Diệt thần thứ mang theo đặc thù linh hồn lực lượng của một cái Hư vô
cảnh Thánh hiền, nó có tác dụng đó là chôn giết linh hồn của tu giả,
thông thường cho dù là Hư vô cảnh Thánh hiền cũng không nguyện ý cùng kẻ nào đó có Diệt thần thứ đánh giết, loại này bảo vật chỉ có Diệt thần
điện sáng chế ra, uy năng cường đại, giá trị nhưng cũng là xa xỉ vô
cùng.
Liêu Phó Huân vì P4EhOjq muốn đánh giết Thiên Quân linh hồn lại vận dụng đến vật này đương nhiên cũng là nhỏ máu mấy bình, vô cùng đau lòng. Bất quá Diệt thần thứ không những không giết được Thiên Quân, ngược lại lại giúp Thiên Quân một đại ân to lớn. Thiên Quân linh hồn bị Thời không
loạn lưu làm bị thương, thức hải lại bị một ít Thời không lực lượng
chiếm giữ, thức hải đã gần như không thành hình nhưng khi Diệt thần thứ
rơi vào thức hải thì hãi cỗ lực lượng lẫn nhau đánh giết, lẫn nhau kiềm
hãm, triệt tiêu nhau.
Thức hải bị ảnh hưởng nghiêm trọng khiến Thiên Quân đau đớn vô cùng, có
thể nói sống không bằng chết nhưng cũng qua đó chủ hồn cũng dần thức
tỉnh, ý thức tập trung lại, Thiên Quân linh hồn thương thế chưa khỏi
nhưng hắn đã không còn như trước ngây ngốc.
Hắn chủ hồn thức tỉnh, Thiên Quân đã trở lại!
“Ma Quang Thánh địa sao? Đợi bản tọa khôi phục thực lực sẽ đến bái phỏng một phen!”. Thiên Quân đáy lòng lạnh lùng thầm nghĩ. Hắn quanh thân
không có chút nào khí tức cũng là do bản thân hắn cố ý, tại lúc hắn điên cuồng công kích đầu mình thì hắn ý thức đã dần khôi phục, sau khi Diệt
thần thứ uy năng cùng Thời không loạn lưu lực lượng trong thức hải của
hắn đánh giết không sai biệt lắm đều triệt tiêu thì hắn đã hoàn toàn
tỉnh lại, hoàn cảnh nơi này khiến hắn phải giả chết một hồi.
“Hay lắm Minh Đế, Ám Tôn, ta sớm muộn cũng sẽ tìm đến các ngươi!”. Thức
tỉnh sau khi Thiên Quân cũng nhớ lại rất nhiều chuyện trước đó, Hư thiên bí cảnh, địa chiến hủy diệt, hắn bị liên lụy...
Tuy rằng hắn bị cuốn vào trong tràng đại chiến kia là không nguyện ý
nhưng cũng không thể không ghi hận lên Minh Đế cùng Ám Tôn, hai người
kia tranh đấu nhưng không chút nào để ý thương sinh, thực ra nếu là
cường giả đánh giết liên lụy đến kẻ khác cũng không sao, mấu chốt đó là
Thiên Quân ở trong tràng cảnh đó, hắn bị liên lụy suýt chết, bị thời
không loạn lưu mang đến thiên địa không rõ. Khoản sổ sách này hắn cần
tìm đến Ám Tôn, Minh Đế, thậm chí là cái cường giả cuối cùng xuất thủ
kia!
“Lê huynh cũng bị cuốn vào thời không loạn lưu như ta, hắn chỉ có linh
hồn thể, không biết có thể hay không sông sót!”. Nhớ lại Cường tên kia,
Thiên Quân đáy lòng thở dài. Hắn không thể không nhận đồng tên kia khủng bố vô cùng, so với Thiên Quân hắn cũng là cái hơn cái kém, bất quá cái
kia Vô hạn thánh kinh làm cho Thiên Quân cũng phải nể phục không thôi,
nếu có thể tham khảo thật tốt. Đương nhiên đối với Thiên Quân thì không
có cũng không sao, hắn chiến kinh đã thành hình, bước ra con đường cũng
khác với Cường, ai hơn ai còn không biết được.
