Sau khi
Liễu Minh một mực bay về phía trước vài canh giờ, cảnh sắc bốn phía thủy chung không có gì thay đổi, có điều là số lượng hòn đảo trên mặt biển
dần dần trở nên thưa thớt hơn.
Ngay lúc này, từ xa bỗng có ba đoàn quang mang màu xám trắng bay tới, từ đó truyền đến từng đợt pháp lực dao động, hai bên tựa hồ là đang chiến
đấu với nhau.
Liễu Minh trông thấy cảnh này từ xa, hai hàng lông mày không khỏi nhíu lại.
Linh áp mà ba đoàn quang mang màu xám trắng này tản mát ra đều là cấp độ Thiên Tượng Cảnh, tu vi đều là Thiên Tượng Cảnh đỉnh phong, so với Liễu Minh thì cũng không hơn kém bao nhiêu.
Nhìn từng trận ma khí dao động truyền từ xa đến, tựa hồ là ba gã Ma Nhân.
Liễu Minh nhíu mày, trong miệng nói lẩm bẩm, trên người nổi lên một trận thanh quang, bóng người giữa không trung biến mất vô tung.
Tốc độ của ba đoàn quang mang màu xám trắng cũng khá nhanh, trong nháy mắt đã tiến đến gần đây.
Khoảng cách gần như vậy, Liễu Minh có thể thấy rõ bản thể của ba đầu ma vật.
Trong đó có hai người nam nhân thân hình cao lớn trên đầu có hai sừng,
còn lại là một nữ tử tóc tím mặc áo choàng, thoạt nhìn qua bộ dáng
khoảng ba mươi mấy tuổi, tuy hai mắt đỏ ngầu nhưng vẫn có thể nhận ra
được dung mạo thanh tú của nàng này.
Ba Ma Nhân chém giết lẫn nhau, mặc dù trong ba người thì cô gái Ma Nhân
kia có vẻ yếu thế hơn một chút, nhưng bằng vào một đôi ngọc hoàn màu tím trong tay cũng không hoàn toàn rơi vào thế hạ phong.
Ánh mắt Liễu Minh nhìn thẳng vào cô gái, sau khi cẩn thận đánh giá vài
lần không khỏi nhíu mày lại, nàng này mơ hồ khiến cho hắn có cảm giác
quen thuộc, tựa hồ là đã gặp qua ở đâu đó rồi.
" Đúng rồi, Triệu Thiên Dĩnh!"
Thân thể Liễu Minh chấn động.
Hắn nhớ ra, bộ dáng của nữ tử Ma Nhân này rất giống với Triệu Thiên
Dĩnh, một làn tóc tím trên đầu lại càng không khác nhau chút nào, chỉ là đối phương giờ phút này có vẻ mặt dữ tợn hung ác, làm cho hắn nhất thời không thể nhận ra.
Ánh mắt Liễu Minh lóe lên một chút, chẳng lẽ nử tử Ma Nhân tóc tím này có quan hệ gì với Triệu Thiên Dĩnh?
Nhưng vào lúc này, trong tay một tên nam tử Ma Nhân chợt lóe ra ánh
sáng, một đạo quang nhận rất to bắn ra, giữa đường lại chia làm ba, từng đạo phân biệt chém tới ba nơi cổ, bụng, đùi của nữ tử Ma Nhân tóc tím.
Giờ phút này nữ tử Ma Nhân tóc tím đang chiến đấu bất phân thắng bại với tên nam tử Ma Nhân bên kia, mắt thấy quang nhận đánh tới thì tức giận
quát lên một tiếng, uốn éo vòng eo trốn sang bên cạnh.
Phốc!
Tuy rằng Nữ tử Ma Nhân tóc tím tránh thoát công kích trí mạng tại cổ và
phần eo, nhưng trên đùi vẫn xuất hiện một miệng vết thương thật dài, máu tươi theo đó tuôn ra.
Hai tên nam tử Ma Nhân tự hồ bị máu tươi kích thích đến cực độ, trong
mắt hai người phát ra ánh sáng đỏ như máu, đồng thời đánh tới nữ tử Ma
Nhân tóc tím kia.
Nguyên bản nữ tử Ma Nhân tóc tím còn có thể miễn cưỡng quần nhau với hai người, nhưng lúc này trên người bị thương, lại bị vây công, nên nhất
thời chỉ còn cách liên tục trốn chạy, mắt thấy đã sắp bị thua.
