“Ngươi...”. Thần bí nhân sau khi bị đánh bật ra khỏi hư không thì trên
thân khí tức cũng hơi có chút hỗn loạn, một chút liền đã lành lại nhưng
đã cho thấy hắn thực lực còn chưa có khả năng cùng Thiên Quân ganh đua.
Hắn dĩ nhiên có chút tức giận cùng kinh ngạc nhìn về phía Thiên Quân,
hai con mắt tuy rằng dấu sau đấu bồng nhưng Thiên Quân có thể nhìn thấy
được nó bạo ngược không có chút tình cảm nào, lạnh lẽo vô cùng.
“...”. Bí ẩn chi nhân kia nhìn đến Thiên Quân kinh ngạc thì Thiên Quân lại
càng thêm kinh nghi bất định, đối phương cho hắn cảm giác vô cùng quen
thuộc, dĩ nhiên là cùng Vũ Thiên Dương giống nhau y đúc, chỉ khác một
điểm đó là linh hồn khí tức, Thiên Quân dĩ nhiên lại không cảm nhận được linh hồn khí tức của Vũ gia Lão ngũ từ kẻ bí ẩn kia. Điều này để cho
Thiên Quân mày nhíu lại thật sâu. Cuối cùng cũng là tạm thời thu tay lại nhìn về phía kẻ bí ẩn kia nghi vấn. “Ngươi là ai? Cùng Vũ gia ta Vũ
Thiên Dương có quan hệ gì?”.
“Vũ Thiên Dương? Hắn là chó má
phương nào? Cùng ta có quan hệ gì?”. Mang đấu bồng bí ẩn cường giả giọng nơi trầm thấp lạnh lẽo vang lên. “Phá hỏng chuyện của ta, chịu chết đi! Gào...”. Tiếp đó cũng lười nói chuyện với Thiên Quân, dĩ nhiên là gầm
lên một tiếng như là dã thú, trên thân băng lãnh chi khí đột phát cường
thịnh đến cực điểm rồi mang theo vô số băng tinh đánh về phía Thiên
Quân.
“Hừ!”. Thiên Quân nhìn thấy như vậy thì cũng liền hừ lạnh
một tiếng, trên thân lực lượng bùng phát, sau lưng hắn hơn trăm cái liệt nhật đột nhiên xuất hiện, đối phương dĩ nhiên lại cho hắn cảm giác này
thì không thể làm theo bình thường được, lúc này hắn cần ra tay trấn áp
rồi từ từ tìm hiểu.
“Ông...”. “Xuy...”. Một bên là hỏa, một bên
là băng, song phương nháy mắt hòa vào nhau thì có thể thấy được chênh
lệch rõ rệt, băng tinh sắc bén dị thường nhưng hỏa diễm lại càng thêm
hung hãn bá đạo, toàn bộ băng tinh đánh vào trong đó đều không một chút
được khả năng tồn tại, dĩ nhiên là đều bị hòa tan biến mất. Mà cũng ngay lúc này Thiên Quân thân hình cũng chợt lóe lên đánh thẳng đến bên cạnh
bí ẩn đấu bồng cường giả kia, trực tiếp hướng đến ngực hắn vỗ ra một
chưởng.
“Hừm!”. Bí ẩn chi nhân thân hình hơi chút run lên nhưng
cũng liền không có kinh ngạc, trên người hắn băng lãnh khí tức đột nhiên ngưng tụ hình thành một chỗ băng tinh tường vô cùng dày đặc, dĩ nhiên
là muốn dựa vào nó chặn lại một chưởng của Thiên Quân.
“Bành...”. “Rắc...”. Thiên Quân một chưởng này nhìn như không có gì nhưng chính là Chiến đạo của hắn bên trong chưởng pháp, lại thêm Thái sơ chân hỏa lực
lượng thì hắn không nghĩ rằng một cái băng tường có thể cản lại. Mà đúng như Thiên Quân nghĩ, một chạm này gây nên một tiếng nổ vang thì băng
tinh bên trên liền truyền đến một tiếng nứt vỡ, lấy chỗ bàn tay của hắn
là trung tâm, băng tường lập tức xuất hiện vô số vết nứt như là mạng
nhện, nhất kích đánh tan, một chưởng này vẫn cứ như thế vỗ về phía bí ẩn cường giả kia.