“Chúng ta còn có một trận chiến chưa bắt đầu, ngươi sẽ không chết sớm
như vậy chứ?”. Hắn thầm nghĩ. Ngày đó Cường tuy rằng bạo thể chỉ còn
linh hồn nhưng sinh mệnh lực vẫn như cũ cường đại vô cùng, Thiên Quân
tin tưởng tên này phúc duyên cũng là vô cùng thâm hậu, sẽ không dễ dàng
chết đi như thế.
“Nàng có hay không tránh được một kiếp?”. Sau đó hắn nhớ đến Hoàng Tiểu
Vũ. Nàng tính mạng xem như được Thiên Quân một tia bản nguyên giữ lại,
không những thế giống như còn kích phát Bổ thiên huyết mạch, chỉ là lúc
đó đại chiến liên lụy vô cùng rộng lớn, hắn không biết nàng có thể hay
không còn sống.
“Còn có Nhị Thánh Hậu, Cô cô, Tiểu Dương... Các ngươi có tránh được một
kiếp hay không?”. Hắn nhớ đến rất nhiều khuôn mặt quen thuộc nói.
“Aiii.. Ta trước nên quan tâm bản thân đã, sớm khôi phục lực lượng mới
có thể quay trở về!”.
Hắn tuy rằng mới thức tỉnh nhưng có thể cảm nhận được chỗ này đã không
phải nguyên bản tinh không vô tận nữa, tại đây tồn tại Hư vô cảnh cường
giả, tinh không vô tận tạm thời còn không có khả năng tồn tại đại năng
cấp độ này. Hắn sau đó cần tìm hiểu một chút.
“Ta thân thể cũng đủ thương thảm chứ?”. Hắn linh thức hơi nhìn vào thân
thể thì cười khổ một tiếng, nói đúng hơn thì hắn cũng không bị thương
gì, mấu chốt đó là lực lượng tồn đọng trong kinh mạch quá nhiều, quá
cường đại, không thể nhất thời đẩy ra ngoài hay luyện hóa được. Càng làm cho Thiên Quân sợ hãi đó là những lực lượng kia đáng sợ đến mức sinh
sinh vây lại thể nội thế giới, Tiểu Thần giới, Tiểu Ma giới, cho dù
Thiên Quân chủ hồn cũng không thể câu thông một hai, đây chính là lý do
hắn không có chút nào tu vi.
“Thần hồn, Ma anh có lẽ cũng đang bị vây bên trong Tiểu Thần giới và
Tiểu Ma giới, không biết tình huống của bọn hắn như thế nào, Minh Đế, Ám Tôn lực lượng quả nhiên đáng sợ, có thể khóa chặt, cắt đứt mọi liên hệ
của ta với hai bọn hắn, không biết bọn hắn là cấp độ nào cường giả, xem
ta ngày đó đột phá không kém Hỗn độn cảnh nhưng trước mặt bọn hắn nhúc
nhích cũng không được!”.
“Lực lượng chèn ép kinh mạch đều sẽ dần dần tan biến nhưng theo tốc độ
này không có mấy vạn năm thì sẽ không thể đơn giản biến mất, Thế giới
thụ cây con giống như cũng bị ép ngủ say, nếu không sẽ nhanh hơn nhiều,
aiiii...”.
“Có lẽ có thể dùng đến ngoại lực, cái kia Ma Quang Thánh địa tam trưởng
lão công kích cũng có thể tiêu hao một chút lực lượng, chỉ là cấp độ kia không đủ, chí ít phải cần Hư vô cảnh công kích ta mới được, công kích
kia có thể làm tiêu hao nhanh hơn, bất quá thời gian cũng vô cùng chậm,
nếu có Hỗn độn cảnh đại năng nguyện ý xuất thủ giúp ta đả thông một
đường kinh mạch thì tốt rồi, chỉ cần câu thông được Thế giới thụ cùng
dung hợp khối cầu liền tốt, aiii... Biết tìm bọn hắn ở đâu? Nếu biết ta
đặc thù, bọn hắn chỉ e đem ta chém giết, thu lấy tất thảy của ta, xem ra còn cần ẩn thân một quãng thời gian!”.
