Mặc dù trong lòng Liễu Minh hơi lấy làm lạ, nhưng cũng không quá để tâm vào chuyện đó, ánh mắt lướt nhìn về phía đài cao.
Chỉ thấy ở đó, mấy vị đại nhân Linh Sư vây quanh thiếu niên cao lớn dường
như đang nói gì đó, song bởi vì khoảng cách quá xa nên đương nhiên hắn
không thể nghe được nội dung cuộc nói chuyện, chỉ có thể mơ hồ cảm giác
được không khí trên đó có chút khẩn trương.
Cũng trong thời gian đó, trên những đài cao khác đều có không ít nhóm nhỏ đang nghị luận.
"Tư Mã sư huynh, e rằng cuộc sống sau này của chúng ta sẽ không quá tốt
nữa. Hắc hắc, lần này vậy mà cùng lúc xuất hiện ba đại đệ tử thiên tài,
Mộng Yểm Thể, Cửu Linh Lôi Mạch và Địa Linh Mạch trăm năm mới thấy, hẳn
là trong mắt các vị sư thúc bá, tầm quan trọng của những sư đệ này vượt
qua tất cả chúng ta rồi." Một gã thanh niên cao gầy mặc trường bào màu
xanh, lưng đeo vài cây Cốt Thương, đang cười cười nói với một nam tử
toàn thân tỏa ra hàn khí lạnh lẽo bên cạnh.
"Hừ, thiên tư tốt thì sao chứ?! Lúc trước đám Triệu sư huynh, Lam sư tỷ, … bao nhiêu người tư chất hơn hẳn chúng ta, nhưng hiện tại thì sao? Mặc dù bổn tông luôn
luôn coi trọng với những đệ tử thiên tư hơn người, nhưng càng là đám đệ
tử được tôn sùng thì sự tự do cạnh tranh và cá lớn nuốt cá bé lại càng
kinh khủng, nếu không một năm một trận thi đấu nhỏ, ba năm một lần thi
đấu chính thức và lần sinh tử thí luyện kia, ngươi cho rằng là chuyện
đùa ư. Ba vị sư đệ sư muội này mặc dù thiên tư hơn người, nhưng cũng
phải sau vài năm tu luyện mới có thể tạo thành uy hiếp đối với chúng ta. Vả lại, cho dù có người lo lắng bọn chúng đoạt vị trí của mình trong
tông cũng chẳng tới phiên ngươi và ta đâu, Dương sư huynh, Tiền sư tỷ sẽ càng thêm đau đầu vì chuyện này." Đôi mắt dài nhỏ của nam tử nheo lại,
cười lạnh một tiếng trả lời.
"Ha ha, điều này cũng đúng. Đám đó
gần đây luôn luôn chiếm đoạt mười vị trí hạch tâm hàng đầu, bây giờ đột
nhiên xuất hiện một đám sư đệ sư muội lợi hại như vậy, chắc chắn sẽ có
chút đứng ngồi không yên a." Thanh niên cao gầy nghe xong, cũng khẽ nở
nụ cười.
******
Cùng lúc đó, trên một đài cao hình tròn
khác, hai nữ tử được một đám nữ đệ tử ngoại môn vây xung quanh cũng đang thảo luận về chủ đề tương tự.
"Thật không ngờ Địa Linh Mạch lại
xuất hiện ở bổn tông. Thúy nhi, xem ra sau này người gặp được một đối
thủ mạnh rồi. Trước kia nếu chỉ bàn về tốc độ tu luyện, trong tông ngoài Linh Tủy Thể của ngươi thì không còn ai có thể so sánh. Trong thời gian ba năm ngắn ngủi, ngươi tu luyện một mạch từ một Linh Đồ cấp thấp đến
trình độ Linh Đồ cấp cao. Mà Địa Linh Mạch có được mười hai Linh Mạch,
về mặt tốc độ thu nạp Thiên Địa Nguyên lực và chuyển hóa Pháp lực cũng
cao gấp mấy lần đệ tử bình thường, thậm chí còn nhanh hơn ngươi một chút đấy. Huống chi, khi trùng kích cảnh giới Linh Sư, Địa Linh Mạch còn dễ
dàng hơn Linh Tủy Thể khá nhiều." Một nữ tử áo vàng khá lớn tuổi, than
nhẹ một tiếng nói với một nữ tử mặc áo xanh chừng mười lăm mười sáu tuổi đứng bên cạnh.
