“Các ngươi cũng không làm gì được ta, việc gì phải làm khó, buống ra
một thủ, chúng ta ngày sau nước sông không phạm nước giếng, làm sao?”.
Chạy tuốt ở đằng trước Ca tu la gầm lên. Đây là lần đầu tiên kể từ ngày
nó ra đời gặp đến biệt khuất tình trạng như thế này, đối thủ chỉ là hai
cái cấp thấp hơn nó rất nhiều nhưng đã có được thực lực gần kịp nó, hai
cái kết hợp lại không có chút nào kém nó, thậm chí còn muốn nhỉnh hơn
một chút, bản thân đã quay người bỏ chạy nhưng đối phương một tấc cũng
không tha, dĩ nhiên là luôn bám lấy nó một dạng cắn chặt không thả,
không chết không thôi.
“Không làm gì được ngươi? Ha ha, ta nói rồi, ngươi đứng quá xem trọng mình, đứng lại cho ta! Thời không đại luân chuyển!”. Đuổi ngay sát nó
chính là bạch y Thần Quân, một đường đuổi đến hắn cũng không thể không
khâm phục Ca lâu la thiên phú thần thông đáng sợ, tốc độ nhanh đến cực
hạn, nếu không phải là có Thiên Luân nơi nay thì hắn từ lâu đã bị Ca lâu la bỏ lại, đến lúc đó nếu muốn lưu lại tên này thì chỉ e phải là Thiên
Quân xuất thủ mới được.
“Ong...”. “Ong...”. Một vòng tròn gần như trong suốt đột nhiên xuất
hiện chụp về phía Ca lâu la, cái sau liền như nhìn thấy xà hạp lập tức
trốn tránh, nó mấy lần chính là trúng một chiêu này mà giảm tốc độ chạy
trốn, đối vợi một chiêu không có bao nhiêu sức công kích này vô cùng
kiêng kị.
“Hừ! Chạy đi đâu! Trảm diệt thiên khung!”. Thế nhưng không kịp để nó
né đi, một đạo huyết quang phá không mà đến sinh sinh đem thiên không
chẻ đôi chém về phía nó, uy năng mười phần đáng sợ.
“Đáng giận! Các ngươi đừng có khinh người quá đáng!”. Ca lâu la thấy
đường lui cũng không có thì gầm lên một tiếng đầy giận dữ, song dực như
là cự đại thiết bản lập tức xoay tròn, nhất thời cương phong điểm điểm
kèm theo lôi đình khủng bố xuất hiện quét ngang thiên địa mà ra.
“Oành...”. “Uỳnh...”. Lại là một đường va chạm đáng sợ, không gian
vặn vẹo cứng ngắc, dĩ nhiên cũng không có bị phá toái, so với bên ngoài
Hỗn nguyên sơn mạch thì chỗ này thiên địa đã là một khái niệm hoàn toàn
khác, không gian cứng rắn mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Tại tuốt đằng sau Thiên Quân mang theo Độc Cô Kiếm cùng với Ám Vũ
không nhanh không chậm đuổi đến, đi đến chỗ này hắn đương nhiên đã nhận
ra được không gian biến cứng rắn, so với bên ngoài Hỗn nguyên sơn mạch
thì như hai phương thiên địa hoàn toàn khác nhau, trong này thiên địa
lực lượng mạnh mẽ, theo như hắn phán đoán thì nơi này phải có Hỗn độn
cấp chiến lực mới có thể đem hư không đánh nát, mà đây cũng là những
nhận đồng mà trí nhớ của các Hỗn độn cảnh hắn thu được phản ánh!
Khẽ vận chuyển lực lượng diễn sinh Hư vô chi lực thì trong minh minh
nhưng có cổ quái lực lượng tác động, hắn diễn sinh Hư vô chi lực thậm
chí đã nhanh hơn bình thường gần một thành, nếu như nói trước đây hắn
một lần diễn sinh chi được mười lăm đạo hư vô chi lực thì lúc này đã
được mười sáu đạo, đương nhiên, một lần diễn sinh của hắn chí ít cũng là vạn đạo, so với thường nhân đã không biết nhiều hơn bao nhiêu lần, nhất là khi hắn tiêu hóa Hỗn độn cảnh đại năng tinh túy, tất cả Hỗn độn khí
thu được toàn bộ đem chuyển hóa diễn sinh ra Hư vô chi lực đạt được con
số mới là đáng sợ.
