Hồng Hồ thành quá mức rộng lớn, mỗi ngày qua đi cũng có vô số việc lớn
nhỏ liên quan đến hai đại tộc là Hồng gia cùng Hồ gia. Hai gia tộc này
mặc dù mặt ngoài chung sống hòa bình như ở trong tối cũng đánh giết
không ít, bất quá cũng chỉ là tiểu đả tiểu nháo mà thôi, không đủ gây
nên hai gia tộc này xung đột. Thế nhưng tình thế đã có chút biến hóa,
hai ngày trước Hồng gia dòng chính thiên kiêu Hồng Vân Thanh tam thiếu
gia bị ngoại nhân làm trọng thương, nghe nói còn bị hạ xuống lực lượng
khủng bố khiến cho đã không cong khả năng kia... Sinh sinh bị đánh mất!
Chuyện này xảy ra quá mức trùng hợp, Hồng Vân Thanh có thể xem như Hồng gia
lần thi tuyển vào Hạo Thiên Thần địa này nhân vật chủ chốt, chín thành
có thể đi vào Hạo Thiên tổng bộ trở thành một thành viên trong đó, thân
phận lập tức sẽ có biến đổi to lớn. Thế nhưng lúc này lại bị đánh trọng
thương không dậy nổi, làm gì có khả năng tham gia Hạo Thiên Thần địa
tuyển chọn hơn một năm sau.
Hồng gia cao tầng đương nhiên cũng
xuất hiện nghi ngờ trùng trùng, sau cùng mọi nghi ngờ này hướng đến một
cái cuối cùng trong đoàn đội đi cùng Hồng Vân Thanh còn tỉnh táo, Hồng
Ân Vũ. Bọn hắn nghi ngờ Hồng Ân Vũ cùng Hồ gia có âm thầm cấu kết...
Thanh ngọc trai tầng thứ sáu, Thiên Quân cùng Ám Vũ nghe đến chuyện này thì
cũng hơi có chút kinh ngạc, Hồng Ân Vũ hôm đó không màng sống chết cũng
muốn cứu Hồng Vân Thanh lại bị xem thành kẻ có tội, mà Hồng Vân Thanh
kia còn nói Hồng Ân Vũ trước đó không tuân mệnh lệnh... Có mưu đồ cùng
thế lực khác trong tối âm thầm liên thủ...
“Hắc hắc! Chúng ta
tham gia cái này Hồng hồ thành náo nhiệt a...”. Thiên Quân cười cười
lành lạnh nói. Sau khi nghe đến những chuyện này hắn quyết định tham gia Hồng gia lần định tội này.
“Thiếu gia! Ta không hiểu, Hồng gia
bọn hắn nếu như đã xác định Hồng Ân Vũ kia là tội đồ thì làm sao còn
muốn hội thẩm hắn? Không bằng trực tiếp chém giết có phải hơn không?”.
Ám Vũ hơi chút kinh ngạc hỏi. Hồng gia cao tầng đã xác định Hồng Ân Vũ
có tội, còn hướng gia thân của hắn bắt giữ đến kiềm chế Hồng Ân Vũ, sau
đó còn cần hội thẩm cái gì? Nàng cho dù có khả năng học tập cực cao, một một biết trăm cũng không phải không thể, chỉ là âm mưu quỷ kế còn chưa
học được nhiều.
“Ha ha, bọn hắn nghi ngờ Hồng Ân Vũ cũng không
phải không có căn cứ, chỉ là Hồng Ân Vũ gia thân vẫn ở Hồng gia, Hồng
gia đương nhiên sẽ không tin tưởng hắn có mưu đồ gì, thế nhưng bị chúng
ta đánh đám người kia chỉ có mình hắn còn tỉnh táo mang cả đám rời đi,
trước đó lại không muốn động thủ với chúng ta, còn có ra tay ngăn cản,
cái kia Hồng Vân Thanh lại thêm mắm thêm muối, từ đó Hồng gia không
những muốn bắt Hồng Ân Vũ mà còn muốn bắt đến kẻ sau lưng của Hồng Ân
Vũ, hội thẩm chỉ là dụ ra kẻ sau màn mà bọn hắn nghĩ là có tồn tại!”.
