Huyền Minh sơn mạch đại chiến xảy ra trong thời gian không tính dài
nhưng nói dư uy lại vô cùng đáng sợ, bên dưới đó đại địa nhiều chỗ nứt
vỡ, cổ thủ hoang tàn đổ nát, dĩ nhiên lại lộ ra một chút tiêu điều khí
tức, Hỗn độn cảnh siêu cấp đại năng kịch chiến chính là để lại như vậy
ảnh hưởng, vô cùng khốc liệt.
“Ca ca đuổi theo tên kia sẽ không
có chuyện gì chứ?”. Huyền Minh sơn mạch một chỗ không bị ảnh hưởng quá
nhiều do cuộc chiến, Vũ Thiên Liên lại hướng sang Hắc Lân đang ở trạng
thái bản thể hỏi. Thiên Quân đột nhiên biến mất cùng Hoàng kim giáp nam
tử, thời gian nhưng cũng đã không ngắn mà vẫn không có quay lại thì để
cho nàng càng thêm lo lắng, cho dù là Hắc Lân đã nói là do Thiên Quân tự mình đuổi theo Hoàng kim giáp nam tử kia nhưng nàng vẫn không biết được là Thiên Quân có chuyện hay không. Về phần gần đó năm cái Huyền Minh
thú đang dùng ánh mắt giết người nhìn nàng cùng Hắc Lân thì xem như là
không khí, cơ bản là không chút nào quan trọng.
“Cái này ta cũng
không dám nói chắc cái gì nhưng Vũ đại nhân đã tự mình truy kích thì
đương nhiên là có điểm dựa vào, nhất là cái kia Chiến Thần điện truyền
nhân giống như vận dụng thủ đoạn nào đó để chạy trốn, đã bị thương không nhẹ, nếu bị Vũ đại nhân bắt được thì chắc chắn là lành ít dữ nhiều!”.
Hắc Lân khẽ cười khổ một chút nói. Hắn cũng là bó tay không biết làm sao giải thích cho Vũ Thiên Liên rồi, hai vị kia một trước một sau cứ như
vậy rời đi thì hắn làm sao biết được kết quả đây? Bọn hắn đang ở chỗ nào hắn cũng không biết được đâu, bất quá cho dù là như vậy thì hắn có niềm tin cực lớn vào Thiên Quân, từ những gì mà hắn nhìn thấy thì Thiên Quân thật có khả năng là một cái tuyệt đại thiên kiêu vượt qua truyền
thuyết, đạt đến điều kiện lý tưởng nhất mà tu giả thế giới bất luận kẻ
nào cũng đều mong ước, Thiên Quân chắc chắn là tồn tại vô địch đồng cảnh giới, tại một nơi bị hạn chế hoàn toàn về tu vi như Tân vũ trụ thì
Thiên Quân chắc chắn đã là bất bại, không người có khả năng giết chết
được.
“Nhưng mà thời gian...”. Vũ Thiên Liên nghe được như vậy
thì cũng hơi chút an tâm nhưng vẫn không nhịn được than thở, nhìn chỗ hư không vô định tràn ngập lo lắng.
“Ha ha, Ca ca ta như thế nào có chuyện đây? Để nha đầu muội phải lo lắng rồi sao?”. Đang lúc Vũ Thiên
Liên cùng Hắc Lân nhìn nơi hư không vô định thì trước mặt bọn hắn một
cái hắc động cứ như vậy không chút nào dấu hiệu đột nhiên mở ra, tiếp đó âm thanh của Thiên Quân vang lên, dứt lời thì hắn đã không chút nào tổn hại bước ra khỏi hư không đứng trước mặt Vũ Thiên Liên cùng Hắc Lân.
“Ca ca! (Vũ đại nhân!)”. Nhìn thấy Thiên Quân thì cả hai đều lập tức kinh
hỉ hô lên, tuy nói Thiên Quân là hoàn toàn chiếm lấy ưu thế nhưng Chiến
Thần điện truyền nhân, Hoàng kim giáp nam tử kia lộ ra có chút quỷ dị,
nếu có chút xảy ra ngoài ý muốn cũng không biết được.
