Lăng Càn Thiên đích thân chạy đến đây một phần là xem trọng Thiên Quân,
một phần là muốn xem Hỗn độn cảnh chuyển sinh mà Thiên Quân gặp phải là
cái nào tồn tại, chỉ là hắn có chút lo lắng thừa rồi, Thiên Quân đúng là có bị thương nhưng từ ngữ điệu kia thì có thể thấy đối thủ của Thiên
Quân cũng chính là cái kia Hỗn độn cảnh chuyển sinh cũng không có trái
ăn ngon, có lẽ cũng bị thương không nhẹ.
Thiên Quân cũng hơi chút suy nghĩ, cái kia Tu la Thần tộc có thể khiến Lăng Càn Thiên như thế
kiêng kị đương nhiên cũng không phải chuyện đùa, hắn cho dù ngoài miệng
không sợ nhưng trong lòng cũng có tính toán không ít, Tu la Thần tộc nếu chỉ vì chuyện này mà tính toán trên đầu hắn thì dĩ nhiên cũng không có
dạng gì tốt đẹp, huống chi tin tức một cái Hỗn độn cảnh chuyển sinh bị
hắn áp chế truyền đi thì Tu la Ma tộc chỉ sợ cũng không có ánh sáng mà
nhìn thế nhân, nhất là cái kia Vạn Tu La, muôn đời đều sẽ tối tăm!
“...”. Ám Vũ ba người thì như lâm đại địch một dạng, vô cùng kinh sợ nhìn Lăng Càn Thiên, bất quá sau khi nghe Thiên Quân cùng Lăng Càn Thiên nói
chuyện thì tâm tình mới chút thả ra, bọn hắn cùng đều khiếp sợ Thiên
Quân nhân mạch không thôi, Ám Vũ cũng không biết Lăng Càn Thiên, Sư Ngân cùng Ân Vũ cũng không hiểu được Thiên Quân cụ thể, chỉ biết hắn cường
đại đến biến thái mà thôi, lúc này mới biết được có một vị Hỗn độn cảnh
lại chạy đến đây vì hắn.
“Hạo Thiên Thần địa cùng Tu la Thần tộc
có qua lại sao?”. Thiên Quân nghe đến ngữ điệu của Lăng Càn Thiên có
chút không đúng thì tò mò hỏi. Mà lại được đánh giá ngang bằng với Hạo
Thiên Thần địa thì có thể thấy không phải chuyện đùa.
“Chúng ta
xem như một hồi liên minh, bất quá đã bao nhiêu năm rồi nên cũng có thể
quên đi, hiện tại xem như cùng kẻ địch, thế nhưng cũng không có liên hệ
nhiều!”. Lăng Càn Thiên thấy Thiên Quân có chút hứng thú với Tu la Thần
tộc thì cười nói. “Tu la Thần tộc bên trong có một vị Hỗn độn cảnh tu
thành ba loại Chung cực lực lượng, trong tộc cũng còn có bốn vị Hỗn độn
cảnh, chỉ là tổng thể lực lượng cũng không hơn Hạo Thiên Thần địa ta,
lúc này thêm Vạn Tu La trở về thì bọn hắn có thể có sáu vị Hỗn độn cảnh, xem như thực lực toàn tộc đề thăng nhưng còn xa không đuổi kịp chúng
ta, Long Lão đã đột phá, dư sức ép bọn hắn hia vị Hỗn độn cảnh!”. Hắn
con ngươi lập lòe cười nhạt nói.
