“Tiểu Lãng...”. Thanh Nguyệt đi về phía Thiên Quân gọi hắn một tiếng, dĩ nhiên là muốn gọi hắn thức tỉnh, bất quá cái sau nhưng không có chút
nào phản ứng.
“Tiểu...”. Thanh Nguyệt một tay vươn lên định chạm
vào Thiên Quân lay hắn thức tỉnh thì đột nhiên từ Thiên Quân thể nội
tràn ra vô cùng vô tận hủy diệt khí tức, Thanh Nguyệt thân hình chấn
động kịch liệt, không những là nàng, bốn người cách đó xa xa tâm tình
vốn đang là vô cùng hưng phấn thì đột nhiên cũng nhận ra kinh thiên hủy
diệt khí tức, một đám thần kinh căng cứng.
“...”. Thanh Nguyệt
chân chợt rụt lại như muốn chợt về phía sau thì thân hình nhẹ sững, một
bàn tay thòn dài đã năm lấy tay nàng, ngay sau đó tất thảy hủy diệt khí
tức biến mất, Thiên Quân đang nằm ngủ cũng mở mắt ra.
“Ồ? Thanh
Nguyệt tỷ tỷ! Các ngươi tu luyện xong rồi?”. Thiên Quân hai con mắt như
chứa đựng tinh thần thâm thúy mở ra đầy ý cười nhìn Thanh Nguyệt hơi có
chút kinh ngạc nói.
“...”. Thiên Quân như không có gì nhưng Thanh Nguyệt cùng bốn người như vừa mới đối mặt với tử vong như thế, bọn hắn
lưng đều là như thế không tự chủ tràn đầy mồ hôi lạnh, một sát na đó
thôi nhưng bọn hắn như cảm nhận thấy cự đại hung thú hung uy tại trên
Thiên Quân thân thể hiện ra, tại cổ hủy thiên diệt địa khí thế này áp
xuống, bọn hắn một cái thở mạnh cũng không dám, giống như là giun dế đối mặt với đế vương, đơn thuần chỉ có kính sợ mà không dám sinh ra chút
nào chủ ý.
“Ah... Ha ha...”. Dưới con mắt soi mói của Thiên Quân, Thanh Nguyệt đành cười khan hai tiếng, kìm hãm trong lòng kinh đào hải
lãng nàng nhìn Thiên Quân nói. “Chúng ta đã tu luyện xong, trước đi ra
chỗ này quay trở lại gia tộc, sau đó lại quay lại!”.
“Trở về?”.
Thiên Quân hơi chút ngẩn người sau đó liền đứng lên, hắn thân hình cao
hơn Thanh Nguyệt nửa cái đầu, lấy hắn lúc này mị lực lại thêm đứng gần
nàng, quả thực khiến nàng tim cũng đập loạn nhịp một trận, bất kể cái
nào tuấn kiệt nàng gặp phải cũng không có thể cùng so sánh, cho dù cái
kia nàng thầm mến mộ cũng đã hẹn xuống chung thân địa sự cũng có chút
không sánh bằng!
“Đúng vậy! Trở về!”. Thanh Nguyệt kiềm chế trong lòng xao động gật đầu nói.
“...”. Thiên Quân cũng không chút nào để ý đến nàng thái độ, hắn cho dù nhìn
đến cũng không hiểu chút nào. “Như vậy đệ thì sao?”. Bất quá hắn như nhớ ra gì đó có chút không vui nói.
“Ah! Đệ đương nhiên là cùng
chúng ta trở về gia tộc rồi!”. Thanh Nguyệt mỉm cười nói. Nàng còn chưa
nghĩ ra cách làm sao nói hắn cùng về gia tộc, đối phương lại là trước
tiên mở miệng, nàng liền dễ nói. Kỳ thực nàng là đánh giá thấp độ ỷ lại
của Thiên Quân đối với nàng lúc này, hắn là chân chính mất đi phương
hướng, một chút cũng không có, chỉ có thể bám lấy ỷ lại vào nàng một
người.
