“Vù...”. ‘Vù...”. Hư không tan nát, Thiên Quân hai tay chắp sau lưng
đứng trên Vô cực đồ lạnh nhạt nhìn Ngưu Ma trước mặt, đối phương một đầu cách hắn chưa đầy một trượng nhưng cũng không khiến hắn sợ hãi chút
nào, khóe miệng khẽ cười cười. Bất kể là Ngưu Ma hai hư không loạn lưu
cũng không có gây nên một chút gọn sóng nào trong mắt hắn, phảng phất
như những này cũng không ảnh hưởng nhiều đến hắn.
Ngưu Ma hai mắt trợn trừng nhìn Thiên Quân, cảm xúc giận dữ phất
cuồng do bị Thiên Quân đột nhiên đánh lén đem cấm cố tại chỗ biến mất vô tung vô ảnh, Thiên Quân nhưng là nói đúng chỗ mấu chốt. Không những là
Ngưu Ma, Viên Ngân, thậm chí là Tích Thiền cũng kinh hãi không thôi, cái sau tuy rằng biết được Thiên Quân trước đây hai lần thi triển thủ đoạn
này nhưng tận mắt nhìn thấy lần nữa vẫn vô cùng động dung, cái này nhưng vô cùng phi lý, cảm giác rất không chân thực.
“...”. Không khí trên đỉnh tuyết sơn này chớp mắt liền đọng lại, ba
cái Hung thú hít thở có chút gấp, Thiên Quân nhưng vẫn là nhẹ nhàng cười cười nhìn đến ba tên kia. Sau cùng cũng có kẻ đánh tan không khí trầm
mặc.
“Ha ha, Vũ Thiên Quân các hạ nhưng có thủ đoạn này, chúng ta hợp tác
đem mấy tên kia chém giết đi!”. Viên Ngân cười lớn nói. Thiên Quân có
thể đem Ngưu Ma cầm cố lại thì đương nhiên cũng có khả năng đem những kẻ khác cũng cầm cố lại, lúc này lại thêm vào ba cái Hung thú bọn hắn công kích thì kẻ bị cầm cố kia cơ bản không có khả năng sống sót, nhiều nhất năm hơi thở liền có thể đem chôn vùi.
“Chính là ý này!”. Thiên Quân cười cười lạnh nhạt nói. “Ngưu Ma Mạch
chủ nhưng còn nghi ngờ gì nữa sao?”. Hắn nhìn Ngưu Ma ngay trước mặt như cười như không nói.
“Vũ Thiên Quân các hạ thủ đoạn cao siêu, bản Mạch chủ bội phục!”.
Ngưu Ma hai mắt khẽ híp lại nghiêm nghị nói, Nó đương nhiên cũng biết
được, trong lúc vô tình liền thành vật thí nghiệm của Thiên Quân, cho
FwMmpc7O dù nó có chút tức giận nhưng không có biền pháp phát tác, suy
cho cùng cũng là do nó nghi ngờ năng lực của Thiên Quân, nói ra chỉ e là xấu hổ thêm mà thôi.
Tiếp đó Thiên Quân cùng ba cái Hung thú liền thảo luận một chút kế
hoạch tiếp theo. Thiên Quân đương nhiên sẽ cho bọn hắn Luyện đan, bất
quá cái này nhưng để sau khi thảo phạt bốn chỗ sơn mạch kia trở về lại
mới nói. Tích Thiền vừa mới đem Ma Lâm chém giết, trong thời gian ngắn
đàn của nó sẽ lớn mạnh rất nhiều, bất quá theo như ba tôn Hung thú tới
nói thì chỉ cần đem Mạch chủ của một đầu sơn mạch chém giết mất là được, sau đó sẽ rất dễ dàng nuốt trôi đi chỗ sơn mạch đó.
Nguyên bản tình huống thì cho dù là Tích Thiền, Viên Ngân và Ngưu Ma
ba cái hợp lực cũng khó lòng đem một cái Mạch chủ muốn chạy trốn cho
chém giết, vậy nên rất khó công đánh một cái đại sơn mạch, nêu bọn hắn
không giết được tên kia, cái sau chắc chắn sẽ đi tìm mấy chỗ Mạch chủ
khác, đến lúc đó bốn đánh ba, bọn hắn thua không thể nghi ngờ. Bất quá
thêm vào Thiên Quân thì lại khác, bọn hắn liền nắm giữ thiên cơ, có sáu
thành trở lên có thể dành chiến thắng.
