Sau khi Thiên Quân chém giết Dị linh, Thiên Quân hoa tái hiện hấp thu Dị linh tất thảy đem vào Dung hợp khối cầu, bên trong đó nhưng là xuất
hiện một loại vật chất khác lạ, tuy rằng hắn không biết đó là vật chất
gì nhưng có thể thấy rõ ràng nó vô cùng cao quý, không ngừng tỏa ra bất
hủ mùi vị. Thế nhưng càng làm Thiên Quân kinh ngạc đó là tin tức mà hắn
nhận được từ linh hồn cùng huyết nhục tản mác của quái vật lông xanh.
Quái vật lông xanh này là một loại hình thái được diễn sinh từ xa xưa không
biết niên đại, nó cũng chỉ xem như trung hạ cấp trong thế giới kia mà
thôi, bọn hắn giống như có liên hệ mật thiết với Thiên đạo, chỉ cần có
kẻ nào đó có khả năng là vượt đạo giả, có khả năng đánh đổ sự cân bằng
mà Thiên đạo tạo nên thì những quái vật lông xanh này sẽ lẫn vào Thiên
phạt đi chém giết vượt đạo giả. Đương nhiên, cái kia Thiên đạo cùng vùng tinh không này Thiên đạo là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, cái sau
nhưng là Thiên đạo cội nguồn, tu giả đã không cách nào hình dung nó tồn
tại, mạnh mẽ đến làm người tuyệt vọng.
Thiên Quân biết đươc tin
tức cũng bất nhiêu mà thôi, cai kia Thiên Đạo là gì cũng không được rõ
ràng, chỉ biết nó là Thiên đạo, vô cùng mạnh mẽ. Về phần quái vật lông
xanh này, chúng ẩn chứa lực lượng vô cùng VJ5XYYp cường đại, đây chân
chính là bất hủ vật chất, nói cách khác, những quái vật lông xanh này
cho dù nhỏ yếu cũng là bất hủ tồn tại, Thiên Quân có thể chém giết được
chúng nhưng những bất hủ vật chất này không biến mất, quái vật lông xanh cho một chút thời gian lại có thể tụ lại phục sinh, vô cùng ghê gớm,
đương nhiên, Thiên Quân hoa xuất hiện lại đem nhưng vật chất này biến
thành vật đại bổ cho Thiên Quân!
Thử hỏi hắn Dung hợp chi cầu hay cũng chính là bản nguyên cội nguồn của hắn có thể hoàn toàn dung hợp
những bất hủ vật chất này thì hắn sẽ cường đại như thế nào? Hắn cũng sẽ
thành tồn tại bất hủ, đây chính là cùng Hỗn độn cảnh một dạng, không có
khả năng bị chân chính giết đi, nghĩ đến sẽ là cỡ nào đáng sợ? Mà lại
chắc chắn còn có vô số lợi ích khác mà hắn không biết.
“Vù...”.
“Vù...”. Trong khi Thiên Quân trầm tư thì Dung hợp khối cầu lại run lên, nó bên trong tràn ra nhàn nhạt bất hủ mùi vị khí tức, Thế giới thụ bên
dưới lại run rẩy một đợt, dĩ nhiên là vô cùng hưng phấn, tiếp đó nó vươn ra một cành nhỏ chạm vào Dung hợp khối cầu, nhất thời một tí ti bất hủ
khí tức nhỏ bé bị Thế giới thụ thu lấy, cái sau chi thu lấy tí ti lợi
ích nhỏ nhưng biến hóa lại vô cùng kinh người, nó không những nhanh
chóng lớn lên mà trước kia thương tổn cũng dần khép lại nhanh chóng.
“Ông...”. Sau đó Thế giới thụ lại mang một tia bất hủ khí tức này đem ra Thể nội
thế giới đi vào một đường kinh mạch có lực lượng trầm tích, nhất thời
giống như lấy nước đem lau vết bùn đất, nhưng lực lượng kia tan rã nhanh chóng, bị Thế giới thụ thu lấy, tốc độ nhanh hơn trước mấy chục lần.
“Ồ? Còn có cái này chỗ tốt!”. Thiên Quân con ngươi co rụt sau đó liền vô
cùng kinh hỉ, bất hủ vật chất này vô cùng mạnh mẽ, nó lại có thể đơn
giản dung hòa lực lượng của Minh Đế cùng Ám Tôn, dĩ nhiên là mạnh mẽ làm người giận run, bất quá Thiên Quân kinh mạch vô số, chỉ có một tia Bất
hủ vật chất này còn xa xa không đủ, thời gian vẫn sẽ rất dài.
