Tổng bộ Liên minh từ khi thành lập đến nay còn không có xảy ra chiến đấu trong đó, hôm nay nhưng lại có khả năng xảy ra xung đột, một phương
trong đó nhưng lại càng là một vị Hỗn độn cảnh đại năng!
Tại Tổng bộ liên minh tầng cao nhất đang ngồi hơn ba mươi cái tu giả, nếu có kẻ
nào đó ở đây nhìn thấy chắc chắn sẽ giật mình không dám tin vào mắt
mình, ngồi ở đây tất cả nhưng đều là Hỗn độn cảnh đại năng, từng tôn đạo vận lượn lờ quanh thân vô cùng thâm ảo huyền bí, mỗi cái đều như thâm
uyên vực thẳm, khí tức một chút cũng không lộ nhưng để cho không gian
xung quanh bọn hắn đều đang chịu đến rung động, bất kỳ lúc nào cũng muốn phá toái. Bất quá một đám đại năng Hỗn độn cảnh này đều đang nhìn xuống bên dưới Tổng bộ liên minh tầng thứ hai, chỗ đó bọn hắn nhìn thấy mục
tiêu mà bọn hắn muốn tìm hiểu, dĩ nhiên lại không phải là Hỗn độn cảnh
Phượng Hoàng Thánh Vương, nhìn đến là thiên kiêu trước nay đều gây nên
sóng gió to lớn mỗi nơi hắn đặt chân, Vũ Thiên Quân!
“Dám tại
trong Liên minh tổng bộ xung đột, để Phượng Hoàng Thánh Vương đem hắn
trấn áp lại đi!”. Một giọng nói âm u lạnh lẽo vang lên, kẻ này quanh
thân ma khí lượn lờ, khí tức âm trầm đến cực điểm.
“Không sai! Vi phạm Liên minh quy tắc, hắn cho dù lại có công lao to lớn cũng phải
chịu đến phạt nặng!”. Lại một vị khác lên tiếng, ngữ khí dĩ nhiên là vô
cùng ác liệt.
“Khà khà, Tu La Ma Đế, Trường Thanh, hai ngươi nói
cái gì đó? Ta chỗ nào thấy hắn xung đột ở bên trong Tổng bộ Liên minh?
Hắn công kích là hướng đến bên ngoài, tại trong Tổng bộ Liên minh xuất
thủ trước tiên chính là Phượng Hoàng ah!”. Lại một vị khác cười nhạt
nói. Dĩ nhiên chính là mới đến không lâu, Y Thần.
“Ngươi...”. Y
Thần lên tiếng liền để hai kẻ kia không biết nên làm sao nói, người
trước nói cũng không sai, Thiên Quân công kích ban nãy nhưng là công
kích Phượng Hoàng Thánh Vương ở bên ngoài Tổng bộ Liên minh, người sau
mới là kẻ công kích ở bên trong Tổng bộ Liên minh,Thiên Quân là một
phương phòng thủ.
“Ha ha, các vị nên bỏ qua tư thù một chút,
chúng ta hiện tại đang có chung mục tiêu chính đối phó với Quái tai cùng Vực ngoại tu giả, sau đó các ngươi làm sao náo thì chúng ta cũng không
ai quản!”. Không khí có chút trầm mặc thì một vị cường giả khác lại cười nói. “Tốt nhất chúng ta nên cản lại chuyện này, Vũ tiểu hữu nhưng có
vai trò vô cùng quan trọng trong kế hoạch lần này, không thể để hắn chịu đến thương tổn gì!”.
“Ta xem vẫn nên đợi một chút, không phải
nói hắn là kẻ đốt lên thông thiên hỏa trụ đẩy lui Thú triều cùng chém
giết qua Hỗn độn cảnh Quái thú sao? Chúng ta cũng nên xem một chút,
Phượng Hoàng không thể nghi ngờ chính là kẻ thích hợp đi thử Vũ Thiên
Quân!”. Lại có một vị khác lên tiếng.
