuyển
sinh!”. Chỉ có như thế mới có thể giải thích vì sao thế giới hình chiếu
kia làm sao cường đại như thế, bởi lẽ nó không phải là bản sao hình
chiếu, nó là hình chiếu thế giới thể nội của Minh Đế.
“Ha ha,
không sai! Ngươi nghĩ Bản Đế không để lại thủ đoạn đã muốn trùng sinh?
Cái này Ám ngân tinh thủy ta thu!”. Minh Đế cười lạnh.
“Hừ! Hưu chết về tay ai còn chưa biết!”. Ám Tôn ánh mặt chợt lóe nhưng vẫn hừ lạnh nói.
“Ông...”. Thế giới hình chiếu đập vào Ám ngân tinh thủy trường hà lập tức vang
lên một tiếng rung động mạnh, Ám ngân tinh thủy trường hà như thấy mỹ
thực lập tức quấn lấy thế giới hình chiếu thế nhưng thế giới hình chiếu
cũng tỏa ra hào quang vạn trượng như muốn nuốt lấy Ám ngân tinh thủy,
bọn nó vậy mà cắn nuốt lẫn nhau.
“Như vậy ngươi cũng không thể
ngăn cản bản Tôn!”. Ám Tôn lạnh lùng nói. Minh Đế hắn giết không được
nhưng phương thế giới này một khi định vị được thì sẽ có đại năng khác
đến, như vậy liền đơn giản. Bất quá khi hắn nhìn lại phí dưới thì con
ngươi chợt co lại âm trầm, Cường vẫn còn đó như một tôn chiến thần chặn
lại truyền tống môn, không có cái nào Ám vệ có thể đi qua được hắn mảy
may.
“Hừ!”. Ám Tôn một chưởng vỗ xuống, uy năng khủng bố đánh ra một đường hư không đập về phía Cường đỉnh đầu.
“Hắc! Ngươi cũng thật mất mặt đi!”. Minh Đế làm sao để Ám Tôn đơn giản như
thế đánh giết Cường, hắn cũng một chưởng vỗ ra. Hai đạo công kích lập
tức va chạm tại thiên ngoại, Ám Tôn công kích bị cản lại.
“Ngươi có thể cản được Bản Tôn giết hắn sao?”. Ám Tôn cười lạnh. “Loạn vũ phi
tinh...”. Hắn một cái ý niệm khẽ động thì một cái đồ án bạch sắc xuất
hiện, từ đó lao ra vô cùng vô tận ánh sáng trắng như từng cái lưu tinh
hóa thành một cơn mưa lạn tinh rơi xuống, uy lực khủng bố vô cùng, đừng
nói chôn giết Cường, cho dù là muốn hủy đi Hư thiên bí cảnh cũng không
phải không được!
Chỉ cần tiêu diệt Cường, Ám vệ thả ra khí tức ở
đây thì Ám điện bọn hắn cường giả có thể định vị được phương này thế
giới, như vậy sẽ đơn giản hơn nhiều.
“Ngươi...”. Minh Đế trợn
mắt, nhìn xuống bên dưới một chút liền cắn răng một cái. Hắn quả thật
không có khả năng cản lại Ám Tôn giết Cường. “Như vậy liền cho ngươi
biết hậu quả... Bạo cho ta!”. Hắn tức giận gầm lên.
Ám Tôn nếu
giết Cường thì Ám vệ sẽ càng có nhiều cơ hội đi lên Hư thiên bí cảnh,
như vậy Ám điện sớm muộn cũng sẽ định vị đương phương này thế giới, như
vậy tất thảy sẽ thành công cốc. Tuy rằng lúc này Ám Tôn đã ở đây nhưng
còn không khóa được phương hướng, lúc này bị đánh đuổi đi ngày sau nếu
có muốn đến đây cũng cần thời gian nhất định, nếu tinh không có biến đổi lệch lạc đi thì khả năng tìm được sẽ càng thấp, do đó, bất cứ giá nào
cũng không thể để Ám vệ hàng lâm Hư thiên bí cảnh, một khi đã bị định vị thì phương này thế giới chắc chắn bị Ám điện nuốt mất.
“Ông...”. Thế giới hình chiếu đang cùng Ám ngân tinh thủy lẫn nhau thôn phệ đột
nhiên rung động lên, lực lượng bắt đầu cuồng bạo, sau đó co lại, bành
trướng ra vô hạn... phát nổ.
“Ngươi...”. Ám Tôn kinh hãi. Minh Đế vậy àm tự bạo hình chiếu thế giới, cho dù là hình chiếu nhưng cũng có
tổn thất to lớn, hắn là khinh thường Minh Đế quyết tâm muốn bảo hộ tứ
đại thế giới này rồi. “Thu...”. Hắn gầm lên muốn thu lại Ám ngân tinh
thủy trường hà, thế nhưng Minh Đế phát động tự bạo thế giới hình chiếu
kia làm sao có thể cho hắn cơ hội này.