“Hắc hắc, nếu như bọn hắn có thể đi qua cái kia Vượt giới môn, ta cũng nên
đi qua được nó chứ...”. Thiên Quân từ quái vật lông xanh thu được bất hủ vật chất đương nhiên sẽ không có khả năng đơn giản bỏ qua, những quái
vật lông xanh này sớm muộn cũng sẽ tìm đến hắn, lúc này hắn đi vào trong đó chém giết đối phương cũng không sai đi? Không những có thể thu được
những này bất hủ vật chất có đủ loại diệu dụng mà hắn còn chưa biết, hắn còn có thể tại thời gian ngắn khôi phục tu vi lực lượng.
Đánh
chủ ý này, Thiên Quân lập tức đi về phía Đại môn vẫn đang mở ra kia. Nếu là trước đó không giết được quái vật lông xanh, không thu được tin tức
kia hắn tuyệt đối không có ý nghĩ đi vào đại môn kia, tà ác khí tức tỏa
ra từ đó đã đủ khiến người người kinh sợ cùng nghị kị, tuyệt đối không
đơn giản đi vào, thế nhưng giết đi quái vật lông xanh, hắn thu được một
số ký ức, biết được đại môn kia cũng như một cái thời không chi môn, có
tác dụng như truyền tống trận nhưng lúc nào cũng mở, bất kể lúc nào cũng có thể qua lại.
“Phía sau đại môn là một thế giới vô cùng khốc
liệt, cho dù những quái vật lông xanh này cũng không dễ dàng, tà ác lực
lượng nhiều vô kể, cũng từ đó mới dựng dục ra bất hủ sinh vật như bọn
hắn, số lượng nhưng là nhiều vô số!”. Thiên Quân hơi chút trầm tư. “Hắc, chỉ cần tạm thời không gặp đến tương đương Hư vô cảnh giai đoạn thứ
hai, ta có thể đơn giản chém giết, cẩn thận không chọc phải cường giả
liền có thể!”.
“Hưu...”. Thiên Quân sau đó nhưng là không có chút nào do dự bước thẳng vào Vượt giới môn, hắn muốn trục tiếp nhìn xem,
bên kia sẽ là một Thế giới như thế nào.
“Vù...”. “Ông...”. Đi vào đại môn liền giống như một đầu hư không thông đạo, Tà ác lực lượng lạnh lẽo như từng đợt âm phong thổi qua Thiên Quân y phục, hắn nhưng là
không có chút nào phản ứng, mà đang chậm rãi thể ngộ làm quen lại tà ác
lực lượng này, Thế giới bên kia nhưng đều là tràn ngập loại Tà ác lực
lượng này, làm quen một chút cũng không có hại.
“Hắc? Lại có dấu
hiệu muốn xâm nhập cơ thể ta, lây nhiễm ý thức của ta, cũng không đơn
giản!”. Đi được mấy hơi thở, Thiên Quân liền đã nhìn ra, những Tà ác lực lượng này lại như vươn ra xúc tu muốn đi vào thân thể hắn, chỉ là hắn
Thái sơ thân thẻ lại chủ động bài xích lực lượng này, lực lượng kia một
chút cũng không đi vào được nhưng vẫn có thể khiến tâm thần của hắn xao
động không thôi. “Xem ra ta đến thế giới kia cũng không thể ở lại lâu,
bằng không cho dù Thái sơ thân thể lại mạnh hơn nữa cũng khó lòng chống
lại được lâu...”. Thế giới kia Tà ác lực lượng như sương, Thiên Quân sẽ
không kinh thường nó uy năng.
“Đến rồi!”. Phía trước đen tối chợt xuất hiện một chút quang mang, Thiên Quân thầm hô một tiếng. Không biết cái kia thế giới là bao xa nhưng có thể nhanh chóng như thế đi đến có
thể thấy được đại môn kia uy năng cũng rất đáng sợ.
Thiên Quân
bước ra hắc ám, đập vào mắt hắn là một thế giới đầy khắc nghiệt chi khí, tà ác lực lượng khắp nơi như là không khí, nơi này như là một mảnh núi
lửa triền miên, khắp nơi nham thạch, nham tương thành dòng, khí tức nóng bức phả vào mặt vô cùng đau rát khiến Thiên Quân không thể không nhíu
mày.
“Thế giới này cư nhiên như thế ác liệt?”. Thiên Quân nhíu
mày thầm nói, thế nhưng ngay sau đó hắn con ngươi co rụt, tay trái thủ
chưởng vỗ về phía bên trái.