“Ừm! Có
chút chuyện nên phải dừng lại một chút!”. Thiên Quân khẽ gật đầu cười
cười xoa xoa đầu Vũ Thiên Liên nói. Hắn dừng lại đương nhiên chính là
tiêu hoa lấy trí nhớ của Không Vũ Đế kia, thời gian nhưng cũng có gần
hai khắc thời gian, đây còn là do Không Vũ Đế kia kích bạo Chiến Thần
tháp nên đã triệt để chết đi, linh hồn rải rác hắn mới có thể nhanh như
vậy thôn phệ được linh hồn mảnh vỡ của ông ta, nếu là bình thường thì sẽ mất thêm một chút thời gian. Nói đoạn sau đó thì ánh mắt cũng chuyển
sang nhìn mấy cái Huyền Minh thú cười nhạt một tiếng. “Nhìn như vậy làm
cái gì? Ánh mắt cũng không thể giết người được đâu!”.
“Vũ Thiên
Quân! Ngươi... Ngươi muốn làm cái gì?”. Con Huyền Minh thú hình thể hơi
chút nhỉnh hơn một chút so với bốn con còn lại ánh mắt biến đổi nhìn
Thiên Quân bước đến cả kinh lắp bắp hô lên. “Ngươi... Ngươi không thể
giết chúng ta!”.
“Ồ? Cho ta một cái lý do vì sao ta không thể
giết các ngươi coi?”. Thiên Quân nghe vậy thì hàm súc thú vị nhìn con
Huyền minh thú kia nói, đó nhưng cũng chính là một cái Lục cực Hỗn độn
cảnh siêu cấp cường giả ah, hiện tại nhưng lại vô cùng thảm hại, trên
thân đầy chỗ rách ra, huyết nhục lẫn lộn, dĩ nhiên là được Hắc Lân vô
cùng đặc biệt chiếu cố.
“Ngươi... Vũ đại nhân! Mong ngài thu
chúng ta làm thủ hạ!”. Huyền Minh thú kia nghe vậy thì ánh mắt khẽ biến, hơi chút ngẩn ra rồi bất chợt giọng điệu biến đổi, ánh mắt tràn đầy cầu xin nói. Đương nhiên là để bảo toàn mạng sống hắn đã không tiếc ủy thân làm thủ hạ cho Thiên Quân.
“Lựa chọn rất tốt! Bất quá Bản thiếu
gia không có thiếu thủ hạ, không có hứng thú thu các ngươi, do đó, các
ngươi có thể chết rồi!”. Thiên Quân đúng là hơi có chút kinh ngạc cái
Huyền Minh thú này lựa chọn nhanh chóng, bất quá cũng chỉ dừng lại ở
kinh ngạc mà thôi, hiện tại đem năm cái Huyền Minh thú này thu làm thủ
hạ cũng không phải không được, đây là cỗ lực lượng không tồi, thế nhưng
hắn thực là không có ý định này nữa, kẻ địch của hắn tất cả đều phải
chết cho thỏa đáng. Nói đoạn thì tay phải cũng đã hóa đao nâng lên chém
xuống, nhanh chóng kết thúc sinh mạng của năm cái Huyền Minh thú.
“Ngươi...”. Năm cái Huyền Minh thú ánh mắt biến đổi thành không cam lòng cũng sợ
hãi, muốn tháo mạ chửi mắng nhưng còn không nói được cái gì đã bị Thiên
Quân từng đao một hạ xuống phân thây, đến cả linh hồn đều không chút nào may mắn tránh thoát, tại chỗ chém giết.
“Ông...”. “Ông...”. Thể
nội hơi chút chấn động thì năm cái Thiên Quân hoa cũng đã lao ra đem
tinh hoa của năm cái Huyền Minh thú này thu lại đem vào Bản nguyên hải
của Thiên Quân tiến hành tiêu hóa, quá trình này Thiên Quân cũng không
có chút nào cố kị trước mặt Hắc Lân, người sau đã biết rồi, cũng không
cần dấu làm cái gì.
“Đi thôi! Tiếp tục đi về Lôi cấm chi địa”.
