Thiên Quân tại lúc Tiểu ma nữ Lăng Vân Vận vận dụng Hỗn độn cảnh ấn ký kích phát Âm dương kính liền đã đánh ra thần thông
Trấn áp chư thiên, Âm dương kính bị hắn định trụ lại không thể nhúc
nhích, Tiểu ma nữ đương nhiên cũng khó thoát được một kiếp, cô gái này
bình thường nghịch ngợm thì thôi, đằng này vì chút hơn thua kia lại vận
dụng đến cả Hỗn độn cảnh ấn ký, đây là bọn hắn cùng một chỗ thế lực, nếu để nàng ra ngoài thì còn có bao nhiêu kẻ gặp họa? Về phần sau đó như
nào Thiên Quân cũng không để ý, hắn cũng chỉ giáo huấn nha đầu này một
chút mà thôi, Lăng Càn Thiên cũng không thể xuống mặt trách phạt hắn đi?
Lại nói bà cô này quả thực quá phận, Thiên Quân đúng là ngứa mắt mà tay cũng ngứa!
“Đùng...”. Thiên Quân một tay đã cũng mông của Tiểu ma nữ tiếp xúc
thân mật, cái sau thần kinh, cảm giác, lực lượng... tất cả đều đang bị
Thần thông của Thiên Quân định trụ nhưng rất nhanh nàng cũng ý thức được không ổn, cảm giác đau rát từ chỗ kia truyền đến.
“...”. Nàng muốn hô lên nhưng không thể nhúc nhích chút nào, chỉ có
ánh mắt kia lại đang lóe lên kinh hãi cũng không thể tin tưởng, nàng thế nhưng đang bị người đánh mông, mà lại còn là một cái đáng giận gia hỏa, một cái đáng nên bị thiên đao vạn quả chết không được an lành đáng hận
tiểu nhân.
“Thần thông thật quỷ dị...”. Long Lão là cái đầu tiên thoát ra khỏi
thần thông nhìn thấy cảnh này nhưng cũng không để ý, hắn nhưng đang lâm
vào kinh hãi khiếp sợ nhìn Thiên Quân, loại kia trấn áp lực lượng không
đủ định trụ hắn nhưng một cái sat na kia đúng là đã làm hắn chậm lại, mà đây là do Thiên Quân tu vi còn thấp, nếu tu vi của Thiên Quân cùng hắn
tương đương thì có thể nghĩ được kết cục như thế nào. “Không trách hắn
có thể đem Hỗn độn cảnh chuyển sinh giết chết, đem đối phương xuất kỳ
bất ý cầm cố lại, lại đến hủy diệt công kích thì Hỗn độn cảnh chuyển
sinh cũng có khả năng nuốt hận!”. Hắn đứng đó cảm thán mà quên mất ngăn
cản tên kia tiếp tục hành vi “đồi bại”.
“Ông...”. “ông...”. Sau đó một chút Hoa Chiến Kinh lực lượng cũng
điên cuồng thôi động, hắn cũng đã có thể nhúc nhích tại trong phạm vi
thần thông của Thiên Quân, bất quá cũng chỉ là nhúc nhích chút ít đó mà
thôi, còn không có chính thức rãy ra được, hắn hai mắt trợn trừng nhìn
về phía Thiên Quân, tại thời điểm hắn bị cấm cố kia thì Thiên Quân thật
có khả năng đem hắn đánh thành trọng thương! Tiếp đó hắn trán mồ hồi
lạnh chảy ra, Thiên Quân nhưng lại đánh mông Tiểu ma nữ kia, Hạo Thiên
Thần địa chỉ e cũng bị lật úp!
“...”. Cuối cùng nhất chỉ còn Công Tôn Tuyết Nhi còn chưa trể rãy ra
được lực lượng cầm cố, nàng ý thức chỉ mới bắt đầu khôi phục, hai con
ngươi cũng là co rụt đầy kinh hãi nhìn Thiên Quân, nàng còn chưa nghĩ
đến việc Tiểu ma nữ bị đánh, nàng mới chỉ nghĩ đến bản thân như thế nào
lại bị Thiên Quân trấn áp.
