- Dạ nữ! Ta muốn giết ngươi, nhất định phải bầm thây ngươi vạn đoạn, lột da rút gân!
Hắc y nhân cao lớn vừa nhìn thấy nữ tử kia trong nháy mắt bị chém giết tại chỗ, làm cho hắn căn bản không kịp đi cứu giúp, lúc này kêu to một tiếng, trở nên nổi giận.
- Ngươi điên rồi! Chỉ là một hồn bộc mà thôi, không nên làm hư đại sự của chúng ta. Linh thú của ta cũng không phải bị đối phương chém giết hay sao.
Hắc y nhân béo lùn thấy tình hình này thì giật mình, vội vàng lên tiếng nhắc nhở đồng bạn của mình.
Mà thân hình phi sọ lóe lên, sau đó bay tơi bên cạnh Liễu Minh.
Liễu Minh phất tay áo qua, lại cho thu hồi kiếm khí vào trong tay áo, mặt không biểu tình nhìn qua hai tên kia.
- Ngươi biết cái gì, dạ nữ là... Tính toán, không nói với ngươi những chuyện này. Hiện tại ta chỉ hỏi ngươi một câu, có chịu giúp ta bắt tiểu tặc này hay không?
Hắc y nhân cao lớn kéo khăn đen trên mặt xuống, hiện ra gương mặt trung niên nhân âm trầm hỏi.
- Kẻ này ở cảnh giới Linh Đồ có thể khu động hai kiện linh khí, chỉ sợ ta liên thủ cũng không chiếm được chỗ tốt gì, vẫn nên nói chuyện với hắn trước rồi nói sau.
Ánh mắt tên hắc y nhân béo lóe lên, có chút không quan tâm nói ra.
- Hừ, chỉ cần giúp ta giết tiểu tử này, bảo tàng nơi đây ta chỉ lấy một phần ba, còn lại tất cả quy cho ngươi cả.
Trung niên nhân nghe vậy cắn răng nói thêm.
- Chuyện này là thật?
Hắc y nhân béo nghe vậy thì đôi mắt sáng ngời.
- Ta và ngươi hợp tác nhiều năm như vậy, ta lúc nào nói chuyện không tính toán chưa. Nhưng mà ngươi cũng không cần phải ẩn tàng, cứ đem thủ đoạn lấy ra cả đi, tu vi của ngươi không bằng ta, còn dám đi lấy bảo tàng với ta thì khẳng đinh có chỗ dựa.
Trung niên nhân âm trầm nói một câu.
- Đã như vậy ta đáp ứng. Cầu phú quý trong nguy hiểm. Nhưng mà ta dùng thủ đoạn áp đáy hòm, số một. Ngươi cũng phải lấy sát thủ giản ra, nếu không...
Hắc y nhân béo tươi cười nói ra.
- Không cần ngươi nói, ta sẽ không giữ lại cái gì.
Hắc y nhân cao lớn oán hận nói ra, bỗng nhiên xé mở áo trên ngực ra.
Ánh mắt hắc y nhân béo nhìn qua thì hít sâu một hơi.
Liễu Minh tập trung tinh thần quan sát.
Chỉ thấy lồng ngực của tên hắc y nhân cao lớn có một hình ma quỷ.
Mà tác quỷ mặt xanh nanh vàng đang ngồi xếp bằng trên mặt đất, đang cầm cái đùi máu tươi đằm đìa đưa lên miệng cắn xé, trên mặt đất còn có thi thể thiếu phu nhân không trọn vẹn.
Cả bức họa này vô cùng sống động. Nhưng làm cho người xem cảm thấy hàn khí bốc lên không hiểu.
- Quỷ Phù Đồ! Lá gan của ngươi không nhỏ, cũng dám dùng chí tinh hồn bản thân tu luyện pháp thuật huyết tinh như vậy, không sợ sau khi chết hồn phách không được siêu sinh sao?
Liễu Minh chậm rãi nói ra, sau đó nói phá lai lịch bức họa trên ngực của hắc y nhân cao lớn.
Quỷ Tông thân là đại tông môn tu luyện công pháp quỷ đạo, tự nhiên cũng có ghi lại các loại pháp thuật cùng hung cực ác của quỷ đạo.
Nhưng mà loại công pháp này tuy uy lực vô cùng lớn, nhưng mà phương pháp tu luyện lại tổn thương thiên hòa, hơn nữa còn hậu hoạn vô cùng. Quỷ Tông tự nhiên quyết không cho phép đệ tử tu luyện nó.
- Tiểu tử, ngươi vậy mà cũng biết môn bí thuật Quỷ Phù Đồ này! Hừ, ta chỉ cầu kiếp này muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, ai quản sau khi chết như thế nào. Nếu như ta có thể mượn nhờ này bí thuật tu thành Linh Sư. Cũng không phải không thể giải trừ hậu hoạn sau đó.
