Nếu Liễu Minh nói ra chuyện đó, cùng Cao Trùng giao thủ như vậy thì không ai nói thêm cái gì nữa.
Mà Cao Trùng trong suy nghĩ của hơn phân nửa người trong điện là người mạnh mẽ, dù sao hắn từng có chém giết tu luyện giả của hải tộc.
Mà ngược lại với Liễu Minh tuy bọn họ có người nhìn thấy hắn ra tay rồi, nhưng đó là thời điểm Linh Đồ. Đối với hắn tiến giai Linh Sư thực lực ra sau không ai nhìn thấy cả.
Cao Trùng nghe Liễu Minh trả lời như vậy thì thần sắc điên cuồng, không nói hai lời lập tức đứng dậy đi ra ngoài điện.
Liễu Minh cũng lạnh nhạt đi ra ngoài.
Những người khác sau khi nhìn nhau thì đi ra ngoài.
Một lát sau trên không trung của thạch điện này, Liễu Minh cùng Cao Trùng lẳng lặng đứng xa xa nhau.
- Liễu sư đệ, ngươi biết không, kỳ thật trước kia ta cũng không thống hận ngươi đâu.
Sau khi Cao Trùng hít sâu một hơi, bỗng nhiên nhìn qua Liễu Minh nói một câu.
- Ah, vậy sao!
Liễu Minh cảm thấy kinh ngạc, nhưng mà bất động thanh sắc trả lời.
- Nếu không phải ngươi chỉ sợ Minh Châu trở thành đỉnh lô của ta là chuyện sớm muộn, mặc dù ta biết việc này nhưng mà có sứ mệnh nên ta không thể ngăn cản chuyện này, hơn nữa bản thân cũng hãm trong tình cảm, căn bản không cách nào tự kềm chế. Ta cũng bởi vậy mà trước đó tu vi chậm chạp không tăng tiến, để tránh làm cho Minh Châu thực trở thành vật hi sinh. Cho nên khi ngày Minh Châu bị cưỡng ép mang đi thì ngược lại ta đã bỏ được một tảng đá xuống, rất nhanh chọn ra một đỉnh lô khác, cũng thuận lợi tiến giai Linh Sư. Nhưng mà ngàn vạn không nên là ngươi đã cùng Minh Châu có hôn ước, đằng sau vì sao lại bảo Bạch gia hối hôn, làm cho Minh Châu gặp cảnh vô cùng nhục nhã! Mà ta đối với Minh Châu thiếu nợ nhiều như vậy, hôm nay cũng nên dùng phương thức này cho nàng câu trả lời. Mặt khác, ta cũng muốn ngươi hiểu rõ một chuyện, đừng nhìn cùng là tiến giai Linh Sư, nhưng luận thực lực chân chính thì ngươi không phải đối thủ của ta đâu.
Cao Trùng chậm rãi nói ra một câu này.
Liễu Minh nghe vậy thì trên mặt ngạc nhiên, nhưng trong miệng lại bình tĩnh nói ra:
- Thì ra Cao sư đệ đối với Minh Châu là thiếu nợ tình cảm và lấy người khác làm đỉnh lô tiến giai. Nhưng mà chuyện hối hôn với Bạch gia là chuyện ông nói có bà nói không. Nói câu cuối cùng là nắm tay ai lớn người đó là đạo lý. Nhưng mà ta ngược lại suy nghĩ vì sao Cao sư đệ tự tin như vậy?
- Đúng vậy, ta và ngươi tu luyện thì thực lực mới là chân lý của bản thân, về phần vì sao tự tin tự nhiên là bởi vì công pháp ngươi tu luyện không thể đánh đồng với ta được.
Cao Trùng lạnh cười nói, khóe miệng nở nụ cười dữ tợn, tay bấm pháp quyết, huyết vụ bên ngoài thân cuồn cuộn, "Phốc" "Phốc" vài tiếng nổ, vậy mà trong sương mù xuất hiện tám con cự mãng màu máu.
Mỗi con cự mãng dài mười trượng, bên ngoài thân trải rộng lân phiến, đầu mọc một sừng, hai mắt linh động dữ tợn.
Liễu Minh thấy vậy cũng ngẩn ngơ, nhưng nhìn kỹ mới phát hiện cự mãng vô cùng sống động, trên thực tế toàn thân là huyết quang dài hẹp do ma công biến thành.
Thần sắc Liễu Minh trầm xuống, cũng không nói gì mà tay áo run lên, trong tay có đoản kiếm màu xanh sáng ngời hiện ra.
- Ồ, tám con cự mãng sống động như vậy, không phải chính là công pháp Bát Bộ Huyết Long tiếng tăm lừng lẫy của quý tông sao?