“Tốt quá!”. Thiên Quân nhận được nàng lời nói thì hô lên
cười nói vui vẻ. “Vậy chúng ta ra ngoài thôi!”. Nói đoạn chận nhẹ nhàng
một dậm, dưới chân loại kia huyền ảo khí tức cùng dao động chợt hiện,
hắn thân hình cũng là tiêu thất, để lại Thanh Nguyệt một mặt ngẩn ngơ.
“...”. Thiên Quân biến mất, Thanh Nguyệt nụ cười trên môi chợt đọng lại, khóe
miệng nhưng là co giật một trận, phía sau nàng bốn người thân hình cũng
là trao đảo một hồi, đây là cái gì ý nghĩa đâu? “Chúng ta đi ra ngoài?”. Thiên Quân nói là như vậy ah, như thế nào lại là một người đi ra ngoài, để bọn hắn ở trong này đến chết còn không sai biệt lắm.
“Được
rồi! Tiểu Lãng rất nhanh sẽ quay lại, mọi người lấy ra bình ngọc thu lấy một phần Thần tủy dịch, chúng ta một khoảng thời gian chưa chắc có thể
lại đến đây!”. Thanh Nguyệt vẫn là cái đầu tiên mở miệng nói chuyện,
nàng đối với Thiên Quân luôn là một dạng thất bại, bốn người kia cũng là như thế, đối với Thiên Quân hành vi một chút cũng không đoán thành. Bọn hắn cũng chỉ có thể bất đắc dĩ như Thanh Nguyệt nói, đều lấy ra mấy cái bình ngọc đổ đầy vào Thần tủy dịch, đừng nhìn như vậy là ít, bọn hắn
mỗi người những ngày qua tu luyện cũng chỉ tiêu hao chưa đến năm mươi
giọt, một bình ngọc chí ít cũng có ngàn giọt, ba bốn bình đủ cho bọn hắn tu hành đến Thần cảnh cũng dư dả.
Lại nhìn đến Thần tủy trì hoàn cảnh, bọn hắn một đám cũng chỉ thế nuốt vào nước bọt mà thôi, cùng
Thiên Quân so sánh bọn hắn thu lấy cặn bã cũng không tính, cái trước hút một lần cũng có ngàn vạn tích Thần tủy, một phần tư Thần tủy trì lực
lượng bị Thiên Quân uống vào kia chỉ e đủ để tu giả tu luyện đến Hư vô
cảnh cũng không phải không thể. Đến đây bọn hắn càng là nhận thức Thiên
Quân mức độ quái thai, nếu không phải nhìn ra cốt linh của hắn tuyệt
không quá trăm, năm người thật hoài nghi hắn là lão quái phản lão hoàn
đồng, bất quá trăm tuổi tu thành Thánh tổ cảnh bọn hắn nghe nói cũng
chưa từng nghe đến, đối với Thiên Quân bí ẩn bọn hắn một chút cũng không biết, chỉ có thể xem như một loại mặc định đi.
“...”. Bọn hắn
rất nhanh liền lấy đủ Thần tủy dịch cho vào mấy bình ngọc, nguyên bản
chỗ Thiên Quân biến mất lại xuất hiện một loại dao động kỳ lạ mà quen
thuộc, Thiên Quân thân hình lại hiện ra nhìn về phía năm người đầy cổ
quái.
“Các ngươi không phải muốn đi ra nơi này sau đó về nhà sao? Như thế nào còn không đi ra?”. Thiên Quân nhìn mấy người đầy vẻ không
hiểu vô tội nói.
“...”. Một cầu liền để năm người mặt đen lại,
bọn ta nếu có thể đi ra thì làm sao còn cần đứng trong này? Bọn hắn đáy
lòng hò hét.