Hắc y nhân cao lớn cười lớn, sau đó há miệng phun ra một đoàn huyết vụ lên bức họa trên ngực của mình.
Một màn kinh người xuất hiện.
Nhìn qua ác quỷ tử vật kia, thân thể của bức họa này nhúc nhích như sống lại.
Sau đó huyết vụ lập tức bay ra ngoài.
"Oanh" một tiếng vang thật lớn!
Một đầu cự quỷ toàn thân huyêt hồng cao ba trượng hiện ra, trống rỗng xuất hiện trước mặt nam tử hắc y nhân này. Thậm chí trong tay còn cầm theo cái đùi của phu nhân trong hình, trong miệng vẫn còn nhai nuốt.
Liễu Minh thấy vậy hừ lạnh một tiếng, Thanh Nguyệt Kiếm trong tay nắm chặt vài phần.
- Diệu ah! Không nghĩ tới số một ngươi vậy mà tu luyện bí thuật Quỷ Phù Đồ này. Nghe nói loại bí thuật này tu luyện tới cực điểm thậm chí có thể cô đọng ra quỷ vật cấp bậc quỷ vương! Hắc hắc, đã như vậy ta đây cũng không thèm che dấu.
Hắc y nhân béo lùn noi ra, bỗng nhiên vỗ tay cười ha hả, tùy theo đó không thấy hắn thi triển bí pháp gì đó, đầu vai hơi nghiêng và cổ lồi ra, sau đó vô cùng đau đớn quát một tiếng, một dòng máu tươi đầm đìa từ trên cổ hiện ra.
Cùng lúc đó quân áo của hắn trương ra, hai cánh tay nở lớn.
- Thú Giá Thuật!
Liễu Minh mắt thấy cảnh nầy, hắn nhíu mày thật sâu.
Tuy hắn biết rõ hai gã thủ lĩnh Hắc Linh Hội đều không phải tà tu bình thường, nhưng cũng không có ngờ tới cả hai kẻ này đều tu luyện bí thuật quỷ dị như thế này.
- Hắc hắc, tiểu tử. Ta vốn không muốn dùng tới bí thuật này, nhưng mà nhìn ngươi khó giải quyêt như thế, thậm chí ngay cả phi sọ trong truyền thuyết cũng có được, ta cũng phá lệ một lần.
Hắc y nhân béo lùn biến hai tay to lớn hơn, cái khăn đen trên mặt cũng rơi xuống, lộ ra gương mặt béo nhìn rất hiền lành, nhưng mà từ cánh tay và miệng của hắn lại tuôn ra tràng cảnh huyết tinh.
- Thú Giá Thuật! Quá tốt, số hai, bây giờ cùng động thủ giết tiểu tử này.
Hắc y nhân cao lớn thấy đồng bạn thi triển pháp thuật thì càng đại hỉ, nhưng trong miệng lạnh lẽo sau đó hai tay thúc dục pháp quyêt.
Ác quỷ huyết hồng ném cái đùi trong tay đi, hai chân đang ngồi xổm của nó lúc này đứng bật dậy, thân hình khổng lồ như ngọn núi lao thẳng về phía Liễu Minh.
Bên kia hai tay của hắc y nhân béo lùn đang xoay chuyển, thân thể của hắn chuyển động nhanh giống như con quay.
Liễu Minh chỉ nhìn qua
tên béo lùn một cái, phi sọ đang lơ lửng trên đầu cười quỷ dị và bay tới trước, chưa đến gần "Con quay" thì đầu óc run run bay tới trước, trong khoảnh khắc quấn lấy hắc y nhân béo lùn kia.
Về phần từ cự quỷ đang lao tới kia, Liễu Minh giẫm hai chân, thân thể bay bổng ne qua một bên, đồng thời đoản kiếm trong tay run lên chém qua cự quỷ một cái.
Nhưng vào lúc này cự quỷ trên không trung quay người nhìn qua Liễu Minh.
Liễu Minh khẽ giật mình, hắn hiểu cử động này của cự quỷ là có ý như thế nào, bỗng nhiên "Phốc" "Phốc" hai tiếng và hai viên đá xám to như đầu người bay ra, mang theo ác phong đập thẳng vào người Liễu Minh.
- Thạch Đạn Thuật!
Liễu Minh thấy tình hình này thì cả kinh, thân hình của hắn uốn éo, mới khó khăn lắm né qua hai viên đá này, nhưng cùng một thời gian đoản kiếm của hắn chém ra vài đạo kiếm khí chém về phia cự quỷ.
Nhưng chuyện làm cho nội tâm của hắn run sợ là, nơi cự quỷ vừa rơi xuống thì ánh sáng màu xanh lóe lên, không chút tiếng động dung nhập vào lòng đất.