“Nơi này đích thực là thiên đường của Hư vô cảnh Thánh hiền!”. Thiên
Quân âm thầm gật đầu nói. Trong này không những tăng lên tốc độ diễn
sinh hư vô chi lực mà không gian cứng rắn lại càng khiến cho những Hư vô cảnh cường giả dễ dàng hơn cảm nhận không gian hàng rào, từ đó đối với
không gian tìm hiểu càng thêm thấu đáo, diễn sinh ra hư vô chi lực sẽ
càng thêm mạnh mẽ.
“Thiếu gia! Động tĩnh đánh giết của mấy người kia gây nên không ít tu giả chú ý đến...”. Ám Vũ khẽ đến bên cạnh Thiên Quân nói, ánh mắt liếc
nhìn phương xa do xét hơi có chút kiêng kị nói. Nơi này chính là thiên
đường của Hư vô cảnh, mà dám đi vào đương nhiên cũng là cường giả trong
tầng thứ Hư vô cảnh, một dạng Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất như Thiên
Quân mấy người đi vào thì đều có cường giả mạnh mẽ hơn đi phía sau bảo
hộ, vì lẽ đó trong này cho dù không phải là nơi động thiên phúc địa
nhưng một khi đã xuất hiện tu giả thì đều sẽ có cường giả không yếu ở
trong đó.
Thần Quân, Ma Quân cùng Ca lâu la đều là tầng thứ viễn siêu Hư vô
cảnh thông thường, bọn hắn kịch chiến đương nhiên khiến cho không ít tu
giả nhìn sang, tuy là trong Hỗn nguyên đại chiến trường này không thiếu
nhất chính là đánh giết nhưng đánh ra cường đại công kích như ba tên này cũng không có nhiều, mỗi lần diễn ra đều sẽ gây nên sự chú ý.
“Uhm! Không sao, bọn hắn đứng xa quan sát thì thôi, dám đến gần thì
một cái cũng không tha, giết!”. Thiên Quân khẽ gật đâu, ánh mắt chợt
lạnh xuống băng lãnh nói. Hắn lúc này chính là độc hành giả, đã không có cố kị cái gì, chỉ cần đụng chạm đến thì sẽ là kẻ địch của hắn, giết bất luận thân thế. Bên trong Hỗn nguyên đại chiến trường này thì đây cũng
không phải chuyện gì lạ lẫm, tùy thời sẽ có cường giả ngã xuống, thậm
chí chính là tranh giành một chỗ tu luyện tốt hơn một chút cũng có thể
xảy ra đổ máu, ở đây cơ bản chỉ có nắm đấm nói chuyện, không có quy tắc
gì nhiều.
“Huh? Khí tức này?”. Đang nói chuyện thì bất chợt Thiên Quân nhìn đến một phương hướng nhướng mày nghi hoặc nói, chỗ đó là do Thần Quân, Ma
Quân cùng Ca lâu la đại chiến dẫn dến cường giả chạy đến quan sát, trong đó có một cỗ khí tức mà Thiên Quân cảm thấy quen thuộc, tiếp đó chính
là thao thiên sát khí từ thể nội hắn lan tràn.
“Phản đồ!”. Tiếp đó hắn một tiếng lập tức gầm lên, một lời chút cũng
không lưu lại liền đã phá không chạy về phía đó, bất quá cũng không lâu
hắn đã truyền đạt mệnh lệnh cho Ám Vũ. “Đi giúp nhanh chóng giết chết Ca lâu la, ta cần giết một kẻ đáng chết!”.