Ngay vào lúc này, hư không bên cạnh một tên nam tử Ma Nhân khẽ động, một đạo ánh kiếm trong suốt chợt hiện ra, lóe lên một cái đã đâm thủng qua
đầu lâu của hắn.
Đầu của tên nam tử Ma Nhân nhất thời nổ tung, biến thành một chùm huyết vũ.
Ánh kiếm trong suốt chợt lóe lên rồi lại biến mất vô tung, ngay sau đó,
lại quỷ dị xuất hiện trên đỉnh đầu tên nam tử Ma Nhân còn lại, hóa thành một đạo kiếm quang, trùng điệp chém xuống.
Tên nam tử Ma Nhân sắc mặt đại biến, tuy rằng hắn đã dùng lực lượng
huyễn hóa ra một cái lá chắn phòng hộ, nhưng mà ở trước mặt ánh kiếm
trong suốt thì không hề có tác dụng, "Xuy" một tiếng, cả người hắn bị
chém thành hai nửa, máu tươi điên cuồng phun ra như mưa.
Vẻ mặt nữ tử Ma Nhân tóc tím có chút giật mình nhưng khi thấy một màn
trước mắt này, rất nhanh ánh mắt đã nhìn về hướng thân thể hai tên Ma
Nhân bị chém giết kia.
Hai quang cầu màu trắng toát ra từ hai cái thi thể, ánh mắt nữ tử Ma
Nhân tóc tím lộ ra một tia tham lam, thân hình bay nhào tới, nắm chặt
hai cái quang cầu, há miệng nuốt thẳng vào.
Xa xa giữa không trung, một bóng người bỗng hoa lên, thân ảnh Liễu Minh
hiện ra, ánh mắt có chút khác thường nhìn về phía nữ tử Ma Nhân tóc tím
kia.
Sau khi cắn nuốt xong hai cái quang cầu, trên người nữ tử Ma Nhân tóc
tím hiện ra ánh sáng màu xám nhạt, miệng vết thương cũng nhanh chóng
khôi phục trở lại, vẻ mặt thoáng cái đã khôi phục trạng thái bình tĩnh.
" Quả nhiên..." Ánh mắt Liễu Minh chợt lóe, trong lòng ngầm thở dài.
Dung mạo nữ tử toc tím này có bảy tám phần giống với Triệu Thiên Dĩnh,
chẳng qua là thoạt nhìn thành thục hơn rất nhiều so với Triệu Thiên
Dĩnh.
Đối với thân phận của cô gái tóc tím này, hắn đã có vài điều phán đoán, nếu hắn đoán không lầm, nàng này hẳn là mẫu thân đã mất tích nhiều năm
của Triệu Thiên Dĩnh.
Nghĩ đến đây, Liễu Minh đã hiểu ra rất nhiều những hành vi của Triệu
Thiên Dĩnh trước kia rồi, đồng thời cũng lại có thêm vài điều nghi hoặc.
Ở bí cảnh Ma Uyên Triệu Thiên Dĩnh đã từng nói qua, muốn tìm kiếm tung
tích của mẫu thân này, kết hợp với hành vi bên trong đỉnh Ma Uyên Tháp,
còn có vài lần Triệu Thiên Dĩnh cùng Hoàng Phủ Ngọc Phách nói chuyện với nhau, suy đoán trong lòng Liễu Minh cũng dần được sáng tỏ.
Nhìn tình huống trước mắt, chính mình bởi vì nguyên nhân Ma Thiên nên
mới bị Cự Thủ Kình Thiên khổng lồ kia bắt làm tù binh tới cái thế giới
kỳ quái này, còn mẫu thân của Triệu Thiên Dĩnh cùng với các loại người
muôn hình muôn vẻ kia, chẳng lẽ cũng là như thế?
Liễu Minh tâm niệm chuyển động rất nhanh, nhưng vẫn như trước chẳng nghĩ ra được thêm cái gì cả.
Hắn thở dài một hơi, thân hình khẽ động, tiến lại gần phía nữ tử Ma Nhân tóc tím.
Thân hình hắn vừa tiến tới cách nữ tử tóc tím khoảng trăm trượng, nữ tử
tóc tím đã hung tợn nhìn lại, trong ánh mắt ngập tràn huyết quang.
Không chờ Liễu Minh mở miệng, thân hình nữ tử tóc tím đã nhoáng lên,
ngay sau đó liền xuất hiện ngay ở trước mặt Liễu Minh, bàn tay vung lên, năm đạo quang nhận màu xám chém thẳng tới Liễu Minh.
