Thiên Quân cùng Loan U Điệp đánh giết cũng chính là tối đỉnh đẳng cấp
cường giả trong Tân vũ trụ này giao chiến, bọn hắn trong lúc vô tình thì dĩ nhiên là đã tạo nên một khu vực hoàn toàn khác độc lập bao quanh
mình, cách biệt với ngoại giới, sau đó xuất hiện chiến quả lại để cho
người duy nhất có thể quan chiến đó là Huyết Nguyệt cũng phải trợn mắt
há mồm không ngờ được, Thiên Quân lại bại ở trong tay Loan U Điệp?
Điều này nhưng đã hoàn toàn đánh vỡ nhận thức của Huyết Nguyệt về Thiên
Quân, theo như nàng trông thấy thì Thiên Quân có được thực lực tuyệt đối nghiền ép Loan U Điệp ah, hắn như thế nào mà lại có thể thất thủ, bị
Loan U Điệp nhất kiếm đâm xuyên ngực phải? Trong này chỉ e là có uẩn
khúc mà không ai biết được.
“...”. Một chút kinh sợ không dám tin tưởng qua đi thì Huyết Nguyệt mày cũng liền nhăn lại, nàng dĩ nhiên là
đã nhìn đến một chút chuyện bất hợp lý, Thiên Quân tuy rằng bị trúng
kiếm nhưng từ bề ngoài nhìn đến thì kẻ bị thương nặng hơn hẳn lại là
Loan U Điệp, thậm chí là hiện tại cái kia huyết hồng trường kiếm của
Loan U Điệp đã đâm xuyên ngực phải của Thiên Quân thì khí tức của hắn
vẫn như cũ cường thịnh hơn Loan U Điệp nhiều.
“Như thế nào? Có
thể nhất kiếm đem ngực ta đâm xuyên có thể hay không giúp nàng hả dạ? Ân oán của chúng ta từ này chấm dứt được rồi chứ?”. Thiên Quân kìm nén
ngực mình truyền đến đau đớn mà có chút nhíu mày nhìn Loan U Điệp nói,
nói đoạn thì hắn đúng là đã cảm nhận được nơi cổ họng có chút ngọt, bất
quá nhưng hắn vẫn là cường hành nuốt xuống, thực sự là hoài niệm cảm
giác này ah, đã rất lâu rồi hắn mới lại bị thương nặng như lúc này.
“Ngươi...”. Loan U Điệp trên mặt băng lãnh có thể thấy được nháy mắt tan đi, thay
vào đó lại là vô cùng giật mình hoảng hốt, tay cầm kiếm không nhịn được
mà có chút run lên, tay trái dĩ nhiên là đã vươn ra vỗ vào vai trái của
Thiên Quân đem hắn đẩy lùi về phía sau, trên mặt chính là một mảnh bối
rối, nàng thật sự không hiểu được bản thân đã hoàn thành được mục đích
nhưng nội tâm lại không được thoải mái, nhìn thấy Thiên Quân như vậy bị
thương thì lại không tên nổi lên cảm giác đau lòng.
“Một nhát
kiếm này xem như là đã đổi lại những năm này nàng uy thân ở bên cạnh ta, như vậy đã thỏa đáng rồi chứ? Nàng đã có thể hài lòng thì đừng như vậy
ngu ngốc xem nhẹ tự thân tính mệnh, một đời qua đi nếu lại mang theo
tiếc nuối thì sẽ rất khó bù đắp!”. Thiên Quân thuận theo một chưởng của
Loan U Điệp mà lùi lại có chút nhíu mày nói. Trên thân huyết hồng trường kiếm kia dĩ nhiên là tồn tại kỳ dị lực lượng không ngừng muốn phá hủy
sinh cơ trong thân thể hắn chỗ vết đâm, thế nhưng cuối cùng vẫn là bị
hắn vận dụng Chân lực lực lượng ngăn chặn lại. Nghĩ lại một lúc kia thì
hắn trên trán vẫn còn mồ hôi lạnh chảy xuôi, lúc kia nếu chậm một bước
thì Loan U Điệp có khả năng đã chết đi, vĩnh viễn không thể siêu sinh!