Làm xong những này Thiên Quân cũng lười để ý đến làm sao xử lấy mấy cỗ
thi thể, thân hình lóe lên một cái đã mang theo muội muội đứng ở đỉnh
đầu của Hắc Lân.
“Vâng!”. Hắc Lân ánh mắt hơi chút lập lòe gật
đầu nói, Thiên Quân dĩ nhiên lại như thế không chút nào cố kị trước mặt
hắn thì đương nhiên đã chấp nhận hắn vào tổ đội của mình, điều này để
cho Hắc Lân có chút cảm thấy hư vinh, để một cái Tương lai Thánh giả lại cũng có cảm giác này thì đương nhiên không phải điều đơn giản đâu.
“Ca ca không bị sao chứ? Tên kia Chiến Thần điện truyền nhân...”. Vũ Thiên
Liên lúc này mới lên tiếng hỏi Thiên Quân về chuyện lúc nãy. Nhìn thấy
hắn chân thân cũng không có chút nào tổn hại thì mới triệt để yên tâm,
nàng không muốn mới vừa gặp được người thân đầu tiên sau mấy chục năm
không biết chút nào về thân thế của mình lại đã thấy hắn bị thương đâu,
nhất là hắn chính là kẻ đã cho nàng tất cả mọi thứ như hiện tại.
“Ừm! Đã chết!”. Thiên Quân hơi chút quay đầu lại nhìn nàng cười nói. “Yên
tâm đi, tại trong Tân vũ trụ này cơ bản là không có người có thể làm gì
được Ca ca muội, những kẻ muốn tìm gây phiền phức chỉ là đưa đồ ăn đến
mà thôi!”. Hơi chút dừng lại hắn xoay người lại đứng đối diện Vũ Thiên
Liên rồi đem hai tay nắm lấy vai nàng nghiêm nghị nói. “Bất luận làm sao Ca ca cũng sẽ mãi mãi bảo vệ muội một đời bình an, không có bất luận kẻ nào dám đụng đến một cọng tóc của muội, đụng đến ta lấy mạng cả nhà
hắn, chu di cửu tộc!”.
“Không cần như thế! Sau này muội sẽ tự
đứng trên đôi chân của mình, sẽ không để liên lụy đến ca ca!”. Vũ Thiên
Liên nghe vậy thì ánh mắt hơi chút biến đổi rồi lại đột nhiên lắc đầu
nói. “Muội đã lớn rồi!”. Cuối cùng càng là nhấn mạnh một câu nói.
“Ha ha, như vậy cũng rất tốt!”. Thiên Quân nghe vậy thì phá lên cười, ánh
mắt nhưng hơi chút quỷ dị nhìn về phía mi tâm của Vũ Thiên Liên, hơi
nhìn một chút liền đã thu lại ánh mắt rồi nhìn nơi phương xa. “Chút nữa
sẽ để muội gặp một người vô cùng quan trọng đối với chúng ta!”.
“Người quan trọng đối với chúng ta? Là ai vậy?”. Vũ Thiên Liên nhìn thấy Thiên Quân lại đột nhiên thay đổi thái độ thì kinh ngạc hỏi, hỏi xong thì
thân thể liền nhẹ chấn một cái, thân hình nhỏ nhắn có chút run rẩy, một
người quan trọng với cả nàng cùng Thiên Quân, như vậy thì cũng chỉ có
một người mà thôi.
“Ừm! Là Phụ thân! Lão nhân gia đang chạy đến
đây, bất quá phương hướng xem ra có chút không được đúng lắm, chúng ta
cần đi đón ông ấy rồi!”. Thiên
Quân khẽ cười cười vỗ lưng nhỏ đang có
chút run lên của muội muội nói. Nghĩ đến cũng thực là thương xót, từ nhỏ lúc còn trong tã đã bị tách ra khỏi gia tộc, lưu lạc như nào hắn cũng
chưa muốn hỏi đến, chỉ e là sẽ làm nàng thương tâm, hiện tại được hắn
tìm lại nhưng vẫn có nhiều điều khúc mắc cùng thiệt thòi, hiện tại nhưng cũng chỉ có thể từng chút một đem những đó bù đắp lại mà thôi.
