- Người hải tộc đã lui, lúc này công kích chỉ là đầu voi đuôi chuột. Đã như vầy chúng ta cũng nên quay về thành thương lượng một chút đi, lúc này cường giả Hóa Tinh của hải tộc vỗ tay ước định đã bỏ qua, chúng ta nên chuẩn bị thì hơn.
Diệp Thiên Mi thấy vậy nhíu mày nói ra.
- Ân, việc này xác thực không tầm thương, mấy tông chúng ta nên thương lượng tốt mới được.
Ngạn sư thúc nghe vậy thần sắc nghiêm nghị nói ra.
Hai người sau đó quay vào trong thành và truyền âm thương lượng với mấy tên cường giả Hóa Tinh, lúc này phát ra lệnh rút lui.
Vì vậy liên quân của chư tông nhao nhao bay ra khỏi phi thuyền, lại thu thập chiến trường, cũng tìm thi thể các đồng môn chết trận tìm về, cùng nhau mang về tông môn.
Tuy lần đại chiến hai tộc này không quá dài, nhưng mà đệ tử chết và bị thương cao tới mấy trăm người, một ít người nhìn thấy người quen chết đi thì thần sắc ảm đạm vô quang.
Sau khi quay về thành thì Ngạn sư thúc cũng không truy vấn Liễu Minh dùng phương pháp gì ngăn cản một kích của lão giả khô gầy, ngược lại dặn dò hắn vài câu và đi gặp các cường giả mấy tông môn khác.
Liễu Minh tự nhiên càng không có tâm tư dò hỏi người khác, sau khi nói vài câu với đồng tông thì quay về nơi ở.
Hắn khoanh chân ngồi xuống trên nhà đá, lập tức cỏi bỏ áo ra, lập tức lộ ra giao lân giáp trên người.
Chỗ sau lưng hắn có một miếng lân giáp đỏ sậm ngăn cản ở vị trí trái tim đã lõm xuống, vết lõm sâu vài tấc, hơn nữa làn da dưới lân phiến sưng đen lên.
Liễu Minh dùng tinh thần lực cảm ứng vết thương và cười khổ.
Nếu như không có giao lân giáp thì lần này hắn phải chết không thể nghi ngờ.
Một kích tiện tay của cường giả Hóa Tinh ra tay không ngờ cũng có uy lực khủng bố như vậy, trách không được tất cả tông đều xem những cường giả này chính là căn bản tồn tại của tông môn.
Mà tên hải tộc Linh Sư tên là Lệ Sa bị hắn đánh chết lại là cháu của đại nhân vật. Ngẫm lại mà cảm thấy phát run.
Nhưng mà cũng may mấy tông và hải tộc là sinh tử đại địch, cường hỉa Hóa Tinh Kỳ của hải tộc có bọn người Ngạn sư thúc nhân tộc ra tay kiềm chế, không dễ dàng ra tay.
Hắn chỉ cần trong chiến đấu sau đó cẩn thận một hai, chắc có lẽ không có cơ hội một mình đối mặt với tồn tại như vậy.
Liễu Minh yên lặng tự định giá một lát. Tâm thần của hắn bình tĩnh, nhưng cánh tay khẽ động đem một tấm phù lục dán lên chỗ sưng sau lưng.
Sau khi hào quang lưu chuyển một chút, vết thương từ đậm chuyển sang nhạt và không ngừng nhỏ lại, cuối cùng cũng khôi phục lại như bình thường.
Nhưng mà chỉ là mặt ngoài cũng thôi, dù cho không sử dụng phù lục trị hết thì thân thể cường hoành của hắn cũng sẽ khôi phục lại nhanh thôi.
Phiền toái chính thức là trong một kích này nội phủ tổn thương nghiêm trọng.
Loại thương thế này có đan dược phụ trợ thì sợ rằng cũng phải trong hơn mười ngày mới khỏi hẳn như ban đầu.
Liễu Minh nghĩ vậy thì lấy mấy viên thuốc trong tay ra. Nhanh chóng nuốt vào và suy nghĩ một chút tay áo run lên.
Hai đạo hắc quang trong tay bay ra ngoài, sau khi phát ra âm thanh ô ô quay một vòng, liền biến thành hai vỏ sò và thủ trạc. Lẳng lặng lơ lửng trước người của hắn.
Liễu Minh chỉ vẫy một tay, đem thủ trạc cầm lấy, sau khi đánh giá và dùng tinh thần lực tiến vào bên trong.
- Ồ!
Liễu Minh kinh ngạc một tiếng, nhưng sau một khắc thì một tay vỗ lên thủ trạc.
"Phốc" một tiếng.
Một cổ lam hà bay ra ngoài, lúc này trước người hiện ra một đống lớn đồ vật, trong đó hơn phân nửa đều là linh thạch và các loại vỏ sò đủ mọi màu sắc, non nửa có một ít chai thuốc phù lục, còn có những kiện thú cốt luyện chế thành hạ phẩm linh khí.