“...”. Ám Vũ cùng Độc Cô Kiếm cũng không hiểu ra làm sao, Thiên Quân
cực ít có cái này biểu hiện, lại còn nhắc đến “Phản đồ” hai chữ, đại
khái có thể suy đoán mà thôi. Tiếp đó Thiên Quân truyền đạt lại mệnh
lệnh thì Ám Vũ cũng không nói nhảm, lập tức phi thân lao về phía Thần
Quân ba cái đại chiến kia.
Lại nói Thiên Quân lao vè về vị trí kia thì cũng không có chút nào
che dấu, Thời không chi vực tràn ngập mà ra, tốc độ nân lên đến cực hạn, tiếp đó mi tâm chợt tách ra, bạch quang sơ hiện, hắn mới bắt đầu đã vận dụng đến thần thông thì có thể nghĩ đến hắn muốn giết kẻ kia như thế
nào.
Mục tiêu hắn hướng đến là một cái trung niên nhân nhìn như bốn mươi
tuổi, một thân hắc y cũng không có bao nhiêu bắt mắt, bất quá hắn khí
tức thình lình lại là Bán bộ Hỗn độn cảnh, không những thế hắn khí thế
trầm ổn mạnh mẽ, cường hoành mà không phát, điều này cho thấy hắn tại
Bán bộ Hỗn độn cảnh tầng thứ cũng là cường giả không kém, nếu như Độc Cô Kiếm nhìn thấy kẻ này có lẽ cũng sẽ có ấn tượng, hắn nhưng đã từng là
Hạo Thiên Thần địa đại năng, Lưu Bá Thần! Đương nhiên qua Hạo Thiên Thần địa thảm chiến kia thì hắn đã thành phản đồ của Hạo Thiền Thần địa!
Ngày Hạo Thiên Thần địa xuất hiện bốn cái phản đồ là Lưu Bá Thần, Cổ
Vân Phong, Triệu Phi Vũ, Lâm Hoài, nếu Thiên Quân gặp mặt khác ba vị Bán bộ Hỗn độn cảnh thì đúng là không có khả năng nhận ra, thế nhưng gặp
đến Lưu Bá Thần lại khác, kẻ này lúc đó âm mưu cứu lấy Hỗn độn cảnh địa
năng của Tu La Ma tộc Yến Tu La nhưng tại trận bị Thiên Quân kích thương chạy trốn rồi âm thầm cùng ba tên kia liên hợp phá vỡ Hạo Thiên liên
hoàn đại trận một lỗ hổng, có thể nói ngày đó Hạo Thiên Thần địa đột
nhiên bại nguyên nhân chủ yếu chính là bốn kẻ này, hôm nay Thiên Quân
nếu đã gặp chắc chắn không có khả năng để hắn sống sót rời đi.
“Ông...”. Lưu Bá Thần đang đứng một bên quan sát đại chiến phương xa
ầm thâm tính toàn, hắn biết Ca lâu la cường đại, thế nhưng lại lại không biết đến hai cái địch nhân đang chém giết với nó là ai, cũng xem như
nhận biết một chút, thế nhưng hắn hiện thân không lâu thì một đạo sát cơ đem hắn khóa chặt, tiếp đó một đạo bạch quang lấy tốc độ khó có thể
hình dung đánh về
phía hắn.
“Là hắn...”. Không nhìn thì thôi, nhìn đến thì đồng tử lập tức co rụt lại kinh hô, công kích này nhưng đã từng khiến hắn thần hồn hoa tổn
nghiêm trọng, mà chủ nhân của đạo công kích này đã từng một chiêu đem
hắn một cánh tay chém xuống, nhận ra công kích một khắc thì hắn cũng lập tức há miệng phun ra một cái ngọc bài lao về phía bạch quang, sau đó
một chút cũng không dừng lại, lập tức xoay người chạy trốn, đồng thời
cũng ném ra một đạo truyền tin phù!