Hạo Thiên Thần địa chỉ có ba vị
Hỗn độn cảnh tọa trấn nhưng lại có Y Thần cùng Lăng Càn Thiên chính là
hai cái sát tinh linh ngộ ba loại Chung cực lực lượng, chính là hai tôn
cự đầu có thể chém giết tầm thường Hỗn độn cảnh, vì lẽ đó cho dù chỉ có
ba vị Hỗn độn cảnh nhưng có thể sánh ngang năm vị Hỗn độn cảnh của Tu la Thần tộc, thậm chí còn có ưu thế hơn không nhỏ. Lúc này Vạn Tu La
chuyển sinh thành công, nếu không có gì thay đổi thì sẽ một lần nữa đăng lâm Hỗn độn cảnh, trở lại Tu la Thần tộc thì tộc này liền có sáu vị Hỗn độn cảnh, cho dù đơn thể yếu hơn Hạo Thiên Thần địa thế nhưng hơn về số lượng, có thể chèn ép được Hạo Thiên Thần địa, chỉ là Long Lão đã đột
phá, Tuyết Lão cũng nhanh thành công, Hạo Thiên Thần địa liền có năm vị
Hỗn độn cảnh, mà Long Lão cùng Tuyết lão thực lực cũng thuộc hàng đỉnh
tiêm trong Hỗn độn cảnh, Tu la Thần tộc cơ bản không có khả năng cùng
Hạo Thiên Thần địa đánh đồng!
“Một hồi liên minh? Chung kẻ
địch?”. Thiên Quân hơi chút kinh ngạc, lại có kẻ địch nào cường đại đến
mức có thể chống lại hai đại Thần địa sức mạnh?
“Huh! Giữa Thần
địa thế lực cùng tương đương cũng không phải rất tường hòa, chúng ta Hạo Thiên Thần địa có ba kẻ địch là Thần địa, một là Tu la Ma tộc, một là
Trường Thanh Thần địa cùng với Huyền Vân vương triều, mà ba thế lực này
ngoài có ân oán với Hạo Thiên Thần địa ta còn có thù hằn với Tu la Thần
tộc và Nhật Nguyệt vương triều, do đó đều có chút đi gần, bất quá kẻ
địch truyền kiếp của chúng ta chính là Tu la Ma tộc, một ngày kia có đủ
thực lực thì trước tiên sẽ đem Tu la Ma tộc diệt tận gốc!”. Lăng Càn
Thiên cũng không có cái nào uy phong của Hỗn độn cảnh mà chầm chậm giảng giải.
“Ngươi tin tức nếu bị một trong ba thế lực này phát hiện
thì có khả năng gặp đến ám sát, chuyện này cũng không phải khó nói, vì
lẽ đó bản Thần chủ tạm thời không muốn ngươi rời đi Hạo Thiên đại lục
phạm vi, tại đây cho dù là Hỗn độn cảnh muốn gây khó dễ cho ngươi cũng
không dễ dàng, ra bên ngoài liền khó biết được!”. Hắn lại bổ sung. Giữa
các thế lực đối địch với nahu thì việc chém giết truyền nhân của kẻ địch đúng là có không ít, Hạo Thiên Thần địa cũng làm ra không ít việc tương tự, bất quá còn chưa có nghe đến cái nào yêu nghiệt đáng sợ như Thiên
Quân.
“Ta hiểu được!”. Thiên Quân gật đầu nghiêm nghị nói. Hắn âm thầm khắc ghi ba cái tên này vào trong đầu, đây có thể chính là những
hồn đá tảng ngáng chân Hạo Thiên Thần đại, như vậy cũng chính là những
đối tượng ngăn cản hắn thực hiện ý nguyện của Hạo Thiên lão tổ, như vậy
cũng chỉ có thể đem chém giết mà thôi!
“Ngươi cùng Vạn Tu La kia
đánh giết gây thù, Tu la Thần tộc chưa hẳn đã quản nhưng bản thân Vạn Tu La chắc chắn không để yên cho ngươi, vậy nên thời gian này ngươi cũng
đừng đi ra ngoài nhiều, đợi đến khi ta đem hắn trục xuất Hạo Thiên đại
lục lại nói!”. Lăng Càn Thiên âm thầm gật đầu nói. Thiên Quân thiên phú
cao tuyệt mà cũng không tự kiêu, rất biết cách ẩn nhẫn, bất quá hắn lại
nghĩ đến tràng cảnh ở đây thì cười khổ. “Ta biết ngươi không sợ hắn, chỉ là Hỗn độn cảnh chuyển sinh có nhiều thủ đoạn khó dò vô cùng, ngươi tạm thời vẫn không nên cùng hắn gặp mặt thì hơn!”.