“Gầm...”. Tên bí ẩn cường giả kia lại gầm lên một tiếng đầy giận dữ, hắn mang hình thái là nhân loại nhưng một chút lại
gầm lên như là dã thú, hung lệ khí tức ngập trời để cho Thiên Quân cũng
phải cảm giác vô cùng cổ quái, nội tâm càng thêm mách bảo hắn kẻ này
cùng Vũ Thiên Dương chắc chắn có quan hệ, nếu không phải kẻ này linh hồn khí tức cùng Vũ Thiên Dương khác biệt thì Thiên Quân chắc chắn kẻ này
là Vũ Thiên Dương không thể nghi ngờ.
“Ông...”. “Rắc...”.
“Rắc...”. Hắn để hai tay tụ lại trước người, nhất thời hàn khí lạnh thấu xương tràn ngập ra bốn phương tám hướng, hai bàn tay của hắn như kết
thành băng tinh đẩy về phía Thiên Quân, nhất thời phô thiên cái địa băng hàn chi khí đem cả thiên không đông kết lại đánh xuống trực chỉ Thiên
Quân, băng lãnh chi khí đáng sợ đến mức khiến cho Thái sơ chân hỏa của
Thiên Quân cũng bị dập tắt không ít.
“Hừ! Trước mặt ta còn muốn
rãy rụa!”. Thiên Quân nhìn thấy như vậy thì ánh mắt cũng lóe lên một
chút ngoài ý muốn hừ lạnh nói. Trước mắt tên kia như chịu đến kích
thích, trên người băng hàn khí tức chỉ mạnh không yếu, phảng phất như
đang bức phá cực hạn nào đó, bất quá Thiên Quân thân mang thực lực cái
thế, há lại sợ hãi? Một chưởng kia vẫn cứ như thế trực tiếp cùng Bí ẩn
chi nhân kia trực diện va chạm.
“Chát!”. “Uỳnh...”. Song phương
va chạm, một tiếng như là kinh lôi nổ vang truyền ra khắp một phương
thiên địa thì kinh người lực lượng cũng bắn ra bốn phương tám hướng, lấy chỗ va chạm đó làm trung tâm thì đã phân ra hai bên thiên địa rõ rệt,
một là hỏa một là băng, song phương lực lượng cứ như thế giằng co với
nhau không bên nào chịu thua bên nào, đây không thể nghi ngờ là đã tạo
nên một phương kỳ quan vô cùng kỳ lạ mà đẹp mắt hiếm thấy.
“...”. Đám người Thanh, Nhật nhị lão cùng đội thuyền đã thành công đi vào
Nguyệt Thần đảo, lúc này mới dám quay đầu nhìn lại bên ngoài kia kịch
chiến, không nhìn đến thì thôi, nhìn đến thì chính là kinh hãi gần chết, Thiên Quân trước đem Hồng long chém giết, sau đó càng là cùng bí ẩn chi nhân chém giết lẫn vào trong hư không để cho không mấy người nhìn thấy
được tình cảnh cụ thể. Nguyệt Thần đảo bên trong cũng triệt để sôi trào, vô số cường giả lao lên thiên không quan chiến, Hải thú triều xa xa
đang không ngừng ép sát đến Nguyệt Thần đảo này nhưng cũng không gây nên sự chú ý bằng một chỗ tranh đấu đột nhiên nổi lên kia.
“Tên kia
là ai? Dĩ nhiên lại có thể cùng Băng Thần ngang thủ? Không lẽ là Vực
ngoại thiên kiêu?”. Bên trong Nguyệt Thần đảo một chỗ nằm cái kia Hắc
long, nó lúc này đang trợn trừng hai mắt nhìn chỗ Thiên Quân cùng thần
bí chi nhân giao thủ kia, lấy ánh mắt của nó đương nhiên cũng có thể
nhìn ra được trận chiến kia diễn biến, mới vừa nói xong thì long nhãn
bên trong đồng tử chợt co lại như không dám tin vào mắt mình. “Làm sao
có thể? Băng Thần lại muốn bại?”.
