“Xuy...”. Kiếm quang từ phía xa lao đến cho thấy uy năng cũng không phải tầm thường, ở đây hơn nửa Hỗn độn cảnh ánh mắt đều lóe lên kiêng kị
cùng khiếp sợ, bọn hắn dĩ nhiên là nhận ra kiếm quang chủ nhân, dù sao
thì mới rồi cũng còn rất mới mẻ. Kiếm quang tan đi thì Độc Cô Kiếm một
thân bạch y phiêu dật cũng hiện ra trước mặt mọi người.
“Độc Cô
Kiếm kính chào Thần Chủ cùng các vị Hộ pháp, trưởng lão!”. Độc Cô Kiếm
hơi chút cúi đầu chào một tiếng thì thân hình khẽ động đã đến trước mặt
Thiên Quân, trên mặt lạnh lùng khó lắm mới hiện ra được một nụ cười đối
với Thiên Quân nói, âm thanh dĩ nhiên là vô cùng đè nén nội tâm xúc
động. “Vũ sư huynh! Cuối cùng cũng thấy ngươi!”.
“Uhm! Thời gian
dài không thấy, ngươi thu được thành quả thật đúng là không phải bình
thường, đx vượt qua dự đoán của ta!”. Thiên Quân hơi cười cười nhìn Độc
Cô Kiếm nói. Nếu Thiên Quân đoán không sai thì Độc Cô Kiếm là một cái tu thành năm loại lực lượng, thành tựu nhưng cũng không có chút nào thấp.
“Đều là Sư huynh ngươi giúp ta, nếu không cũng không thể để ta thu được hôm
nay thành tựu!”. Độc Cô Kiếm hơi chút cúi đầu khiêm tốn nói, hắn đây là
lời từ đáy lòng, nếu trước đây hắn không đi theo Thiên Quân đến Hỗn
nguyên đại chiến trường rồi được Thiên Quân ban cho tạo hóa to lớn thì
chắc chắn không thể đạt được thành quả như hôm nay, cái này ân tình so
với công ơn sinh thành của cha mẹ cũng không có chút nào kém.
“Ha ha, hai người các ngươi có thể hay không đừng như thế ủy mị?”. Hoa
Chiến Kinh lúc này mới cười cười xen vào nói. “Thần sứ ngươi xác định là chỉ mang theo Độc Cô Kiếm một người đi đánh Bích Lạc Hoàng Tuyền? Theo
ta thấy thì chỗ đó sẽ không đơn giản đâu!”. Hắn nhìn nhìn Thiên Quân
cười hỏi lại.
“Đúng thế! Chỉ cần như vậy là được rồi, ta sẽ đem
thêm mấy người ở Thiên Quân sơn mạch cùng đi, sau khi giải quyết xong
chuyện ở đó ta có lẽ sẽ rời đi một thời gian, Thần chủ ngươi phải sắp
xếp một chút rồi!”. Thiên Quân cũng không có nghĩ nhiều mà gật đầu nói,
ánh mắt đều là hướng tới chi sắc, hắn muốn về nhà của hắn rồi.
“Ồ? Được! Nếu Thần sứ đã nói như vậy thì Bản tọa cũng không nói nữa, ta tin tưởng ngươi sẽ làm được, đem Bích Lạc Hoàng Tuyền xóa tên trong Ngao
Thần tinh không!”. Hoa Chiến Kinh hơi chút kinh ngạc một chút liền gật
đầu nói, hắn không có hỏi Thiên Quân muốn rời đi là đi đâu, dù sao thì
Thiên Quân muốn đi đâu đó một đoạn thời gian cũng không tính là chuyện
gì lạ. “Bất quá thời gian giữa chúng ta ước định ngươi nên ghi nhớ đừng
quên, bằng không ta cũng khó lòng sắp xếp!”. Hơi chút dừng lại hắn lại
nói một câu mà chỉ có hắn cùng Thiên Quân mới hiểu.
“Được! Trước
khi ngày đó đến ta sẽ quay lại!”. Thiên Quân cũng là nghiêm nghị gật đầu nói, Hoa Chiến Kinh nói là chuyện của Tổ Nguyên học viện, ở tương lai
Thiên Quân có lẽ sẽ phải đến đó một thời gian, một mặt là tu hành, một
mặt khác không thể nghi ngờ chính là để tránh đi Ám điện cùng Cửu Thiên
điện nhìn chằm chằm.
