Phía trên Hoang nguyên, từ sau khi quang trụ kia đột nhiên phóng lên
trời thì tu giả tụ tập cũng có mấy vạn, qua hai ngày cũng có thể xem như ổn định xuống, đều là phân ra tìm tòi “bảo vật”, bất quá ngoài chỗ kia
Hung nha khung xương cùng một cái hố sâu thì cái gì cũng không có nhìn
thấy.
Ở đây cơ hồ đều là từng nhóm người, ít có năm, mười người,
nhiều thì cũng có đến ba mươi, hầu hết đều là có liên hệ với nhau, hoặc
là cùng chung thế lực, hoặc là có quan hệ với nhau từ trước, có tán tu,
mà cũng có không ít là tu giả thuộc thế lực nào đó. Long Vực là một cái
Thần địa nhưng nó tính bí ẩn cũng không cao, tin tức liên quan đến nơi
này trong Ngao Thần tinh không cũng có rất nhiều, do đó mỗi lần Long Vực thịnh hội hầu hết đếu là long xà hỗn tạp, rất khó nói trước được điều
gì.
“Vân đạo hữu! Ngươi có nhìn ra cái gì?”. Tại một góc đứng bốn người trung niên nhân đều khoảng ba lăm tuổi, xem ra là cùng trang lứa, bọn hắn khí tức cường thịnh vô cùng, thình lình đều là Thánh tổ cảnh
bước thứ chín đỉnh phong, cũng chính là Đại Thánh cảnh. Nghi vấn là một
cái trung niên nhân trong đó.
“Theo như ta suy đoán thì chỗ này
tồn tại một cái cấm chế cực cường, ta căn bản là không dò xét được!”.
Gọi là Vân đạo hữu ánh mắt lập lòe sau đó dần biến quang minh thở dài
nói, hắn xem ra là có tu luyện qua điồng thuật, muốn dựa vào đồng thuật
nhìn đến bí ẩn bên trong hoang nguyên này. “Hơn ba ngày trước nếu ta có
thể đến đây sớm một chút có lẽ có thể nhìn thấy một chút cấm chế manh
mối, lúc ta đến nhưng là đã trễ!”. Hắn lắc đầu thất vọng nói.
“Thiên tinh nhãn của ngươi cũng không nhìn ra cái gì thì cấm chế này làm sao
nhìn đến? Aiii...”. Một cái trung niên khác cũng thở nhẹ nói.
“Thiên hạ này người giỏi còn có người giỏi hơn!”. Gọi là Vân đạo hữu kia ánh
mắt có chút bất đắc dĩ nói. “Nghe nói Thiêu kiêu bảng đệ cửu, Tu La Ma
tộc kẻ nắm giữ Tịch diệt ma nhãn cũng đến, biết đâu hắn có thể nhìn đến
một chút manh mối...”. Hắn chợt nghĩ đến gì đó nhìn về phía xa nói.
“Hừ! Cái gì Thiên kiêu bảng, bọn hắn nếu không chạm đến chúng ta liền tốt,
chạm đến liền để bọn hắn đẹp mắt!”. Một cái khác trung niên nhân lại là
hừ lạnh nói. Bốn người bọn hắn thực lực cũng là cực cường, cơ hồ đều là
đồng cấp vương giả, đối với Thiêu kiêu liệt danh trên Thiên kiêu bảng
cũng không phải quá sợ hãi.
“Đừng khinh thường bọn hắn, có thể
leo lên Thiêu kiêu bảng đã cho thấy bọn hắn có được cực cường tiềm lực,
cho dù thực lực không sánh được chúng ta cũng không có kém nhiều, cẩn
thận lật thuyền trong mương!”. Cái khác trung niên nhân lại lắc đầu nói.
“Ha ha, nói được không sai! Các vị tốt nhất không nên xem thường Thiên kiêu bảng thiên kiêu, bằng không cho dù các ngươi đều là tiền bối nhưng bị
giết cũng khó nói!”. Bốn người đang nói chuyện thì một giọng cười lành
lạnh truyền đến. Một cái hoàng y thanh niên đạp không đi đến, kẻ này một thân hoàng khi tràn ngập, hắn phảng phất như là nhân gian đế vương tại
vi hành, uy nghiêm lộ rõ! Phía sau lưng hắn còn có sáu người, đều là
thanh niên tuấn kiệt, nhóm bảy người này năm nam hai nữ, tu vi thấp nhất cũng là Thánh tổ bước thứ tám đỉnh phong, cao thì là Thánh tổ cảnh đỉnh phong, ba cái Thánh tổ cảnh đỉnh phong!