Thiên Quân nghe vậy thì chầm chậm giải thích, Hồng Ân Vũ kia xem ra đã
chọn sai chủ, bọn kia nhưng lại không tin lời của hắn, lại còn hướng gia thân của hắn hạ thủ...
“Ta xem Hồng Ân Vũ cũng không có cái gì
mưu đồ, bất quá nếu Hồng gia bọn hắn muốn xem sau màn điều khiển Hồng Ân Vũ thì chúng ta cho bọn hắn một cái!”. Thiên Quân lại cười cười nói.
“Ồ? Như vậy chúng ta cũng đi xem hội thẩm kia?”. Ám Vũ ánh mặt lấp lánh sau đó nhìn Thiên Quân nghi vấn, lấy nàng trí tuệ đương nhiên có thể dễ
dàng nghe ra Thiên Quân ý định.
“Uhm! Chúng ta đi xem náo nhiệt
một chút, bất quá trước ăn no một chút, sau đó còn phải mua chút đồ,
chúng ta hai cái không thể trưng cái mặt này ra bên ngoài mãi được!”.
Thiên Quân gật đầu nói. Hắn nói dứt lời thì ba cái tiểu nhị cũng chạy
đến mang theo ba món ăn cũng khá bắt mắt chạy đến bày lên bàn.
“Khách quan! Ngài còn cần gì nữa sao?”. Một cái tiểu nhị trong đó nói. Thiên
Quân đến Thanh ngọc trai này vung liền là Hạ phẩm thần thạch, gia thân
dĩ nhiên vô cùng phong phú, bọn hắn phục vụ tận tình chu đáo không chừng cũng thu đến một số chỗ tốt.
“Ừ! Đem đến cho ta một bình rượu
ngon nữa, loại tốt nhất mà các ngươi có thể đem ra!”. Thiên Quân suy
nghĩ một chút nói. Hắn đã rất lâu rồi chưa uống rượu đây. Nói đoạn hắn
cũng ném ra ba viên Hạ phẩm Thần thạch, vật này hắn một chút ý niệm cũng không có đâu.
Sau đó Thiên Quân cùng Ám Vũ xem như một lần ăn
uống đúng nghĩa, khoảng nửa canh giờ sau đó hai người bước chân đi ra
Thanh ngọc trai, đương nhiên là cũng hỏi một chút chỗ nào có bán y phục
loại hình. Vật phẩm loại này hắn về sau mới có ý tưởng khác, lúc này hầu như đều là mua sắm đi.
Lại hoa một cái Hạ phẩm Thần thạch bọn
hắn hai người xem như đã mua đủ thứ cần thiết, y phục bọn hắn chọn đều
là bạch y như tuyết, nhẹ nhàng, đơn giản nhưng lại tỏ ra thần thánh vô
cùng, đặc biệt nhất đó là cả hai lúc này đếu che khăn che dấu đi nhân
diện, Ám Vũ một cái siêu cấp mỹ nữ cùng thôi, Thiên Quân một cái nam tử
lại cũng đem mạng che mặt lại có chút quái dị.
“Đi thôi! Cũng đến lúc xem cái kia Hồng gia rồi!”. Thiên Quân nhàn nhạt liếc nhìn một
phương hướng nói. Bọn hắn xem như đã đủ các loại vật phẩm cần thiết,
cũng nên đi xem náo nhiệt một lát. Ám Vũ sau đó liền chân thực như một
cái thiếp thân nha hoàn đi theo sau Thiên Quân, chỉ là nàng ánh mắt lại
không ngừng liếc nhìn xung quanh tò mò, quả nhiên bản tính của nữa nhân
vẫn không có chút nào thay đổi, thậm chí còn muốn mạnh hơn bình thường
nhiều.