“Nếu đã như vậy thì ta cũng không lưu lại
đây nữa, nội trong năm ngày tới ta sẽ xuất binh đi chinh phạt Thần Môn,
ngươi nếu có đi trong thời gian này thì thông báo cho ta một tiếng!”.
Hoa Chiến Kinh gật đầu một cái rồi nói, nói xong cũng không có dừng lại
chỗ này nữa, dĩ nhiên là đạp không mà đi, hướng đến Hạo Thiên Thần địa
khu vực trung tâm.
“Thần sứ đại nhân! Chúng ta cũng xin phép cáo
từ!”. Hoa Chiến Kinh rời đi thì đám Hỗn độn cảnh ở đây cũng lần lượt cúi chào Thiên Quân rời đi, thời gian không lâu liền chỉ còn lại Thủy Vô
Cực cùng Huyền ở lại chỗ này, dĩ nhiên là còn có chuyện muốn nói với
Thiên Quân.
“Bích Lạc Hoàng Tuyền thực lực vốn đã không thấp,
hiện tại càng là được Thái Huyền môn ở Vực ngoại chống lực, trong đó
thực lực chắc chắn đã mạnh mẽ hơn xưa rất nhiều, ngươi đi đến đó chỉ có
một mình thì có phải hay không quá mức khinh thường địch nhân rồi?”. Mở
miệng trước tiên là Huyền, hắn tại trong thời gian này cơ bản là đã nắm
vững hầu hết những thông tin liên quan đến các thế lực cường đại trong
Ngao Thần tinh không, đối với Bích Lạc Hoàng Tuyền cũng là nghi kị không thôi.
“Đúng thế! Ngươi đi một mình thì cho dù lại cường đại thì
cũng khó có thể lấy song quyền địch lại tứ thủ, không bằng để ta cùng
ngươi một đạo đi Hoàng Tuyền thiên cảnh thu thập Bích Lạc Hoàng Tuyền?”. Thủy Vô Cực cũng mở miệng khuyên bảo.
“Ha ha, hai vị không cần
lo lắng, ai nói là chỉ có một mình ta đâu? Yên tâm đi! Ta tự có nắm
chắc!”. Thiên Quân nhưng là cười cười tự tin nói. “Hoa Chiến Kinh bên
kia công đánh Thần Môn nếu không có gì bất ngờ thì có lẽ sẽ thành công
tiêu diệt được Thần Môn, hai vị làm sao không nghĩ đến việc đi đánh Tu
La Ma tộc hay Trường Thanh Thần địa một chút? Hắc hắc, cho bọn hắn một
cái kinh hỉ nha!”.
“Chậc! Nếu ngươi đã nói như vậy thì bọn ta có
nói thêm cái gì cũng vô dụng, cẩn thận rồi!”. Huyền nghe Thiên Quân nói
như vậy thì biết có nói thêm nữa cũng vô dụng, tặc lưỡi một cái rồi nói, dứt lời thì cũng liền phá không rời đi.
“Thời gian vẫn còn,
ngươi nếu đổi ý có thể gọi thêm ta, lần chinh phạt này ta sẽ ở lại Hạo
Thiên Thần địa nên đi cùng với ngươi cũng không có chuyện gì, ta cần đi
giải quyết một số chuyện!”. Thủy Vô Cực cũng hơi chút dừng lại rồi cũng
rời đi, chỗ này dĩ nhiên là chỉ còn lại Thiên Quân cùng Độc Cô Kiếm.
“Thế nào? Thời gian tới không có chuyện gì chứ?”. Nhìn hai lão gia hỏa kia
rời đi thì Thiên Quân mới cười cười nhìn sang Độc Cô Kiếm nói.
“Không có chuyện gì, ta cũng muốn thử một chút kiếm của mình đã mạnh đến cấp
độ nào, lấy đã từng là đệ nhất Thần địa khai kiếm thì đúng là tuyệt
phối!”. Độc Cô Kiếm khẽ cười nhạt, ánh mắt như phản xạ ra ánh kiếm khủng bố nói.