Thiên Quân tuy rằng đứng yên bất động như đã chết nhưng đầu óc lại không ngừng diễn biến suy tính. Hắn lúc này ngoài chủ hồn thức tỉnh ra thì
không có gì khác, tu vi không có, thần thông chỉ có thể vận dụng được
Hỗn nguyên đồng, Thánh tổ cảnh hắn có thể đi ngang, thế nhưng Hư vô cảnh hắn liền không chống lại được. Đương nhiên lúc này nếu hắn bạo lộ ra
Thái sơ chân thân, có thể cùng Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất sơ kỳ ganh
đua một hai cũng không phải không được, bất quá Thiên Quân tạm thời sẽ
không làm như thế.
“Hừm! Xem ra cần phải nhanh chóng tìm đến ngoại lực khủng bố đến công
kích ta, chỉ có như vậy mới nhanh khôi phục, sau đó lại sẽ tìm hiểu đến
một số cấm địa, bí cảnh có lực lượng công kích đáng sợ, tuy rằng không
tốt bằng cường giả chuyên môn công kích nhưng như vậy vẫn còn hơn đi nhờ kẻ khác giúp sức!”. Suy tính một hai hắn quyết định phương hướng sắp
tới.
“Như vậy trước tiên ở lại Lý gia, ta cái này dị loại có thể sống sót sau khi trúng phải Diệt thần thứ chỉ e lập tức sẽ gây nên sóng gió, trước
cần ẩn đi, vậy đành nhờ lực lượng của các ngươi rồi!”. Đã quyết định ẩn
thân, Thiên Quân rất nhanh liền có kế hoạch, trước tiên nhờ Lý Thanh
Nguyệt mấy người che dấu cho hắn.
“Cái kia Lý Lan cự tượng có cổ quái, tại thời điểm nguy cấp kia nếu
Khổng Kỳ Anh không đến chỉ sợ cũng sẽ có chuyện phát sinh, không lẽ là
Lý Lan để lại thủ đoạn sau cùng?”. Lại nhớ đến trước kia cảm giác cổ
quái, Thiên Quân hơi chút nghĩ nghĩ. “Bất quá cũng thôi, chỉ cần không
ảnh hưởng đến ta liền tốt!”.
“Nơi này đã không phải nguyên bản tinh không vô tận nữa, xem ra thời
không loạn lưu đã đưa ta đến một tinh không khác, có lẽ chính là một
trong bốn đại thế giới mà Ám Tôn cùng Minh Đế nói đến, xem ra cũng có
liên hệ với nhau, sau này ta cần tìm hiểu sâu hơn thì mới có thể tìm
đường trở về, con đường nhanh nhất là bái nhập thế lực lớn, ở đó có thể
tìm kiếm ngoại lực giúp ta trùng kích kinh mạch, cũng có thể tìm được
tin tức mà ta cần, chậc! Cứ như vậy đi!”.
Thiên Quân đứng đó trầm tư như một cái thi thể đứng thẳng, hắn đang đợi
Lý Thanh Nguyệt mấy người đến, sau khi Khổng Kỳ Anh cùng Hư Huyền rời đi hắn có thể thở ra một hơi, muốn lừa dối hai tên kia không dễ đâu. Thế
nhưng Lý Thanh Nguyệt mấy người còn không đến thì một vị khách khác đã
trước tiên đã đến cùng Thiên Quân bí mật câu thông.
“Hắc hắc, quả nhiên tiểu tử ngươi không có chết!”. Thiên Quân vẫn đang
trầm tư suy nghĩ, quanh thân lực lượng không có chút nào, khí tức cũng
là không có chút nào,
cho dù Hư Huyền cùng Khổng Kỳ Anh cũng không nhận
ra, thế nhưng lúc này lại có kẻ nhận ra Thiên Quân vẫn còn sống?
“...”. Thiên Quân đáy lòng kinh hãi nhưng vẫn đứng yên không nhúc nhích, hắn quanh thân vốn không có chút nào tu vi, lúc này khóa lại tất thảy
khí cơ, cho dù là cường giả linh thức quét qua cũng chỉ có thể đoán là
Thiên Quân đã chết rồi.