“Huyền Vân vương triều
Cửu Hoàng tử, Huyền Minh Vũ, xếp hạng ba mươi sáu Thiêu kiêu bảng!”. Bốn người trung niên nhân nhìn sang, từng con mắt đều khẽ híp lại, kẻ này
tuổi tác đúng là kém bọn hắn thế nhưng bất luận tu vi hay đạo cơ hùng
hồn cũng không chút nào kém bọn hắn, không nhưng thế còn có một loại
phong mang vô cùng mạnh mẽ quấn thân, kẻ này chiến lực dĩ nhiên là vô
cùng mạnh mẽ, Thiêu kiêu bảng dĩ nhiên là danh bất hư truyền.
“Các hạ nhưng là Thiên tinh đồng truyền nhân, Vân U Tinh?”. Huyền Minh Vũ
cười nhạt nhìn về phía cái gọi là Vân đạo hữu nói. Ánh mắt cũng có chút
khác lạ.
“Ha ha, không sai! Là ta, không ngờ ta một cái vô danh
tiểu tốt cũng được Cửu Hoàng tử biết đến, quả thực là vô cùng vinh
hạnh!”. Vân U Tinh một chút suy nghĩ cũng không liền cười nói. Hắn nhưng không có chút nào sợ hãi Huyền Minh Vũ này.
“Đại danh của Vân
đạo hữu bản Hoàng tử nghe như sấm bên tai, làm sao có thể không nhận ra? Bản Hoàng tử muốn cùng Vân đạo hữu hợp tác một hồi”. Huyền Minh Vũ cười nhạt nói. Ngao Thần tinh không này đúng là có rất nhiều Thánh tổ cảnh
cường giả, Đại Thánh cấp cũng có rất nhiều, trong đó nhưng lại không có
nhiều ngươi có thể nổi danh, có thể từ trong đó nổi lên đương nhiên đều
là kẻ nổi bật trong nổi bật, Vân U Tinh này là một trong số đó, hắn mức
độ cường đại cũng không kém Thiên kiêu trên Thiên kiêu bảng, Huyền Minh
Vũ đương nhiên cũng nghe đến danh kẻ này, đến đây mục đích cũng không có chút nào dấu diếm, là FAk6SsRI để hợp tác.
“Hợp tác?”. Vân U
Tinh con ngươi khẽ lập lòe, ba người đi cùng hắn ánh mắt cũng có chút
biến đổi, dĩ nhiên là đều bất ngờ về chuyện hợp tác này.
“Đúng
thế! Bản Hoàng tử lần này đi vào Trường sinh bí cảnh mang theo một cái
bảo bối tên là Thiên tinh thất sát đồng, tin tưởng Vân đạo hữu cũng có
nghe đến!”. Huyền Minh Vũ gật đầu nói. “Vật này nếu là thông thường chỉ
cần đem lực lượng truyền vào liền có thể đánh ra công kích hủy diệt, thế nhưng muốn nhìn thấu hư thực lại cần đến tu giả tu luyện đồng thuật, mà lại theo ta thấy chỉ có tu luyệnThiên tinh đồng như Vân đạo hữu đây mới có thể vận dụng nó tốt nhất!”. Hắn cười cười giải thích.
“...”.
Vân U Tinh hai mắt khẽ híp lại, vật kia hắn đương nhiên biết đến, chính
là lấy Thiên tinh đồng từ một vị Bán bộ Hỗn độn cảnh đem luyện chế mà
thành, thủ đoạn độc ác vô cùng nhưng quả thực cũng thu được một cái
nghịch thiên pháp bảo, uy lực tuyệt luân.
“Tốt! Bọn ta cùng Cửu Hoàng tử hợp tác!”. Vân U Tinh ánh mắt lập lòe một chút liền gật đầu nói.
“Ha ha, hoan nghênh gia nhập chúng ta... Để ta giới thiệu một chút...”.
Huyền Minh Vũ được Vân U Tinh đồng ý thì cười cười nói, sau đó chỉ về
phía đám người sau lưng mình giới thiệu, đương nhiên đều là người có thế lực lớn, không thì cũng là thực lực bất phàm...
“...”. Hoàn cảnh như này còn xảy ra tại mấy chỗ trong Hoang nguyên này, bọn hắn sau
khoảng thời gian tìm tòi không có manh mối đều đoán được chỗ này tồn tại cấm chế cực cường, chỉ là mức độ quá cao, bọn hắn còn không nhìn đến,
sờ cũng không được, lúc này đều dựa vào đồng thuật cường đại mà tìm ra
manh mối đầu tiên.