“Thanh Loan, Chu Vũ, Sư Minh, Hồ Phỉ, trong bốn bọn hắn chúng ta nên
chọn cái nào đầu tiên?”. Lúc này bọn hắn liền thảo luận trước tiên tìm
cái nào chém giết.
“Lúc này đang ở thời kỳ nhạy cảm, ta thấy chúng ta nên chém giết
Thanh Loan đầu tiên!”. Ngưu Ma nói. “Hắn là kẻ cường đại nhất, tu vi đã
đến Hư vô cảnh giai đoạn thứ tư hậu kỳ đỉnh phong, thực lực đều mạnh hơn chúng ta một chút, nếu chúng ta đem những kẻ khác đầu tiên chém giết có thể sẽ rút dây động rừng, Thanh Loan nếu có chỗ đề phòng thì chũng ta
cũng khó lòng đem hắn chém giết!”. Nói xong liền giải thích.
“Ta thấy cũng không thích hợp!”. Tích Thiền lắc đầu nói. “Thanh Loan
cố nhiên mạnh mẽ nhưng hắn cũng không mạnh hơn được bao nhiêu, cho dù có rút dây động rừng thì chúng ta chí ít cũng có khả năng giết được một
cái, đến lúc đó ba đánh ba, lại thêm Vũ Thiên Quân các hạ, chúng ta khả
năng thành công mới lớn nhất, do đó ta thấy chúng ta nên bắt đầu từ kẻ
yếu nhất, Hồ Phỉ!”.
“Uhm! Ta cũng có ý này, trước tiên chém Hồ Phỉ, nếu có thể lập tức
đem Chu Vũ cũng giết, lấy xu thế sét đánh không kịp bưng tai chúng ta
thành công sẽ càng dễ dàng!”. Viên Ngân gật đầu đồng ý với Tích Thiền
nói.
“...”. Chốc lát trao đổi, bọn hắn bốn cái đã quyết định sinh tử của
một vị Mạch chủ khác, Thiên Quân đối với những này cũng không phải quá
để tâm, luận thực lực hắn cũng không kém một vị Mạch chủ, cái sau thậm
chí còn không muốn cùng hắn dây dưa, chỉ cần đem một cái Mạch chủ cho
chém giết thì lần hợp tác này chín thành đã xong rồi.
“Như vậy chúng ta muốn làm sao đem Hồ Phỉ cho giết?”. Tích Thiền sau
đó hỏi. Đã muốn giết Hồ Phỉ kia đầu tiên thì cũng muốn có cách giết sao
cho thuận tiện nhất cho bọn hắn.
“Trực tiếp giết đến là được!”. Viên Ngân lạnh lẽo nói. “Lấy ba chúng
ta cùng Vũ Thiên Quân các hạ mà thôi, thủ hạ bên dưới không cần thiết
đến, chỉ cần xác định Hồ Phỉ hắn chỉ có một mình liền lập tức hạ thủ,
chỉ cần Vũ Thiên Quân các hạ cố định được hắn thì chúng ta liền dễ
làm!”. Hắn nhìn về phía Thiên Quân nói.
“Huh! Hắn nếu chui vào Hư không chạy trốn thì ta không có khả năng
đuổi kịp hắn, do đó cũng khó lòng dem hắn cố định lại, vậy nên cần xuất
kỳ bất ý để ta đến gần hắn trong phạm vi nhất định mới được!”. Thiên
Quân gật đầu nói.
“Khoảng cách tối đa để các hạ có thể cầm cố hắn lại là bao xa?”. Viên Ngân khẽ gật đầu nói. Cái này nhưng cũng hợp lý, Thiên Quân nếu có thể
vận dụng thủ đoạn này mà không để ý khoảng cách thì đúng là quá mức
nghịch thiên rồi, cơ bản là không thể hình dung được.