“Chậc! Chậc! Có thể tại tại Diệt thần thứ phía dưới mà không chết, tiểu
tử ngươi bí mật cũng có không ít!”. Giọng nói kia lại vang lên, cũng
không vì Thiên Quân im lặng mà có tức giận, vẫn đều đều như thế nói.
“Ngươi nhục thân cường đại nhưng không có chút nào tu vi, thức hải lại
tràn ngập Thời không loạn lưu lực lượng, xem ra trước đó là không may
rơi vào Thời không loạn lưu, có thể may mắn không chết nhưng ký ức tán
loạn, cái kia oắt con Ma Quang dùng Diệt thần thứ vốn muốn muốn chém
ngươi linh hồn nhưng không ngờ lại thành toàn ngươi, giúp ngươi khôi
phục linh hồn thương thế, nhân họa đắc phúc ah!”. Giọng nói kia thao
thao bất tuyệt truyền vào Thiên Quân thức hải.
“...”. Thiên Quân thân hình rung động, hắn đã không thể nào bình tĩnh
nữa, đối phương vậy mà có thể nhìn thấu được hắn, không những thế còn là một ngụm nói ra hắn bị thương nguyên nhân, điều này cho thấy đối phương là một cái đại năng vô cùng khủng bố, Thiên Quân không nghĩ sẽ đơn giản là một cái Hư vô cảnh Thánh hiền!
“Ông là ai?”. Thiên Quân một đạo ý niệm tỏa ra, hắn tin tưởng lấy đối
phương tu vi cùng lực lượng có thể đơn giản thu lấy được một tia ý niệm
này.
“Ha ha, cuối cùng ngươi cũng chịu lên tiếng!”. Bên kia vang lên tiếng
cười. “Ngươi không cần ẩn dấu trước mặt ta, cái kia oa nhi muốn đến đây
còn cần chút công phu, chúng ta đàm luận một chút, làm sao?”. Thiên Quân trước mặt đột nhiên nhiều thêm ra một cái lão giả tiên phong đạo cốt, y phục nhìn như thô sơ nhưng rất gọn gàng, ông ta cười cười hòa ái nhìn
Thiên Quân, giống như không có chút nào ác ý.
“Không biết tiền bối là...”. Thiên Quân hai mắt cũng chầm chậm mở ra sau đó hơi chút cúi đầu nghi vấn. Lão giả này Thiên Quân nhìn không thấu,
quanh thân lực lượng không có chút nào nhưng Thiên Quân có thế thấy đó
là thâm sâu như biển, so với trước đó Thiên Quân tại trong Hư thiên bí
cảnh đột phá Hỗn độn cảnh có được lực lượng còn muốn cường đại, bá đạo
hơn nhiều, như vậy đây chân chính là một vị Hỗn độn cảnh, một cái siêu
cấp đại năng khủng bố!
“Ngươi có thể gọi lão đầu tử ta là Y Thần!”. Lão giả cười cười nhìn Thiên Quân giống như rất thích ý nói.
“Y Thần tiền bối! Vãn bối Vũ Thiên Quân có lễ!”. Thiên Quân nghe vậy
liền chắp tay cúi đầu nói. Đây là một loại tôn trọng, lão giả này có thể đứng trước mặt Thiên Quân nói chuyện mà không chút nào tỏ ra cường thế
đương nhiên là một cái có chừng mực chi nhân, chí ít sẽ không như Ma
Quang Thánh địa mấy cái chó con hung ác.
“Không biết tiền bối muốn gặp vãn bối là có chuyện...”. Hắn vẫn là cúi đầu nói.
“Ha ha, tiểu tử ngươi quả nhiên là hiểu chuyện, không có như mấy cái
tiểu chút chít có chút thực lực, thiên phú lúc nào cũng một bộ lão tử vô địch thiên hạ, chậc chậc, thật là càng nhìn càng yêu thích!”. Y Thần
cười nói.
“...”. Thiên Quân đáy lòng cười khổ, nếu biết ông là Hỗn độn cảnh đại
năng thì làm gì có cái nào thiên kiêu có thể dám trước mặt ông kêu gào,
như vậy thật đúng là muốn chết được rồi.