Bọn hắn hai người lúc này đều mang lên mạng che mặt nhìn
như có chút quái dị tổ hợp thu hút cũng không ít ánh mắt nhưng cũng
không có như luc trước thu mọi ánh mặt, những kẻ nhìn đến chỉ có thể lóe lên kinh diễm Ám Vũ vóc người mà thôi, cũng không có cái gì ý nghĩ, dù
sao Hồng Hồ thành nước cũng sâu lắm, đụng một cái Thánh hiền cũng không
phải không thể, tu giả qua lại trong thành cơ bản sẽ không chạm đến
nhau. Cứ như thế nửa canh giờ, Thiên Quân cùng Ám Vũ cũng đến một cái
quảng trường rộng lớn, nhân khí vô cùng lớn, quảng trường này nhưng có
một cái tên vô cùng lạnh lẽo, Hành pháp quảng trường!
Hành pháp
quảng trường cũng như cái tên của nó, ở đây là nơi hành hình tội đồ của
Hồng Hồ thành, mà nói đúng hơn thì nó là nơi hành quyết những kẻ xâm
phạm Hồng, Hồ nhị gia, quy mô vô cùng rộng lớn, đồng thời có thể chứa
đến trăm vạn người cũng có thể!
Hành pháp quảng trường có một cái trụ cao khoảng năm trượng, đường kính cũng có bốn trượng, trên đó chính là hành pháp đài, những kẻ được xem là tội đồ sẽ bị hành quyết trên đó, chịu đến tuyên án, hành quyết... Điều này dẫn đến ở đây có vẻ âm u quỷ
khí, huyết khí quẩn quanh, tiêu sát khí tức lan rộng, tu vi nhỏ yếu tu
giả cơ bản là không dám zwZnFkY đến gần.
Lúc này Hành pháp quảng
trường đúng là vô cùng náo nhiệt. Hồng Hồ thành tu giả Thần cảnh hầu như đều biết hết chuyện hôm nay là có chuyện gì nên đến đây quan sát cũng
rất đông, chật ních vô cùng. Hồng gia tại hôm nay đem một vị Thánh tổ
bước thứ bảy đem ra diệt sát, tội trạng đó là cấu kết ngoại địch, tổn
thương Hồng gia mọi người, tội nghiệt vô cùng to lớn. Nhất thời chỗ này
âm thanh hỗn tạp mà lại vô cùng ồn ào.
“Hồng gia lần này đúng là
đưa ra vốn lớn, lại đem một cái Thánh tổ bước thứ bảy ra chém, thật
không biết bọn hắn có ý gì?”. Một cái tu giả đến xem náo nhiệt nói.
“Ai biết được bọn hắn nghĩ gì, bất quá nếu thật như bọn hắn tuyên truyền
thì hôm nay chỉ e sẽ có đại náo nhiệt!”. Một cái tu giả khác lại nói.
Hồng gia tuyên truyền là Hồng Ân Vũ cái này hộ pháp cấu kết ngoại tộc,
nếu cái này là thật thì đem hắn hành quyết như này chắc chắn có thể gây
nên kẻ đứng sau Hồng Ân Vũ đi ra, lại nói với thế lực bình thường thì
một cái Thánh tổ bước thứ bảy còn có thể mạnh mẽ, đối với Hồng gia thì
đây bất quá cũng chỉ là một cái xếp hạng trung thượng mà thôi, con chưa
được đặt ở thượng tầng, cho dù mất đi cũng không có ảnh hưởng nhiều đếu
thực lực của bọn hắn.
“...”. Đám người đàm luận sôi nổi vô cùng, mỗi người một ý kiến, có rất nhiều trong đó lại đầy tiếc hận cho Hồng Ân Vũ.
“Hồng Ân Vũ nghe nói là chịu ơn Hồng gia nên mới ở lại Hồng gia làm hộ pháp,
hắn cũng xem như có tiếng, không ngờ lần này không những bị bắt lại là
gia thân cũng không có cái nào thoát được vận mệnh, một nhà chín người
ah!”. Một cái trung niên nhân Thánh tổ bước thứ sáu than thở.