“Oanh...”. Không ít cường giả đại năng đang quan sát chỗ Ca lâu la
đại chiến thì đột nhiên kinh ngạc nhìn sang một phía, nơi đó cũng có hai đạo công kích mạnh mẽ va chạm, kinh thiên một tiếng vang lên, bạch
quang kia đánh đến thiên không một chỗ thì đột nhiên một cái thuẫn bài
hư ảnh hiện lên chặn lại nó, cả hai duy trì cũng không được lâu thì cũng ầm ầm tan biến.
“Hôm nay ngươi cho dù chạy đến cùng trời cuối đất ta cũng đem ngươi
chém thành muôn mảnh!”. Thiên Quân mày hơi nhíu lại quát lạnh, nơi ngực
chợt sáng lên vạn thải hào quang, Lưu Bá Thần có thể cản được Hỗn nguyên đồng công kích thì đương nhiên cũng có được thủ đoạn không yếu, Thiên
Quân muốn nhanh nhất đem hắn chém giết cùng đuổi kịp thì đương nhiên
phải dùng đến thần thông.
“Ông...”. “Ông...”. Liên tiếp sáu đạo vạn thải hào quang xuất hiện,
bọn chúng quỹ đạo không giống nhau nhưng mục tiêu đều hướng đến Lưu Bá
Thần đang chạy trốn ở phương xa, công kích đi qua thì hư không cũng rung động mãnh liệt, điều này khiến cho những kẻ âm thầm quan sát giật mình
kinh hãi, kẻ đánh ra công kích này thậm chí còn mạnh hơn chỗ Ca lâu la
kịch chiến một đoạn, thực lực như vậy chỉ e cũng chỉ có Tam thập lục
Thánh vương tầng thứ mới có thể ah! Đã ba nhiêu năm loại này cường giả
mới xuất thủ, nhất thời vô số ánh mắt nhìn đến chỗ kia, bọn hắn muốn
nhìn xem rút cục là vị nào.
“Đáng chết! Lại là một chiêu này!”. Lưu Bá Thần chạy trốn tuốt ở đằng trước đương nhiên cũng cảm nhận được phía sau sát cơ, vốn nghĩ đến bản
thân tăng mạnh có thể tìm cách đi trả thù đoạn thủ nhưng hôm nay vô tình gặp đến Thiên Quân hắn mới biết bản thân là cỡ nào ấu trĩ, bản thân
tăng lên nhưng Thiên Quân lại càng thêm mạnh mẽ, từ sáu đạo vạn thải hào quang như mỹ lệ đến cực điểm kia hắn nhưng lại cảm nhận được tử vong uy hiếp!
“Không! Lưu Bá Thần ta đã đến gần Hỗn độn cảnh, tuyệt đối không thể
chết như thế này!”. Nội tâm âm thầm gào thét một tiếng, hắn lập tức quay đầu, Thiên Quân là đang viễn trình công kích, cản lại một chiêu này hắn vẫn có thể chạy trốn, chỉ cẩn cầm cự, chạy đến chỗ vị kia thì hắn có
thể không cần lo lắng đến tính mạng nữa. “Trường thanh hiên viên kiếm!
Bạt!”. Hắn trên tay nhiều hơn một thanh bạch sắc trường kiếm, tiếp đó
phía sau lưng hắn Thể nội thế giới cũng hiện lên, đương nhiên là ở liều
mạng rồi.
Thể nội thế giới lực lượng điên cuồng rót vào trường kiếm, nhất thời
một đạo kinh thiên kiếm quang như muốn chém nát thiên không xuất hiện
chém về phía sáu đạo vạn thải hào quang kia.
“Hừ! Quả nhiên là phản đồ, chó săn của Trường Thanh Thần địa!”. Thiên Quân điên cuồng chạy đến cũng nhìn ra một chiêu này thì khẽ hừ lạnh một tiếng nói, tiếp đó ý niệm khẽ động, sáu đạo vạn thải hào quang kia
nhưng lại như có linh tính chợt biến đổi phương hướng, từng cái từng cái chạy vòng qua kiếm quang tiếp tục công hướng Lưu Bá Thần, đồng thời với đó Thiên Quân trên tay Thiên Quân đao cũng đã xuất hiện chém về đạo
kiếm quang trước mặt.