“Làm sao? Còn có ánh mắt này? Nghĩ rằng ta sợ ngươi? Hừ!”. Thiên Quân nhìn đến Tiểu ma tử ánh mắt, cái sau mắt đã đỏ lên đầy tức giận, sát
khí um tùm như muốn lập tức giết người thì cười lạnh nói, cuối cùng lại
là giơ tay lên vỗ xuống.
“Đùng!”. Lại một tiếng trầm đục vang lên, lúc này thì cả bốn người
đều nghe thấy rõ ràng, hình ảnh sống động, âm thanh trùng kích, nhất là
Tiểu ma nữ, nàng nhưng lập tức cảm giác được đau đớn cùng bàn tay nhỏ
nhắn kia lực đạo, bất quá nàng vẫn không thể nhúc nhích, cổ họng mới khẽ nhúc nhích còn không có nói nên lời.
“Ông..”. Thiên Quân thần thông một chút giảm đi, phạm vị chỉ còn có
Tiểu ma nữ một cái, tay trái chính là đang trực tiếp trấn áp Âm dương
kính, cái sau cho dù được Hỗn độn cảnh ấn ký kích phát nhưng Thiên Quân
tập trung lực lượng lại trấn áp thì đúng là vẫn không có gây nên gợn
sóng gì. Long Lão, Hoa Chiến Kinh cùng Công Tôn Tuyết Nhi đều là một mặt như thấy quỷ nhìn đến cảnh tượng phía trước.
“Hừ! Lấy ngươi tính cách chắc chắn đã gây họa không ít đệ tử trong
cũng như ngoài Thần địa rồi đi? Hôm nay liền để ngươi gánh hậu quả!”.
Thiên Quân đánh xuống thì cũng hừ lạnh nói. Có thể được mệnh danh là
Tiểu ma nữ thì cô nàng này đương nhiên cũng gây không ít họa, chỉ là
nàng có một cái phụ thân tốt, gia cảnh mạnh mẽ, cho dù là làm bậy cũng
có người chùi đít cho ah.
“Ah! Vũ Thiên Quân! Ta cùng ngươi thề bất lưỡng lập!”. Cuối cùng Tiểu ma nữ đã có thể nói chuyện, nàng lập tức gầm lên nói. Bất quá chỗ kia
vẫn đang trong tầm tay của Thiên Quân đây.
“Ha... Quả nhiên tính xấu vẫn không có muốn đổi! Đáng đánh!”. Thiên
Quân cười lạnh, tay nhỏ lại giơ lên vỗ xuống. Lực đạo nhưng so với trước còn muốn lớn hơn. Cô nàng này đáng đánh, chính là một bộ đáng đánh, hắn cũng không ngại giáo huấn một lần.
“Đùng...”. “Ah!”. Trầm đục tiếng va chạm cùng tiếng hét thảm gần như
vang lên đồng thời, Tiểu ma nữ cái mông nhưng đã muốn tê, hai mắt như
phát hỏa nhìn chằm chằm Thiên Quân gằn từng chữ. “Ta sẽ giết ngươi!”.
“Ai yêu! Lại còn muốn giết ta? Hừ! Không xin lỗi thì ta ngươi cái
mông nở hoa!”. Thiên Quân một tiếng quái khiếu trêu tức vang lên, bàn
tay lại giơ lên vỗ xuống.
“Ngươi... Ah!”. Tiểu ma nữ hai mắt như muốn rớt đi ra đang muốn nói
thì lại thét len đau đớn, đáng hận gia hỏa kia đúng là không có nhìn đến nàng thân phận, đánh liền đánh, không những thế lại chọn cùng một chỗ
mà hạ thủ, lực đạo càng lúc càng lớn.