"Địa Linh Mạch rất giỏi sao? Ta trái lại không
tin Linh Tủy Thể của ta tu luyện không nhanh bằng đối phương. Cùng lắm
thì sau này ta bớt chơi đi một chút, tập trung vào việc tu luyện hơn một tí là được." Mái tóc thiếu nữ áo xanh lục ghim đầy bím tóc nhỏ, nàng có một gương mặt trong sáng ngây thơ như em bé, nghe vậy liền lè lưỡi ra,
lộ vẻ cực kỳ đáng yêu.
"Ta biết ngay nha đầu ngươi trước kia
không dùng hết toàn lực để tu luyện, từ nay ngươi phải tới ở chỗ ta, ta
muốn đích thân giám sát việc ngươi tu luyện." Nữ tử áo lam có gương mặt
trái xoan khá xinh đẹp, nghe vậy liền vui vẻ nói.
"Tiền sư tỷ, không phải chứ ..." Khuôn mặt nhỏ nhắn thiếu nữ áo lúc bỗng nhiên nhăn nhó.
Những nữ đệ tử ngoại môn đứng phía sau không kìm được mà bật cười rộ lên.
******
"Các vị thấy tiểu sư đệ có Địa Linh Mạch này thế nào?" Một đại hán mặc bộ
quần áo trông rất khỏe khoắn, sau khi dời mắt khỏi đài cao liền quay lại phía sau, không chút hoang mang hỏi mấy tên đồng bạn đứng cạnh.
Mấy người đứng bên cạnh, không ngờ đều là những Linh Đồ lớn tuổi tầm ba bốn mươi, thậm chí trong đó còn có một lão giả tóc trắng xoá.
"Lời
này của Ngô sư huynh thật kỳ lạ, chúng ta đã qua tuổi tranh đoạt vị trí
đệ tử hạch tâm, hy vọng trùng kích Linh Sư cũng rất xa vời, vị tiểu sư
đệ này cho dù tư chất kinh người cũng đâu liên quan đến mấy người chúng
ta." Một tráng hán mặt ngăm đen chừng ba mươi tuổi, cảm thấy kỳ quái hỏi lại.
"Điều này cũng chưa chắc. Phong sư huynh, ngươi thấy sao?"
Đại hán mặc trang phục khỏe khoắn quay đầu hỏi lão giả tóc bạc trắng kia một câu.
"Ngô sư đệ, có ý gì cứ nói thẳng ra đi. Thời gian mấy
người chúng ta quen biết nhau cũng không phải ngắn, không cần phải quanh co lòng vòng!" Lão giả tóc trắng mặt không chút cảm xúc trả lời.
Mấy người khác nghe vậy cũng đều lộ vẻ nghi hoặc.
"Ha ha, nếu sư huynh đã nói thế, vậy tiểu đệ cũng lập tức đi thẳng vào vấn
đề. Ý của ta là mấy người chúng ta hãy đầu nhập vào vị Cao sư đệ này."
Đại hán cười ha hả mấy tiếng, sau đó liền không giấu diếm nữa, thản
nhiên nói.
"Hả, đầu nhập dưới trướng tiểu tử vừa mới trở thành Linh Đồ kia sao?" Lúc này đã có người nghẹn giọng nói lớn.