“Ông...”. “Rắc...”. Bên kia
Thiên Quân cùng bí ẩn chi nhân kia giằng co cũng không phải rất lâu,
luận nội tình Thiên Quân mạnh mẽ hơn bí ẩn chi nhân kia nhiều, mặc cho
hắn hiện tại cũng chỉ có thể vận dụng tám thành lực lượng nhưng vẫn có
thể ổn ép được bí ẩn chi nhân kia, chỉ thấy hỏa quang chợt chấn động một chút, băng hàn một bên bị đẩy lùi, trên tay của bí ẩn chi nhân vang lên một tiếng nứt vỡ, dĩ nhiên là hắn đã bại.
“Băng bạo!”. Thần bí
chi nhân đôi mắt cuồng bạo ngang ngược lóe lên một chút kinh hãi rồi
dùng một giọng nói băng lãnh, lạnh lẽo không phải là nhân loại nên có
gầm lên, nhất thời cả băng hàn thế giới như chịu đến biến hóa vô cùng
lớn, lực lượng đột nhiên co rút lại rồi bùng phát đi ra, uy năng đáng sợ trực tiếp ép về phía Thiên Quân.
“Đừng hòng chạy!”. Thiên Quân
đồng tử bất giác co rụt lại lạnh quát, dưới chân Vô cực đồ không có dấu
hiệu nào xuất hiện đem thân thể toàn bộ bảo hộ bên trong, tên kia muốn
lợi dụng băng hàn chi khí bộc phát ra lực lượng hủy diệt rồi tránh đi
như thế nào có thể qua mắt được hắn, gọi ra Vô cực đồ một khắc Thiên
Quân lập tức lao vào bên trong băng hàn thế giới, trực tiếp đuổi theo
tên kia, dĩ nhiên là muốn từ kẻ này biết một chút tin tức về Vũ Thiên
Dương.
“...”. Bí ẩn chi nhân khóe miệng bên dưới đấu bồng kia
nhưng đã rỉ ra máu tươi, cùng Thiên Quân va chạm một chút nhưng để hắn
có chút không chịu được, tuy rằng không phải bị thương quá nặng nhưng
hắn hiện tại muốn tách ra Thiên Quân một chút, cường địch này nhưng để
cho hắn có chút bối rối.
“Hừ! Chạy chỗ nào!”. Thiền Quân lao vào bên
trong băng hàn thế giới thì lập tức đã bắt được Bí ẩn chi nhân dấu vết,
hắn một chút cũng không giữ lại, theo ý niệm khẽ động thì trước người
một cái hắc động xuất hiện, chui vào trong đó thì đã trực tiếp đi đến
trước mặt bí ẩn chi nhân, tay phải hóa đao trực diện chém xuống đỉnh đầu của kẻ này.
“Cái gì...”. Bí ẩn chi nhân đương nhiên không ngờ
được Thiên Quân lại có thể như thế đuổi đến quỷ dị như thế, cảm nhận
trên tay Thiên Quân một đao này lực lượng đáng sợ nên hắn cũng không dám suy nghĩ nhiều, hai tay như là băng cơ ngọc cốt bắt chéo lại chặn ở
trên đỉnh đầu hòng giảm đi thương tổn đến mức
thấp nhất.
“Dấu dấu diếm diếm cái gì, để ta xem ngươi rút cục là ai! Chấn!”. Thiên Quân
trên tay lực lượng không giảm, cứ như thế trực tiếp chém xuống hai tay
của bí ẩn chi nhân, lực lượng khủng bố lập tức đem hai cánh tay của kẻ
này chấn khai, Thiên Quân một đao trực tiếp đem đấu bồng của hắn chém
nát, chỉ nghe “bồng” một tiếng thì thần bí chi nhân nhân diện đã lộ ra
trước mặt Thiên Quân, nhìn đến một khắc thì Thiên Quân cũng liền ngây
ngẩn, đó dĩ nhiên là khuôn mặt của Vũ Thiên Dương ah!