Tại một chỗ đứng bốn người, hai nam hai nữ,
một cái nam tử hắc y nhìn khoảng hai mươi lăm tuổi, hai mắt nhưng là đen kịt nhìn xuống đại địa, thâm thúy mà khủng bố, còn lại một cái nam tử
dáng người cao lớn, mặc một thân hôi y tùy ý, nhìn về phía xa xa những
tu giả khác có chút tò mò, sau đó nhưng lại lắc đầu thở dài, trong mắt
hắn những kẻ kia nhưng không có cái nào đáng giá là đối thủ!
“Chu đại ca lại sao vậy nha?”. Hai nữ đều là vưu vật nhân gian, một cái
trong đó mị nhãn như tơ nhìn hôi y thanh niên cười khanh khách nói.
“Chậc! Tìm một cái đối thủ thật khó, nghe nói Phong Lôi cùng Ngục Ma đều sẽ
đến nhưng sao còn chưa đến đâu!”. Hôi y thanh niên có vẻ tiếc hận nói.
Nếu có kẻ nhận ra hắn sẽ giật mình không thôi, kẻ này nhưng là Thiên
kiêu bảng đệ nhất, Chu Xuyên!
Hắc y thanh niên đi cùng hắn chính
là Thiêu kiêu bảng đệ cửu, Tu La Ma tộc Thiên kiêu, Tu La Thiên Ma, cũng chính là kẻ nắm giữ Tịch diệt Ma nhãn mà Vân U Tinh nhắc đến. Về phần
hai nữ nhân vũ mị kia đều là Tu La Ma tộc thiên chi kiêu nữ, tu vi đều
là Thánh tổ cảnh đỉnh phong, đương nhiên về thực lực không kịp Tu La
Thiên Ma cùng Chu Xuyên, xa xa không kịp!
“Hô...”. Tu La Thiên Ma chợt thở ra một hơi, hai mắt nhắm lại sau đó chốc lát lại mở ra, đã
không còn như trước đen kịt nữa mà lập tức chuyển thành quang minh.
“Thiên Ma huynh! Ngươi thấy cái gì rồi?”. Chu Xuyên thấy vậy thì cũng ngẩng đầu nhìn lại hỏi.
“Đúng là có cấm chế!”. Tu La Thiên Ma nhìn xuống đại địa nói. “Bất quá cấm
chế quá cường đại, ta không có khả năng nhìn sâu vào bên trong đó!”. Hắn nghiêm nghị nói.
“Cái gì? Cấm chế gì lại có thể ngăn cản Thiên
Ma Thần tử Tịch diệt ma nhãn?”. Hai cái nữ tử nghe vậy thì khiếp sợ nói. Tịch diệt ma nhãn chính một trong mấy môn đỉnh cấp thần thông của Tu La Ma tộc, khả năng thấu thị cực cường, nó đem phân chia thành bốn cấp độ, nghe nói cấp độ thứ tư thậm chí có thể làm trọng thương Hỗn độn cảnh,
Tu La Thiên Ma nhưng đã lĩnh ngộ cấp độ thứ hai đỉnh phong, cấm chế phải mạnh mẽ như nào mới có thể chặn lại nó khả năng thấu thị?
“Như
vậy ngươi trước đó nói có kẻ đi vào là có chuyện gì?”. Chu Xuyên hơi
chút thất vọng nghi vấn. Trước đó bọn hắn đến đây bắt được một chút manh mối, Tu La Thiên Ma nhưng là nhìn thấy mấy đạo khí tức.
“Đúng thế!
Có kẻ
đã đi vào cấm chế! Nếu ta đoán không sai thì muốn đi vào cấm chế
này có lẽ là cần đặc thù điều kiện...”. Tu La Thiên Ma hơi chút suy nghĩ nói ra.
“Đặc thù điều kiện...”. Chu Xuyên cùng hai cái nữ tử
kinh ngạc, cái sau còn chưa nhìn ra cái gì thì cái trước ánh mắt đã nhìn về phía xa xa, ánh mắt khé lóe. Chính là Tu La Thiên Ma ánh mắt cũng
nhìn về phía đó.
“Hử?”. Tại chỗ đó một cái thanh niên cao lớn,
hắc y thêu long hình quay đầu nhìn lại lập tức rùng mình một cái, hắn cá cảm giác như có hai cái dã thú nhìn về phía mình, đường đường Long tộc
đại thiên kiêu lại có cảm giác uy hiếp không hề nhẹ. Hắn chính là từng
cùng Thiên Quân nổi lên xung đột, Long tộc thiên kiêu, Thiên kiêu bảng
xếp thứ mười hai, Long Nguyên Hải!