“Tiểu Lãng đệ đệ, ngươi trước tiên là mang tỷ tỷ ra
ngoài!”. Thanh Vi lúc này một bộ đại tỷ lợi hại nhìn Thiên Quân nghiêm
túc nói. Cái sau lập tức rụt cổ lại, vươn tay ra năm lấy nàng cánh tay,
nhất thời hai người biến mất, loại kia đạo vận cùng dư ba chỉ lóe lên
một cái liền biến mất.
“Thật là đáng sợ, ta một chút cũng không
nhìn thấy, nếu có thể lĩnh ngộ chút ít cái này tự nhiên cấm chế ta trận
pháp trình độ chắc chắn một bước nhảy vọt!”. Thanh Hạ nhìn dư ba rung
động kia đầy khát vọng nói.
“Nếu Tiểu Lãng có thể chỉ dạy được
chúng ta tu luyện thì tốt, lấy hắn thiên phú cùng năng lực, chắc chắn lý giải vô cùng đáng sợ!”. Thanh Sương cũng là kinh thán mà nói. Bất quá
cái này chỉ là ý nghĩ mà thôi, Thiên Quân nếu có thể chỉ dạy bọn hắn thì đã không bị mất trí nhớ, một khi hắn khôi phục trí nhớ thì khả năng chỉ dạy bọn hắn tu luyện thấp đến không thể thấp hơn, chỉ e lập tức sẽ rời
đi.
“Việc này hay là quên đi, Tiểu Lãng có thể tìm đến cho chúng
ta bảo vật như Thần tủy trì này đã là thiên đại tạo hóa, một ngày kia
khi hắn thức tỉnh, lại nghĩ chúng ta lại dụng hắn, khi đó cái gì cũng
không, thậm chí còn muốn mang vạ!”. Thanh Vũ lắc đầu nói.
“...”.
Thiên Quân mang Thanh Vi đi ra cấm chế một lát liền quay trở lại, sau đó bọn hắn năm người năm người đều là lần lượt thể ngộ cái kia cấm chế tự
nhiên huyền ảo, ngoài Thanh Hạ có chút cân nhắc ra thì bốn người khác
xem một cái cũng không hiểu, dù sao bọn hắn thiên phú trận đạo không có
bao nhiêu lại cũng chưa một lần tiếp xúc trận pháp tri thức, một chút
cũng không biết, làm sao có thể hiểu càng thêm thâm ảo thuần túy tự
nhiên cấm chế?
Cảm thụ bên ngoài không khí cùng linh lực bạc
nhược, năm người một hồi cảm thán, nửa tháng quá đi mà thôi, bọn hắn
nhưng là chân chính thoát thai hoán cốt, tu vi tăng lên một đại cảnh
giới, cả người lực lượng căng đầy, không trách những cái kia thiên kiêu
đâm đầu đều muốn đi vào Thánh địa, Đại môn, bên trong đó hoàn cảnh có
thể không so bằng bọn hắn bên trong Thần tủy trì nhưng cũng vô cùng cao
cấp, làm ít công to.
“Được rồi! Chúng ta chuẩn bị xuất phát thôi, lần này liền một mạch chạy về gia tộc đi, đại khái còn dư khoảng một
tháng, ta muốn thử xem có thể hay không trùng kích Thông thần cảnh!”.
Thanh Nguyệt vẫn là cái đứng đầu đoạn đội mở miệng nói. Bốn người còn
lại cũng không có chút nào phản đối, đầu là nhẹ gật đầu, về phần Thiên
Quân thì luôn một dạng không tim không phổi nhìn xung quanh một trận
không chút để ý.
Nói đoạn sau khi, cả năm người lập tức lao đi,
biết rồi Thiên Quân chạy cũng không chậm, bọn hắn nhưng là vẫn để ý một
chút, bất quá khi nhìn thấy hắn như bước bộ nhàn nhã vẫn có thể đuổi
theo bọn người mình thì bọn hắn muốn nói gì cũng sinh sinh nuốt vào.