Liễu Minh nhướng mày, bấm tay liên tục, mấy đạo kiếm khí xoắn ốc màu
vàng kim bắn ra, nhẹ nhàng hóa giải công kích của nữ tử tóc tím.
"Có phải các hạ chính là Triệu Hủy tiền bối?" Hắn mở miệng dò hỏi.
Nữ tử tóc tím dường như không nghe thấy, vẻ mặt cuồng loạn, hai viên
hoàn màu tím trong tay như múa lên, tiếp tục phát ra công kích vây lấy
Liễu Minh.
Liễu Minh vừa ngăn cản vừa cố gắng bắt chuyện, nhưng thần trí nữ tử tóc
tím đã bị hãm sâu vào mê loạn, đối với câu hỏi của Liễu Minh hoàn toàn
không có chút ý tứ đáp lại.
Liễu Minh thở dài như đã biết trước, trên người chợt lóe ra quang mang
màu vàng đất, một viên cầu màu vàng đất thật lớn hiện ra, một quang trụ
màu vàng đất theo đó bắn ra, đẩy lui nữ tử tóc tím ra ngoài.
Nữ tử tóc tím liền lùi lại vài chục bước, có chút sợ hãi nhìn Liễu Minh
vài lần, thân hình khẽ động, nhưng lại hóa thành phi độn bay thẳng về
phía xa.
Thân hình Liễu Minh khẽ động, cũng muốn đuổi theo nhưng lại nhớ ra bộ dáng cuồng loạn của nữ tử tóc tím, cước bộ lại ngừng lại.
Độn quang của nữ tử tóc tím sau
khi chớp động vài lần đã rất nhanh biến mất phía chân trời, không thấy bóng dáng.
Liễu Minh lẳng lặng nhìn về phía độn quang biến mất, khẽ lắc đầu, thân hình vừa động, bay về một phía khác.
Không cần biết nữ tử tóc tím có phải là mẫu thân của Triệu Thiên Dĩnh
hay không, ở trong cái không gian này, Liễu Minh tự lo cho bản thân
mình còn chưa xong, cũng không thừa sức lực để trợ giúp đối phương.
...
Nháy mắt đã qua nửa năm.
Tại một địa phương toàn dung nham núi lửa, chỗ nào cũng cuồn cuộn khói
đen dày đặc, trong không khí tràn ngập mùi lưu huỳnh, mặt đất chẳng chịt những vết nứt, bên trong đó toàn là nham thạch cực kỳ nóng chầm chậm
chảy.
Xa xa, thỉnh thoảng có vài ngọn núi lửa trầm thấp vang lên tiếng nổ, phun ra từng dòng nham thạch nóng chảy màu đỏ thẫm.
Ở gần một tòa núi lửa cao trăm trượng, có hai đạo độn quang một trước một sau bay vụt qua.
Phía trước là một cái độn quang màu đen, bên trong mơ hồ có thể thấy
được một thân ảnh nam tử thanh niên bộ dạng bình thường, đúng là Liễu
Minh.
Đằng sau thì lại là một đoàn quang mang hỏa diễm màu đỏ thẫm, là một đại hán râu quai nón mặc giáp trụ hỏa hồng sắc đuổi sát ở phía sau.
Tay chân của đại hán râu quai nón lộ ở bên ngoài, trên làn da mọc đầy
lân phiến màu đỏ sẫm, trên đầu còn mọc dài ra hai cái sừng giống như san hô vậy, từ linh áp trên người phát ra mà xem thì rõ ràng là một tên yêu tu Thông Huyền Cảnh.
Đại hán râu quai nón đột nhiên giơ tay lên, ngọn lửa quanh thân bốc lên
một trận, ngưng tụ thành đúng một trăm đầu Hỏa Điểu, phát ra hàng nghìn
hàng vạn tiếng chim hót, phô thiên cái địa bắn thẳng về phía Liễu Minh,
giống như vô số mũi tên bằng dung nham vạch qua chân trời, hư không nơi
chúng đi qua để lại từng vết cắt tối đen.
Tốc độ phi hành của Hỏa Điểu cực nhanh, trong nháy mắt đã đuổi theo được Liễu Minh đang ở phía trước, mang theo mảng lớn diễm hà màu đỏ, đan
quấn chặt vào nhau, nhìn qua giống hệt như muốn bao phủ hoàn toàn Liễu
Minh vào bên trong.
