“Đại tỉ! Chúng ta thật sẽ đi vào Nhị Thần tử trận doanh? Nếu hắn không
phải cùng một trận doanh thì phải làm sao?”. Chạy theo Lý Thanh Nguyệt
đi vào kiến trúc cao lớn, Lý Thanh Vi nghi hoặc nhìn Lý Thanh Nguyệt
hỏi.
“Vậy cũng không biết được!”. Lý Thanh Nguyệt lắc đầu nói.
“Hắn đã cho chúng ta đủ loại điều kiện, chúng ta đã có thực lực đi vào
Thần địa thì cũng không cần mượn dùng danh hào của hắn, biết đâu tại
Thần địa này hắn cũng có không ít đối thủ đâu? Trước tiên chúng ta hãy
cứ như những thí luyện giả khác, nếu có chuyện lại dùng đến danh hào của hắn cũng không chậm, đừng để người khác nói chúng ta vào được Thần địa
là vì có hắn, như vậy đối với hắn sẽ tạo thành ảnh hưởng xấu!”.
“Vâng!”. Lý Thanh Vi nghe vậy thì cũng không tiếp tục thắc mắc nữa, nàng cho dù
lại ngốc thì cũng hiểu được Thần địa là không phải Lý Lan tinh vực có
thể so sánh, trong này tồn tại đủ loại thiên kiêu mạnh mẽ, cho dù là
Thiên Quân cũng chưa hẳn đã có thể đứng đầu, gây phiền toái cho hắn thì
các nàng cũng không thấy thoải mái.
Sau đó Cổ Minh cũng đuổi tới, nói ra một số quy tắc trong khu vực này, đại khái cũng không có gì
nhiều, tiếp đó tất cả người đi vào trong kiến trúc này đều kinh ngạc
nhìn đến chỗ kiến trúc trung tâm, chỗ đó có một cái trụ cao hơn mười
trượng, phía trên trụ cao mái cảu kiến trúc cũng được để dạng giếng
trời, cái kia lam y thanh niên đã đứng tại chỗ đó như muốn chuẩn bị nói
gì đó.
“Hắn là Lam gia đời này đệ nhất thiên kiêu, Lam Hòa
Lãnh!”. Cổ Minh cũng nhìn đền đầy kính phục nói. “Lam gia chính là một
cái đại tộc trong Hạo Thiên Thần địa này, thực lực sâu không lường được, Lam Hòa Vũ năm nay bất quá là hai mươi hai mà thôi, tu vi nhưng đã là
Thần cảnh tứ trọng thiên, có người nói hắn là một trong các nhân tuyển
có khả năng tranh đoạt Thần tử vị trí!”.
“Hai mươi hai tuổi...
Thần cảnh tứ trọng thiên!”. Lý gia mấy người con ngươi co rụt kinh hãi,
bọn hắn đương nhiên cũng nhìn ra được Lam Hòa Vũ bất phàm nhưng còn
không biết được cái sau thiên phú tu luyện lại khủng bố như thế, bọn hắn năm người cho dù được Thiên Quân cho hi thế kỳ trân như Lôi kiếp dịch
đến tu luyện cũng không thể so cùng Lam Hòa Vũ, có thể thấy được cái sau là cỡ nào yêu nghiệt. Chẳng trách có thể cạnh tranh Thần chủ vị.
“Uhm! Thiên phú cao, thế gia lại là mạnh mẽ, hắn cho dù còn chưa có đi vào
Thần địa nhưng những đệ tử trong Thần địa cũng ít người có thể so sánh
với hắn, thậm chí có không ít kẻ phải lấy lòng hắn!”. Cổ Minh gật đầu
nói. “Tân Nha Vũ, thậm chí là Tân Nha Huyền cũng không dám đơn giản đắc
tội hắn thì các ngươi đã biết rồi đó”. Có chút thở dài hắn lại nọi tiếp.
“Hắn giống như đang chờ đợi cái kia Lôi Quân, lại là vị nào đại năng sao?”.
Lý Thanh Vũ nhìn về phía trụ cao kinh ngạc nói. Lâm Hòa Lãnh tu vi, địa
vị cao như thế lại có thể đứng đợi một người, cái kia Lôi Quân đương
nhiên không phải nhân vật tầm thường.