Lúc đó khi hắn xuất chiêu thứ sáu đem Loan U Điệp đánh thành trọng thương
thì kiếm thức của nàng cũng đã phá tan Chân lực phòng hộ của hắn chém ra một đường máu trên ngón trỏ tay phải, điều này tuy rằng có chút không
đáng kể nhưng có thể làm được điều này thì Thiên Quân chắc chắn một điều là Loan U Điệp có thể tự ngạo rồi.
“Khục...”. “Khục...”. Loan U
Điệp bị trọng thương thì cũng vô lực rơi xuống mặt đất, nếu như không có huyết sắc trường kiếm chống đỡ thân thể yêu kiều thì nàng có khả năng
ngã xuống không đứng dậy, liên tục ho khan hai tiếng thì nàng mới dùng
ánh mắt không cam lòng nhìn Thiên Quân.
“Nàng hiện tại còn không
phải là đối thủ của ta, mười chiêu cũng không tiếp được, nàng bại rồi,
ân oán trước kia xem như xóa bỏ được chứ?”. Thiên Quân có chút không
đành lòng nhìn Loan U Điệp nói.
“Ha ha, ta đường đường là Ám Điện Thánh nữ, tu luyện chính là tuyệt thế thần công vô địch thiên hạ, có
được hoàn cảnh tu luyện tốt nhất lại không thể đánh bại được Vũ Thiên
Quân ngươi, như vậy thì còn sống để làm cái gì nữa đây?”. Thế nhưng trái với Thiên Quân suy tính, Loan U Điệp cố gắng đứng thẳng người cười lạnh lẽo mà tràn ngập trớ trêu nói, nàng trong lúc nói thì dĩ nhiên là lại
thôi động linh hồn lực đến cực hạn, đáy mắt kia nhưng vẫn không có chút
nào rời đi Thiên Quân, phảng phất như muốn nhìn hắn một lần thật chăm
chú, muốn nhìn thấu bản chất của hắn để đem ghi lại vào khoảng khắc cuối cùng.
“Làm cái gì...”. Thiên Quân đang không biết làm sao để nói với nàng thì lại thấy tình cảnh này liền đã biến sắc hô lên, Loan U
Điệp linh hồn lực không ngừng phóng thích nhưng lại vô cùng hỗn loạn,
hắn lập tức đã nghĩ đến một cái khả năng, nhất thời không dám suy nghĩ
nhiều thì hắn thân hình đã lập tức lóe lên một cái đi đến trước người
Loan Vũ Điệp, tay phải vươn ra điểm về phía mi tâm của nàng.
“Xoạt!”. Thế nhưng cũng ngay tại lúc đó thì Loan U Điệp đáy mắt lóe lên ánh sáng lạnh, trên tay huyết sắc trường kiếm lấy tốc độ cực hạn đâm về phía
ngực của Thiên Quân, đây đương nhiên là đã có chuẩn bị từ trước, xuất
thủ vô cùng tàn nhẫn. “Ngươi cùng chết với ta đi!”.
“Nàng...”.
“Hự...”. Thiên Quân đồng tử đúng thật là đã không nhịn được mà co lại
thành điểm kinh hô, thế nhưng hắn cũng không hoàn toàn tránh đi một kiếm này, thân hình cũng chỉ hơi chút nghiêng để cho huyết sắc trường kiếm
đâm vào ngực phải của mình, đồng thời vào lúc đó thì kiếm chỉ bên trên
cũng xuất hiện một cỗ linh hồn lực mạnh mẽ tràn vào thức hải cả Loan U
Điệp, đem linh hồn lực đang điên cuồng xao động của nàng hoàn toàn trấn
áp lại một chỗ.