Người ta tuy không có nhớ ra cái gì nhưng như cũ vẫn là một cái bí ẩn mà cường đại vô cùng ah.
Thiên Quân đi bộ nhàn nhã còn không ngừng
nhìn ngó xung quanh, thi thoảng lại như nhìn ra sự tình thú vị khẽ ồ một cái nhưng cũng không nói gì nhiều, vẫn là đi theo năm người Thanh
Nguyệt phía trước. Cái sau nhưng là không biết, Thiên Quân mỗi khi cảm
nhận được nơi có năng lượng chấn động mạnh một chút thì liền kinh ngạc
nhìn sang, đoạn đường này nhưng là nhiều kinh ngạc vô cùng! Chỉ là kinh
ngạc mà thôi, Thiên Quân lúc này no lắm, bên trong thể nội Thần tủy dịch còn nhiều chưa “tiêu hóa” nên tạm thời còn không có hứng thú với mấy
cái kia đồ ăn, mặt khác theo như Thanh Nguyệt nói còn muốn tinh luyện gì cái nào đó đan dược mới có thể ăn, như vậy cũng khá mất công, hắn liền
bỏ qua.
Bọn hắn cứ như thế chạy về phía thành trì gần nhất phương
hướng, cắt ngang qua bình nguyên, bất quá khi chạy khoảng nửa ngày đến
giữa bình nguyên thì Thiên Quân chợt kinh ngạc một
tiếng dừng chân.
“Nguyệt tỷ tỷ!”. Thiên Quân gọi với lên Thanh Nguyệt, cái sau liền kinh ngạc nhìn lại, bốn người khác cũng là như thế.
“Tiểu Lãng! Làm sao vậy?”. Thanh Nguyệt nhẹ nhàng hỏi, nàng lúc này đương
nhiên cũng đã mang lên mạng che mặt, khuynh thành dung nhan đã che lại
nhưng vẫn đủ khiến cho người ta mơ màng một trận.
“Đại gia hỏa
kia lại đến rồi!”. Thiên Quân sạm mặt nói. Theo như Thanh Nguyệt nói thì nàng không đối phó được gia hỏa kia, lúc trước liền thôi, dù sao trước
đó cũng là không hướng đến bọn hắn, thế nhưng lúc này tên kia giống như
đang chạy đuổi theo bọn hắn, tốc độ nhanh vô cùng. Bọn hắn có khả năng
bị gia hỏa này làm thịt mất đi, Thiên Quân nhìn thấy đã muốn run lên một trận rồi.
“Đại gia hỏa? Cái nào...”. Thanh Nguyệt không hiểu
nghi vấn. Thế nhưng nàng rất nhanh liền nhớ ra cái gì. “Đệ nói là cái
kia Yêu báo?”. Nàng thân hình chấn động gian nan nói. Bốn người còn lại
cũng là không tự chủ run lên, bọn hắn bị một cái Thần cấp Yêu thú nhìn
chằm chằm, lại ở bình nguyên không có cường giả bảo hộ này thì chỉ có
thể chết mà thôi.
“Chính nó! Giống như liền hướng đến chúng ta!
Chạy không thoát!”. Thiên Quân gật đầu sau đó chỉ về một phương hướng.
“Các qU6MGtk ngươi xem!”.
“...”. Năm người theo hướng Thiên Quân
chỉ tay nhìn về phía đó, ban đầu còn không thấy chút gì, nhưng ngay sau
đó một đạo Yêu khí trùng thiên như phóng thắng lên trời, một bóng đen
rất nhanh liền lao về phía bọn hắn, bóng đen to dần hiện ra một cái Yêu
báo thân hình.
“Gào...”. Yêu báo gầm lên. “Nhân loại tiểu bối,
đứng lại cho ta!”. Nó mở miệng nói chuyện, giọng nói âm vang truyền đến
vô cùng dọa người.