“Uhm! Ý này không tồi, hắn
nếu cả Phượng Hoàng Thánh Vương đều không cản được thì làm sao có khả
năng làm được những chuyện kia, nếu như vậy thì hắn có khả năng chính là nội gián của Vực ngoại tu giả!”. Một giọng nói trầm ngưng không có bao
nhiêu cảm tình vang lên.
“Hắc hắc, các ngươi xem Bản tọa là người vô hình sao?”. Y Thần khẽ cười quái dị nói. “Kế hoạch lần này tất cả
lấy hắn làm chủ đạo, các ngươi lại như vậy đem ra làm trò đùa thực khiến cho người ta thương tâm nha!”. Hắn ánh mắt sắc bén liếc nhìn toàn bộ
xung quanh đám người một vòng đầy vẻ trào phúng.
“Y Thần đạo hữu
nói quá rồi!”. Một kẻ trong đó nói. “Đây nhưng để đảm bảo một chút an
toàn, chúng ta dù sao cũng là Hỗn độn cảnh, đi vào trong đó hoàn cảnh
hung hiểm, nếu Vũ tiểu hữu thực lực không đủ, đi vào trong đó thật đúng
là vô cùng nguy hiểm!”.
“Hắc hắc, nếu hắn thực lực không đủ tại
sao lại có thể ở trong Táng thiên chi địa đốt lên Thông thiên hỏa trụ?
Các ngươi tự ngạo là Hỗn độn cảnh làm sao lại không đi vào Táng thiên
chi địa chỗ sâu mà làm đi?”. Y Thần khẽ cười nhạt lạnh lẽo nhìn về phía
đó đầy trào phúng nói.
“Hừ! Hắn có phải là kẻ đốt lên Hỏa trụ hay không còn không có chắc chắn...”. Lại một tiếng lạnh lùng khác vang
lên, Thiên Quân nếu nhìn thấy đương nhiên sẽ nhận ra kẻ này, đây chính
là kẻ thù không lâu trước hắn nhìn thấy trong Táng thiên chi địa, Hình
Thiên Vũ.
“Các vị! Chúng ta đến đây là để đàm phán thương lượng
một chút đi vào Táng thiên chi địa chỗ sâu chém giết Hỗn độn cảnh Quái
thú cùng Vực ngoại tu giả, không phải để các vị tranh cãi với nhau!”.
Một đám Đại năng đang nói có chút sôi nổi thì một giọng nói trầm trọng
nói. “Cự Kình ta mời các vị đến đây là để mọi người cùng đi vào trong
đó, các ngươi tại chỗ này gây hấn thì được cái gì? Vũ tiểu hữu cùng
Phượng Hoàng Thánh Vương cũng không thể đánh giết trong Tổng bộ Liên
minh, các vị không cần nói nữa!”.
“Ha ha, vẫn là Cự Kình lão
huynh nhìn đến đại cục!”. Y Thần khẽ cười một tiếng nói. “Vậy cũng nên
xác định lại một chút có những kẻ nào có tư cách đi vào Táng thiên chi
địa chỗ sâu, miễn cho thực lực không đủ đi vào nạp mạng!”. Hắn liếc nhìn xung quanh một lượt đầy lạnh lẽo chi sắc nói.
“Hừ...”. Những kẻ
bị hắn nhìn đến đều là hừ lạnh một tiếng, Cự Kình trên danh nghĩa chính
là kẻ sáng lập nên Liên minh, hắn tiếng nói vẫn có thể xem như là có
trọng lượng.
Tổng bộ Liên minh đám cao tầng kia có thể bình tĩnh
nói chuyện, tại chỗ tầng hai nhưng không được bình tĩnh, từng đạo ánh
mắt kinh hãi nhìn đến Thiên Quân cùng Phượng Hoàng Thánh Vương, có kinh
hãi nhưng cũng có không ít tò mò, hưng phấn.