“Ngươi...
Lão Ngũ?!?”. Thiên Quân một đao này nếu hạ xuống lập tức có khả năng đem kẻ trước mặt bổ ra làm đôi, thế nhưng khi nhìn thấy là Vũ Thiên Dương
thì cho dù là có tâm lý chuẩn bị từ trước hắn cũng không nhịn được thất
thố, cưỡng ép thu lại một đao này nhưng đao kình vẫn như thế hạ xuống
chém xuống mi tâm của Vũ Thiên Dương hình thành một vệt máu nhỏ, máu
tươi ngay lập tức chảy xuống.
“Ta là Băng Thần!”. “Bình...”. Vũ
Thiên Dương nhìn thấy Thiên Quân dĩ nhiên là có chút ngẩn người dừng lại thì chợt quát lạnh một tiếng, chân phải nâng lên đạp về phía bụng của
Thiên Quân, người sau hơi chút nhíu mày một cái nhưng cũng không tránh,
tay phải thay đao háo chảo chụp xuống đỉnh đầu của Vũ Thiên Dương, lực
lượng to lớn chấn động kịch liệt sinh ra khiến cho Vũ Thiên Dương thân
thể cũng lập tức trầm xuống, công kích thất bại.
“Bành...”.
“Hống...”. Cũng ngay tại lúc này hư không đột nhiên tan vỡ, một con cự
trảo thò ra từ hư không chụp về phía Thiên Quân, nối tiếp sau đó càng là có thêm một con cự trảo khác chụp lấy Vũ Thiên Dương, phối hợp vô cùng
xảo diệu muốn đem Vũ Thiên Dương từ trong tay Thiên Quân cứu đi.
“Hừ! Lén lút cái gì, cút ra đây!”. Thiên Quân lập tức nhận ra được đây chính là hai cái Lục cực Hỗn độn cảnh sinh linh mới vừa lúc này cùng Hồng
long một chỗ xuất hiện, dĩ nhiên đều là Long tộc cường giả. Nhìn đến bọn hắn ý đồ thì Thiên Quân đáy mắt cũng liền lóe lên rét lạnh sát khí,
trước ngực vạn thải dị quang xuất hiện, tám đạo Tạo hóa chi quang phân
biệt thành hai bên đánh về hai con cự trảo.
“Uỳnh...”. “Uỳnh...”. “Rống...”. Không chút nào huyền niệm, hai con cự trảo kia uy năng bất
phàm nhưng đối mặt với tám đạo Tạo hóa chi quang thì lại không đủ nhìn,
va chạm một khắc thì liền bị chém ra máu tươi thiếu chút nữa phế đi, bọn nó chân thân đều rống lên vô cùng đau đớn bị đẩy ra khỏi hư không, là
một cái Hồng long cùng một cái Bạch long, cả hai phân biệt một bên trái, một bên phải chi trước đã bị phế đi, ánh mắt kiêng kị không thôi nhìn
về phía Thiên Quân.
“Ông...”. “Rắc...”. Thiên Quân hơi chút phân
tâm đối phó hai cái Lục cực Hỗn độn cảnh Long tộc thì Vũ Thiên Dương
cũng làm ra phản kháng, kinh người băng hàn chi khí như muốn đem tay
phải của Thiên Quân đóng băng lại hòng để hắn vùng thoát khỏi Thiên Quân không chế, người sau mắt hơi chút híp lại thì đột nhiên tăng lực, phô
thiên cái địa uy áp đè lên để cho Vũ Thiên Dương mọi nỗ lực liền lâm vào khoảng không vô nghĩa.