“...”. Thiên Quân hơi chút kinh ngạc liếc nhìn Lăng Càn Thiên một chút rồi gật đầu, hắn
nhận ra được Lăng Càn Thiên là chân tâm nhắc nhở hắn, tuy rằng không
biết có mục đích gì nhưng hắn đương nhiên sẽ cảm kích rồi. “Ngài nói đem hắn trục xuất ra ngoài Hạo Thiên đại lục?”. Thiên Quân có chút nghi
hoặc nói, bản thân hắn còn muốn đem tên kia chém giết đây.
“Tạm
thời chỉ có thể như thế, hiện tại cùng Tu la Thần tộc trực tiếp trở mặt
cũng không phải chuyện hay, huống hồ đem hắn giết chết thì sau đó hắn
vẫn có thể trùng sinh quay về, không phải tử địch thì không cần làm quá
tuyệt...”. Lăng Càn Thiên cũng có chút bất đắc dĩ lắc đầu nói. Hỗn độn
cảnh đúng là có một cái bùa hộ mệnh vô cùng to lớn, cho dù muốn chém
giết cũng phải suy nghĩ một chút, bản thân đúng là không sợ, thế nhưng
hậu bối đây? Kẻ kia nếu là đầu nhập vào thế lực thù địch đây...
“Ồ...”. Thiên Quân hơi chút kinh ngạc sau đó không nói nữa, Hỗn độn cảnh kẻ
khác không giết được không có nghĩa là Thiên Quân hắn cũng không giết
được, cái kia Vạn Tu La nếu dám tìm đến hắn thì cũng khó nói rồi.
Bất quá lúc này Thiên Quân lại thay đổi chút chủ ý, hắn trước đó muốn đi du lịch Hạo Thiên đại lục một thời gian nhưng lúc này hắn có chút cảm ngộ
Hư vô chi lực, hắn muốn tiềm tu tìm hiểu một thời gian. Cũng dành thêm
thời gian lĩnh ngộ bát đại lực lượng một chút, cùng Vạn Tu La đánh đấm
một trận hắn đối với Vạn tượng chi lực hiểu thêm chút ít, dành chút thời gian hắn thậm chí có thể lĩnh ngộ được Vạn tượng chi lực đạt đến Thế
Đại viên mãn!
Ý nghĩ chớp nhoáng trong đầu hắn lóe lên thì hắn cũng quyết định xong xuôi.
“Như vậy thì hồi Thần địa đi!”. Thiên Quân khẽ thở ra một hơi nói. “Tìm một
chỗ tu hành, ta muốn lĩnh ngộ một chút lực lượng!”. Hắn ánh mắt có chút
chờ mong nói.
“Ha ha, vậy được! Ta sẽ săp xếp
cho ngươi một chỗ
tu hành!”. Lăng Càn Thiên nghe vậy thì cười nói. Hắn đúng là e ngại
Thiên Quân lần nữa gặp đến cái kia Vạn Tu La, Hỗn độn cảnh chuyển sinh
cũng là Hỗn độn cảnh, tuy rằng thực lực không kịp đỉnh phong thời kỳ
nhưng như cũ rất mạnh, hắn không muốn Thiên Quân trong thời gian tiếp
xúc loại đó cường giả.