“Ầm!”. “Réc...”. Một bóng đen tốc độ
vô cùng nhanh chóng đánh về phía bên trái của hắn, Thiên Quân một chưởng cùng đối phương giao thủ, cái sau lập tức bị đánh bay về một bên khác
kêu lên đau đớn, một chưởng đánh bại đối phương Thiên Quân cũng không đi truy kích mà hắn nhíu mày đứng tại chỗ, hắn nhận ra một thứ đáng sợ, đó là lực bài xích, hắn có cảm giác thế giới này đang bài xích hắn, chỉ
cần hắn thả ra lực lượng lập tức sẽ bị trục xuất khỏi thế giới này.
“Bài xích lực lượng này làm sao lại có? Không lẽ là do lực lượng của ta
không phù hợp với thế giới này quy tắc, nó muốn đem ta trục xuất ra
ngoài, trở lại nguyên bản tinh không?”. Thiên Quân nhíu mày suy nghĩ.
Vừa mới đến hắn còn không có vận dụng lực lượng dĩ nhiên không chịu đến
bài xích
lực lượng, lúc này cùng cái kia không biết bóng đen giao thủ
hắn vận dụng một điểm lực lượng đã chịu đến bài xích lực lượng, xem ra
nếu muốn chém giết sinh vật kia cũng không đơn giản.“...”. Đã nghĩ đến
như thế hắn lập tức thu lại lực lượng cất vào thể nội, quả nhiên lực bài xích cũng biến mất. Thiên Quân lúc này mới nhìn đến bóng đen trước mặt, nó là một con tiểu thú mà thôi, nhìn như thỏ nhưng lại có răng nanh vô
cùng sắc nhọn, cao cỡ hai thước, nó toàn thân cũng là lông xanh như lá,
từng cái lại như một con sâu non dài cỡ ngón tay ngọ nguậy không ngừng,
không cần nhìn cũng đoán được nó cũng là một loài ăn thịt ghê gớm.
“Rít...”. Tiểu thú này bị Thiên Quân đánh bay ra thì lại rít lên một tiếng tiếp
tục lao về phía Thiên Quân, dĩ nhiên là muốn ăn thịt lấy hắn cái này kỳ
dị sinh vật.
“Hừm!”. Thiên Quân không thể vận dụng lực lượng cũng không có nghĩa là hắn sợ hãi cái gì, nhục thân lực lượng có thể so với
Đại Thánh, hăn như thế nào lại sợ một con tiểu thú cũng chỉ tương đương
Thần cảnh nhất trọng thiên? Tay trái vươn ra so với tiểu thú còn muốn
nhanh hơn, hắn một trảo lập tức vồ về phía cái sau đỉnh đầu.
“Rắc!”. “Rít...”. Tiểu thú đầu lâu bị một trảo này của Thiên Quân định lại giữa không trung, nó đầu lâu bị nắm lấy liền đau đớn gầm thét sợ hãi.
“Chết!”. Thiên Quân nhưng không chút nao núng, thuận tay đập mạnh nó
xuống nham thạch.
“Huỵch!”. Tiểu thú bị đập lên nham thạch vang
lên một tiếng va chạm mạnh, nó cũng theo đó im bặt, bị Thiên Quân một
quật này giết chết, tròng mắt tan rã.
“...”. Thiên Quân nâng nó
lên ngang ngực xem xét một hồi vẫn không thấy có gì lạ, Thiên Quân hoa
cũng không có xuất hiện lần nữa, dĩ nhiên là tiểu thú này cũng không có
bất hủ lực lượng kia, xem ra chỉ có shinh vật kia mới có bất hủ vật chất hoặc là cần đến tu vi nhất định mới có thể có được bất hủ vật chất kia.
“Chậc! Nghĩ được đơn giản...”. Thiên Quân lắc đầu cười tự giễu, xem ra muốn
thu được bất hủ vật chất kia cũng không dễ, thế giới này cho dù cường
đại nhưng không phải bất kể sinh vật nào cũng có bất hủ vật chất, phải
có lượng nhất định mới tồn lại bất hủ vật chất kia. “Huh, có người
đến...”. Bất chợt hắn nhíu mày nhìn một phía, tuy rằng không vận dụng
linh thức nhưng hắn thị giác tốt đến mức làm người giận sôi, đã nhìn
thấy xa xa đang chạy đến ba cái dị linh cùng trước kia dị linh bị Thiên
Quân giết giống nhau, chỉ là khí tức yếu hơn chút. “Trước xem một chút
tình huống...”. Thiên Quân lập tức ném tiểu thú sang một bên, thân hình
cũng nhẹ lách sang một chỗ, đứng phía sau nham thạch chờ bọn kia ba
người đến. Rất nhanh, ba cái dắt tay nhau mà đến cũng nhìn thấy tiểu thú bị Thiên Quân giết chết ném sang một bên.