Nhưng trong đó bắt mắt nhất lại chính là trứng một loại thú không biết tên, mặt ngoài trải rộng linh vân màu đỏ tím, cũng tản ra cổ khí tức uy áp không hiểu, xem xét không phải trứng linh thú bình thường.
Liễu Minh thấy vậy thì có chút ngoài ý muốn, một tay chụp tới, đem quả trứng màu tìm cầm vào trong tay.
Nhưng mà khi ngón tay tiếp xúc với quả trứng bỗng nhiên âm thanh "Đùng" vang lên, từ trên trứng có vài tia lôi điện hiện ra.
Tuy nhìn có chút không thu hút nhưng vẫn làm cho bàn tay của hắn tê rần.
Liễu Minh lập tức cả kinh.
Cái trứng này không ngờ là trứng của linh thú lôi thuộc tính, kể từ đó, chỉ cần tiềm lực của nó không quá thấp thì giá trị sẽ rất cao.
Hơn nữa lôi điện màu tím là thứ hắn lần đầu tiên nhìn thấy được.
Hai tay cua Liễu Minh cầm lấy quả trứng màu tím và âm tình bất định.
...
Cùng một thời gian, hướng rút lui của đại quân hải tộc, một con cá màu bạc đang kéo theo một chiếc xe vô cùng xa hoa, một nam tử hải tộc nho nhã mặc áo giáp xanh như cười mà không phải cười nhìn qua lão giả khô gầy nói:
- Lệ huynh quả nhiên dũng mãnh vô song, lần này lại dám một mình đi vào trong đại quân của nhân tộc, cũng có thể đối mặt hai tên cùng giai mà toàn thân trở ra, một người trong đó còn là kiếm tu tiếng tăm lừng lẫy của nhân tộc. Chậc chậc, việc này lan truyền ra không thể nói trước danh vọng của Lệ huynh sẽ tăng lên ba phần đấy.
- Dư đạo hữu, chẳng lẽ ngươi đang châm chọc ta.
Sắc mặt của lão giả khô gầy vốn âm trầm, nghe xong lời này giận tím mặt.
- Hắc hắc, ta sao dám như thế. Nhưng mà nói trở lại cháu trai của ngươi chết cũng không thể khiến ngươi thất thố như vậy, lại bốc lên tự thân đi đối phó tên Linh Sư của nhân tộc bốc lên phong hiểm cực lớn. Ta nhớ không lầm thì cháu trai thân sinh của Lệ huynh không tới ba mươi bốn mươi, cũng có mười bảy mười tám.
Nam tử áo giáp xanh nhìn qua lão giả khô gầy cười nói.
- Hừ, biết rõ cái gì. Lệ Sa khác với đám người kia, chẳng những trời sinh có cửu mạch lôi linh căn, hơn nữa trời sinh thể chất biến dị lực lớn vô cùng, là một trong những đứa cháu trai của ta có khả năng trở thành Hóa Tinh nhất.
Ánh mắt lão giả khô gầy lóe lên, nhưng trong miệng không
khách khí trả lời.
- Quả thật như thế? Lệ huynh không nên dấu diếm ta, cho dù Lệ Sa thật sự là cháu trai quan trọng của ngươi, nhưng đối với chúng ta mà nói cũng không quá đáng là coi trọng một hai mà thôi, thấy thế nào cũng không tới mức khiến ngươi mạo hiểm ra tay như vậy. Phải biết rằng, ngươi lúc này ra tay thật sự có thể khiến nhân tộc phản kích, vạn nhất phá hư chuyện lớn mà chúng ta đã thương lượng thì ai đứng ra chịu trách nhiệm đây.
Nam tử áo giáp xanh nghe vậy sắc mặt trầm xuống.
- Dư đạo hữu, ngươi đang uy hiếp ta?
Lão giả khô gầy nghe lời này hai mắt nhíu lại, đồng tử băng hàn.
- Uy hiếp chưa nói tới, nhưng mà ta rất ngạc nhiên nguyên nhân thật sự khiến Lệ huynh ra tay. Phải biết rằng vì đại kế xâm lấn Vân Xuyên của chúng ta, mấy tộc chúng ta đã chuẩn bị mấy trăm năm, tại hạ quyết không cho phép có chuyện dị thường nào ảnh hưởng tới thành bại của chuyện này, mà Ngân Lân tộc chúng ta tự nhiên không quản được Lệ huynh, nhưng mà nói cho quý tộc trưởng của các ngươi thì có đại sự đấy.
Nam tử áo giáp xanh lãnh khốc nói ra lời này thì bình tĩnh lại.