“Lão phu đến tìm ngươi đương nhiên là có chuyện! Chậc! Chậc! Cốt linh
chưa đến năm mươi đã có thực lực không kém Thánh tổ hậu kỳ, ngươi là kẻ
đầu tiên bản tọa nhìn thấy có thiên phú đáng sợ như thế, bất quá bị cuốn vào Thời không loạn lưu tổn thương căn cơ, đối với kẻ khác liền khó,
gặp phải lão phu liền không có chuyện!”. Y Thần một hồi cảm thán. Quả
thực hắn cũng là khiếp sợ Thiên Quân thiên phú, nhớ hắn năm đó năm mươi
tuổi mới đột phá Thần cấp ngũ trọng, đã được xem là thiên tài đỉnh cấp,
đủ xếp vào đỉnh tiêm của tinh không, đối phương nhưng là có thực lực
sánh ngang Thánh tổ cảnh hậu kỳ, so với hắn trước kia mạnh hơn không chỉ trăm lần.
“Ngươi nếu không phải là truyền nhân của Thần địa nào đó, Ta muốn đem
ngươi thu vào Thần địa, ngươi có thể hay không nguyện ý?”. Sau cùng hắn
nhìn Thiên Quân chăm chú nói. Thiên Quân thiên phú chắc chắn vô cùng
mạnh mẽ, cũng có thể là truyền nhân của Thần địa nào đó, chỉ là bản thân còn chưa nghe nói có cái nào Thần địa truyền nhân đáng sợ như Thiên
Quân, hắn đoán là một cái thiên phú cao tuyệt còn chưa được nhận ra mà
thôi.
“Thần địa?”. Thiên Quân kinh ngạc, hắn còn mới nghe qua Thánh địa mà thôi, Thần địa là cái gì đồ chơi?
“Ha ha, Thần địa là thế lực có Hỗn độn cảnh đại năng tọa trấn, thế
nào?”. Ý Thần cười cười nói. Thiên Quân đến Thần địa là gì cũng không
biết đương nhiên không phải là truyền nhân của Thần địa nào đó, hắn liền có tự tin mời chào Thiên Quân vào môn hạ. Về phần Thiên Quân không biết Thần địa là gì cũng dễ hiểu, đến một cấp độ nào đó mới có thể biết đến
Thần địa tồn tại, ví như Ma Quang Thánh địa, bên trong đó biết đến Thần
địa tồn tại tuyệt không quá trăm người!
“Ồ? Hóa ra là như vậy!”. Thiên Quân mới kinh ngạc gật đầu sau đó lại cổ
quái nhìn về phía Y Thần. “Bất quá ta vì sao cần gia nhập Thần địa?”.
Vốn định tìm đến thế lực lớn bái nhập, lúc này lại gặp được Y Thần mời
nhập Thần địa kia Thiên Quân đương nhiên vui vẻ đồng ý, bất quá hắn cảm
thấy có chuyện gì đó không đúng. Nên biết ông ta là một cái hàng thật
giá thật Hỗn độn cảnh đại năng, cũng không cần vì một cái tiểu bối như
mình mà hạ thân mời chào đi? Biết đến Thần địa tồn tại sẽ có vô số đại
thiên kiêu đập vỡ đầu xông vào đi?
“Vì sao? Ngươi có muốn trả thù cái kia Ma Quang Thánh địa? Thấy cái kia
Khổng Kỳ Anh chứ? Kỳ thực hắn ta là Huyền Minh Thần địa tam đại Thần tử
một trong, ngươi nếu bái nhập vào Thần điện của ta thì có thể mau chóng
đề cao thực lực chém giết Ma Quang Thánh địa mấy cái oắt con, như thế
nào?”. Y Thần hơi ngẩn ra sau đó cười cười nói. Thiên Quân giống như
nhận ra gì đó làm ông ta đáy lòng có chút chột dạ.
“Xuy! Ma Quang Thánh địa, hừ hừ, nhiều nhất trăm năm ta tất diệt!”.
Thiên Quân xùy một tiếng nói. “Lão đầu tử ngài nên nói sự thực vẫn hơn,
ngài thu ta vào môn hạ là có mục đích gì?”. Hắn như cười không phải cười nhìn Y Thần nói. Lão gia hỏa này chắc chắn có bí mật không muốn Thiên
Quân biết.
Tác giả: Đế Thanh
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com