Sau đó tình cảnh liền chính như là Huyết Nguyệt
nhìn thấy, Thiên Quân công kích còn chưa đến mi tâm của Loan U Điệp
nhưng kiếm trên tay nàng đã đâm xuyên ngực của Thiên Quân.
“...”. Thiên Quân đối với việc tự mình chịu đến thương tổn này nhưng cũng
không có hối hận chút nào, hắn cho dù có suy tính như thế nào cũng không thể nghĩ đến được Loan U Điệp thất bại phía sau lại nghĩ đến hành động
tự sát, thậm chí lại còn muốn lợi dụng cái này tình cảnh mà ám sát hắn,
đồng quy vu tận, hắn đổi lại một chút thương thế này mà cứu lại được một mạng của Loan U Điệp thì cũng đáng kể là bao.
“Ngươi... Ngươi vì sao lại cứu ta?”. Loan U Điệp hơi chút nhìn trên tay mình huyết hồng
trường kiếm vẫn đang còn nhuộm máu tươi, lại nhìn đến trên ngực phải của Thiên Quân bạch y đã thủng ra một lỗ, từ trong đó tiên huyết có chút
yêu diễm vẫn không có ngừng chảy thì có chút ngu ngơ mà thét lên, tiếp
đó nhưng lại cũng không có đợi Thiên Quân trả lời thì đã lại nói tiếp.
“Ta ngươi tương lai chắc chắn sẽ có một người phải chết!”. Nói đoạn sau
đó thì đã quay đầu rời đi, nàng sợ nếu còn ở lại đây thì quyết tâm giết
hắn của nàng sẽ tan thành mây khói!“Hà tất phải như thế cố chấp đâu?”.
Thiên Quân nhìn theo bóng lưng Loan U Điệp không ngừng đi xa thì không
nhịn được mà thở ra một hơi nói, dĩ nhiên là cũng không có đuổi theo
nàng, hắn hiện tại đúng thật là cũng không biết nên như thế nào đối diện với nàng, đuổi theo cũng không có ý nghĩa, hắn đoán không sai thì tương lai không sẽ còn gặp lại.
“...”. Trận chiến cứ như vậy kết thúc
để cho người duy nhất quan chiến là Huyết Nguyệt cảm thấy không chân
thực, đợi khi Loan U Điệp thân ảnh hoàn toàn biến mất thì mới đi đến bên cạnh Thiên Quân kỳ lạ đánh giá hắn một lượt rồi có chút châm chọc nói.
“Người ta đi cũng đã đi rồi, ngươi nếu như có còn luyến tiếc thì cũng
liền đuổi theo đi thôi!”.
“Ngươi không nói cái gì cũng không ai
nói ngươi câm đâu!”. Thiên Quân nghe vậy thì có chút liếc xéo nhìn Huyết Nguyệt lạnh lùng nói, tiếp đó nhưng lại có chút nhíu mày thôi động bên
trong thể nội lực lượng tụ tập lại chỗ bị kiếm đâm, huyết hồng trường
kiếm kia còn dư lại cổ quái lực lượng dĩ nhiên là lại khó đối phó hơn
hắn đã tưởng.
“Ngươi... “. Huyết Nguyệt bị Thiên Quân ngay mặt
mắng cho như vậy thì trên mặt đúng là
lúc xanh lúc đó vô cùng tức giận
nhưng lại không có chỗ phát tiết, đang muốn gầm lên thì đột nhiên nhìn
thấy Thiên Quân có chút không đúng, nơi ngực phải của hắn thương thế dĩ
nhiên là lại không có dấu hiệu lành lại, từ trong đó vẫn đang không
ngừng chảy ra máu tươi, từ phần ngực trở xuống đến chân phải của hắn đã
bị máu nhuộm đỏ, dưới chân hắn càng là đã hình thành một bãi máu nhỏ.