Vũ Thiên Quân! Cái
tên này nhưng không đơn thuần là cái tên nữa, nó nhưng chính là đại biểu cho một thế hệ, trấn áp một đời thiên kiêu, bá tuyệt cổ kim không người có thể vượt qua. Long vực một trận chiến thành danh, Hỗn nguyên đại
chiến trường vang danh Huyết Họa, chém giết không biết bao nhiêu đại
năng Hư vô cảnh Thánh hiền, tại Táng thiên chi địa lại càng là lập nên
khoáng thế kỳ công, đốt lên Thông thiên hỏa trụ, chặn lại Thú triều,
chém giết Hỗn độn cảnh Quái thú, đưa ra tình báo về Vực ngoại tu giả,
đến Táng Thiên chi địa không được mấy ngày liền đã lập nên kỷ lục đứng
đầu Thiên bảng, đừng nói là tầng thứ Hư vô cảnh, đơn thuần chiến tích mà nói thì hào quang của hắn đủ để che ép tất cả tu giả tham chiến chặn
lại Quái tai, cho dù là Hỗn độn cảnh đại năng cũng không có khả năng so
sánh.
“...”. Phía sau Thiên Quân mấy người biểu tình liền là đặc
sắc nhất, Ngụy Lão không tự chủ được lùi lại mấy bước, Lam Huân chấp sự
hoa dung thất sắc, mặt mũi tái xanh sợ hãi, Huyền Ngọc Vương tử sợ hãi
đến mức đã ngã ngồi xuống, toàn thân run lên, tay chân mồ hôi chảy xuống không thể khống chế, đánh chết cả ba người cũng không ngờ đến vị kia
Thiên kiêu rất ít khi lộ diện lại đứng trước mắt bọn hắn, càng đáng sợ
hơn đó là bọn hắn đều đã có chút miệt thì, đối đầu với hắn. Lấy cái tên
Huyết Họa Thánh Vương cùng trước nay hành vi của Thiên Quân thì bọn hắn
biết bản thân vừa mới lượn qua quỷ môn quan một vòng.
Toàn bộ
Tổng bộ Liên minh như lâm vào im lặng trạng thái, Thiên Quân cùng Phượng Hoàng Thánh Vương như là hai tôn cự nhân đứng vị thế chủ đạo, bọn hắn
không động thì xung quanh liền không có ai dám động, trước mắt nhưng có
khả năng sẽ xảy ra đại chiến kinh thiên động địa của một vị Hỗn độn cảnh đại năng cùng một vị được dự đoán là có chiến lực không dưới Hỗn độn
cảnh ah.
“Ha ha, Phượng Hoàng Thánh Vương, đã lâu không gặp mặt nha!”. Thiên Quân nhưng chính là người phá vỡ không khí trầm mặc này.
“Ngươi nghĩ có Y Thần bảo vệ thì ta không dám giết ngươi sao?”. Phượng Hoàng
Thánh Vương lạnh lão nói. Hắn đi vào Tổng bộ liên minh thì liền có ba
đạo khí cơ hoàn toàn khóa chặt lấy hắn, điều này nói rõ ràng, nếu hắn
còn một lần nữa xuất thủ trong Tổng bộ Liên minh này thì có khả năng sẽ
dẫn ra Hỗn độn cảnh đang tọa trấn trong Tổng bộ Liên minh này, đến lúc
đó chỉ e không được thoải mái, nhất là khi hắn nhận ra được hai đạo khí
tức mạnh mẽ đáng sợ kia, một là kẻ hiện đang nắm giữ quyền quản lý Liên
minh, Cự Kình, một lại chính là Y Thần, kẻ thời gian trước đã đến Phượng tộc hắn náo loạn một phen. Hắn tự tin có khả năng đem Thiên Quân giết
chết trước khi Y Thần đuổi đến, bất quá phía sau lại như thế nào lại
không nói được, hắn không có khả năng để liên lụy đến Phượng tộc.