Lão giả khô gầy nghe được chuyện đó, sắc mặt lập tức tái nhợt một mảnh, đồng thời hai mắt nhìn chằm chằm vào nam tử lân giáp xanh, trong tay áo hai tay nắm chặc thành đấm, một bộ dáng giận dữ muốn ra tay.
Nhưng mà nam tử áo giáp xanh không thèm quan tâm tới, chỉ nhàn nhạt nhìn qua lão giả không nói.
- Tốt, coi như ngươi thắng. Nhưng mà sau khi ngươi nghe xong thì tốt nhất vĩnh viễn mục nát trong bụng. Nếu không, ta nói không chừng sẽ lĩnh giáo thần thông của Dư đạo hữu.
Rốt cuộc lão giả khô gầy lạnh như băng nói ra.
- Lệ huynh yên tâm, chỉ cần không liên quan tới đại kế xâm lấn của tộc ta, tại hạ tự nhiên sẽ bảo thủ bí mật.
Nam tử áo giáp xanh nghe vậy cười nói.
Lão giả khô gầy nhìn qua thằng này đang cười, nhưng trong lòng thập phần phiền muộn, sau một lúc lâu mới chậm rãi nói ra:
- Trên người đứa cháu trai này của ta có lẽ có trứng thánh thú lôi thuộc tính của tộc ta cách đây không lâu thánh thú vừa sinh ra.
- Cái gì, trứng thánh thú của quý tộc, lại còn là lôi thuộc tính! Ngươi hẳn là điên sao?
Nam tử áo giáp xanh nghe xong lời này thì thần sắc đại biến, sau đó suýt nữa nhảy lên mắng to lão giả.
- Ngươi kích động cái gì. Tuy là trứng thánh thú biến dị, nhưng mà trứng này sinh ra vốn kém cỏi, trên cơ bản căn bản không có khả năng chính thức ấp nở, về sau có thể dùng nó mà luyện thành đan được. Sở dĩ ta cấp nó cho Lệ Sa, cũng chỉ có ý định mượn nhờ lôi điện chi lực trên trứng này khiến hắn khống chế lôi điện tăng lên thêm một tầng. Thật không nghĩ tới tên ngu xuẩn này bị một tên nhân tộc Linh Sư sơ kỳ đánh chết, ngay cả trứng thánh thú cũng bị lấy đi. Ta mới không thể không mạo hiểm ra tay, muốn đoạt lại lần nữa.
Lão giả khô gầy giải thích.
- Thì ra là một quả trứng chết biến dị, thật đúng là quá đáng tiếc. Nếu không thì sau này quý tộc chắc chắn sẽ nhiều ra một thánh thú Hóa Tinh kỳ tiềm lực khủng bố. Nhưng nói trở lại, cho dù là trứng thánh thú chết cũng quý hiếm vạn phần, nếu như lợi dụng hữu ích, đối với tồn tại như ngươi và ta cũng tăng lên thật lớn. Nhưng mà ngươi yên tâm, Dư mỗ nói lời giữ lời, ta sẽ thay ngươi bảo thủ bí mật này. Nhưng mà xem bộ dạng của Lệ huynh chắc chắn sẽ không dễ dàng buông tha tiểu tử nhân tộc kia đâu, còn muốn đoạt lấy trứng thánh thú trở về. Đến lúc đó có cần ta trợ giúp một tay hay không.
Nam tử áo giáp xanh nghe xong, rốt cục thần sắc trì hoãn, cũng khôi phục bộ dáng tươi cười.
- Đối phó một tên Linh Sư của nhân tộc, đạo hữu cho rằng ta còn phải nhờ lực người khác sao?
Lão giả khô gầy nhíu mày, sắc mặt khó coi nói ra.
- Ha ha, như thế Dư mỗ nói lỡ lời. Hy vọng Lệ huynh sau này mã đáo thành công.
Nam tử áo giáp xanh nghe vậy cười cười, nhưng trong nội tâm niệm chuyển động nói ra.
Lúc này đây lão giả khô gầy chỉ "Hừ" một tiếng, ngược lại cũng không nói thêm cái gì.
...
Trong nhà đá trong đại thành của nhân tộc, Liễu Minh cầm quả trứng màu tím đầy lôi điện đặt vào trong hộp ngọc, sau đó đóng nắp lại và vô cùng ngưng trọng dán mấy tấm phù lục lên.
Thông qua kiểm tra của hắn, hắn mặc dù không phân biệt ra đây là trứng linh thú gì, nhưng sinh cơ trong đo vô cùng suy yếu, hắn cũng cảm ứng được rõ ràng.
Cho nên hắn có ý định trước phong ấn quả trứng này lại, đợi sau khi có cơ hội thì tìm người phân biệt một hai, nhìn xem phải chăng có đáng khiến hắn dốc sức liều mạng cứu trị ấp trứng hay không.