“Đó là đương nhiên, Lôi
Quân nhưng là một trong tứ đại Quân của Nhị Thần tử, Phong Lôi Băng Vũ
cũng chính là bốn vị cái thế yêu nghiệt đều đã chứng đạo Thánh hiền, các ngươi nói hắn có phải hay không đại năng?”. Cổ Minh cười nhạt nói. Ánh
mắt kia nhưng không chút nào che dấu sùng bái, đừng nói là hắn, chín
thành chín đệ tử của Hạo Thiên Thần địa đều sùng bái mấy vị đại yêu
nghiệt như Lôi Quân.
“Các vị yên tĩnh một chút!”. Đột nhiên một
giọng nói lành lạnh vang lên, mở miệng là đang đứng trên trụ cao Lam Hòa Lãnh. “Lôi Quân có điều muốn nói!”.
“Ông...”. “Xuy...”. Lam Hòa
Lãnh dứt lời thì bên cạnh hắn hư không cũng nhộn nhạo một trận, một tia
lôi đình hoàng kim cũng từ đó chui ra, một thanh niên mặc hoàng kim
trường bào như là thần lôi hạ thế chợt không có dấu hiệu nào xuất hiện.
Thủ đoạn này lập tức khiến cho những tu giả đứng trong mảnh kiến trúc
này kinh sợ nhìn lại, thủ đoạn kia chỉ có Hư vô cảnh Thánh hiền mới có
thể làm được, Lôi Quân lại có thể làm như thế liền đại biểu cho việc hắn chính là một tôn Hư vô cảnh Thánh hiền.
“Uỳnh...”. Lôi đình nổ
vang, tất cả mọi người lập tức chú ý nhìn sang đầy khiếp sợ. Lôi Quân
hơi chút nhìn sang Lam Hòa Lãnh cười cười nói. “Ngươi làm không tệ!”.
Tại đây tổ chức những tu giả gia nhập Nhị Thần tử trận doanh gặp mặt thì không thể bỏ qua Lam Hòa Lãnh công lao được, hắn đương nhiên cần nhận
được khích lệ.
“Là chuyện tiểu đệ nên làm!”. Lam Hòa Lãnh không
mặn không nhạt cười nói. “Nếu Lôi Quân đã đến thì chuyện ở đây do ngươi
chủ trì đi”.
“Uhm! Đã vậy thì để ta nói!”. Lôi Quân cũng không có vì thái độ của đối phương mà tức giận, khóe miệng khẽ câu lên nói. Tiếp đó ánh mắt liếc nhìn xung quanh một lượt, hắn muốn nhìn xem thiên kiêu
năm nay có bao nhiêu mạnh mẽ, nhìn một chút thì gật đầu cười cười cho
thấy khá là hài lòng.
“Ở đây hầu hết các vị có lẽ cũng không biết đến bản Quân là ai, ta sẽ trước tiên giới thiệu mình!”. Lôi Quân khẽ
cười nói, hắn âm thanh cũng không tính lớn nhưng phối hợp với hùng hồn
lực lượng thì âm thanh vang vọng khắp cả bên trong chỗ kiến trúc này.
“Ta là Lôi Quân, chính là một trong Phong Lôi Băng Vũ tứ Quân thuộc hạ của
Nhị Thần tử, các vị ngày sau sẽ cùng ta một chỗ mà đi lên, đều là vì
phục vụ cho Nhị Thần tử!”.
“Nhị Thần tử là một người hùng tài vĩ
lược, tu vi hôm này đã đặt chân Hư vô cảnh đỉnh phong, các vị đi theo
Ngài thì tương lai không cần lo nghĩ cái gì nhiều, chỉ cần tận lực giúp
Ngài ấy thì chắc chắn Ngài sẽ không bạc đãi bất kỳ ai, điều này mong các vị nhớ kỹ”.
“Ngoài ra ta đến đây còn có mục đích khác đó là sẽ
cho các ngươi một số gợi ý về lần tuyển chọn để tử lần này!”. Hắn dừng
lại một chút rồi nói. “Thần địa ta có một vị khủng bố đại yêu nghiệt,
hắn chiến tích các vị cơ bản cũng không thể ngờ được, đợi sau khi các vị có ai được vào Thần địa sẽ được biết tường tận, ta chỉ có thể nói các
ngươi lần này thí luyện chính là Chiến kỹ mà hắn để lại”.