“Hừ! Đáng ghét!”. Thiên Quân đột nhiên hừ lạnh một tiếng mắng khẽ, cùng với
đó thì hắn cũng không có chút nào giữ lại nữa, Chân lực cùng Chân đạo
lực lượng đồng thời thôi phát ép về phía miệng vết thương kia, hắn cần
nhanh chóng đem chỗ dư lực lượng cổ quái kia loại bỏ mới được ah.
“Bồng...”. Huyết Nguyệt đang có chút kinh ngạc nhìn sang thì đột nhiên cảm nhận
được từ bên trong thể nội của Thiên Quân bộc phát ra khủng bố vô cùng
hung uy, cái loại hung sát chi khí đáng sợ này so với bất luận cái hung
thú nào mà nàng nhìn thấy còn muốn đáng sợ hơn nhiều, hung sát chi khí
là vô tình thả ra nhưng đủ khiến cho Huyết Nguyệt biến sắc kinh hãi,
nàng càng lúc càng thêm tò mò, Thiên Quân là như thế nào tu luyện ah,
thực lực mạnh mẽ mà cũng vô cùng thần bí, thủ đoạn quỷ dị vô số.
“Ông...”. “Ông...”. Quanh thân thể Thiên Quân bắt đầu hình thành nên một tràng
khí tức vô cùng khủng bố đem hắn bao khỏa vào bên trong, thời gian càng
lâu thì lực lượng lại càng thêm cuồng bạo đáng sợ, thân ở trung tâm
trong đó thì Thiên Quân mày nhíu lại càng sâu, trên mặt một mảnh âm trầm như nước, cái kia huyết hồng trường kiếm còn lại một chút lực lượng dĩ
nhiên lại như là ròi trong xương cố bám lại ở bên trong thân thể của
hắn, vô cùng ngoan cố.
“Đã không chịu cút ra ngoài thì liền trở
quân lương cho ta đi”. Thời gian chớp mắt đã trôi qua một khắc đồng hồ,
Thiên Quân đồng thời vận dụng cả Chân lực cùng Chân đạo lực lượng cuối
cùng cũng đã đem cỗ lực lượng còn lại của huyết sắc trường kiếm kia tách ra khỏi nhục thân của hắn rồi tụ lại một chỗ, lạnh quát một tiếng thì
đã đem cỗ lực lượng này cùng một chỗ kéo vào Bản nguyên hải bên trong
thể nội thế giới, hắn muốn xem cỗ lực lượng này lại còn có thể nổi được
cái gì bọt sóng.
“Đáng sợ, nếu như không phải ta có Nhục thân
cường đại cùng Chân lực hộ thân thì thật có khả năng bị huyết sắc trường kiếm lực lượng làm cho khốn đốn rồi, xem ra lực lượng chân chính của nó còn xa xa hơn những gì mà Loan U Điệp có thể thôi phát, chỉ có khi chém lên kẻ nào đó thì mới chính thức phát huy được lực lượng tiềm tàng
trong đó!”. Giải quyết xong cỗ lực lượng đó thì Thiên Quân đúng là có
chút kiêng kị thầm nghĩ, đó bất quá cũng chỉ là một chút lực lượng còn
sót lại liền đã gây nên thương tổn nhất định cho Thiên Quân, nếu như
Loan U Điệp có thể hoàn toàn nắm giữ được kiếm này thì thực lực chỉ e sẽ còn muốn tăng lên một đoạn nữa.
Giải quyết xong cỗ lực lượng kia thì Thiên Quân có thể buông lỏng ra được một chút, dù sao thì đã không
bị cỗ lực lượng kia quấy phá thì lấy hắn nhục thân chi lực cũng không
mất bao nhiêu thời gian liền sẽ lành lại, máu tươi từ trong đó đã ngừng
chảy rồi. Xong xuôi hết những này thì Thiên Quân cũng liền thu lại tự
thân lực lượng, cuồng bạo lực lượng do hắn trong lúc vô tình tạo ra cũng theo đó biến mất, chân thân của hắn lại hiện ra ở trước mặt Huyết
Nguyệt.