“Uhm! Nếu đã như vậy thì cũng ta đi Tử thiên phong một
chút, ở đó đã xong thì chúng ta sẽ xuất phát đi đến Hoàng Tuyền thiên
cảnh!”. Thiên Quân nghe vậy thì hơi cười nói, dứt lời thì cũng phóng lên thiên không đạp bước cực nhanh lao về phía Tử thiên phong. Hắn muốn
trước khi đánh đến Hoàng Tuyền thiên cảnh thì sẽ về qua Lý Lan tinh vực
một chút, dù sao thì cũng chỉ tốn thêm mấy ngày mà thôi, những này hắn
cũng không vội.
“Đi thôi!”. Độc Cô Kiếm hơi chút kinh hỉ nói rồi
cũng lập tức phóng lên thiên không đuổi theo Thiên Quân, cái này tình
cảnh dĩ nhiên là cùng trước kia có chỗ giống nhau, khi đó Thiên Quân
cùng Độc Cô Kiếm đương nhiên không thể cùng hiện tại so sánh nhưng từ
lúc đó Độc Cô Kiếm đã đi phía sau Thiên Quân, bây giờ cũng là như thế.
Đi đến Tử thiên phong Thiên Quân cũng không có vận dụng Hắc động mà là đạp từng bước trên thiên không, hắn muốn nhìn Hạo Thiên Thần địa biến hóa,
muốn nhìn một chút cảnh sắc ven đường, hắn muốn thả lỏng bản thân một
chút. Thời gian đại khái một khắc đồng hồ Thiên Quân cùng Độc Cô Kiếm
cũng đều đã đến phía trên Tử thiên phong.
“Ồ? Dĩ nhiên đều đã
tỉnh lại...”. Để cho Thiên Quân kinh ngạc đó là tất cả đám người đều đã
trình diện đầy đủ, Ám Vũ đứng đầu nhất, Mạc Dương, Ân Vũ, Lý gia năm
người, sáu con Hung thú cùng với Bạch dực thiên sư Sư Ngân, về phần mười ba cái tu luyện Thần Ma nhị quyển hiện tại đều đã dung nhập vào Hạo
Thiên Thần địa đại quân các nơi, một phần là để cho bọn hắn rèn luyện,
một phần khác đó là như Hoa Chiến Kinh nói, mười ba tên kia tiềm lực
cũng đều là có hạn, ngoài đó ra đây cũng đều không tính là thuộc hạ của
hắn, giữ lại bên người cũng không có ý nghĩa, đẩy đi cũng chỉ là chuyện
sớm muộn mà thôi.“Chủ nhân! (Vũ đại ca! Sư phụ!)”. Thiên Quân đi đến thì đám người chỗ này liền mỗi người một vẻ hô lên, bọn hắn đều là bị Ân Vũ đột phá đánh thức, hiện tại đều đang đứng ở chỗ này chờ đợi, dù sao thì lúc trước Thiên Quân chạy đến đây cũng không có ẩn dấu, cơ bản chính là nghênh ngang mà đến, dị tượng cũng không nhỏ, Ám Vũ khi nó liền đã phát giác nên trên Tử thiên phong đám người đều đoán được Thiên Quân xem ra
cũng sắp phá quan mà ra.
“Ha! Ngươi tiến bộ so với tưởng tượng
của ta thì nhanh hơn nhiều!”. Thiên Quân ánh mắt đảo qua một vòng thì
tập trung lên Ân Vũ cười nhạt một tiếng nói. Ân Vũ tu vi dĩ
nhiên là
cũng đã đặt chân Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất, điều này quả thực để cho Thiên Quân có một chút ngoài ý muốn, dù sao thì Ân Vũ vẫn còn thiếu một đoạn thời gian tích lũy để diễn sinh Hư vô chi lực, hiện tại không
nhưng đã đột phá Hư vô cảnh mà đơn thuần lấy thực lực tới nói thì đã là
kẻ có thực lực mạnh nhất trong đám thủ hạ của hắn, thậm chí là Ám Vũ
cũng không thể sánh bằng.