“Hắc hắc, ngươi không dám giết ta là điều chắc chắn!”. Thiên Quân nhưng lại
có chút vô sỉ cười lớn nói. “Mà lại nói cho rõ ràng thì Phượng Hoàng
Thánh Vương ngươi chính là thủ hạ bại tướng của ta mà thôi, ngươi lấy
đâu ra tự tin có thể giết chết ta?”. Hắn hai mắt lập lòe đầy khiêu khích nhìn Phượng Hoàng Thánh Vương nói.
“Người đúng là không cần sống nữa!”. Phượng Hoàng Thánh Vương phá lệ bình tĩnh lạnh lẽo nói.“Xùy! Phượng Hoàng gãy cánh như ngươi còn muốn dọa Bản thiếu gia? Năm năm
trước ta có thể chặt xuống của ngươi một cánh, hôm nay liền có thể chặt
xuống đầu của ngươi!”. Thiên Quân nhưng một chút cũng không khách khí
đầy trào phúng cười nói. “Ngươi có ngon thì đến giết ta đi...”. Đây
nhưng chính là trần trụi khiêu khích.
“Ông...”. “Ông”. Phương
Hoàng Thánh Vương quanh thân lực lượng chớp mắt liền tràn ra, hư không
một trận rung động, hai mắt bắn ra sâm nghiêm sát khí nhìn Thiên Quân
chằm chằm, thế nhưng ngay tại lúc này hắn chợt ngẩng đầu nhìn lên đỉnh
đầu, sau đó hơi chút nhíu mày, cuối cùng nhất đó là thu lại khí thế nhìn Thiên Quân lạnh
lẽo một chút nói. “Ngươi sống không được bao lâu!”. Nói đoạn thì thân hình lóe lên một cái biến mất ở chỗ Tổng bộ liên minh
tầng hai.
“Ể? Phượng Hoàng gãy cánh! Ngươi cứ như thế rời đi sao? Bản thiếu gia chơi còn không đủ!”. Thiên Quân thấy như vậy thì vội hô
lên, đồng thời với đó ánh mắt như có như không nhìn lên phía trên, một
sát na thôi hắn cảm nhận được mấy cỗ Hỗn độn cảnh khí tức, bọn hắn chính là những kẻ để cho Phượng Hoàng Thánh Vương thu tay lại. Kỳ thực hắn
cũng có thể đoán được, đừng nói là tại Liên minh tổng bộ, chính là tại
chỗ khác cũng sẽ có kẻ ngăn cản hắn cùng Phượng Hoàng Thánh Vương đánh
giết, bất quá có cơ hội chọc ngoáy cái tên Hỗn độn cảnh vô sỉ này Thiên
Quân không làm mới lạ, nếu không phải muốn che dấu thực lực thì một chỉ
ban nãy hắn đã cho Phượng Hoàng Thánh Vương trọng thương rồi.
“Hí...”. Xung quanh một mảnh trầm lặng dần vang lên từng tiếng hít lạnh, cũng
trước đó không giống đó là bọn hắn một cái cũng không dám mở miệng trào
phúng nữa, trước kia còn không biết Thiên Quân là ai nên đều cho hắn là
nói khoác, ngu đần không sợ chết, biết đến hắn thân phận thì chỉ có kinh hãi, sùng kính cùng ao ước. Cũng chỉ có hắn mới có can đảm tại trước
mặt bao nhiêu người như thế mà cùng Hỗn độn cảnh hò hét, cũng chỉ có hắn một cái vung tay liền ném ra hai mươi tư cái Bán bộ Hỗn độn cảnh Dị thú hạch... Tầng thứ kia cơ bản là không có người có thể lý giải, Thiên
Quân nhưng đã vượt ra phạm trù mà bọn hắn có thể lý giải rồi.