“Băng Thần sao...”. Làm xong cái này
Thiên Quân mới hơi chút nhìn Vũ Thiên Dương lẩm bẩm, đây nhưng chính là
danh hào của Vũ Thiên Dương khi còn ở trong Hư thiên bí cảnh, khuôn mặt, cảm giác đều mách bảo cho Thiên Quân biết trước mắt là Vũ Thiên Dương
không thể nghi ngờ, thế nhưng thực tế thì trước mắt linh hồn khí tức lại không phải Vũ Thiên Dương, cỗ linh hồn này hung lệ mà băng lãnh vô
cùng, cơ bản không phải là khí tức linh hồn của Vũ Thiên Dương. Bất chợt Thiên Quân đồng tử co rụt lại nghĩ đến một khả năng, Đoạt xá!
“Là kẻ nào?”. Nghĩ đến cái này thì Thiên Quân nội tâm liền nổi lên thao
thiên lửa giận, Vũ Thiên Dương lại như thế nào thì vẫn là Vũ gia chi
nhân, là cùng đời với hắn Lão ngũ, lúc này lại bị Đoạt xá? Đây nhưng
chính là đã chạm vào nghịch lân của hắn, một cái sát na thì một cái tên
đã hiện lên trong đầu hắn. “Hắc nhật kim ô!”.
“Xuy...”. “Vù...”.
Ngay tại lúc hắn nghĩ ra được cái tên này thì phương xa đột nhiên xuất
hiện hư không chấn động, một đạo tử quang như chui ra từ tuyên cổ trường hà không chút nào dấu hiệu đánh về phía Thiên Quân, nó khí tức một chút cũng không có nhưng chính là như thế lại để cho Thiên Quân đáy lòng nổi lên kinh người cảnh báo, kẻ xuất thủ nhưng là một cái cực cường đại
năng!
“Hỗn nguyên đồng!”. Thiên Quân hai mắt khẽ híp lại thì mi
tâm cũng chợt lóe lên, một đạo bạch quang phá không mà ra cùng đạo tử
quang kia tại trên hư không va chạm.
“Bồng...”. “Xuy...”.
“Xuy...”. Một tử một bạch va chạm cũng không gây nên kinh người tiếng
vang hay thế nào dị tượng, tại trên hư không cứ như thế lãnh nhau tranh
đấu trong im lặng, dĩ nhiên là không gây ra một chút nào dị tượng ảnh
hưởng đến xung quanh. Nhìn như thường thường hai đạo quang mang nhưng
bên dưới đó hai cái Lục cực Hỗn độn cảnh Long tộc đều kinh hãi khiếp sợ
khi nhìn thấy cảnh này, đối với Thiên Quân vô cùng kiêng kị thì lúc này
lại thêm một chút sợ hãi.
“Là ngươi?”. Thiên Quân đồng tử bất
giác co rụt lại nhìn chỗ hư không đang dần nở nộ tử quang kia lạnh quát, tại đó một cái yêu dị tử y thanh niên đạp không mà ra như là quân vương du hành, đế uy tản ra bốn phương tám hướng vô cùng trang nghiêm, một
loại áp lực vô hình cứ như thế tràn ngập khắp thiên địa, mà đó không
phải kẻ nào quá mức xa lạ, dĩ nhiên chính là trước kia tại trong Hư
thiên bí cảnh thức tỉnh lại ký ức cổ xưa nào đó, Tà Thần!
“Vũ
Thiên Quân!”. Tà Thần kia so với Thiên Quân lại càng thêm kinh dị không
dám tin tưởng hô lên, thời gian mấy chục năm tên kia một đời đệ nhất yêu nghiệt biến mất bây giờ lại xuất hiện?
“...”. Nói ra hai cái tên sau đó thì cả hai cũng đều im lặng quan sát đối phương. Song phương năm xưa tại trong Hư thiên bí cảnh có thể nói là đang có va chạm không bình thường, thù oán còn không có chấm dứt, hiện tại gặp lại càng là ở vị
thế kẻ địch, nhìn đến đã không được hợp mắt. Bất quá cả Thiên Quân hay
Tà Thần đều nhất trí không làm ra hành động nào thiếu suy nghĩ, đơn giản là vì cả hai đều đang kiêng kị đối phương
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com