“Đại khái khoảng năm dặm!”. Thiên Quân khẽ tính toán nói. Đem một cái Hư vô cảnh giai đoạn thứ tư trấn áp cầm cố lại thì hắn đương nhiên cũng cần tập trung Thần thông lực lượng, năm dặm đã xem như rất tốt rồi, dù
sao thì chênh lệch tu vi còn ở đó, Thần thông cho dù lại nghịch thiên
nhưng cũng có giới hạn.
“Năm dặm!”. Ba tôn Hung thú thân hình nhẹ loáng lên, sáu con mắt kinh hãi nhìn Thiên Quân, khoảng cách này nhưng có chút... rộng đi! Vượt xa
bọn hắn dự đoán.
“Ha ha, khoảng cách này là quá được rồi, như vậy chúng ta trước tiên
đem Hồ Phỉ cho giết chết đi!”. Ngưu Ma cười lớn ầm ầm nói. Hắn đã thể
nghiệm qua loại kia bá đạo mà vô lý trấn áp lực lượng, đối với Thiên
Quân vô cùng kiêng kị, còn may không phải là kẻ địch, nếu không thật có
bị loại này biệt khuất chém giết đúng là chết không nhắm mắt. Ma Lâm
trước kia chính là dạng này đi.
“Được! Tránh đêm dài lắm mộng, chúng ta ngay tại hành động đi!”. Viên Ngân ánh mắt lập lòe nguy hiểm hung quang nói. “Ta trước tiên đến sơn
mạch của hắn đem vây chặt, đến lúc đó Vũ Thiên Quân các hạ giả quyết!”.
“Tốt!”. Thiên Quân cùng nhị thú một ngụm đáp ứng, sau đó nhưng không
mưu mà hợp cùng nhau chui vào hư không, Tích Thiền lực lượng dũng động
mang lên Thiên Quân, một đường đi về chỗ Hồ Phỉ sơn mạch, chỗ kia sắp
không được bình tĩnh.
.......................
Tại một chỗ khác trong Trường sinh bí cảnh, thiên không đủ loại quang huy chói lọi, nơi này tồn tại có chút đặc thù, khắp nơi tồn tại huyễn
cảnh, đụng một chút nếu không chú ý liền có khả năng mê thất trong đó,
Tu giả đi vào Trường sinh bí cảnh đối với chỗ nay tồn tại lợi ích vô
cùng đỏ mắt nhưng cũng không dám đi vào, đi vào đều là hạng người kinh
tài tuyệt diễm, mà lại đều có rất nhiều bảo vật hộ thân mới dám đi vào,
nơi này ngoại trừ ảo cảnh ra cũng có không ít cường đại Hung thú như là
thủ hộ giả. Nó được đặt tên là Dung hồn địa!
Tại Dung hồn địa bên trong đương nhiên cũng có không ít nghịch thiên
thiên kiêu đi vào tìm kiếm nơi này bảo vật trân quý, đó chính là tinh
thuần Hồn lực, nếu may mắn thậm chí còn có chút ít tin tức, truyền thừa
từ xa xưa, có chút ít tu giả biết được đây đều là Thanh Long thủy tổ
chém giết địch nhân sau đó lấy vô thượng thủ đoạn lưu lại, có thể là
địch nhân của hắn thì có thể nghĩ được cường
đại như nào, thậm chí còn
có Thái sơ sinh linh truyền thừa cũng không biết chừng, do đó cho dù là
bình thường Thần địa cũng ví thế mà đỏ mắt!
Tại Dung hồn địa chỗ sâu lúc này có hai bóng người một nam một nữ lao nhanh, bọn hắn hai người nhưng là vượt xa nhưng tu giả khác đi vào Dung hồn địa chỗ sâu, thu hoạch đương nhiên cũng là nhiều nhất, nơi bọn hắn
đi qua Huyễn cảnh cũng không có xuất hiện, cái này cho thấy hai người
đối với nơi này vô cùng hiểu rõ, không có chút nào kích động huyễn cảnh.