Người xem cuộc chiến từ trên hư không nhìn xuống dưới, cũng kinh ngạc một phen, trong đó Huyết Tứ cũng là người tu luyện ma công cho nên cẩn thận đánh giá, càng nghẹn ngào lối ra.
- Bát Bộ Huyết Long công! Đó là công pháp gì, là công pháp mà Cao Trùng sau khi tiến giai Linh Sư sao?
Liễu Minh tự nhiên cũng nghe được Huyết Tứ nói, trong lòng tự định giá.
Đúng lúc này trong huyết vụ đối diện có tiếng hừ lạnh của Cao Trùng.
Tám con huyết sắc cự mãng lao tới, từ trong miệng phun ra huyết diễm cuồn cuộn, phô thiên cái địa giống như sóng lớn cuốn tới Liễu Minh.
Những huyết diễm này còn chưa tới gần Liễu Minh thì mùi tanh hôi của máu đã ập tới trươc mặt, sau khi Liễu Minh hơi hấp một ngụm, cảm thấy toàn thân không được khỏe, trong nội tâm rùng mình.
Phải biết rằng hắn bởi vì phục dụng qua vô số linh dược, độc dược bình thường sớm đã không cần nhìn, nhưng mà độc này của huyết mãng vô cùng mạnh mẽ a.
Trong nội tâm Liễu Minh tự định giá, không dám lãnh đạm và đoản kiếm màu xanh trong tay run lên, lúc này mười trọng cấm chế bên trong chấn động mạnh, một tiếng thanh minh vang lên, một đạo bóng kiếm màu xanh lóe lên.
Lúc này trong hư không có một đạo kiếm ý băng hàn thấu xương, một đạo kiếm quang mấy chục trượng hiện ra.
Sau khi tất cả huyết diễm ngưng tụ thì kiếm quang màu xanh chém tới.
Huyết mãng ngẩng đầu nhìn lên, sau khi nhìn thấy kiếm quang màu xanh chém tới, đồng dạng trầm đục rống to một tiếng, huyết vụ tan vỡ.
Nhưng đến lúc này, kiếm quang màu xanh uy lực hao hết, lăng không tiêu tán đi.
Nhưng một màn ngoài ý muốn hiện ra, làm cho bọn người Huyết Tứ bên dưới nhìn mà cảm thấy chấn động.
- Không có khả năng! Ngươi làm sao có thực lực này được?
Sau khi huyết vụ yên lặng lại, bỗng nhiên truyền ra âm thanh cực kỳ sợ hãi của Cao Trùng, dường như đối với kết quả một kích này không thể nào hiểu rõ ràng được.
Đứng dối diện là Liễu Minh, mặt không biểu tình, hắn chỉ cầm Thanh Nguyệt Kiếm trong tay hơi run lên, mơ hồ bóng kiếm rậm rạp chằng chịt hiện ra trước người của hắn, giống như con nhím xù gai lên làm người ta không rét mà run. Kỳ thật hắn cũng âm thầm cả kinh, nhưng lại thoáng tưởng tượng thì hiểu ra cái gì đó, cũng không ngạc nhiên nữa.
Đầu tiên, hắn vừa rồi dùng tới một loại phương pháp sử dụng kiếm khí mà Diệp Thiên Mi kiếm tu ghi lại, đây là thủ đoạn của kiếm tu hàng thật gia thật, cho nên mới sắc bén như vậy.
Tiếp theo đó Thanh Nguyệt Kiếm là trung phẩm linh khí, một khi kích phát toàn bộ cấm chế trên thân kiếm, uy lực tự nhiên cũng tăng lên mấy lần.
Mà dựa vào pháp lực tinh thần hơn Linh Sư cùng giai nhiều của hắn, hoàn toàn có thể phát huy uy lực của kiếm này tới tận cùng.
Cuối cùng hắn chém ra một kiếm vừa rồi mơ hồ cảm nhận được kiếm cương trong thân thể hô ứng. Hiển nhiên vật ấy có tác dụng tăng phúc kiếm khí vượt qua tưởng tượng của hắn.
Đương nhiên trong đó cũng có nguyên nhân khác, nói thí dụ như hắn một thân lực lượng khủng bố có thể so với lực thể sĩ, tinh thần lực cực kỳ cường đại, hoặc nhiều hoặc ít đều có thể phát huy uy năng của kiếm khí.
- Dương huynh, ngươi xác định Liễu huynh chính là môn hạ Cửu Anh nhất mạch, mà không phải một danh kiếm tu!
Thanh niên họ Vân lúc này đi tới bên người Dương Kiền hỏi, trên mặt hiện ra biểu lộ hoài nghi.
- Liễu sư đệ đương nhiên không phải kiếm tu, ngày đó trong bí cảnh hắn và ta từng liên thủ qua, điểm này có lẽ ngươi cũng rõ ràng.
Tuy Dương Kiền mang theo mặt nạ, nhưng hai mắt cũng lộ ra thần sắc kinh ngạc trả lời.