“Phải rồi Thần chủ, ngài nói Long Lão đã đột
phá Hỗn độn cảnh? Vậy còn Tuyết lão thì sao? Hắn còn không có khôi phục
sao?”. Thiên Quân đột nhiên nhớ đến chuyện kia nói. Lăng Càn Thiên muốn
hắn tạm thời không hiện ra trước mắt thế nhân, việc này cũng hợp với bản tính của hắn, nếu Long lão đã đột phá thì hắn có thể đến chỗ Long lão
tu hành, có thể từ chỗ Long lão học hỏi Vạn tượng chi lực.
“Long
Lão đã đột phá, bất quá vẫn đang cũng cố cảnh giới, về phần Tuyết lão
thì bản tọa đúng là cần cảm ơn ngươi, lão nhân gia cũng đang ở giai đoạn mấu chốt, đột phá cũng ở không xa!”. Lăng Càn Thiên cười nói, nhìn về
phía Thiên Quân ánh mắt dĩ nhiên là tràn đầy cảm kích.
“Há? Vậy
bọn hắn vẫn ở chỗ kia?”. Thiên Quân ngẩn ra sau đó như nhớ ra chuyện gì
đó nói. Ngày đó sau khi hắn từ Thiên giới trở về liền giúp hai vị này
hoàn thiện bản thân thiếu hụt để có thể đột phá, theo như Lăng Càn Thiên nói thì rất có khả năng hai vị kia còn ở đó, dù sao khi đó hai lão bất
tử này cái gì cũng không nói, đứng giữa thiên không tu hành. Bọn hắn còn không có tỉnh lại đương nhiên cũng chỉ có khả năng vẫn đang ở đó tu
hành mà thôi.
“Uhm! Hai vị lão nhân gia vẫn đang ở đó!”. Lăng Càn Thiên cũng không có ý dấu diếm gật đầu nói. Dù sao thì những chuyện này dấu Thiên Quân cũng không có ý nghĩa gì. Thiên Quân cống hiến cho Hạo
Thiên Thần địa nhiều lắm, nếu hắn có ý định gì khác đã không làm ra
nhiều chuyện trọng đại như vậy rồi.
“Hắc hắc! Vậy thì ngài tiện
đường mang bọn ta đến đó một chuyến đi!”. Thiên Quân ánh mắt sáng lên
cười nói, đến chỗ kia liền không có ai làm phiền hắn tu hành, lại có thể nói là an toàn không lo. “Ngài đợi một lát!”. Nói đoạn hắn quay đầu đi
về phía Ám Vũ mấy cái.
“Thiếu gia!”. Ám Vũ, Ân Vũ cùng Sư Ngân
lập tức cúi đầu chào, đặc biệt là hai cái sau so với trước càng thêm
cung kính, dĩ nhiên là thực lực của Thiên Quân khiến bọn hắn càng thêm
kính sợ.
“Uhm! Ta trước có ý định du lịch Hạo Thiên đại lực nên
để Ám Vũ thu ngươi làm vật kéo, bất quá lúc này đã không cần nữa, ta ý
định chuyển biến, ngươi có thể rời đi, những Lôi kiếp dịch trước đó xem
như đền bù tổn thất cho ngươi!”. Thiên Quân gật đầu sau đó nhìn về phía
Sư Ngân nhàn nhạt nói. Hăn thu thuộc hạ đã đủ, cái này Sư Ngân cũng
không nhất thiết cần đến. Thêm vào cho đủ số mà thôi.
“Dạ...”. Sư Ngân giật mình kinh ngạc ngước đầu nhìn Thiên Quân, ánh mắt đầy vẻ
không tin được, Thiên Quân lại để hắn rời đi đơn giản như thế? Nếu nói
ban đầu khi hắn bị Ám Vũ bắt đến thì có chút không phục, thế nhưng Thiên Quân càng lúc càng để hắn kinh sợ, nể phục, lúc này liền cảm thấy đi
theo Thiên Quân đã là vinh hạnh không nhỏ, thế nhưng lại bị đuổi đi.