“Đùng!”. “Ah!”. “Ta ... Ngươi không được chết yên lành”.
“Đùng!”. “Ah!”. “Ta nguyền rủa ngươi vạn kiếp không được siêu sinh...”.
“...”. Đại khái mười lần tay nhỏ của Thiên Quân hạ xuống liên tục thì cũng là mười lần có chuyện để nói, nàng kia miệng cũng không ngừng vận
động.
“Mau xin lỗi!”. Thiên Quân tay cơ bản chính là vung loạn rồi, một tay đập xuống chính là một tiếng thét thảm cùng nguyền rủa của Tiểu ma nữ,
bất quá hắn cũng không có ý định dừng lại, cô nàng này cơ bản là được
nuông chiều sinh hư rồi, hắn đúng là rất không thích loại này đại tiểu
thư. Bất quá hắn xuống tay không lưu thủ nhưng mấy kẻ nhìn đến lại không đành lòng, cuối cùng cũng có người không đành lòng nhìn thấy thảm cảnh
của Tiểu ma nữ nữa nên đã quyết định xuất thủ.
“Vũ sư đệ! Vân Vận sư muội dù sao cũng đã chịu đủ rồi, tha cho nàng
ah!”. Xuất thủ là Hoa Chiến Kinh, hắn tuy nói được nhẹ nhàng nhưng vận
dụng lực lượng cũng không nhỏ, một chảo đã vồ về phía Tiểu ma nữ, danh
nghĩa là giải thoát cho Tiểu ma nữ nhưng đúng là có ý định cùng Thiên
Quân giao thủ một cái.
“Cô nàng này việc ác bất tận, một tiếng xin lỗi cũng không nói lại bị ngươi cứu đi, ngày sau nàng sẽ không phải càng thêm hống hách?”. Thiên
Quân mày hơi nhíu không cho là phải nói, tay trái nhưng lại nâng lên Âm
dương kính, Luân hồi chi lực bùng nổ truyền vào trong đó đập về phía Hoa Chiến Kinh.
“Hả?”. Hoa Chiến Kinh con ngươi co rụt, hắn không ngờ đến Thiên Quân
nhưng lại không có ý định buông tha cho Tiểu ma nữ, không những thế còn
trực tiếp cùng hắn đối chiêu, bất quá cái này nhưng đúng là cùng ý nghĩ
của hắn, một chảo này lực lượng lại tăng thêm một phần cùng Âm dương
kính va chạm.
“Vù...”. “Ầm...”. “Rắc...”. Va chạm mạnh truyền đến, khí lãng trùng
thiên, hai tiếng trầm đục liên tục vang lên, Thiên Quân không tự chủ lùi lại hai bước, Hoa Chiến Kinh cũng lùi lại hai bước, lần giao thủ này
xem như ngang tay.
“Chậc! Buông tay...”. Bất quá Thiên Quân còn không có ổn định lại thì một tiếng tặc lưỡi truyền đến, một bàn tay trắng nõn mang theo tử sắc
khí vụ chụp về phía Tiểu ma nữ, Thiên Quân hai mắt đồng tử co rụt nhưng
cũng không có ngăn cản, hắn biết bản thân muốn cản cũng không được, kẻ
đến nhưng là Thần Chủ Lăng Càn Thiên.
“...”. Quang hoa khẽ lóe thì Tiểu ma nữ đã đứng cách Thiên Quân mười
trượng, bên cạnh nàng nhiều thêm một cai tử y thanh niên nhìn như hai
bảy hai tám khoảng chừng, dĩ nhiên chính là Lăng Càn Thiên. Tiểu ma nữ
ánh mắt vẫn đang còn đầy lửa nóng, còn không có hoàn hồn.