“Nghe nói sự việc cùng rất ly kì, cả đám người cũng chỉ có Hồng Ân Vũ không
có bao nhiêu thương tích, nói ra thật khiến người ta dễ đến nghi
ngờ...”.
“Ha ha, Hồng Ân Vũ cũng là một cái Thánh tổ bước thứ
bảy, hắn đương nhiên cũng nên nghĩ đến việc này mới phải, chỉ là hắn tin Hồng gia sẽ không làm việc vô lý như thế, bất quá xem ra hắn chọn sai
chủ rồi!”. Một vị Thánh tổ bước thứ tám cười nhạt nói. Hồng Hồ thành do
Hồng Hồ nhị gia quản lý, bên trong cũng chèn ép không ít tu giả không
thuộc Nhị gia, đương nhiên cũng bị nhiều người ghi hận, chỉ là bọn hắn
thực lực xa xa không thể cùng nhị gia so sánh, chỉ có thể đứng đằng sau
nói xấu một hai mà thôi.
“Ồ? Đến rồi!”. Đột nhiên mười đạo khí
tức cường hoành tu giả chân đạp hư không đi đến Hành pháp quảng trường,
có thể tại Hồng Hồ thành này phi hành thì thân phận của người đến cũng
không phải đơn giản. Có người chỉ về hướng đó nói ra.
“Hồng gia tam
trưởng lão, Hồng Ân Đạo, nghe nói đã đạt đến
Thánh tổ cảnh cực hạn,
thiếu chút nữa đã đột phá Hư vô cảnh Thánh hiên đại năng!”. Một cái tu
giả nhìn người đi đầu nói.
“Còn có Tứ trưởng lão Hồng Ân Phong,
ngũ trưởng lão Hồng Ân Anh, nghe nói cũng đến Thánh tổ cảnh đỉnh phong
rồi!”. Lại có người chỉ hai bên trái phải Hồng Ân Đạo một trung niên nam tử cùng một my phụ nói.
“...”. Sau đó lại là mấy người đi cùng,
Hồng gia lần này đúng là đủ xa hoa, xuất động mười vị Thánh tổ cảnh chỉ
để giải quyết lần hành pháp này!
Sau đó có một đám người khác đi
lên Hành pháp đài, bọn hắn giống như áp giải phạm nhân một dạng, tổng cả mười người bị cố định trên đài, già có, trẻ có, bọn hắn nhưng đều bị
máu tươi nhuốm đỏ, một đám khí tức yếu ớt, chỉ có trống hai người một
trung niên nhân cùng một nữ nhân vẫn đang còn tỉnh táo, trung niên nhân
chính là Thánh tổ bước thứ bảy Hồng Ân Vũ kia, chỉ là lúc này hắn một
thân khí tức suy bại, thương thế nghiêm trọng, thế nhưng ánh mắt vẫn vô
cùng sắc bén, nhìn đến Hồng gia đám người chính là thao thiên sát khí,
hận không hể dùng ánh mắt giết chết bọn hắn.
“Thiếu gia, hắn...”. Ám Vũ cùng Thiên Quân lúc này đứng trên một nóc đình đài đương nhiên
nhìn thấy trên đài Hồng Ân Vũ cùng gia thân của hắn, Hồng Ân Vũ tu vi
không sai biệt lắm đã bị phong ấn, bản thân hắn cùng gia thân đều bị
hành hạ không ít, trong đó có ba cái hài tử, hai nam một nữ, tuổi có lẽ
cũng chỉ khoảng bảy tám đến mười tuổi, đều đang vô cùng sợ sệt nhìn xung quanh. Ám Vũ con ngươi híp lại che miệng nói.
“Ừm!”. Thiên Quân ánh mắt thâm thúy không biết nghĩ gì mà chỉ gật đầu.
“Các vị! Hôm nay lão phu thay mặt Hồng gia làm ra lần này phán xử nghịch tặc của Hồng gia ta là Hồng Ân Vũ!”. Đứng đầu trong đoàn người Hồng gia là
Hồng Ân Đạo lớn tiếng nói với bên dưới.