“Hống...”. Thế nhưng ngoài Huyễn cảnh ra thì nơi này còn có Hung thú, một cái Hung thú điên cuồng gầm rú, Hung lệ khí tức khủng bố phả vào
mặt, phô thiên cái địa uy năng đánh nát hư không, một cái miệng máu như
là động lớn mở ra táp về phía hai người.
“Hừ!”. Nam tử hừ lạnh một tiếng, nhất thời hư không ngưng kết, đại
địa ầm ầm vận chuyển, lập tức xung quanh cổ thụ nhúc nhích, vố sô dây
leo, địa cốt thứ xuất hiện đánh về phía Hung thú kia, cái sau kinh hãi
gầm thét nhưng đã trễ, nó bị nam tử một cái đơn giản nhưng khủng bố thần thông kích thương thảm trọng.
“Hống...”. Hung thú gầm lên đầy kinh hãi, thì nữ nhân còn lại cũng
xuất thủ, chỉ thấy nàng tay phải khẽ nâng lên kết ấn, một cái minh
nguyệt khuyết chợt sinh ra, lớn lao uy năng chợt hàng lâm chém về phía
Hung thú đầu lâu, chỗ đó cứng rắn nhưng lại như đậu hũ bị minh nguyệt
khuyết bổ dọc xuống, sinh sinh đem nó chém thành hai đoạn thân thể. Một
cái Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba Hung thú cứ như vậy chết đi vô cùng biệt khuất.
Chém giết Hung thú sau đó thì hai người cùng dừng lại, nam anh tuấn
phong thần, nữ kiều mị tuyệt mỹ, tuổi nhìn chỉ như mười tám, mười chín
mà thôi, hai người như là trích tiên hạ phàm, khí tràng vô cùng mạnh mẽ
nhưng lại không có loại kia phong mang bá tuyệt, đây đương nhiên là do
bọn hắn có chỗ dấu đi, từ chỗ bọn hắn kết hợp đem một cái Hung thú Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba chém mât thì thấy được đều không phải hạng người
lương thiện.
“Tự Nhiên đại đạo quả nhiên làm người sợ hãi!”. Nữ tử kia ánh mắt lóe lên kiêng kị nói. Tuy rằng hai người đang ở hợp tác nhưng nữ tử đối với nam tử cũng không phải tin tưởng hoàn toàn, nam tử kia đương nhiên cũng là như thế.
“Ha ha, Nguyệt Thần nói đùa, Minh Nguyệt bí quyết nhưng là đỉnh cấp
Hỗn độn cấp thần thông, ta nào dám tự phụ!”. Nam tử kia cũng cười nói
khiêm tốn. Tuy là như thế nhưng ánh mắt của hắn lại cho thấy hắn vô cùng tự tin, đương nhiên, hắn nên có loại này tự tin, hắn nhưng là một cái
Hỗn độn cảnh chuyển sinh đại năng giả. Thiên Quân nếu gặp kẻ này chắc
chắn sẽ nhận ra, chính là Vạn Tu La!
“Vậy cũng là như nhau thôi!”. Gọi là Nguyệt Thần nữ tử cười nhạt, Có
thể cùng Vạn Tu La một chỗ, có thể đoán được nàng thân phận cũng vô cùng dọa người, dĩ nhiên là cùng Vạn Tu La một cấp độ, Hỗn độn cảnh chuyển
sinh đại năng!
“Ha ha, không ngờ lần này đi vào Trường sinh bí cảnh nhưng lại gặp
đến Nguyệt Thần, ngươi cũng thật là trùng hợp trùng sinh, lại còn muốn
đi vào Dung hồn địa, thật sự có duyên!”. Vạn Tu La cười cười như xuân
nói.
“Chúng ta cầm đồ vật là như nhau, hà tất phải dấu diếm, như vậy quan
hệ hợp tác này sẽ không phải rất thông thuận đâu”. Nguyệt Thần nhìn Vạn
Tu La lạnh nhạt nói.
“Thanh Long năm đó chém ta Tu La Thần tộc một vị Hỗn độn cảnh đem hắn linh hồn phong ấn trong Dung hồ địa không cho chuyển sinh, ta lần này
đến chính là muốn giải phóng hắn!”. Vạn Tu La cười nhạt nói. Xem ra đây
mới mục đích mà Vạn Tu La đi vào Trường sinh bí cảnh này, Thiên Quân
ngày đó nhưng là đoán lầm.