“Ngươi đến rồi!”. Long Lão khẽ cười khổ một tiếng nói. Từ lúc Tiểu ma nữ vận dụng Hỗn độn cảnh ấn ký thì hắn đã biết Lăng Càn Thiên đã bị
kinh động, chạy đến đây chỉ là chuyện sơm muộn mà thôi, có lẽ chuyện này cũng chỉ có hắn mới thích hợp giải quyết mà thôi.
“Thần Chủ đại nhân!”. Hoa Chiến Kinh vừa mới ổn định thân hình thì
lập tức nhìn thấy Lăng Càn Thiên, hắn cùng Công Tôn Tuyết Nhi đều lập
tức cúi đầu cung kính chào hỏi.
“Thần chủ... đại nhân!”. Thiên Quân cũng hơi có chút ngập ngừng nhưng vẫn là cúi đầu nói, bất quá thái độ cơ bản là không giống như Hoa Chiến Kinh cùng Công Tôn Tuyết Nhi như thế cung kính, có chút hời hợt hơn
nhiều.
“Aiii... Các ngươi không cần đa lễ...”. Lăng Càn Thiên lúc này mới
thở dài phất phất tay nói. Tiếp đó nhưng lại quay đầu nhìn sang Long Lão bất đắc dĩ. “Ngài cũng ở đây như thế nào lại để xảy ra chuyện này, ta
như thế nào ăn nói đây...”.
“Hắc! Chuyện này Lão Long ta không quản, ngươi cũng đừng nhìn ta, đều là nha đầu nhà ngươi sai trước!”. Long Lão lệch đầu sang một bên nói,
một bộ như muốn nói đáng đời Tiều ma
nữ, đang yên đang lành lại đi tìm
khổ, chọc ai không chọc lại đi chọc cái tiểu tổ tông.
“Ách...”. Lăng Càn Thiên mặt đen lại, cười khổ nhìn sang Tiểu ma nữ,
cái sau xem như đã hoàn hồn, bất quá đứng thẳng người không được tự
nhiên, một mặt nín nhịn được ác liệt, hiện tại đứng phía sau Lăng Càn
Thiên ánh mắt nhìn Thiên Quân đầy hung quang. “Ngươi bị làm sao đây?”.
“Hắn... Hắn đánh ta!”. Tiểu ma nữ ánh mắt lập tức bốc hỏa chỉ về phía Thiên Quân hô lên. “Ngươi mau bắt hắn trả giá đi! Ta không muốn nhìn
thấy hắn tại Hạo Thiên Thần địa!”.
“Hồ nháo!”. Lăng Càn Thiên trán nổi đầy gân xanh gầm lên, hắn còn
muốn giữ Thiên Quân lại còn không được đây. “Ngươi là cái gì tính tình
ta còn không biết, nói bao nhiêu lần còn không chịu sửa, tại Hạo Thiên
Thần địa ngươi như thế còn có thể được bảo vệ, nếu đi ra ngoài đây? Hỏi
ta phải làm như thế nào mới phải?”. Hắn lập tức quay đầu nhìn Tiểu ma nữ nói một hồi, bất quá nghĩ nghĩ một hồi thấy có chút hơi quá lại hạ
giọng. “Hắn làm gì mà ngươi lại ra tay với hắn?”.
“Hắn làm vỡ quà mẫu thân tặng cho ta!”. Tiểu ma nữ đưa tay ra chỉ
vòng bạc trên tay một chỗ bị nứt tức giận nói. “Đây là quà lúc ta hai
mươi tuổi mẫu thân tặng, cùng lần kia ngài tặng cho ta Âm dương kính!”.
Nàng giống như ủy khuất kể lể, bộ mặt cùng trước đó cơ bản chính là hai
người. Lăng Càn Thiên còn không có trả lời nàng, đầu lệch sang một bên
nhìn hư không, trên trán hắc tuyến nổi lên lại càng nhiều, cả mặt đã
muốn đen lại.