“À...”. Vũ Thiên Liên nghe vậy thì kinh ngạc ngẩn người, dĩ nhiên là Thiên Quân một câu nói đùa để cho nàng tâm tình biến hóa có chút bình ổn lại, đã
bớt đi một chút khẩn trương.
“Hắc hắc, sau đó muội có thể tha hồ
làm nũng, Lão nhân gia chắc chắn sẽ không để muội chịu chút nào thiệt
thòi!”. Thiên Quân lại cười quái dị vỗ vỗ vai nàng cười nói, bất quá
không ngờ đến nàng này mắt đã nổi lên một trận hơi nước, lại thêm nàng
khí chất âm nhu yếu nhược, nhìn đến thì đều muốn vươn tay ra đem nàng
che chở.
“Aiii... Đi gặp Phụ thân của chúng ta nào!”. Thiên Quân
thở nhẹ ra một hơi đem nàng kéo vào lòng rồi có chút hứng khởi hô lên,
Hắc Lân đang lao về phía trước thì đột nhiên nhìn thấy một cái hắc động
to lớn đột nhiên mở ra ngay trước mặt mình thì thân hình không nhịn được run lên một cái, đang muốn làm ra đề phòng hành động thì giọng nói của
Thiên Quân đã vang lên bên tai. “Đi vào đi, có ta tại sẽ không có chuyện gì!”.
“Vâng!”. Hắc Lân nghe nói như vậy thì cũng liền gật đầu
đáp ứng rồi chui vào bên trong hắc động, Thiên Quân có cái thủ đoạn này
hắn mới vừa nhìn thấy nhưng cũng rất xa lạ, không biết rút cục là như
thế nào. Tiếp đó thì hắn liền biết được hắc động này đại khái có tác
dụng gì, nội tâm nhưng đã nổi lên kinh đào hải lãng, kinh sợ đến cực hạn về thủ đoạn của Thiên Quân.
“...”. Thiên Quân dựa theo cảm ứng
của Thiên Quân hoa liền đã biết được đại khái phương vị của Vũ Thế Thần, Phụ Thân hắn nhưng lại đang tức tốc lao đến chỗ sơn cốc lần đầu tiên
hắn gặp được Vũ Thiên Liên, đây là cùng với hướng đi của hắn nhưng có
một chút lệch đi, nếu không có lẫn nhau cảm ứng thì không có khả năng
gặp nhau, thêm nữa đó là Thiên Quân cũng có chút chờ mong gặp lại Phụ
thân, quan trọng hơn nữa đó là để cho muội muội thấy được Phụ thân,
những chuyện khác tạm thời có thể gác qua một bên.
“Dừng lại ở đây đi!”. Thời gian đại khái cũng chỉ có hơn một khắc đồng hồ mà thôi,
Hắc Lân tại một chỗ hư không loạn thạch lao ra, đang còn muốn tiếp tục
khảo nghiệm cảm giác xuyên không thú vị kia thì Thiên Quân giọng nói đã
vang lên, trước mặt hắn cũng không còn xuất hiện hắc động nữa thì cũng
chỉ có thể bất đắc dĩ dừng lại.
“Vũ đại nhân...?”. Hắc Lân dừng
lại thì cũng liền nghi hoặc nhìn đến xung quanh, hơi chút xác định một
chút phương hướng cùng vị trí hiện tại thì liền hít vào một ngụm khí
lạnh, thời gian chạy đi có một khắc này lại không kém hắn toàn lực chạy
trong gần một ngày, cái này tốc độ nhưng cũng quá mức đáng sợ rồi. tiếp
ánh mắt của hắn dõi hướng đến Lôi cấm chi địa phương hướng nghi hoặc, dĩ nhiên là không có nhìn thấy tung tích của Vũ Thế Thần đâu.
“Ừm!
Phụ thân ta đến rồi!”. Thiên Quân hơi chút gật đầu cười cười nói. Tại
trong cảm nhận của hắn thì đạo khí tức tức quen thuộc kia đã càng lúc
càng đến gần rồi, Hắc Lân không cảm nhận được đương nhiên là vì khoảng
cách quá xa, hắn cũng không có cảm ứng giữa Thiên Quân hoa như Thiên
Quân và Vũ Thế Thần, không nhận ra được cái gì cũng không có gì.