“Kẻ đi vào tổng thể vẫn sẽ đi
ra, ta thấy chúng ta cũng không cần làm gì!”. Tu La Thiên Ma sau đó
nhưng lại thu ánh mắt nói. Nhìn sang Chu Xuyên thì nội tâm cũng không
biết thế nào cho phải, cái này Thiên kiêu bảng đệ nhất nhưng là cái hung nhân hung danh hiển hách ah, tại Long tộc bí cảnh lại có ý định làm
thịt Long tộc yêu nghiệt...
“Huh! Vậy thì đợi một chút! Ta cũng
muốn xem là cái không biết sống chết gia hỏa dám đi vào cấm chế này mà
không mời Chu đại gia ta!”. Chu Xuyên sau đó cũng gật đầu, thu lại ánh
mắt bá đạo nói. Đương nhiên hắn cũng có tư bản để mà bá đạo.
Có
kẻ một bên chờ đợi xem trò vui, có kẻ nhưng lại cố gắng nhìn đến cấm chế manh mối, cũng có kẻ lại tính toán càng thêm ác liệt... Bất quá cho dù
như thế, từ lúc quang trụ kia xuất hiện cùng biến mất sau ba ngày thì
vẫn không có ai có thể xúc động cấm chế, hoang nguyên vẫn luôn là như
thế im lìm, một chút sự sống cũng không có, bất quá lúc này khác biệt.
“Ầm...”. “Ầm..”. “Ông... “Ông...”. Đại địa đột nhiên rung động kịch liệt, vạn
đạo quang huy từ đại địa lao lên, quang trụ giống như ba ngày trước chợt xuất hiện, những kẻ đang ở chỗ này quan sát lập tức kinh nghi bất định
nhìn lấy cảnh tượng này.
“Chuyện gì xảy ra, quang trụ kia lại
xuất hiện rồi, ha ha, bảo vật là của ta...”. Có kẻ không biết nơi này là cấm chế, nhìn thấy quang trụ nổi lên lập tức đỏ mắt, mà lại số lượng
như thế cũng có không ít, chiếm đến bảy thành những kẻ đang ở trên hoang nguyên này. Bọn hắn liền như lang như hổ nhìn xem rút cục là cái nào
bảo vật hiện thế.
“Cấm chế mở ra rồi...”. Có kẻ nhìn ra cấm chế
thì cũng không kích động nhiều, bọn hắn trước sau đều nhìn ra được cấm
chế kích động phía sau liền có kẻ đi vào, lúc này cấm chế lại bị kích
phát, kẻ kia nên đi ra, có cái nào bảo vật hay không thì còn phải xem kẻ đi vào cấm chế kia.
Vạn thải quang trụ phóng lên trời không được bao lâu thì năm bóng người xuất hiện phía trên thiên không, cũng chính
là năm người Thiên Quân đi ra cấm chế kia.
“Ồ? Thật náo nhiệt!”.
Thiên Quân đầu tiên nhận ra chỗ này nhân khí có chút nhiều liền cười
nhạt nói. Ánh mắt nhưng là lập lòe nguy hiểm quang mang, những kẻ này
đến đây làm gì Thiên Quân dùng đầu ngón chân cũng có thể suy đoán được
rõ ràng.
“Hừm...”. Bốn người Ôn Như Thủy nhưng lại không được như hắn nhàn nhã, bốn người có thể cảm nhận được một đám khí tức cường đại
cực kỳ, so với các nàng còn muốn mạnh hơn một ít, từng cái ánh mắt nhìn
về phía bọn hắn đều là lửa nóng không thôi.
“Vù...”. “Vù...”.
Quang trụ duy trì không lâu liền biến mất, năm người liền hiện ra đầy đủ trước mặt những kẻ đến hoang nguyên này, đương nhiên, lập tức liền bị
nhận ra. Bất quá không khí chỗ này dần dần đè nén rất nhiều, một đám
cường giả nhìn về phía năm người, năm người tu vi thể hiện ra đều là
Thánh tổ cảnh đỉnh phong, có kẻ nào muốn làm chim đầu đàn cũng cần suy
tính một chút.
“Các vị nhưng là người kích động cấm chế?”. Sau
cùng một cái phá vỡ bầu không khí này. Chính là cái kia Long Nguyên Hải, đi cùng hắn bước ra còn có mười mấy người, thình lình đều là Long tộc
cường giả.