“Hắn để Thần vật của bản Thần địa ta, Hạo Thiên tháp đem quang ảnh chiến kỹ của hắn hiển hóa đi ra trên thiên không, các vị bất kỳ ai có thể trong mười ngày nhập môn tìm hiểu một chút da lông của bộ chiến kỹ kia đều có thể
lập tức trở thành Thần địa một cái đệ tử, còn nếu không được thì các vị
sẽ phải tham gia một trường thí luyện thảm khốc bên trong Hung thú
nguyên địa thì mới có thể đi vào Thần địa ta!”.“Chiến kỹ? Lĩnh ngộ một
chút da lông của chiến kỹ kia liền có thể gia nhập Thần địa? Cái này
cũng quá hố người một chút đi?”. Lôi Quân vừa nói xong thì đám tu giả
phía dưới lập tức nhao nhao thành một đoàn
nghi vấn, một cái Thần cảnh
nhất trọng thiên kiêu có chút khinh thường nói. Nếu xét về các mặt tu
hành thì chiến kỹ chính là dễ dàng nhất, lúc này thí luyện lại dùng đến
chính là khảo hạch lĩnh ngộ chiến kỹ, cái này không phải là đang mở mắt
lưới cho tu giả đi vào Thần địa sao? Có chút không hợp lẽ N5YmOleB
thường.
“Không sai! Chiến kỹ cho dù lại tinh thâm đến cỡ nào thì
cũng đều mạnh mẽ về phần cuối, nói đến nhập môn lại có chút dễ dàng, Hạo Thiên Thần địa làm sao lại làm như này? Không lẽ thiếu người đến mức
lại cần hạ thấp trình độ khảo hạch?”. Cũng có một cái Thần cảnh nhất
trọng thiên kiêu khác nữa gật đầu nói.
“...”. Cái dạng chín người mười ý nghĩa, bên trong mảnh kiến trúc này không ngừng vang lên những
tiếng nghi hoặc cùng không tin tưởng, thậm chí trong đó còn có mấy tiếng khinh thường vang lên.
“Ha ha, nếu các ngươi vẫn có thể bảo trì
tư thái này đến khi khảo hạch xong, Bản Quân vô cùng vui vẻ!”. Lôi Quân
nhìn một vòng, nghe lấy toàn bộ bàn tán thì cười lớn nói. “Bản Quân dùng thời gian một năm mới có thể xem như miễn cưỡng đạt đến nhập môn trong
bộ chiến kỹ kia một cái quyền chiêu, nêu các ngươi có thể tại trong mười ngày đơn giản như thế ngộ ra chút ít da lông thì đúng là hồng phúc của
Hạo Thiên Thần địa ta!”.
“Cái gì? Ta không nghe nhầm chứ? Một năm mới có thể nhập môn một cái quyền chiêu, điều này làm sao có khả năng?
Cái kia Chiến kỹ...”. Bên dưới lập tức vang lên từng tiếng kinh hãi, hơi thở dồn dập không ngừng, một cái Thông thần cảnh không che dấu được
kinh dị lẩm bẩm.
“Chiến kỹ kia bác đại tinh thâm, thậm chí có
người tại trong đó ngộ ra được cả chiến pháp, các vị đến lúc nhìn thấy
sẽ hiểu nó là như thế nào mạnh mẽ!”. Lôi Quân khẽ cười nhạt nói. “Để đảm bảo tính công bằng cùng bảo mật, ta không thể đem chiến ký quang ảnh
kia cho các vị nhìn đến, bất quá ta vẫn có thể nhắc nhở một chút, thời
gian này hãy cố gắng tẩm bổ linh hồn, linh ngộ được cái kia chiến kỹ hay không thì các ngươi vẫn sẽ hao tổn rất nhiều linh hồn lực, đừng để khi
đó vì linh hồn lực yeusw kém cảm thấy thất bại!”.
“...”. Nói đến
chỗ này thì kiến trúc bên trong đã im lặng như tờ, có thể tại trong
chiến kỹ lại lĩnh ngộ ra chiến pháp, cái kia chiến kỹ rút cục là có cỡ
nào khủng bố? Sau cùng cả đám đều là rối rít cảm ơn Lôi Quân.