“Oanh...”. Lực lượng phô thiên cái địa, một tiếng nổ vang lên vô cùng đáng sợ, thiên ngoại một trận rung động!
Hỗn mang lãnh địa chỗ trước đó nhưng lại hứng lấy một trận loạn tinh vũ do
công kích của Ám Tôn, nhiều không đếm hết tinh thạch lao xuống phía dưới như muốn hủy thiên diệt địa, mà mục tiêu chủ yến lại chính là Cường
đang chặn lại truyền tống môn!
“Hả...”. Cường đang điên cuồng
công kích Ám vệ thì nhận ra tử vong uy hiếp, lập tức trên đỉnh đầu hắn
hạ xuống loạn tinh... Hắn khóe miệng co giật một trận, khóe mắt như muốn rách ra sau đó lại điên cuồng công kích xung quanh.
“Đây
là....”. Thiên Quân vừa đi vào Hỗn mang lãnh
địa cũng nhận ra phô thiên
cái địa công kích hạ xuống, hắn khuôn mặt tái nhợt, loạn tinh kia hạ
xuống, đừng nói là Hỗn mang lãnh địa, chỉ sợ Hư thiên bí cảnh gần nửa
cũng muốn bị hủy diệt, đây là cái kia huyết khí trùng thiên... Vô số
sinh linh ngã xuống dự báo!
“Hi vọng ngươi có thể tránh được một
kiếp!”. Thiên Quân cắn răng một cái, hắn nhìn ra được cái kia đại môn
truyền tống chuyện quan trọng, nếu để cái kia Ám vệ có thể hàng lâm Hư
thiên bí cảnh thì cả tinh không vô tận sẽ có tai họa ngập đầu, cho dù
hắn không phải cái gì vĩ nhân nhưng có nhiều thứ hắn muốn thủ hộ. Vung
tay lên, Thiên Quân ném ra một điểm sáng đánh phá hư không lao về phương xa, cách càng xa Hỗn mang lãnh địa này càng tốt.
“Tại sao lại
như thế...”. Vô Đạo, Võ Thần, Vũ Thế Nguyệt cũng nhận ra khủng bố, một
đám kinh sợ, mỗi lưu tinh kia lực lượng đều vượt qua Bán bộ Hỗn độn cảnh lực lượng công kích, nói cách khác bọn hắn dưới trận loạn tinh này
tuyệt không có khả năng sống sót. Hai vị kia đánh nhau làm sao lại liên
lụy đến bọn hắn? Thế nhưng một bóng trắng chợt đứng trước mắt bọn hắn,
bóng người cao lớn, anh vĩ bất phàm.
“Trấn áp chư thiên!”. Thiên
Quân gầm lên. Nhất thời một loại đạo vận khủng bố tràn lan bao phủ lấy
ba người, sau đó phạm vị mười trượng, đây là Thiên Quân co lại phạm vi
thần thông, uy lực sẽ càng thêm khủng bố.
“Vũ Thiên Quân!”. Cả ba lập tức kinh ngạc, thế nhưng đều nhanh chóng ngậm miệng lại, phô thiên
cái địa lưu tinh đã rơi xuống phía dưới đại địa, có rất nhiều đánh lên
Thiên Quân khu vực này.
“Rầm!”. “Rầm...”. Đại địa sụp đổ, khắp
nơi hoang tàn, Hỗn mang lãnh địa hoàn cảnh cũng bị thay đổi vặn vẹo,
nguyên bản sáu loại lực lượng lẫn nhau quấn lấy bốc lên như hỏa diễm thì lúc này cũng bị đánh cho gần như tàn phế, hư không bị ép lại không
thành hình, tử vị trí của bọn hắn vậy mà có thể nhìn thấy thiên ngoại
tình huống, hai cái cự nhân đánh nhau đã đến mấu chốt.
“Khục!”.
Thiên Quân cản lại một đợt lưu tinh thì khóe miệng cũng tràn ra máu
tươi, thế nhưng vẫn còn vô số lưu tinh hạ xuống, Thiên Quân đáy lòng một trận vô lực. Vốn định cản lại lưu tinh một chút thì tiễn đưa ba người
đến một chỗ khác cách xa Hỗn mang lãnh địa, thế nhưng lưu tinh uy lực
quả thực vượt xa hắn dự đoán.