“Không sai!”. Thiên Quân hai mắt khẽ híp gật đầu sảng khoái nói.
“Bảo vật người thấy đều có thể có, các vị không có ý định nuốt trọn nó
chứ?”. Long Nguyên Hải ngữ điệu bình thản nói, hắn đối với Thiên Quân
cũng không có cảm tình gì, thậm chí từ lúc Vô hoa các xung đột hắn đã
muốn đem Thiên Quân chém giết từ lâu rồi, lúc này gặp đến đương nhiên sẽ không bỏ qua, chỉ là hắn còn không muốn đứng ra làm cái đích cho người
chỉ trích.
“Bảo vật có linh! Ai đạt được liền là của người đó,
các ngươi là muốn cướp đoạt?”. Thiên Quân đáy lòng cười gằn nhưng vẫn
không chút nào thể hiện, nhìn về phía Long Nguyên Hải cười cợt nói.
“Nơi này là Long tộc ta bí cảnh, bảo vật vốn là của Long tộc, các vị đoạt
lấy hưởng thụ một mình nhưng có chút không hay đâu!”. Long Nguyên Hải
cười nhạt nói.
“Ha ha, Long huynh nói không sai! Bảo vật này là
của Long tộc mà ra, nên quy về Long tộc cường giả mới phải!”. Một giọng
cười lành lạnh vang lên, một cái thanh niên hoàng y, đế khí tràn ngập
bước ra. Hắn chính là Huyền Vân vương triều Cửu Hoàng tử, Huyền Minh Vũ.
“Ha ha, Cửu Hoàng Tử nói sai rồi, bảo vật tuy là từ trong bí cảnh Long tộc
ta, đã mở ra thì mọi người đều có cơ duyên, nên là chia đều, vị Vũ đạo
hữu này nên đem ra để mọi người cộng đồng hưởng lấy ah!”. Long Nguyên
Hải hơi chút nhíu mày cười nói. Huyền Minh Vũ nhưng là muốn đem hắn lên
làm chim đầu đàn đây, đáy lòng đương nhiên vô cùng giận dữ, chỉ là lúc
này hắn đnag nhắm vào Thiên Quân, Huyền Minh Vũ hắn sẽ chậm rãi thu
thập.
“Hắn là Huyền Vân vương triều Cửu Hoàng Tử, rất được coi
trọng cùng bồi dưỡng!”. Thiên Quân ánh mắt lập lòe nhìn về phía Huyền
Minh Vũ thì phía sau Thủy Yên Nhiên đã truyền âm cho hắn, nhất thời ánh
mắt liền có chút cổ quái nhìn về phía Huyền Minh Vũ, bản thân còn chưa
tìm đến đối phương, đối phương nhưng đã muốn nạp mạng?
“Hắc hắc!
Huyền Vân vương triều Cửu Hoàng Tử, bắt đầu từ ngươi!”. Thiên Quân ánh
mắt chợt lăng lệ xuống, khóe miệng khẽ câu lên lạnh lùng nói. Nói đoạn
thì thân hình cũng như điện lao về phía Huyền Minh Vũ, một quyền cũng là tiện tay vung lên hướng thẳng ngực hắn.
“Hừ!”. Huyền Minh Vũ hơi chút kinh ngạc, Thiên Quân lại như thế ngang nhiên xuất thủ với hắn? Hừ lạnh một tiếng thì cũng vung tay một quyền cùng Thiên Quân đối kháng,
cùng cấp bên dưới hắn còn chưa sợ qua ai đâu, bất quá cũng Thiên Quân
đối kháng hắn liền biết bản thân ngây thơ cỡ nào.
“Rắc!”.
“Ầm...”. “Rầm!”. Huyền Minh Vũ nắm đấm biến dạng, va chạm kịch liệt vang lên, hắn thân hình cũng như sao chổi hạ xuống đại địa, khói bụi mù mịt.
“...”. Tĩnh! Tĩnh lặng đến đáng sợ! Nguyên bản chỗ Huyền Minh Vũ lúc này thay
bằng Thiên Quân, khóe miệng như là đang cười cười, phảng phất như đánh
bay Huyền Minh Vũ chỉ như đánh tan một con ruồi mà thôi.
“Bảo vật ở chỗ này! Các ngươi cái nào muốn lấy có thể thử?”. Thiên Quân cười
nhạt nói, hai tay khẽ nâng lên để ngang như muốn mời gọi những kẻ muốn
bảo vật.
Một mình hắn muốn đối mặt tất thảy!
Tác giả: Đế Thanh
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com