“Ông...”. Hư không chợt động, một cái mỹ phụ mặc tử kim y phục nhìn
khoảng hai lăm hai sáu xuất hiện trước mặt Tiểu ma nữ, nàng này nhìn
giống như không đoán được tuổi tác nhưng một thân tu vi đúng là kinh
khủng vô cùng, dĩ nhiên là Bán bộ Hỗn độn cảnh.
“Mẫu thân!”. Nhìn thấy mỹ phụ, Tiểu ma nữ lập tức hô lên, hai mắt
liền đỏ lên lao vào trong lòng mỹ phụ. Hình tượng ma nữ trước đó chính
là lập tức sụp đổ, nàng lúc này chỉ như một cái tiểu nữ hài muốn được
mẫu thân ôm ấp mà thôi.
“Uhm! Được rồi! Ngươi chịu cái nào ủy khuất để Mẫu thân đòi lại cho
ngươi!”. Mỹ phụ vỗ vỗ lưng Tiểu ma nữ nói. Nàng này tên là Bạch Mộ Dung, tuy rằng không phải thập đại trưởng lão của Hạo Thiên Thần địa nhưng có thể trở thành vợ của Lăng Càn Thiên đương nhiên không phải thường nhân, tại Bán bộ Hỗn độn cảnh cũng là cường giả đỉnh tiêm.
“Ai ui! Đau!”. Tiểu ma nữ nhưng lại kinh hô một tiếng đầy đau đớn.
“Ách! Làm sao? Ai đánh ngươi? Nói cho Mẫu thân, ta chắc chắn cho hắn
đẹp mắt...”. Bạch Mô Dung đầy đau lòng vội hỏi, ánh mắt lúc này mới liếc nhìn xung quanh, cũng chỉ có Long Lão, Hoa Chiến Kinh, Công Tôn Tuyết
Nhi cùng một cái nam hài tám tuổi, ba cái sau có lẽ không phải, không lẽ nam hài nhìn như búp bế sứ kia là hung đồ? Có chút không hợp lẽ thường
đi?
“Là hắn! Hắn ra tay đánh ta, còn là đánh mông nữa!”. Tiểu ma nữ lập
tức chỉ Thiên Quân nói. Nàng chắc chắn sẽ chỉnh chết đáng giận gia hỏa
này, chỗ kia đau rát cảm giác liên tục truyền đến nhưng đã khiến nàng
thần kinh kéo lên càng thêm kịch liệt, hận ý càng lúc càng lớn.
“...”. Thiên Quân, Long Lão, Hoa Chiến Kinh, Công Tôn Tuyết Nhi đều
là một bộ mặt đen kịt, cái này nhưng là cả nhà tụ đến, gọi hết ra chỗ
dựa nha, Thiên Quân thì thôi, ba cái sau liền biết chuyện này chú định
là Tiểu ma nữ ăn thiệt thòi rồi.
“Ngươi là ai? Làm sao lại đánh nàng?”. Bạch Mộ Dung tuy rằng biết
Thiên Quân hình dáng trước đây nhưng lúc này nhất thời còn không có nhận ra, ánh mắt âm trầm nhìn Thiên Quân, đương nhiên là muốn một cái đáp án hợp lý, bà mẹ nhưng đều rất thương con ah.
“Đệ tử Vũ Thiên Quân, nàng muốn đánh ta, bất đắc dĩ đành phải phán
kháng!”. Thiên Quân hơi chút cúi đầu nói, cái loại có bao nhiêu tự nhiên thì có bấy nhiêu tự nhiên, phảng phất trước mặt hắn cũng không phải một vị Bán bộ Hỗn độn cảnh. Về phần Lăng Càn Thiên từ lúc Bạch Mộ Dung đi
đến đây thì ánh mắt đều là đang loạn chuyển, không biết đang có chủ ý
gì.
“Vũ Thiên Quân...”. Bạch Mộ Dung ngẩn ra, tiếp đó trán nổi lên đại
hãn, nhà nàng hòn ngọc quý nhưng lại chọc phải tiểu tổ tông này rồi? Mà
lại giống như đánh được phấn khởi lắm...