Trong ánh mắt đại hán râu quai nón ở phía sau thoáng hiện ra thần sắc dữ tợn, chỉ cần Liễu Minh bị Hỏa Điểu này cuốn lấy một lát, lập tức hắn có thể đuổi kịp, băm nát đối phương thành vạn khúc.
Không ngờ được rằng Hỏa Điểu này vừa mới bắt kịp Liễu Minh, độn quang
của Liễu Minh chợt hạ xuống, bay quanh quẩn sát một tòa sơn phong nửa
vòng, sau đó bay thẳng về một chỗ khe núi tràn đầy khói đen cuồn cuộn.
Mấy trăm đầu Hỏa Điểu nhất thời đánh hụt, toàn bộ đều đánh vào ngọn núi ở phía trước, ào ào nổ tung ra, đá vụn bắn ra bốn phía từ ngọn núi cũng
đồng thời hóa thành từng đốm lửa.
Nhân cơ hội này độn quang của Liễu Minh chợt lóe, bay vào bên trong khe
núi, trốn vào bên trong khói đen, tựa hồ đã chui vào rất sâu bên trong
rồi.
Đại hán râu quai nón giận dữ, miệng quát lên một tiếng chói tai, cũng không cần nghĩ ngợi gì mà lập tức đuổi theo.
Thân hình của hắn bay vào bên trong khói đen, hư không trước mắt chợt
lóe, một đạo quang mang màu vàng đất rất lớn chợt hiện ra, thoáng cái đã bao phủ toàn thân đại hán vào bên trong.
Hai mắt đỏ ngầu của đại hán râu quai nón chợt hiện lên một tia kinh hãi, ngọn lửa màu đỏ trên người đại phóng, muốn phi độn ra bên ngoài, nhưng
mà ở khe núi phụ cận bỗng nhiên dâng lên bốn đạo cột sáng màu lam, phóng thẳng lên trời.
Nguyên bản bên ngoài quang mang màu vàng đất đang bao trùm đại hán, bỗng hiện ra một mảng thủy mang tối đen như mực, nương theo từng đợt thanh
âm triều tịch bắt đầu khởi động.
Ngọn lửa màu đỏ trên người đại hán râu quai nón bị thủy mang tối đen như mực xông tới, nhất thời rất nhiều đã bị dập tắt, thân thể đang phi độn
của hắn cũng bị đẩy lui lại.
Một bóng người bỗng hoa lên giữa không trung, thân ảnh Liễu Minh hiện
ra, bên cạnh còn có một cô gái mặc áo lụa đen cùng với đồng tử mặc áo
xanh, trong tay hai người đều nắm giữ một cái trận bàn, trong miệng lẩm
bẩm.
"Theo kế hoạch làm việc." Liễu Minh nhìn đại hán râu quai nón phía dưới, ánh mắt chợt lóe, trầm giọng phân phó nói.
Hạt Nhi cùng Phi Nhi đáp ứng một tiếng, thân hình vừa động, cùng nhau bay vào trong cấm chế của trận pháp phía dưới.
Quầng sáng hai màu vàng đen ở phía dưới lập tức tăng vọt lên, thanh âm
triều tịch từ nhỏ biến thành lớn, chậm rãi biến đổi, càng lúc càng trở
nên lớn hơn, theo thời gian dần trôi qua liên kết lại giống như vô biên
tiếng sấm trên đỉnh đầu, làm cho người ta nghe xong bị chấn hồn lạc
phách.
Giờ phút này ở bên trong pháp trận, đại hán râu quai nón sau khỉ tả xung hữu đột, phát hiện ra là căn bản không thể trốn thoát, trên mặt tràn
đầy vẻ kinh nộ, ngửa mặt lên trời điên cuồng hét lên một tiếng, trên
người sau khi phát ra ánh sáng màu đỏ sậm, bất ngờ biến thành một cự thú Hỏa Nha lớn hơn mười trượng, trên người mọc đầy lân giáp màu đỏ, trên
đầu sinh ra một cái sừng dài, có vài phần bộ dạng giống với thánh thú Kỳ Lân trong truyền thuyết.
Đại hán râu quai nón hóa thành bản thể, thực lực lập tức tăng nhiều,
nhưng không biết quầng sáng hai màu vàng đen ở dưới kia là trận pháp gì
mà lại cứng cỏi dị thường, bị yêu thú Xích Viêm kia công kích như sóng
dữ trong đá ngầm mà vẫn bất động sừng sững.