“Nhật Nguyệt Tinh tam tộc ta năm đó cũng có một vị Tinh tộc luân
hãm...”. Nguyệt Thần ánh mắt lóe lên một cái rồi biến mất. “Giải phóng
hắn ta có thể để hắn thuận lợi chuyển sinh đồng thời có thể thu lấy Linh hồn lực lượng dư thừa, nói không chừng có thể nhanh chóng khôi phục tu
vi!”. Nàng nhàn nhạt nói không chút dấu diếm, Vạn Tu La mục đích cùng
nàng tương tự, giải phong là một chuyện, hấp thu lấy Linh hồn lực lượng
dư thừa kia mới là trọng yếu, đối với Hỗn độn cảnh chuyển thế bọn hắn
chính là vật đại bổ.
“Được! Hợp tác vui vẻ!”. Vạn Tu La cười cười nói.
“Hợp tác vui vẻ!”. Nguyệt Thần cũng nghiêm nghị nói. Sau đó hai cái
lập tức động thân đi vào càng sâu bên trong Dung hồn địa, mục tiêu của
bọn hắn nên chính là phần cuối của Dung hồn địa.
............................
“Ha ha, Hồ lão đệ! Lão Viên ta đến có chút chuyện muốn cùng ngươi
thượng lượng!”. Viên Ngân chui ra khỏi hư không, đứng lăng không vô cùng uy mãnh nhìn phía dưới sơn mạch ầm ầm nói. Hắn là cái đầu tiên lộ diện, Thiên Quân cùng Tích Thiền và Ngưu Ma nhưng đều ẩn đi.
“Viên Ngân lão ca có chuyện cùng ta thượng lượng?”. Sơn mạch phía
dưới lập tức có tiếng đáp lại, đồng dạng cũng là vọng khắp sơn mạch, sau đó một cái bạch sắc cửu vĩ hồ thân hình lăng không đối diện Viên Ngân
nghi hoặc trận trận. “Là chuyện gì sao?”.
“Ta muốn giết ngươi!”. Viên Ngân ánh mắt lóe lên cười cười lãnh nhạt nói, dĩ nhiên trực tiếp như thế?
“...”. Hồ Phỉ đồng tử co rụt, hai mắt híp lại nhìn Viên Ngân chăm
chăm, Ma Lâm mới bị Tích Thiền giết chết không lâu, lúc này Viên Ngân
nói như này đương nhiên rất dễ gây nên ảnh hưởng không nhỏ, thế nhưng
cái sau lại không có chút nào động thân, nhất thời Hồ Phỉ có cảm giác bị trêu chọc. “Viên Ngân ngươi cảm thấy đùa rất vui sao?”. Hắn lạnh lùng
chất vấn Viên Ngân, ngữ điệu nhưng đã thay đổi hoàn toàn.
“Ngươi thấy bản tọa đùa chỗ nào?”. Viên Ngân cười lạnh, tay phải vung lên ném ra một đạo quang hoa đánh về phía Hồ Phỉ, cái này công kích
nhưng có chút yếu, chỉ có Đại Thánh công kích.
“Quỷ gì?”. Hồ Phỉ lạnh lùng quát, cửu vĩ bên trong hỏa vĩ khẽ vẩy, kinh thiên hỏa diễm lao ra cùng công kích va chạm.
“Xuy...”. “Xuy...”. Hỏa diễm bá đạo lập tức đốt cháy quang hoa kia,
thế nhưng quang hoa đột nhiên nở rộ vậy mà đi xuyên qua hỏa diễm, tiếp
tục đánh về phía Hồ Phỉ.
“Hừ!”. Hồ Phỉ hừ lạnh, một trảo đập xuống đánh thẳng xuống quang mang kia. Bất chợt Hồ Phỉ cảm thấy rợn người, từ quang hoa kia vang lên
tiếng nói lạnh nhạt.
“Ta là kẻ đến lấy mạng ngươi!”.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com