“Hừ! Còn không thú vị, đầu voi đuôi chuột! Nhát như cáy...”. Thiên Quân một
chút cũng không thèm để ý hừ lạnh nói. Hắn không biết một câu một chữ
kia lại như từng đợt đập búa đánh lên lồng ngực của những kẻ đang ở bên
trong Tổng bộ Liên minh này, cả đám nhưng cũng chỉ có thể âm thầm kinh
hãi vị này khủng bố Thiên kiêu không sợ trời không sợ đất.
“Thôi
quên đi! Bản thiếu gia sớm muộn cũng có ngày đem ngươi nướng!”. Xem như
không có chuyện, Thiên Quân đầy khinh thường nói. Phượng Hoàng Thánh
Vương có chỗ kiêng kị hắn đương nhiên cũng có, lúc này vạch mặt với Liên minh đối với hắn cũng không có gì nhưng đối với Hạo Thiên Thần địa sẽ
có đả kích nhất định, vẫn không tốt phá vỡ cái cân bằng vi diệu này. Sau đó hắn ánh mắt chuyển hướng chỗ quầy hối đoái, Ngụy Lão kia vẫn còn
không có tỉnh lại từ trong khiếp sợ.
“Uy! Uy! Bản thiếu gia tên đã có, ngươi còn không làm nhanh một điểm!”. Hắn đập đập xuống bàn hai cái lạnh nhạt nói.
“Ah...”. Hành động này của hắn không thể nghi ngờ liền để cho không khí trong
Tổng bộ Liên minh dịu xuống không ít, Ngụy Lão dù sao cũng là đại năng
sắp sửa đột phá Hỗn độn cảnh, tâm tính cũng không tính kém cỏi, lập tức
liền đã lấy lại bình tĩnh, nhìn Thiên Quân đầy mặt đều là cười khổ.
“Lệnh bài của ngài đã được làm từ hai ngày trước, phía trên còn không có máu
huyết của ngài nên chúng ta còn không có chuyển đến cho ngài!”. Ngụy Lão cúi đầu kính cẩn nói. Hắn đã gần đột phá Hỗn độn cảnh đúng là không sai nhưng thực lực so với đám Thánh Vương cường giả trong Hỗn nguyên đại
chiến trường còn không sánh bằng, trước mặt Thiên Quân đương nhiên càng
là không dám có cái gì tư thái.
“Ồ? Ngươi còn cần máu huyết của
ta?”. Thiên Quân cũng không có cái gì kinh ngạc, hai mắt nhưng lại híp
híp như cười không phải cười nói.
“Ah! Không! Không! Vũ đại nhân
nói đùa, chúng ta không cần máu huyết msy6VzA của ngài, xin đợi cho một
lát, ta sẽ có người đem Lệnh bài thân phận đến!”. Ngụy Lão nghe vậy liền lập tức lắc đầu một trận nói. Cái kia Lệnh bài thân phận là biểu thị
một người, cần máu huyết để đánh dấu mà thôi, Hỗn độn cảnh đại năng cơ
hồ đều không có ai bỏ ra một giọt máu, nghĩ đến Thiên Quân cũng nên có
cái đặc quyền này.
“Vậy cũng còn được!”. Thiên Quân khẽ gật đầu
nói. “Cái này Vực ngoại tinh thiết ta thu được rồi chứ?”. Hắn cầm Vực
ngoại tinh thiết trong tay lắc lắc nói.
“Không có vấn đề!”. Ngụy
Lão không có chút nào chậm trễ lập tức nói. Nói đùa, đừng nói là không
biết thân phận của Thiên Quân, hai mươi tư cái Bán bộ Hỗn độn cảnh Dị
thú hạch đã đủ để hắn lập tức ném Huyền Ngọc Vương tử sang một bên, biết đến thân phận của Thiên Quân, kẻ nào dám ngỗ nghịch?
“Tốt!”.