“Chạy!”. Thanh Nguyệt năm người kinh hãi nhưng lập tức làm ra quyết định, nói đùa, bọn hắn làm sao có thể để cái kia
Thần cấp yêu báo bắt lấy, đó chính là chịu chết hành vi ah. Nhất thời
năm người chia ra năm phương hướng bỏ chạy, Thiên Quân cũng là chạy theo Thanh Nguyệt, cũng chính là trung tâm nhất hướng chạy.
“Đáng
giân! Bản tọa sẽ băm các ngươi ra thành từng mảnh!”. Yêu báo thấy vậy
thì gầm lên đầy giận dữ, mặc cho hắn tu vi Thần cảnh tam trọng thì cũng
có giới hạn, không có khả năng nhanh chóng giết chết cả năm cái Thiên
đan cảnh bỏ chạy theo năm hướng khác nhau, về phần Thiên Quân tu vi một
chút cũng không có hắn liền bỏ qua, hắn cần nhanh chóng một chút giải
quyết, nếu không có nhưng tên khác đến đây thì hắn cơ duyên liền biến
mất, không có khả năng ăn một mình.
“Ngươi trước tiên chết đi!”.
Yêu báo đuổi theo chính là trung ương vị trí, là Thanh Nguyệt cùng Thiên Quân, cái sau nhưng là một mực chạy theo sau Thanh Nguyệt, tốc độ dĩ
nhiên không nhanh đến đâu, lập tức liền bị Yêu báo đuổi kịp, hắn một
chảo chụp về phía Thiên Quân.
“Rầm!”. Yêu báo cự trảo rộng cũng
có nửa trượng vỗ lên Thiên Quân nhưng cũng không có như Yê báo dự đoán,
Thiên Quân thân thể không chút nào hư tổn mà chỉ bị đập cho loạng
choạng, thê nhưng thân thể của Yêu báo lại như va vào tường cứng, sinh
sinh chấn động dừng lại trên không trung.
“Ah! Báo đại ca tha
mạng!”. Thiên Quân bị một trảo kinh sợ vội hống lên, thế nhưng cũng
không chút nào có ý định dừng lại, tiếp tục chạy theo Thanh Nguyệt.
“Chuyện gì?”. Yêu báo kinh ngạc, hắn vỗ vào Thiên Quân như đạp vào tường đồng
vách sắt, mặc cho đối phương thân hình so với hắn nhỏ hơn nhiều nhưng
lại mạnh mẽ đến kỳ lạ, không tin tà nó thân hình chợt lóe lên đã đứng
trước mặt Thanh Nguyệt cũng Thiên Quân, một chảo vỗ xuống muốn một tát
đập chết cả Thiên Quân cùng Thanh Nguyệt.
“Phong liên tiên thủ!”. Thanh Nguyệt kinh hãi thất sắc nhưng cũng không đơn giản như vậy chịu
chết, tay phải chợt lóe lên, trường tiên xuất hiện sau đó cuốn lại như
một tấm khiên đứng trước mặt nàng, chỉ có như vậy mới có cơ may sống
sót. Bất quá nàng liền nhìn thấy một bóng người luộm thuộm lao qua mình
hướng Yêu báo.
“Ah... Tha mạng!”. Thiên Quân nhưng là không kịp
phản ứng, thân hình vẫn cứ như vậy lao qua Thanh Nguyệt, sinh sinh dùng
đầu chọi lên yêu báo cự trảo., nhất thời một tràng cảnh mà Thanh Nguyệt
không thể tin xảy ra.
“Đụng!”. “Rắc!”. “Rắc!”. Thiên Quân đầu đội thẳng lên cùng Yêu báo cự trảo va chạm, cái trước liền cứ như vậy lao
lên, cái sau nhưng là thảm rồi, cự chảo vang lên tiếng vỡ vụn sau đó quỷ dị gấp khúc... Gập lại. Ngay sau đó một tiếng kinh thiên hét thảm vang
lên.