“Ba trăm năm trước, hắn
một người bị truy sát suýt thì ngã xuống ở một chỗ cấm địa liền được tộc ta cường giả cứu vớt, đem về gia tộc chữa thương, kẻ này khi đó cảm
kích ân cứu mạng liền xin được ở lại Hồng gia ta, sau khi được cao tầng
đồng ý thì cuối cùng cũng thu vào Hồng gia, hắn cũng là trung thực làm
việc, công lao không nhỏ, sau cùng được phong làm Hộ pháp của Hồng gia
ta, chỉ là kẻ này là một cái bạch nhãn lang, ăn cháo đá bát, lần này đi
ra ngoài hại cho tộc ta một đám hậu bối thiên tài bị trọng thương nghiêm trọng, khả năng chính là có cấu kết với ngoại địch, Hồng gia quyết định đem hắn xử tội chết để răn chúng!”. Hắn một một hồi thao thao bất
tuyệt, âm thanh vang vọng khắp cả Hành pháp quảng trường.
“Ta
thật sự là chọn nhầm mà hại cả gia thân, các ngươi Hồng gia một đám súc
sinh cũng không bằng, cái tên Hồng Ân Vũ này ta cũng khinh thường
nhận!”. Hồng Ân Vũ gầm lên đầy tức giận. “Ta cho dù có chết cũng tuyệt
đối không để Hồng gia ngươi được yên ổn!”. Giọng nói ầm ầm vang vọng cả
quảng trường vô cùng thương cảm.
“Câm miệng!”. Một cái Hồng gia
đệ tử trên đài cao lập tức quát lớn, một chưởng vỗ về phía Hồng Ân Vũ
ngực. Hồng Ân Vũ lúc bình thường kẻ này không dám nói cái gì, đi qua còn cần cung kính chào hỏi, chỉ là lúc này cái trước đã như chó bị đánh
xuống nước, người người đều có khả năng khi nhục.
“Khục!”. Hồng
Ân Vũ lúc này một thân tu vi bị phong ấn, lại bị trọng thương nghiêm
trọng, cái này Hồng gia tộc nhân chỉ có Thông thần cảnh nhưng vẫn có khả năng gây nên thương tích cho hắn, khiến hắn thổ huyết một trận. Hắn con ngươi co lại bắn ra rét lạnh sát khí nhìn chằm chằm tên kia chuẩn bị
nói gì đó thì một giọng nói lạnh lẽo truyền đến.
“Ngươi nếu còn
dám há miệng nói một câu ta liền tát bọn hắn một cái!”. Một cái âm độc
vô cùng nữ nhân Thần cảnh tam trọng thiên liếc nhìn Hồng Ân Vũ nói. Thật sự là bị chó khinh ah, thường ngày nữ nhân này bất quá chỉ là một cái
hộ vệ đoàn dưới trướng Hồng Ân Vũ mà thôi.
“...”. Hồng Ân Vũ con
ngươi co lại bắn ra khiếp người sát khí, thế nhưng đúng là không nói
nữa. Bất quá hắn không nói nhưng không có nghĩa là Hành pháp quảng
trường sẽ im lặng.
“Ha ha ha. Hồng Ân Đạo lão quỷ ngươi nói cũng
được hay lắm ah!”. Đột nhiên một giọng nói sảng sảng vang lên, một hướng khác đi đến một nhóm cũng có mười người, người đi đầu chính là đang
cười nói.
“Hồ gia tứ trưởng lão, Hồ Hình Kiếm!”. Lập tức có người nhận ra nói. Đoàn người kia cũng không khó liền có thể suy đoán thân
phận, đương nhiên chính là Hồng Hồ thành hai đại bá chủ một trong, Hồ
gia người.
“Bọn hắn cũng là đến xem náo nhiệt hay là đúng như
tuyên truyền kia, Hồng Ân Vũ là có cấu kết ngoại địch mà lại chính
là...”. Có kẻ hơi chút kinh ngạc lẩm bẩm.