Thiên Quân gật đầu nói, ý niệm khẽ động liền đã đem Vực ngoại tinh thiết thu vào Thể nội, ném vào Bản nguyên hải, sau đó có thời gian có thể
chậm rãi nghiên cứu.
Chờ đợi cũng không lâu, một cái Hư vô cảnh
giai đoạn thứ ba chạy đến đưa cho Ngụy Lão một cái Lệnh bài, người sau
lập tức hướng đến Thiên Quân đưa qua. “Vũ đại nhân! Đây là Lệnh bài của
ngài, trong đó có mười lăm triệu Điểm cống hiến!”.
“Uhm!”. Thiên
Quân nhìn cũng không nhìn liền đem nó thu lại. Đang muốn quay đầu rời đi thì Ngụy Lão đứng phía sau quầy hối đoái hơi chút run run hỏi.
“Đại nhân! Hai mươi tư khỏa Dị thú hạch kia... làm sao xử lý?”. Thiên Quân
trước đó không có Điểm cống hiến nên mới đem Dị thú hạch đi ra đổi Điểm
cống hiến hối đoái Vực ngoại tinh thiết, bây giờ biết được đối phương là không có cầm đến Lệnh bài mà thôi, cũng nên hỏi một chút, dù sao thì
một bút Dị thú hạch kia cũng không phải chuyện nhỏ, chí ít thì với hắn
chính là như thế.
“Mấy cái đồ chơi nhỏ mà thôi, ta đã dùng chúng
để đổi Vực ngoại tinh thiết, đã là vật của Liên minh!”. Thiên Quân phất
phất tay lạnh nhạt nói, nói đoạn ánh mắt hướng về phía Huyền Ngọc Vương
tử vẫn còn đang ngồi im một chỗ đầy sợ hãi đi đến.
“Đồ chơi
nhỏ...”. Một đám tu giả nghe thấy được Thiên Quân nói thì đều không biết nói sao cho đúng, đây nhưng quá mức tùy tiện đi? Lại nhìn đến Thiên
Quân đi đến trước người Huyền Ngọc Vương tử cười cười nói.
“Huyền Ngọc Vương tử? Nói như vậy người chính là Huyền Vân Vương triều hoàng
tử rồi?”. Hắn đầy thú vị nhìn Huyền Ngọc, đây nhưng đúng là oan gia ngõ
hẹp nha, tại Long Vực Trường sinh bí cảnh cùng Hỗn nguyên đại chiến
trường hắn chém giết rất nhiều thiên tài của Huyền Vân Vương triều, cái
sau đã đem hắn thành mối nguy hiểm cần phải diệt trừ không chết không
thôi, hôm nay cái này Huyền Ngọc lại chủ động chọc đến hắn.
“Ta...”. Huyền Ngọc thân hình hơi chút run lên không nói nên lời, Thiên Quân
thấy như vậy thì khẽ nhếch mép cười nhạt. “Yên tâm đi! Hôm nay Bản thiếu gia không giết ngươi, tương lại gặp lại thì còn chưa rõ nha!”. Nói đoạn thì thân hình cũng đã lóe lên biến mất, đồ vật đã thu tới tay thì cũng
không cần ở lại đây.
“...”. Mãi cho đến lúc hắn rời đi thì không
khí trong Tổng bộ liên minh tầng hai mới có thể giảm được một chút áp
lực, trước đó một đám người từng trào phúng hắn trái tim đều như bị ai
đó nắm, hít thở khó khăn, lúc này mới nhè nhẹ thở ra một hơi, lưng áo
không biết lúc nào đã lạnh lẽo một mảnh. Sau đó chính là một trận sôi
trào mãnh liệt, cho đến mấy ngày sau vẫn có người bàn tán chuyện Thiên
Quân xuất hiện ở Tổng bộ Liên minh hối đoái Vực ngoại tinh thiết.
Tác giả: Đế Thanh
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com