“Còn có các ngươi, tiến bộ cũng không
nhỏ, rất tốt!”. Sau đó cũng không quên nhìn sang Sư Ngân cùng lục thú
cười nói, ngoài Ân Vũ ra thì bảy thú chính là mấy kẻ có tiến bộ lớn
nhất, trong đó phải kể đến là Sư Ngân, tu vi liền đã là Hư vô cảnh giai
đoạn thứ hai hậu kỳ, thực lực cũng rất mạnh, còn lại sáu tôn Hung thú
đều đã đến Bán bộ Hỗn độn cảnh, nếu đủ cơ duyên thì đột phá Hỗn độn cảnh đã không còn xa.
“Đều là Chủ nhân ban cho!”. Ân Vũ cùng mấy thú
ánh mắt hơi có chút kinh hỉ lóe lên nhưng cũng không dám lãnh đạm mà cúi đầu cung kính nói, bọn hắn có được như hôm nay toàn bộ đều là Thiên
Quân ban cho, bằng không bọn hắn cho dù là lại nỗ lực hơn nữa cũng không có kết quả.
“Uhm! Cũng không cần xem nhẹ chính mình làm gì, thời gian tới ta sẽ đi về Lý Lan tinh vực, các ngươi nếu có chuyện gì muốn
làm thì làm nhanh đi, nội trong ba ngày tập trung lại cùng ta một đạo
đi!”. Thiên Quân gật đầu có chút thỏa mãn rồi nói. Hắn từng hứa sẽ đem
Lý gia năm người quay lại Lý Lan tinh vực thăm nhà một chuyến đương
nhiên sẽ không thất hứa, hiện tại cũng nên thực hiện rồi.
“Vâng!”. Nghe đến như vậy thì cả đám người cùng thú đều cung kính hô lên, trong
đó năm người Lý gia không thể nghi ngờ chính là mấy người vui vẻ nhất,
một phần là được về nhà sau khoảng thời gian mấy chục năm đến Hạo Thiên
Thần địa tu hành, một phần khác là vì Thiên Quân không có quên lời hứa
đối với bọn hắn, chính là Lý Thanh Hạ cũng là kinh hỉ một trận, dĩ nhiên là còn chuyện không muốn người biết.
“Chủ nhân! Thời gian Ngài
bế quan, Công Tôn Tuyết Nhi từng đến tìm ba lần!”. Đám người sau khi đáp ứng thì lập tức phi thân lên hướng về phía Thiên Quân sơn mạch mà đi,
nếu nói bọn hắn có cái gì cần chuẩn bị thì đương nhiên cũng chỉ có ở
Thiên Quân sơn mạch còn chuyện chưa hoàn thành cùng với thông báo cho
Thần địa cao tầng, đám người rời đi thì chỉ còn lại Ân Vũ cùng Ám Vũ ở
lại, người sau đi đến trước mặt Thiên Quân khẽ cười khúc khích nói. Về
phần Ân Vũ thì im lặng không nói cái gì, lẳng lặng đứng im một chỗ, dĩ
nhiên là đang chờ Thiên Quân phân phó.
“Công Tôn Tuyết Nhi? Nàng
đến tìm ta làm cái gì?”. Thiên Quân nghe nói như vậy thì hơi chút kinh
ngạc, cổ quái nhìn Ám Vũ hỏi. Bản thân cùng nàng cũng chỉ gặp qua mấy
lần, cũng không tính quen thuộc, nàng lại như thế chuyên môn đến tìm
mình những ba lần, xem ra là có chuyện không đơn giản. Sau khi vừa nói
xong thì Thiên Quân ánh mắt hơi chút biến đổi nhìn về một cái phương
hướng. “Như thế nào nhắc đến liền đến, cô nàng này đúng thật là có linh
tính nha!”.
“Ồ?”. Ám Vũ cùng Ân Vũ nghe vậy thì cũng kinh ngạc
quay đầu nhìn theo hướng đó, rất nhanh hai cái chấm đen đã xuất hiện ở
phía xa xa, vài lần chớp mắt thì cũng đã đuổi đến gần chỗ này, người còn không đến thì một giọng nói lành lạnh mà dễ nghe của nữ tính tu giả đã
truyền đến.
“Vũ Thiên Quân! Công Tôn Tuyết Nhi ta hướng ngươi
khiêu chiến!”. Dứt lời về sau thì hai bóng người đều là nữ tính đã chạy
đến, một chính là Công Tôn Tuyết Nhi, còn lại không phải ai xa lạ, dĩ
nhiên là Y Mẫu Hồng Lâu.