"Đúng vậy. Chư vị có nghĩ đến chuyện những Linh Đồ như chúng ta bởi vì quá
lớn tuổi nên không thể cạnh tranh vị trí đệ tử hạch tâm, tài nguyên
trong tông phát ra để tu luyện đã giảm hơn trước không biết bao nhiêu
lần, bình thường chỉ có thể dựa vào việc dốc sức liều mạng hoàn thành
nhiệm vụ của Chấp Sự Đường tích góp từng tí từng tí điểm cống hiến để
đổi lấy một chút tài nguyên tiếp tục tu luyện. Trong tình hình như vậy,
các ngươi cảm thấy sau này chúng ta thật sự có cơ hội trùng kích Linh Sư à? Theo ta được biết, những Linh Đồ vượt qua ba mươi tuổi của những
Thượng môn khác có thể trở thành Linh Sư, không có ai mà không phải hao
phí lượng lớn tài nguyên, hơn nữa lúc trùng kích còn có Linh Sư khác
đích thân ra tay tương trợ mới có thể cực kỳ may mắn tiến vào cảnh giới
Linh Sư." Đại hán mặc trang phục khỏe khoắn chậm rãi nói.
"A, Ngô sư đệ có ý là, chúng ta đánh cược tiểu tử Địa Linh Mạch này nhất định
có thể trở thành Linh Sư, hiện giờ đầu nhập dưới trướng, sau này khi đối phương thực sự
trở thành Linh Sư sẽ ra tay tương trợ chúng ta." Ánh mắt lão già tóc bạc sáng lên một chút, sau đó đã lập tức minh bạch ý tứ
trong lời nói của đại hán.
"Phong sư huynh sáng suốt, ý định của ta đúng là như vậy. Tuy quy định trong tông nghiêm khắc, những đệ tử cũ như chúng ta không được tham gia vào tranh đấu của đám đệ tử mới, nhưng quy định là vật chết, chúng ta là người sống. Nếu gián tiếp giúp đỡ một chút, ta nghĩ vị tiểu sư đệ này cũng sẽ không từ chối đâu. Hơn nữa
trước đây cũng không phải là không có ai làm loại chuyện này." Đại hán
đã có dự liệu trả lời.
"Ừ, như thế cũng là một biện pháp." Khi đã hiểu rõ ý định của đại hán, những người khác không khỏi rất động tâm.
Với tình hình hiện tại, nếu chỉ dựa vào sức của bọn hắn mà muốn trùng kích
cảnh giới Linh Hải khẳng định là chuyện không có khả năng, nhưng đổi lại nếu có một gã Linh Sư tương trợ thì sẽ xuất hiện một chút hy vọng.
"Các ngươi tự mình làm việc này đi, ta sẽ không tham gia." Lão giả tóc bạc
trầm ngâm trong chốc lát, sau đó chậm rãi lắc đầu nói.
"Phong sư huynh, vì sao vậy?" Ngô sư đệ cảm thấy rất bất ngờ.
"Mấy vị sư đệ còn trẻ tuổi, nhưng ta trong một lần tranh đấu với Bách Túc
Quỷ đã dùng cấm thuật để bảo vệ tính mạng, Tinh Nguyên tổn thất hơn một
nửa, thậm chí ngay cả dáng vẻ cũng trở nên già nua như vậy. Cho dù có
Linh Sư tương trợ cũng không có chút khả năng nào tiến giai Linh Sư. Vì
vậy nên vài ngày trước ta đã xin Chấp Sự Đường cho phép rời khỏi tông
môn thành lập thế gia của mình rồi. Ha ha, cho dù sư huynh ta không thể
trở thành Linh Sư, nhưng cũng không thể làm cho huyết mạch của mình cứ
như vậy mà đoạn tuyệt a." Lão giả tóc bạc cười khổ một tiếng, sau đó mới giải thích một phen.
Những người khác nghe xong lời này, sắc mặt đều buồn bã hẳn.
******
Một mật thất bí mật trên một ngọn núi của Man Quỷ Tông tràn ngập khí đen
cuồn cuộn, trong đó thấp thoáng một bóng người đang bay lơ lửng, nhắm
mắt ngồi xếp bằng.
Bỗng nhiên một lỗ nhỏ bí mật nào đó trên cửa mật thất mở ra, một mảnh giấy từ bên ngoài mau chóng chui tọt vào trong.
"Đám gia hỏa này, không phải ta đã nói không có chuyện quan trọng không được phép quấy rầy ta tu luyện ư!" Bóng đen thấy vậy có chút tức giận, nhưng một tay vẫn khẽ vẫy lăng không tóm lấy tờ giấy kia, cúi đầu nhanh chóng đọc lướt một lần.