- Đây nhất định không phải Bát Bộ Huyết Long công chân chính, nếu không đâu dễ dàng bị phá như vậy!
Lúc này Huyết Tứ bên kia trên mặt đồng dạng hoảng sợ, sau đó buông lỏng một hơi noi ra.
Huyết Nanh bên cạnh lại mặt không biểu tình nhìn qua bầu trời, mười ngón tay không tự giác nắm chặc/
Về phần Trương Tú Nương cùng nữ tử áo vàng bên cạnh nhưng lại biểu hiện khác nhau.
Trương Tú Nương nhìn qua Liễu Minh trên không trung, hai mắt nhắm lại sau đó trên người có kiếm ý hiện ra, lại giông hư bị một kiếm vừa rồi của Liễu Minh kích phát tâm tranh đấu.
Mà nữ nhân áo vàng của Thiên Nguyệt tông nhìn qua không trung, nhưng lại trợn mắt há mồm.
Đúng lúc này, trong huyết vụ Cao Trùng rống to một hơi.
"Phốc" "Phốc" hai tiếng, sau đó hai con huyết mãng bị chém tam, mà sáu con huyết mãng còn lại chấn động lắc lư, vậy mà lập tức trùng hợp cùng một chỗ, hóa thành một một con Giao Long bốn trảo hai sứng.
Huyết giao sau khi thành hình thì trùng thiên một tiếng rống to!
Tất cả huyết vụ trên người huyết giao cuồn cuộn mà qua, mà thể tích của nó mở ra điên cuồng, trong nháy mắt huyết mãng cực lớn bành trướng, dài hơn hai mươi trượng, đồng thời một cổ khí tức hung bạo trên người của nó bành trướng.
Thời điểm huyết vụ bị hấp toàn bộ, thân ảnh của Cao Trùng lại hiện ra lần nữa.
Nhưng mà người phía trên nhìn thấy bộ dáng của Cao Trùng hiện tại thì sắc mặt biến hóa.
Cao Trùng lúc này chẳng những đầu biến thành huyết săc, bên ngoài thân càng có huyết sắc trải rộng thân thể, đồng thời một một đường mạch máu dưới da thịt nổi lên, làm cho hăn nhìn rất dữ dằn.
Liễu Minh thấy vậy cũng không khỏi nhướng mày.
- Đi!
Cao Trùng không thèm quan tâm ánh mắt của mọi người, hai tay bấm pháp quyết và điên cuồng rống to lên.
Huyết sắc Giao Long lúc này hé miệng ra, một đạo huyết quang từ trong bắn ra ngoài, đồng thời bàn chân của hắn có cuồn phong bao phủ, thân hình khổng lồ biến thành quái phong huyết săc cuốn tới.
Liễu Minh mắt thấy cảnh nầy, trong mắt hàn quang lóe lên, đoản kiếm màu xanh trong tay lóe lên một cái, những bóng kiếm rậm rạp chằng chịt co rút vào trung tâm, một đạo bóng kiếm màu xanh hiển hiện, cũng quay tròn điên cuồng bành trướng, hóa thành to lớn như một cửa hàng.
Cột sáng huyết sắc nổi lên mặt trăng tròn, lúc này bị bỗng nhiên bị gió mạnh cuốn nát vụn.
Gió mạnh này quét qua thì liền biến thành một đạo kiếm quang vừa thô vừa to màu xanh, chém qua huyết giao bên này.
"Oanh" một tiếng nổ mạnh kinh thiên.
Kiêm quang khổng lồ quét qua huyết sắc, màu xanh và màu máu cuốn lấy nhau, trong lúc nhất thời lại hiện ra cục diện bất phân thắng bại.
Cao Trùng biến sắc, pháp quyết trong tay lại biến đổi, lại há miệng ra phun ra một ngụm máu tươi.
Máu huyết đón gió hóa thành một mảnh huyết vụ, lại quay tít một vòng sau đó hóa thành phù văn chui vào trong cơ thể của hắn không thấy nữa.
Sau một khắc thân hình của huyết giao có huyết diễm cuồn cuộn, đồng thời bên ngoài thân có lân phiến rậm rạp chằng chịt nổi rõ lên.
Kiếm quang màu xanh dưới huyết diễm bao phủ, lúc này hào quang ảm đạm nhiều.
Liễu Minh thấy tình hình này, lúc này nhíu mày lại, lúc này tay bấm niệm pháp quyết, lại điểm qua hư không xa xa.
Lúc này pháp lực trong cơ thể cuồn cuộn.
Sau khi kiếm quang màu xanh xa xa chem tới, đột nhiên một tiếng vang thật lớn, liền biến thành viên cầu màu xanh vỡ vụn ra, vô số gai nhọn màu xanh bay ra ngoài.