“Đây là khí tức của Phụ thân sao?”. Đang có chút thút thít trong lòng Thiên
Quân thì Vũ Thiên Liên cũng có chút kinh ngạc nhìn nơi phương xa nói,
nàng lúc này lại dĩ nhiên cảm nhận được Thiên Quân hoa xuất hiện dị
động, nó vậy mà bắt được một đạo khí tức xa lạ mà lại vô cùng thân
thuộc, tuy rằng xa xa không kịp cảm giác đối với Thiên Quân ca ca nàng
nhưng cũng không kém đi quá nhiều.
“Ồ? Muội lại cũng có thể cảm
nhận được khí tức của Phụ thân?”. Thiên Quân nghe vậy thì hơi chút kinh
ngạc nhìn Muội muội hỏi, đây đương nhiên không phải huyết mạch hay linh
thức, cảm ứng này sinh ra là từ Bản nguyên của hắn.
“Là Thiên
Quân hoa sinh ra dị động, nó cho muội cảm nhận được ngoài Ca ca ra thì
còn có một cỗ khí tức khác nữa đang đến gần muội!”. Vũ Thiên Liên cũng
là không hiểu được giải thích.
“Quả nhiên!”. Thiên Quân ánh mắt
liền sáng lên, xem ra thực là do Bản nguyên của hắn có liên hệ nên mới
có thể lẫn nhau liên hệ, đương nhiên mối liên hệ giữa Phụ thân cùng muội muội hắn không thể cùng hắn và hai người liên hệ mạnh mẽ, hắn có thể từ rất xa xôi đã cảm nhận được khí tức của Phụ thân hắn mà muội muội lại
đến lúc này mới cảm nhận được thì đã nói lên điều đó rồi.
“Ồ? Như thế nào lại cảm nhận được hai cỗ khí tức quen thuộc như thế? Là Thiên
Quân hoa cảm ứng...”. Đang ở phía trước mặt Thiên Quân ba cái rất xa xôi có một cái hắc y nam tử như là lôi đình quân vương mang theo vạn thải
lôi đình lót đường điên cuồng chạy về phía trước đột nhiên kinh ngạc lẩm bẩm, nói đoạn thì ánh mắt sáng lên, điều này không thể nghi ngờ liền đã nói rõ một điều rằng mục tiêu của hắn muốn tìm đến đã ở cực gần rồi. Mà hắn đương nhiên chính là kẻ mà Thiên Quân đang chờ đợi, Vũ Thế Thần.
“...”. Tiếp tục lao đi đại khái nửa khắc thời gian thì Vũ Thế Thần đồng tử lập tức co rụt lại từ nơi xa xa hắn cảm nhận được một cỗ Long uy vô cùng
mạnh mẽ, một cái Hắc long dài đến hơn trăm trượng vắt ngang hư không
chắn ngay trước mặt hắn, thình lình lại cũng là một cái Lục cực Hỗn độn
cảnh, mà lại nhìn qua càng có chút quen mắt.
“Quân nhi!”. Nhớ đến cái gì thì ánh mắt hơi chút lạnh xuống đang muốn trực tiếp giết đi qua
thì đột nhiên ánh mắt liền đã biến đổi, hắn cảm nhận được hai cỗ khí tức quen thuộc kia dĩ nhiên đều đang đứng trên đỉnh đầu của Hắc long, nhìn
cái này tình cảnh nhưng cũng không phải Hắc long muốn chặn đường mà là
đang đứng đó chờ hắn, hai đạo khí tức kia một cái vô cùng quen thuộc,
xác nhận một cái thì hắn đã liền kinh ngạc hô lên.
“Đi thôi! Đi
gặp Phụ thân nào!”. Thiên Quân đáy mắt cũng hơi chút lóe lên không giữ
được bình tĩnh, bất quá cũng không có quên muội muội, dĩ nhiên là đã ôm
lấy nàng đạp bước hư không đi chào đón Phụ thân của bọn hắn, xem như một lần tiểu đoàn tụ.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com