“Nói bậy! Ta không có đánh hắn trước tiên, ta chỉ muốn sờ mặt hắn,
hắn lại đánh vỡ quà mẫu thân tặng ta, ta dưới tức giận mới lấy ra Âm
dương kính đánh hắn, thế nhưng đáng giận gia hỏa này lại dùng yêu thuật
đánh ta...”. Tiểu ma nữ nhưng lại tức giận nói. “Mẫu thân phải đòi lại
công đạo cho ta! Phụ thân...”. Nói đoạn nàng còn nhìn đến Lăng Càn Thiên một bên kia.
“Ngươi muốn mò mặt hắn?”. Lăng Càn Thiên cùng Bạch Mộ Dung trán hắc
tuyến càng nhiều, Thiên Quân nếu là cái hài tử thì thôi, hắn nhưng đã là người trưởng thành, làm sao có khả năng đồng ý để người mò mặt? Trong
này có lẽ còn có chút tiểu tiết nhưng ở đây mấy người cũng không có tận
lực nói cái gì, rõ ràng là Tiểu ma nữ không an phận nên đã trước tiên
chọc đến Thiên Quân rồi.
“Chuyện này là ngươi trước tiên sai rồi, bảo chúng ta làm sao cùng
người ta ăn nói? Ngươi còn muống trừng phạt hắn cái gì?”. Lăng Càn Thiên sau đó thở dài nói.
“Thế nhưng hắn đánh vỡ quà sinh nhật mẫu thân tặng ta, lại còn đánh
mông ta, hắn đáng bị thiên đao vạn quả, ngũ mã phanh...”. Tiểu ma nữ
nhưng không có ý định buông tha đầy tức giận mà ủy khuất nói, chỉ là
nàng bị một tiếng gầm lên đầy giận dữ ngăn cản nói tiếp.
“Ngươi câm miệng cho ta!”. Lăng Càn Thiên giận dữ quát. “Ta vì thể
chất của ngươi nên mới không quản được kỹ càng, ngươi lại càng lúc càng
quá phận không biết hối cải, lập tức quay về đi vào Vô thiên bích tại đó sám hối nửa năm, lúc nào biết hối lỗi lại đi ra!”.
“...”. Tiểu ma nữ bị quát sợ, thân hình nhỏ nhắn tại trong lòng Bạch
Mộ Dung hơi chút run rẩy, thế nhưng sau đó đi liền đi ra nhìn Lăng Càn
Thiên cùng Bạch Mộ Dung đầy tức giận.
“Ngươi muốn ta đến Vô thiên bích sấm hối? Được thôi! Ta sẽ đến đó!”.
Tiểu ma nữ hai mắt thấu đỏ nói Các ngươi không thương ta, ta bị người
khi dễ cũng không bảo vệ, đòi lại công đạo cho ta, hừ hừ, không sao ta
sẽ tìm người đến đòi lại công đạo cho ta!”. Nói đoạn thì lấy ra một cái
ngọc phù đem bóp nát.
“Ngươi làm cái gì...”. Lăng Càn Thiên mày nhíu lại lạnh quát. Nha đầu này đúng là càng lúc càng quá phận, ngang nhiên muốn chống đối hắn?
“Ta gọi Tuyết gia gia đến...”. Tiểu ma nữ giống như thực hiện được âm mưu nói. Sau đó lại nhìn đến Thiên Quân ánh mắt đầy thù hận. “Ngươi cứ
chờ đó cho ta, Tuyết gia gia chắc chắn để ngươi biết dám đánh ta có hậu
quả như thế nào”.
“Khặc...”. Một đám người nghe đến “Tuyết gia gia” ba chữ đều không
nhịn được ho khan, chính là Lăng Càn Thiên thân hình cũng một trận lảo
đảo.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com