“Ồ? Như vậy giống như
không được sáng suốt lắm đây...”. Cũng kẻ khác ánh mắt lập lòe nói. Nếu
Hồ gia tại lúc này ra mặt thì khác nào lạy ông tôi ở bụi này, đem mặt ra cho Hồng gia chỉ trích? Tin tưởng Hồ gia sẽ không làm chuyện ngu ngốc
như thế đi? Không thu được gì thì thôi lại còn muốn mất cả thể diện, mặt mũi mà còn để lại hậu quả không nhỏ, dù sao bọn hắn nhị gia tổng thể
đều thuộc một thế lực, cho dù có xung đột cũng chỉ có thể làm ở trong
tối mà thôi.
“Hồ Hình Kiếm! Ngươi có ý gì?”. Hồng Ân Đạo con
ngươi co lại rét lạnh nhìn sang. Hồng gia cho dù nghi ngờ Hồng Ân Vũ có
cấu kết ngoại địch cũng chưa bao giờ nghi ngờ lên đầu Hồ gia, chỉ là Hồ
gia lại đến đây làm gì? Chỉ là xem náo nhiệt? Nhất thời hắn mày có chút
nhíu lại cau lên.
“Không có ý gì! Ta xem như muốn nói một chút
cho tên kia mà thôi, các ngươi Hồng gia vì một chuyện cỏn con như thế
lại muốn giết một cái Thánh tổ bước thứ bảy, không phải quá xem trọng
một cái tiểu bối rồi?”. Hồ Hình Kiếm lắc đầu nói. “Ta nghe nói là do
Hồng Vân Thanh trước đi trêu chọc người ta, nếu không phải Hồng Ân Vũ
liều mạng cản lại ngươi nghĩ chỉ có chút đó thương thế?”.
“Nếu
trách thì chỉ có thể trách Hồng Vân Thanh cái kia ngu ngốc mà thôi, các
ngươi vì hắn là thiên tài, ca ca hắn là chân truyền đệ tử mà đem tội này đổ lên đầu Hồng Ân Vũ ta thấy cũng không đáng đâu!”. Hắn thở dài nói.
“Hừ! Nếu hắn không phải cáu kết ngoại tộc, ngươi nghĩ hắn có thể quay trở
về? Ngươi nghĩ hai tên kia đơn giản tha cho? Ha ha ha, ngươi sẽ không
nghĩ tên kia là rủ lòng thương?”. Hồng Ân Đạo hừ lạnh nói. “Trước đó
Hồng Ân Vũ còn ra tay bảo hộ hai tên kia, hành động rõ ràng vô cùng, hắn chắc chắn là tay trong cho thế lực nào đó!”.
“Chuyện này là của
Hồng gia ta, ngươi Hồ gia tốt nhất đừng nhúng tay!”. Hắn nhìn Hồ Hình
Kiếm chăm chú nói. Ánh mắt như muốn nhắc nhở Hồ Hình Kiếm đừng xen vào
chuyện này nữa, bằng không hậu quả khó lường.
“Aiiii... Ta cũng
chỉ có thể nói như vậy mà thôi! Ngươi đã không nhận định thì thôi, bọn
ta Hồ gia cũng không quản nổi các ngươi!”. Hồ Hình Kiềm lắc đầu thở dài
nói, sau đó giống như không muốn quan tâm nữa, đứng một bên lặng lẽ quan sát.
“Ha ha, Hồ gia nếu đã không nhúng tay vậy thì ta muốn nhúng tay làm sao?”. Không khí vốn đang có chút lặng xuống thì một giọng cười yếu ớt truyền đến như một viên đá ném xuống mặt hồ tĩnh lặng, nhất thời Hành pháp quảng trường không khí lại rộn lên, vô số ánh mắt nhìn đến
chỗ âm thanh phát ra, hai cái bạch y nam nữ đang chậm chạp bước trên
thiên không đi về phía Hành pháp đài.
************** Hôm qua 8h
tối mới về nhà mà mệt quá, ta đành lăn ra ngủ, hai ngày thiếu chương sẽ
trả lại ngay! Ủng hộ nguyệt phiếu, kim đậu cho ta đi...
Tác giả: Đế Thanh
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com