“Vũ Thiên Quân ah Vũ Thiên Quân! Ta nghĩ ngươi nên nhanh
chân một chút, của ngươi tiểu tình nhân kia chỉ e là đã muốn gặp đến
nguy hiểm rồi!”. Huyết Nguyệt nhanh mắt đã nhìn ra được Thiên Quân thành công giải quyết thương thế do Loan U Điệp, thế nhưng nàng lại là cười
cười có chút quỷ dị nói.
“Vù...”. Mà cũng như phụ họa theo câu
nói của nàng, Thiên Quân ngay lập tức đã cảm nhận được một cỗ ba động
lực lượng không hề nhỏ ở phương hướng mà Loan U Điệp vừa rời đi ban nãy, từ lực lượng ba động kia thì có thể đại khái đoán được là có Lục cực
Hỗn độn cảnh cường giả động thủ, nếu như nói đó không có liên quan đến
nàng thì đúng là cũng quá mức trùng hợp rồi.
“Hừ! Quay đầu ta sẽ
cùng ngươi tính sổ, đi!”. Thiên Quân mới vừa giải quyết cỗ lực lượng dư
lại cổ quái của huyết sắc trường kiếm, tâm tình không có chỗ nào được
tốt, lúc này lại nghe Huyết Nguyệt như vậy trào phúng thì ánh mắt chợt
lạnh xuống tràn ngập sát khí nhìn về phía nàng vô cùng băng lãnh nói,
nói đoạn thì cũng không thèm nhìn Huyết Nguyệt phản ứng liền đã bắt lấy
vai của nàng cùng một chỗ kéo vào hắc động xuyên không mà đi.
“...”. Huyết Nguyệt tại trong nháy mắt đó như lâm vào hầm băng, đây là lần thứ hai nàng cảm nhận được thao thiên sát khí từ Thiên Quân phát ra, hắn
lúc này cùng với những lúc bình thường là hoàn toàn khác biệt, hắn lúc
này thật đúng với cái danh hiệu Huyết họa giả đã từng tung hoành trong
Hư thiên bí cảnh mấy chục năm trước, nàng hiện tại đúng thực là đã nhìn
thấy một con người khác của Vũ Thiên Quân, băng lãnh, vô tình, cùng với
hắn trước kia nhìn như cái thư sinh hòa ái là hai thái cực hoàn toàn
trái ngược, phát hiện này nhưng để cho nàng có chút thất thần mà nhìn
đến khuôn mặt hiện đang bị sát khí bao phủ nhưng lại tràn ngập một loại
cảm giác ấm áp cổ quái.
"Bất luận là kẻ nào, chỉ cần có can đảm
tổn thương nàng ta sẽ đem kẻ đó chém thành muôn mảnh!". Thiên Quân một
đường lao đi không chút để ý đến tự thân bị thương còn chưa lành thầm
nghĩ. Hắn trong đầu nhưng lại đang nghĩ đến đám cường giả bí ẩn kia, bọn hắn chính là đang điên cuồng săn giết cường giả đến từ Vực ngoại, nhất
là Loan U Điệp cái này Ám Điện Thánh nữ, đây nhưng sẽ là mục tiêu hàng
đầu mà nhóm cường giả kia hướng đến. Nếu là bình thường thì lấy thực lực của Loan U Điệp cộng với huyết sắc trường kiếm uy năng thì nàng có thể
không cần sợ bất luận kẻ nào, những kẻ kia đến cũng chỉ là nạp mạng, thế nhưng hiện tại nàng đã bị thương không nhẹ, nếu thật là gặp đám cường
giả bí ẩn kia thì có khả năng là lành ít dữ nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com