“Huh! Chuyện của ta xem như đã hoàn thành, hẹn các vị mười nhày tới gặp
mặt!”. Lôi Quân khẽ cười cười vuốt cằm, sau đó thân hình lại cũng như
trước xuất hiện, lôi đình nổ vang thì thân hình cũng nhàn nhạt biến mất.
“Các vị nghe Lôi Quân nói chứ? Thời gian này hãy tập trung tu luyện cô đọng
linh hồn lực lượng, linh hồn lực càng mạnh thì khả năng lĩnh ngộ sẽ càng cao, đạo lý này các vị nên hiểu rồi chứ?”. Lôi Quân rời di thì Lam Hòa
Lãnh cũng đứng ra nhàn nhạt nói. Nói đoạn thì cũng tìm một chỗ gian
phòng ngồi xuống tu luyện, hắn dĩ nhiên là muốn nhanh chóng tăng lên
linh hồn lực lượng.
“Uhm! Lôi Quân nói có đạo lý, ta cũng muốn
xem Chiến kỹ kia có bao nhiêu kinh khủng!”. Lam Hòa Lãnh dẫn đầu liền có mấy cái tu giả khác đồng thời hô lên, tiếp đó từng cái từng cái ngồi
xếp bằng tinh luyện linh hồn lực.
“Hừm! Như vậy thì trước tiên ở
chỗ này tu hành một chút đi, vẫn còn mười ngày mới đến hạn thi tuyển,
chung ta cũng đem linh hồn lực đề thăng xem được đến đâu thì được”. Lý
Thanh Nguyệt quay đầu đối với mấy người còn lại của Lý gia nói.
“Uhm! Ta cũng muốn nhìn chiến kỹ nghịch thiên kia có thể hay không cùng tên
kia để lại chiêu thức so sánh!”. Lý Thanh Vũ gật đầu, tiếp đó cả năm cái đến một chỗ gian phòng ngồi xuống đả tọa mà không biết có một ánh mắt
đầy thù hận đang nhìn bọn hắn bóng lưng.
Theo thời gian càng gấp
đến ngày thi tuyển thì số lượng tu giả đến quảng trường bên cạnh Hung
thú nguyên địa càng nhiều, đám người Lý gia đến chỗ này, đi vào kiễn
trúc kia cũng đã được mười ngày, hôm nay chính là lúc thi tuyên kia bắt
đầu, tất cả những kẻ có cơ hội gia nhập Thần địa đều đã đến chỗ này, tất cả đều đang chờ đợi thi tuyển chính thức bắt đầu.
“Ông...”.
“Vù...”. Hư không chợt chấn động mạnh, ba vị trung niên nhân tỏa kia
khủng uy áp đột ngột xuất hiện, bọn hắn thình lình đều là Bán bộ Hỗn độn cảnh! Bọn hắn vừa xuất hiện thì bên dưới liền im lặng một hồi.
“Bản tọa là Tiêu Bán Trần, hai vị này là Lưu Bá Thần cùng với Hạ Hầu, bọn ta ba người sẽ là chủ trì lần thi tuyển này, các vị cõ chỗ nào thắc mắc?”. Đứng ỏ giữ Tiêu Bán Trần lạnh nhạt nói, hắn âm thanh nhưng lại truyền
được vô cùng rộng lớn.
“Không có!”. Bên dưới là một mảnh hưng
phấn hô lên, bọn hắn đợi ngày này cũng chưa đến một tháng nhưng có cảm
giác đã vô lâu rồi, đợi chờ đúng là không được thoải mái.
“Rất
tốt! Bản tọa liền bắt đầu giảng giải một số quy tắc của lần thi tuyển
này!”. Lăng Bán Trần gật đầu khẽ vuốt cằm nói. Sau đó hắn nhìn hư không
cúi đầu, chính là hai người bên cạnh hắn cũng cũng kính cúi đầu đồng
thanh hô. “Kinh xin Tổ tháp hàng lâm!”.
“Ông...”. Hư không cũng
gần như đồng thời với đó cũng tách ra, một tòa tử kim cự tháp lăng không xuất hiện, nó uy áp thậm chí còn mạnh hơn cả ba vị Bán bộ Hỗn độn cảnh
kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com