“Rầm!”. “Rầm!”. Thế nhưng trọng
điểm nhất khu vực lại là chỗ Cường kia, chỉ thấy hắn vẫn điên cuồng công kích, những cái cự tinh thạch lao xuống bị hắn đánh nổ rất nhiều nhưng
vẫn có không ít đánh về phía hắn, xuyên qua công kích đánh lên thân thể
hắn biến hắn thành một cái huyết nhân vô cùng dọa người, chỉ là hắn vẫn
như thế kiên cường đứng lên, vẫn là điên cuồng đánh ra công kích, bất kể là Ám vệ hay tinh thạch đều bị đánh nổ, hắn khí tức cũng càng lúc âm
trầm khủng bố.
“Lê huynh nhanh không chịu được!”. Thiên Quân thấy vậy đáy lòng liền trầm xuống, lưu tinh hạ xuống như không có điểm dùng, cứ như vậy thì Cường không bị sinh sinh đánh chết thì cũng bị lực lượng tăng lên đến Hỗn độn cảnh bạo thể mà chết, nếu không có chuyển cơ Cường liền không có khả năng sống sót.
“Rầm...”. “Rầm...” Lưu tinh như vô cùng vô tận hạ xuống, Thiên Quân khí huyết càng thêm hỗn loạn, hắn
Trấn áp chư thiên thần thông chịu đến phản phệ càng lúc càng khủng bố,
bản thể đương nhiên chịu đến thương thế cũng càng nặng!
“Ta cũng
nhanh không trụ được...”. Thiên Quân đương nhiên cũng nhìn ra bản thân
vị trí. Mặc cho hắn lúc này chịu đến công kích không bằng Cường như hắn
lại là bảo hộ thêm ba cái, áp lực như cũ rất lớn. Bất quá hắn cũng biết, cho dù không bảo hộ ba cái hắn cũng không trụ được bao lâu, lưu tinh
lực lượng khủng bố, đạo vận càng không thể tả, hư không căn bản không
chịu nổi lực lượng này, Thiên Quân hắn muốn chạy cũng không có khả năng!
Võ Thần, Vô Đạo, Vũ Thế Nguyệt ba cái mặc dù được Thiên Quân liều mình bảo hộ nhưng bản thân cũng chịu đến áp lực vô cùng lớn, lúc này đã bị chấn
đến trọng thương hôn mê, Thiên Quân một bắt liền thu bọn hắn vào thể nội thế giới, lúc này chỉ có thể làm như vậy mà thôi.
“Tại sao lại
như thế...”. Thiên Quân con ngươi chớp mắt đỏ lên đầy bi phẫn, đây giống như mười tám năm trước, hắn năm tuổi, gia tộc bị diệt, hắn cho dù có
thiên phú kinh thiên động địa cũng chỉ có thể trơ mắt ra nhìn, cho dù
được Lão ma cứu giúp thì gia tộc cũng bị diệt không sai biệt.
Mười tám năm sau hắn thực lực xưng bá Hư thiên bí cảnh, hùng bá một phương
cự nghiệt nhưng cũng không thể khống chế tự thân vận mệnh, bất kể là
Minh Đế hay Ám Tôn đều là tùy tiện sắp sếp hắn, một luồng không tên sức
mạnh nổi lên trong lòng hắn, hắn không cam lòng như thế! Hắn tuyệt không thể chết đơn giản như thế!
Thiên Quân một lòng căm giận không
thôi, bản thân lại bị cuốn vào cái kia cuộc chiến, hắn có cảm giác bị
người khác nắm trong tay, sinh tử bị người kiềm hãm... Bất chợt lúc này
hắn cảm nhận được hai luồng khí tức quen thuộc, tâm thần hơi động, Thần
Quân cùng Ma Quân hai cái xuất hiện trước mặt Thiên Quân.
“Chúng
ta hợp nhất một lần!”. Thần Quân cùng Ma Quân đồng thời mở miệng nói.
Lúc này đây là khả năng duy nhất có thể cho bọn hắn mtoojt tia cơ hội
sống sót.
“Ta không cam lòng!”. Bất chợt nơi phương xa Cường như đã đến giới hạn không chịu đựng được gầm lên đầy bi phẫn cùng tức giận.
“Ầm...”. Phô thiên cái địa lực lượng từ cơ thể hắn bộc phát, lực lượng của hắn
chớp mắt đã vượt xa tầng thứ Hư vô cảnh, chớp mắt đạt đến Hỗn độn cảnh!
.................................
Hư thiên bí cảnh một trận chao đảo, chỉ cần là sinh linh trong đó đều có
thể cảm nhận được Hư thiên bí cảnh một chỗ nào đó lúc này đang nhận lấy
vô cùng công kích, nhỏ yếu sinh mệnh đều là kinh hãi nằm sâp xuống,
những kẻ cường đại đều muốn đến xem ngọn nguồn. Bọn hắn nhưng là không
biết, bọn hắn sắp nhìn thấy một tràng cảnh mà cả đời cũng không có thể
nhìn thấy lần thứ hai!
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com