“Là Thực huyết thố,
không biết làm sao bị giết chết!”. Một trong bá cái mở miêng nói. Thông
qua ban đầu giết chết cái kia dị linhm thu lấy đối phương linh hồn,
Thiên Quân có thể nghe hiểu được một số câu nói. Tên kia là nói như thế.
“Bị cường lực giết chết, một trảo bóp nát đầu sau đó đánh về phía nham
thạch mà chết!”. Một cái trong số đó chỉ về phía đầu Thực huyết thố cùng bên cạnh một hố nhỏ nói. Xem ra kẻ này cũng là một cái biết nhìn nhận
sự việc, không sai biệt lắm nên là một cái thiên tài. Là kẻ đứng đầu
trong ba người.
“Uhm! Có lẽ không sai!”. Cuối cùng một cái cũng
mở miệng nói. “Aiiii, Lão tế đột nhiên nói khả năng có vượt đạo giả đi
đến thế giới của chúng ta, khiến chúng ta ra ngoài giết hắn, không biết
là thật hay giả, theo ta thấy cũng chỉ là giả tượng mà thôi, tìm kiếm
cũng vô dụng!”.
“Im lặng đi! Chớ nói nhiều!”. Cái kia có lẽ là kẻ đứng đầu nói. “Lão tế đã nói như thế đương nhiên cũng là có lý do,
không biết chừng thật có Vượt đạo giả đến rời Thiên giới của chúng ta,
bất kể là ai cũng cần chém giết!”.
“...”. Thiên Quân đứng một bên quan sát nghe vậy thì cũng giật mình kinh sợ không thôi, hắn vừa mới
đến cái này “Thiên giới” cũng chỉ chốc lát đó thôi, còn chưa đến một
khắc đồng hồ đã có kẻ biết đến hắn tồn tại? Cái kia Lão tế lại có bao
nhiêu khủng bố? Xem ra cần tìm hiểu một chút tình hình của Thiên giới
này cùng với Lão tế thực lực. Hắn lập tức đứng dậy đi ra, cũng muốn xem
ba cái dị linh này có hay không tồn tại bất hủ vật chất.
“Lão tế
nói Vượt đạo giả cho dù đến được Thiên giới cũng là có vô vàn giới hạn,
hắn sẽ bị hạn chế rất nhiều, thực lực mười không đủ một, còn nhận lấy
bài xích lực lượng, có lẽ cũng chỉ là gà đất cho sành mà thôi, đơn giản
liền giết!”. Một cái khác nghe kẻ cầm đầu nói như thế thì hơi có chút
khinh thường nói.
“Đúng vậy! Cho dù là cường đại thế nào thì khi
đến Thiên giỡi cũng chịu đến áp chế vô vùng mạnh mẽ, lực lượng không dám dùng, cơ bản là không đủ gây sợ!”. Tên khác cũng mở miệng khinh thường
nói.
“Đừng khinh thường, Vượt đạo giả chính là tồn tại ngày sau
có thể sẽ tìm được đường đến Thiên giới chúng ta, chính là kẻ địch tương lai của chúng ta cùng Thiên đạo, tập trung tìm đi, nhất định phải chém
giết, nếu để hắn tìm hiểu được Thiên giới quy tắc, chúng ta chỉ e sẽ gặp rắc... Hự!...”. Kẻ cầm đầu nhưng là không dám khinh thường nghiêm nghị
nói, thế nhưng hắn còn chưa dứt lời thì chợt kinh hãi, một bàn tay trắng nỗn đã xuyên qua ngực hắn từ phía sau, kèm với đó một giọng nói nhàn
nhạt nhưng trong tại hắn lại như tuyên án tử hình.
“Ngươi nói
không sai, nếu để ta quen thuộc nơi này sẽ là một hồi tai ương, vậy nên
ngươi chết đi thôi!”. Thiên Quân đứng phía sau hắn nhàn nhạt nói. Những
dị linh này ngày sau có khả năng sẽ lẫn trong thiên phạt đi chém giết
hắn, nếu không kịp đề phòng hắn có lẽ cũng muốn thiệt lớn, thậm chí còn
muốn tử vong, vậy nên đối vơi những dị linh này, hắn chỉ có chém giết
mới có thể, chạm một cái giết một cái, đụng hai cái chém một đôi!
Tác giả: Đế Thanh
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com