Kiếm khí chém qua, sau đó chỉ nhẹ nhàng chém qua mấy kiếm.
Sắc mặt Liễu Minh trầm xuống, nhưng mà không đợi hai chân chạm đất, bỗng nhiên tay áo run lên, một đạo xiềng xích màu bạc bay về phía hắc y nhân trước mặt.
Hắn biết rõ cự quỷ lợi hại như vậy chủ yếu vẫn là do phương pháp thao túng mà thôi, chỉ cần có thể trực tiếp hóa giải triệt để, vậy thì Quỷ Phù Đồ biến thành quỷ vật cũng không còn tồn tại.
Đúng lúc này phía dưới chân của hắn có tiếng gào thét, cự quỷ từ dưới đất bổ nhào về phía trước, hai cánh tay mở ra, bộ dáng hung dữ như muốn ôm lấy hắn.
Nhưng thân hình Liễu Minh uốn éo, vô thanh vô tức né qua ngoài.
Lúc này hắc y nhân cao lớn đối diện mở tay ra, một tấm phù lục bay ra ngoài, lóe lên và hóa thành tầng băng lóng lánh, đem thân hình của mình bảo hộ thật kỹ.
Xiềng xích màu bạc va vào cái lồng băng, một hồi hàn quang chớp động, nhưng mà không thể phá được tàng phòng hộ này.
Mà thân hình ma quỷ sáng ngời, trên mặt đất lập loè, một mực đuổi sát Liễu Minh không tha, mặc dù ngẫu nhiên bị kiếm khí màu xanh chém lên người cũng không quá đáng thân hình chấn động, sau đó không có gì cả.
Chuyện này làm cho Liễu Minh cảm thấy đau đầu không thôi.
Ngược lại phi sọ bên kia thần thông đại triển, toàn thân ma khí cuồn cuộn, đem hắc y nhân béo lùn biến ảo thành bốn cánh tay chia lìa ra.
Nhưng mà lúc ác quỷ từ dưới đất xông lên, thời điểm tiếp cận đối thủ thì đoản kiếm sắc bén trong miệng Liễu Minh bỗng nhiên lóe lên rồi không thấy, mà chuyển biến thành màu đỏ sáng ngời.
- Gặc...
Âm thanh vừa vang lên thì một tấm lưới mở ra.
Cự quỷ không kịp đề phòng và căn bản không thể trốn tránh.
Sau đó nó gầm lên giận dữ, bị tấm lưới rắn chắc này bao phủ thì đồng thời hàn khí cuồn cuộn tuôn ra, bên ngoài thân lập tức hiện ra một tầng hàn băng, làm cho động tác của nó mất linh.
Liễu Minh thấy vậy thì vui vẻ, tay áo giương lên, xiềng xích màu bạc lại bắn ra lần nữa, hơn nữa sau đó quấn quanh thân hình rắn chắc của cự quỷ.
Sau đó hai tay của hắn bấm niệm pháp quyết, một khỏa hỏa cầu đỏ thẫm cuồn cuộn hiện ra ngoài, trong khoảng khắc biến thành to như vạc nước, trực tiếp nhốt cự quỷ lại.
Xa xa hắc y nhân cao lớn vừa thấy cảnh nầy, sắc mặt đại biến, vội vàng bấm niệm pháp quyết, lồng băng trước mặt tán loạn, bàn tay lộn một cái, trong tay của hắn nhiều ra tiểu cung và mũi tên sáng bóng, cũng khoát tay, muốn bắn thẳng vào Liễu Minh.
Nhưng vào lúc này bỗng nhiên sau lưng của hắn nhiều ra một bóng đen, sau khi lóe lên thì hai cái càng kẹp lại một cái, đồng thời cái đuôi sau lưng khẽ động, hơn mười đạo hắc tuyến lóe lên tức thì, sau đó xuyên thủng qua bắp chân của tên hắc y nhân.
Hét thảm một tiếng!
Hắc y nhân cao lớn kinh sợ cúi đầu, sau đó nhìn thấy bàn chân của mình nhiều ra lỗ thủng màu đen, một tầng hắc khí từ bắp chân bắt đầu lan ra, đồng thời cảm giác ngứa ngáy lạnh giá từ bàn chân cũng tỏa ra.
Với kiến thức của hắc y nhân cao lớn làm sao không biết mình bị trúng độc cơ chứ, trong khoảng thời gian ngắn căn bản không cách nào chữa được.
Nhưng mà hắn cũng là thế hệ kiêu hùng, sắc mặt hơi biến đổi một chút, sau đó cánh tay khẽ động, một ngón tay bắn ra móng tay sắc bén, sau đó nhanh như chớp đảo qua đầu gối của mình..