“Ah...”. “Hống...”. Yêu báo thân hình như điện bị đẩy về
phía xa xa, Thiên Quân thì tại chỗ ôm đầu không ngừng lẩm bẩm. “Báo đại
ca tha cho ta đi!”.
“Đây là...”. Thanh Nguyệt vốn đã chuẩn bị đầy đủ tâm lý chịu Yêu báo một kích trí mạng thấy tràng cảnh này thì lập
tức ngẩn ra kinh ngạc, miệng há ra có thể nhét vào một quả trứng gà, một cái hình tượng mỹ nhân khuynh thành liền mất hết, đương nhiên đó là
không có khăn che mặt. Bất quá cho dù là như vậy thì nàng trán lúc này
cũng là gân xanh nổi lên, thân hình rung động kịch liệt. Cái kia Thần
cấp Yêu báo hùng hổ dọa người, kết quả bị Thiên Quân một cái “đụng đầu”
liền trọng thương, cự chảo bị đâm gãy? Đây là có chuyện gì? Nàng đến
cùng đã cứu thế nào thiên kiêu?
“Tiểu Lãng mau đứng lên!”. Kinh
hãi quy kinh hãi nhưng nàng lập tức hô lên, lúc này nàng còn không biết
Thiên Quân khủng bố thì cũng uổng danh tiểu thiên tài rồi.
“Hả?
Báo đại ca đâu?”. Thiên Quân nghe vậy thì mới ngẩng đầu lên kinh ngạc,
sau đó liếc nhìn xung quanh lập tức nhìn thấy Yêu báo cách đó chưa đầy
ba mươi trượng thì kinh sợ co rụt đầu lại. “Tha cho ta đi!”. Sau đó liền lầm bầm.
“Tiểu Lãng không cần sợ hắn, hắn đánh không lại đệ!”. Thanh Nguyệt thấy thế lập tức cuống lên hô lớn. “Đệ có thể đánh được nó!”.
“Đệ?”. Thiên Quân kinh ngạc nhìn sang nàng sau đó chỉ chỉ mình đầy khiếp sợ.
“Không phải chứ? Tỷ cũng đánh không lại đệ như thế nào có thể đánh lại
nó?”. Hắn lập tức cuống cuồng. Nói đùa, gia hỏa kia to lớn như thế hắn
làm sao đánh lại, xông lên chính là nạp mạng ah.
“...”. Thanh
Nguyệt thân hình chao đảo, ta đánh không lại nhưng ngươi có thể tùy tiện đánh, ta chỉ chỉ là cái Thiên đan cảnh thái điểu mà thôi, ngươi nhưng
là vô thượng cường giả đươc không. Nàng đáy lòng gầm thét, sau đó nhưng
là cắn răng. “Ai nói tỷ đánh không lại nó, đi, đi đi, đi đánh nó, có tỷ
tỷ tại chắc chắn hắn không dám làm sao đệ!”. Nàng uy nghiêm nhìn Thiên
nói. “Đi đánh nó một trận cho tỷ!”. Nàng càng nói càng nghiêm nghị,
giống như một cái trưởng bối ở dạy bảo tiểu bối trong nhà.
“Ách...”. Thiên Quân đầu lại rụt lại, đây không phải là ngươi nói sao? Bất quá
Thiên Quân nhưng vẫn là đứng lên nhìn về phía Yêu báo. “Ngươi nếu dám
đánh lại tỷ tỷ chắc chắn lột da ngươi!”. Hắn lườm lườm nhìn Yêu báo thấp giọng nói, thân hình vẫn có chút run rẩy nhưng vẫn là kiên cường đứng
lên lao về phía Yêu báo, tin tưởng có tỷ tỷ tại, Yêu báo này không có
dám làm gì mình đi? Hắn thầm nghĩ.
Tác giả: Đế Thanh
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com