“Làm sao có thể...”. Lưu Bá Thần gần như vận dụng tất cả lực lượng
dồn vào một kiếm nhưng một chút cũng không cản được công kích của Thiên
Quân, công kích kia như là vật sống nhất thiết khóa định hắn, nháy mắt
đó đã đến. “Liều mạng!”. Nguy cơ tồn vong trước mắt hắn khẽ cắn lưỡi
phun ra một ngụm máu lên trường kiếm, cái sau lập tức phát sáng mãnh
liệt bành trướng hóa thành bản lớn chắn ngay trước mặt hắn, Thế giới
hình chiếu phía sau hắn lực lượng cũng điên cuồng chảy vào trường kiếm,
vận dụng toàn bộ lực lượng cũng phải cản lại sáu đạo vạn thải hào quang
kia.
“Uỳnh...”. “Uỳnh...”. “Uỳnh...”. Liên tiếp tiếng kịch liệt va chạm
vang lên, một đạo đến một đạo vạn thải hào quang đập lên trường kiếm bản lớn, một tiếng thì trường kiếm lại run lên một lần lợi hại, Lưu Bá Thần mặt cũng trắng đi một chút, khóe miệng máu tươi cũng đã bắt đầu chảy
ra, cho đến lần va chạm thứ tư thì trường kiếm chợt vang lên một tiếng
“rắc” nhỏ, phía trên thân kiếm xuất hiện một chỗ vết nứt, chớp mắt đã
lan tràn như mạng nhện.
“Choang...”. Đạo vạn thải hào quang thứ năm hạ xuống thì trường kiếm
tan vỡ, thế giới hình chiếu lung lay tan vỡ, Lưu Bá Thần thân hình không tự chủ được bị đẩy lùi về phía sau, một ngụm máu lớn ho ra nhưng hắn
cũng không có thời gian lo lắng thương thế, đạo vạn thải hào quang thức
sáu đã đánh đến trước ngực hắn, mà hắn đã vô lực cản được...
“Sụp...”. “Hự...”. Như là tiếng đâm vào đậu hũ, hào quang một cái sát đã đục xuyên một lỗ trên thân thể của Lưu Bá Thần, nơi ngực phải của
hắn có thể nhìn thấu được ra phía sau! Hắn một chút sức lực còn lại cũng chỉ có thể khiến hắn đứng trên thiên không, ánh mắt đầy khiếp sợ nhìn
về phía trước mặt, lúc này đã nhiều hơn ra một cái nam hài khoảng chừng
mười tuổi lạnh lẽo nhìn hắn, dĩ nhiên chính là khuôn mặt hắn không muốn
nhìn thấy nhất. Vũ Thiên Quân!
“Hôm nay cho dù là thiên vương lão tử hiện thân cũng không thay đổi
được kết cục của ngươi, chết đi!”. Thiên Quân lạnh lẽo nhìn đến Lưu Bá
Thần nâng lên Thiên Quân đao chém xuống, đao mang như hồng lập tức đem
thiên không chẻ đôi, hư không phá toái, uy lực kinh thiên động địa.
“Cùng chết đi!”. Lưu Bá Thần ánh mắt chứa đầy tuyệt vọng, hắn tu vi
sắp có bước tiến vô cùng lớn, tương lai vô cùng rộng mở, thế nhưng hôm
nay lại gặp phải Thiên Quân, tất cả nhưng đã sụp đổ chỉ sau hai chiêu
của Thiên Quân, hắn như thế nào có thể cam lòng? Tuyệt vọng chớp mắt
liền biến đổi thành vô cùng thù hận, hắn gâm lên một tiếng la về phía
Thiên Quân, thể nội thế giới điên cuồng vận chuyển, lực lượng chợp mắt
thu lại rồi không ngừng dâng lên, dĩ nhiên là muốn tự bạo, đồng quy vu
tận với Thiên Quân.
“Rác rưởi!”. Thiên Quân hai mắt híp lại lạnh lẽo nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com