"Hả, lần này không chỉ có Mộng Yểm Thể của nha đầu Già Lam kia, lại còn có Cửu Linh Lôi Mạch và Địa Linh Mạch trong
truyền thuyết xuất hiện! Ha ha, điều này quả là cực kỳ thần diệu. Dương
mỗ đang cảm thấy thi đấu trong tông thật là không thú vị, xem ra vài năm sau cũng đáng chờ mong một phen." Bóng đen sau khi xem xong lại không
giận mà còn vui mừng cười như điên một hồi.
Tiếng cười làm cả mật thất rung lên ‘ông ông’, khí đen lại càng quay cuồng kịch liệt, một bộ
phận bỗng hơi tản ra một chút, mơ hồ có thể thấy được một khung xương
cực lớn cao chừng mấy trượng, đứng thẳng tắp phía sau bóng đen.
******
Liễu Minh ở bên ngoài pháp trận thản nhiên quan sát, chỉ thấy đám con cháu
thế gia đã được việc mấy người Liễu Minh trở thành Linh Đồ khích lệ, số
người nhóm thứ ba rất nhanh đã đông đủ.
Đúng lúc này, chuyện ở
đài cao trên kia rút cuộc cũng kết thúc, đại hán họ Lôi, nho sinh họ
Khuê và mấy vị Linh Sư khác, sắc mặt đều có vài phần khó coi bay trở
lại.
Một lát sau, âm thanh ‘ông ông’ trong pháp trận vang lên một lần nữa, nghi thức Khai Linh lại được tiếp tục.
Nửa ngày sau, khi sắc trời đã có chút mờ tối, nhóm con cháu thế gia còn
sống sót cuối cùng lê bước chân nặng nề, có chút tê dại ra khỏi pháp
trận.
Trong tám nhóm con cháu thế gia chỉ có vẻn vẹn sáu người
thành công khai mở Linh Hải, hơn nữa phần lớn là ba Linh Mạch như Liễu
Minh.
Hai gã đệ tử tán tu khác, cũng chỉ có một tên thiếu niên tóc đo trong đó trở thành Linh Đồ mà thôi.
Tuy nhiên phần lớn những Linh Sư ở đây đều không quá để tâm tới kết quả
này, vội vàng tuyên bố nghi thức Khai Linh hoàn toàn kết thúc, sau đó
ngoại trừ một người trong đó ở lại, những người khác lập tức lại bay về
phía đài cao, hiển nhiên việc thảo luận về Cao Trùng vẫn chưa có kết quả chính thức.
Mà vị Linh Sư ở lại này, sau khi thong thả hạ xuống
trước mặt đám Linh Đồ, quầng sáng bao bọc ngoài người tản ra, hiện ra
hình dáng thực, không ngờ lại là một phụ nhân tầm bốn mươi tuổi, mặc một bộ quần áo bằng vải thô, dung mạo bình thường, thần sắc lạnh như băng
lạ thường.
"Ta là Lý sư thúc, toàn bộ các ngươi đều đi theo ta,
trước tiên các ngươi tới Tổ Sư Đường chờ đợi, chưởng môn sư huynh lát
nữa sẽ tới." Phụ nhân này như nói một mình, sau đó một tay bấm niệm pháp quyết, há miệng phun ra một cỗ khí đen nồng đậm.
Sau khi khí đen cuồn cuộn ngưng tụ lại, bỗng biến ảo thành một đám mây đen dày đặc rộng gần một mẫu, lẳng lặng lơ lửng ở đó, giống như là mặt đất vậy.
Phụ nhân không nói hai lời thong dong bước lên mây đen, chúng đệ tử thấy vậy, đương nhiên cuống quít theo sau.
Liễu Minh đứng ngoài rìa đám mây đen, sau khi nhìn thật kỹ những thi thể
không đầu chưa kịp xử lý trong pháp trận, mây đen lập tức run lên rồi
bay lên trời, chở mấy chục Linh Đồ vừa mới tiến giai bay thẳng tới một
ngọn núi khổng lồ khác ở rất xa.