“Thiếu gia...”. Sư Ngân nhìn Thiên Quân định nói gì đó lại thôi. Hắn đúng là
không bỏ được, Thiên Quân đối với tất thảy tu giả khác đều có dụ hoặc vô cùng lớn, Sư Ngân hắn cũng không ngoại lệ! Cho dù hắn là Bạch dực thiên sư tộc có được huyết mạch cường đại vô cùng cũng không thể phủ nhận
được điều này. Thế nhưng Thiên Quân nhưng cũng không để ý mà lập tức
quay đầu.
“Đi thôi!”. Thiên Quân nhàn nhạt nói, hắn ở đây đã
không có sự tình. Ám Vũ cùng Ân Vũ nhìn lại Sư Ngân một chút rồi thở dài một cái, sau cùng vẫn là đi theo phía sau Thiên Quân.
“Ta thấy
cái này Bạch dực thiên sư thiên phú cũng không tệ, thu nó làm tọa kỵ
cũng không sai đâu!”. Lăng Càn Thiên ánh mắt nhấp nháy cười nhạt nói,
nhìn về phía Sư Ngân ánh mắt đầy khích lệ.
“Thiếu gia! Ngài giống như cũng không có tọa kỵ đi, ta nguyện ý làm ngài tọa kỵ, hi vọng Thiếu gia thu lưu!”. Sưu Ngân cúi thấp mình nói. Yêu tộc đúng là vô cùng kiêu ngạo, nhất là huyết mạch cường đại Yêu tộc, bọn hắn hầu như không có
khả năng khuất phục trước mặt kẻ khác. Bất quá Yêu tộc cũng là chủng tộc điên cuồng theo đuổi cực hạn lực lượng, bọn hắn đối với cường giả vô
cùng có lòng kính trọng, như Thiên Quân loại này Thiên kiêu không những
cường đại mà mọi mặt gần như vô khuyết, Sư Ngân cảm thấy đi theo Thiên
Quân thì hắn sẽ càng có nhiều cơ hội phát triển, ngày sau bầu trời sẽ
càng rộng mở.
“...”. “Ha! Vậy thì đến đây!”. Thiên Quân kinh ngạc quay đầu, hai con ngươi loạn chuyển mấy vòng sau đó cười nhạt một tiếng nói. Xem như thu tạm một cái tọa kỵ di.
“Di...”. Sư Ngân thân
hình nhẹ run một cái sau đó kinh hỉ đứng lên, bất chấp thân thể thương
thế lập tức lao lên phía trước, thân hình lóe lên đã ở phía dưới Thiên
Quân, lưng dán vào chân Thiên Quân, thành thực một cái tọa kỵ.
“Ta có một cái tọa kỵ khác, nếu ngươi tại ngày sau may mắn gặp hắn thì đừng có hối hận nha!”. Thiên Quân cười cười nói. Sư Ngân khiến hắn nhớ đến
Tiểu Thanh, cũng chính là thủ sủng tạo kỵ đầu tiên của hắn.
“...”. Sư Ngân thân hình hơi chút run lên, Thiên Quân đã từng có một cái tọa
kỵ khác, nhắc đến lại còn vui vẻ như thế, xem ra là một cái cực cường
Yêu tộc đi. Nếu là như thế thì ngày sau bọn hắn chỉ e sẽ một trận chiến
“tranh sủng” đi?
“Thần chủ đại nhân! Chúng ta đi được rồi!”. Thiên Quân cười cười xem như không nhìn thấy mà cúi đầu đối với Lăng Càn Thiên nói.
“Vậy thì đi thôi!”. Lăng Càn Thiên cười cười vung tay lên cuốn lên bốn cái
chui vào hư không biến mất, nơi này ngoài đại đại cùng cổ mộc đổ nát
liền không có chút nào lưu lại, không đến mười hơi thở sau liền có mấy
cái Thánh hiền đến đây tra xét nhưng cũng không nhìn ra cái gì, cũng chỉ có thể bất đắc dĩ quay đầu rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com