“Ồ? Sư mẫu! Công Tôn cô nương!”. Thiên
Quân ánh mắt hơi chuyển khẽ cười cười chắp tay nói. Cô nàng này dĩ nhiên lại không xem hắn cái này Thần sứ ra làm sao, trực tiếp gọi đến đúng
thực là lớn mật. Về phần cái gì khiêu chiến hắn không để tâm nhiều, vốn
còn là không nghĩ đến thì hiện tại đã hiểu vì sao nàng này ba lần đến
tìm mình, dĩ nhiên là vì cái kia đổ ước của Y Thần và Y Mẫu, bất quá
nàng này lấy đâu ra tự tin đi khiêu chiến hắn?
“Sư mẫu cái này
hay là quên đi, Y Thần lão quỷ kia nói ngươi với hắn cũng chỉ là diễn
kịch mà thôi, không cần tiếp tục nói, ngươi vẫn là Thần sứ đại nhân!”. Y Mẫu không xem vào đâu lạnh nhạt nói.
“Cũng không phải như ngươi
nghĩ, Y Thần có thể xem là ta nửa cái sư phụ!”. Thiên Quân nghe vậy thì
liền lắc đầu rồi nghiêm nghị nói. “Chuyện ta từng hứa với Ngài về Hạo
nhi nhưng vẫn chưa làm được, ở đây có chỗ tạ lỗi! Hiện tại hắn ở chỗ
nào, ta có thể giúp hắn xuất thế!”.
“Đã không cần nữa, Thần chủ
Hoa Chiến Kinh đã giúp Tiểu Hạo thành công xuất thế, đồng thời với đó
cũng đã trực tiếp đem nó thu làm đệ tử, đa tạ Thần sứ quan tâm!”. Y Mẫu
không để ý, mặt không biểu tình nói.
“Ồ? Thì ra là như thế!”.
Thiên Quân nghe vậy thì liền gật đầu hiểu ra. Y Mẫu dĩ nhiên là vì
nguyên nhân này mà có chút lạnh nhạt với hắn, hắn từng hứa sẽ giúp con
của nàng cùng Y Thần xuất thế nhưng lại bị phong cấm bên trong Khóa vực
đại trận mất mười năm, trong thời gian này đương nhiên không thể giúp
được con của bọn hắn xuất thế, Y Mẫu vì cái này mà có chút thành kiến
với hắn thì hắn cũng không có gì để nói, giải thích cũng là vô dụng.
“Nếu đã như vậy thì mục đích của hai người đến đây cũng chỉ là để thực hiện
đổ ước giữa Ngài cùng Y Thần lão quỷ?”. Đã đối phương như thế thì Thiên
Quân cũng không cần so đo nữa, khẽ nhìn qua Công Tôn Tuyết Nhi một chút
rồi hướng Y Mẫu hỏi.
“Đúng thế!”. Y Mẫu ánh mắt hơi biến một
chút, dĩ nhiên liền đã nhận ra Thiên Quân thái độ khác biệt rồi gật đầu
nói. “Vì ngươi bị phong cấm ở Táng thiên chi địa nên thời gian hẹn đấu
đã lùi lại cho đến khi ngươi quay lại. Hiện tại Y Thần lão quỷ còn không có tỉnh lại, để ta nói cho ngươi biết quy tắc!”.
“Vậy cũng không cần, ta đã biết quy tắc, không dùng tu vi, linh hồn, chỉ được dùng thể
thuật cùng chiêu thức để phân định thắng bại!”. Thiên Quân khẽ cười nhạt một tiếng nói. “Bất quá trận chiến này nhất định phải diễn ra sao?”.
Hắn có chút không hiểu nhìn Y Mẫu hỏi.
“Nếu ngươi không chịu
chiến thì Y Thần thua, ngươi cứ nói đi?”. Y Mẫu khẽ cười lạnh nói. "Tin
tưởng hắn cũng đã nói cho ngươi biết thắng bại sẽ có kết quả như thế
nào!".
“Ha! Như vậy đương nhiên không thể không chiến rồi!”.
Thiên Quân khẽ bật cười nói. “Công Tôn cô nương, đắc tội rồi!”. Sau đó
hơi chút nhìn về phía Công Tôn Tuyết Nhi nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com