Sau một khắc Liễu Minh đột nhiên giãm mạnh Vạn Cốt Nhân Ma dưới chân, lúc này khô lâu gầm nhẹ, đột nhiên mở miệng lớn, một đạo cốt sáng màu đen lóe lên tức thì.
Màn sáng màu lam đã nổ mạnh một cái, sau đo lõm sâu vào trong, nhưng mặc cho hào quang hiện ra, lại thủy chung không thấy vỡ tan chút nào.
Rốt cuộc cột sáng trong miệng của Vạn Cốt Nhân Ma cũng thu lại, màn sáng màu lam này sáng lên, khôi phục như lúc ban đầu.
Liễu Minh gặp tình hình này, không khỏi nhướng mày.
Đúng lúc này Trương Tú Nương lại ném trường kiếm lên không trung, đồng thời khí tức kinh người trên người của hắn phóng lên cao, hai tay nhanh chóng bấm niệm pháp quyết.
"Phốc" một tiếng.
Sau đó trường kiếm tuyết trắng trở nên mơ hồ, bỗng nhiên hóa thành lưỡi dao khổng lồ, sau đó bổ mạnh xuống.
"XÌ... Lạp" một tiếng!
Hàn quang sau khi chém lên màn sáng màu lam này, lập tức không ngừng run rẩy, mặt ngoài lăng không vỡ ra một ngấn màu bạc.
Trương Tú Nương thấy vậy thì nhíu mày, kiếm trong tay đột nhiên chém tới.
Cự kiếm liền biến thành một đạo bóng kiếm điên cuồng chém xuống.
Bên cạnh đo Liễu Minh cùng thanh niên họ Vân thấy vậy tự nhiên đại hỉ cũng phân biệt thúc dục Vạn Cốt Nhân Ma cùng tam nhãn kim viên ra tay hỗ trợ.
Tuy màn sáng vô cùng huyền diệu nhưng không có khả năng ngăn cản công kích của ba người.
Trong chốc lát công phu, tiếng oanh minh vang lên, màn sáng màu lam vỡ vụn.
Liễu Minh ba người lúc này không khách khí lóe lên, toàn bộ nhảy vào trong sân rộng.
Lúc này nữ tử áo xanh cùng thanh niên tóc trắng lưu lại ở bên ngoài dốc sức ngăn cản hải tộc thủ vệ, sâu sắc ra tay.
Hai người một tay cầm đơn đao hóa thành huyết nhận, thúc giục ba viên châu óng ánh, hóa thành ba đoàn quang cầu màu xanh, những nơi đi qua thì vệ sĩ hải tộc bị chém thành hai đoạn và huyết vụ, viên châu màu xanh khủng khiếp không ai có thể ngăn cản, đây là tồn tại Ngưng Dịch Cảnh hậu kỳ thúc dục.
Mà Liễu Minh ba người nhảy vào trong quảng trường, lắc lư mấy cái và biến mất không xa lắm.
Nhưng vào lúc này bọn họ cảm thấy mặt đất mềm nhũn, trong quảng trường khắp nơi là màn sáng màu lam hiện ra, bỗng nhiên hóa thành nước biển cuồn cuộn.
Cùng lúc đó bốn phía của quảng trường đám pho tượng động vật biến không ngừng chấn động, hơn nữa linh vân bên ngoài chấn động mạnh, cũng hóa thành trăm trượng, xông thẳng qua phía ba người.
Thanh niên họ Vân biến thành con vượn thây vậy, lúc này gầm lên giận dữ, đột nhiên hai chân giẫm mạnh lên hư không, phóng thẳng về phía con bạch tuộc, sau đó kim quang lóe lên đấm về phía bạch tuộc.
Tám cái xúc tu không ngừng bay múa, ngăn cản nấm đấm nện tới.
Cả hai chúng nó đều là da dày thịt béo, trong lúc nhất thời khó phân thắng bại.
Mà đuôi của con cá voi lớn lúc này nện mạnh xuống, lúc này một cơn sóng gió ngập trời nổi lên, bay thẳng về phía Liễu Minh.
Con rùa khổng lồ không nói hai lời rụt đầu và tứ chi vào mai, bỗng nhiên thân hình bật lên lăn về phía Liễu Minh.
Về phần pho tượng biến thành Giao Long, đây rõ ràng là pho tượng cường đại nhất.
Nó chỉ mở to miệng thì lúc này có lưỡi đao gió rậm rạp chằng chịt và thân hình bắn tới Trương Tú Nương, bỗng nhiên bên ngoài thân hình có cuồng phong nổi lên, sau đó tiếng thanh minh vang lên, theo sát lưỡi đao gió trùng trùng điệp điệp chém tới.
Trương Tú Nương tu vi tiến nhanh, tự nhiên càng không chút sợ hãi, lúc này trường kiếm tuyết trắng trong tay run lên, lập tức huyễn hóa ra vô số kiếm quang chém tới..
Trong lúc nhất thời bốn thú ba người phân thành ba cuộc đại chiến.
Liễu Minh đồng thời đối mặt hai con cự thú thực lực khủng bố, tự nhiên bất chấp hai người khác, chỉ dốc sức liều mạng thúc dục lệnh bài, đồng thời hắn dán mấy tấm phù lên người của mình, lúc này màn hào quang đủ màu sắc hiện ra.
Đồng thời Vạn Cốt Nhân Ma dưới người của hắn càng cười quái dị, hắc khí bên ngoài thân hình cuồn cuộn ngưng tụ, biến ảo thành một cái thuẫn màu đen.
Lúc này sóng lớn đánh lên cái thuẫn, giống như sóng lớn vỗ vào đá ngầm, vững trãi bất động.
Cự kình thấy vậy, lúc này thân hình uốn éo, muốn tiếp tục gây sóng gió dùng nước biển công tới.
Nhưng thân hình của Vạn Cốt Nhân Ma lại ngồi xổm, bàn tay âm hàn đặt vào nước biển dưới thân.
Một màn đáng sợ xuất hiện.
Chỉ nghe được âm thanh "XÌ... Lạp"!
Đột nhiên nước biển ở gần cá voi tối sầm lại, lúc này nươc biển ngưng tụ thành từng đám hàn băng, lập tức bao phủ con cá này vào trong.
Con cá voi không kịp đề phòng, dĩ nhiên bị băng phong lại.
Nhưng vào lúc này con rùa khổng lồ lăn tới trước người của Vạn Cốt Nhân Ma, cũng "Oanh" một tiếng đâm vào cự thuẫn màu đen.
Nhìn tấm chắn vô cùng dày đặc, lúc này mặt ngoài chấn động nhộn nhạo, cũng "Răng rắc" một tiếng sau đó vỡ vụn từng khúc.
Không có gì ngăn cản rùa khổng lồ, lúc này thân hình thuận thế lăn một vòng, muốn trực tiếp đụng vào người của Vạn Cốt Nhân Ma.
"Phanh" "Phanh" hai tiếng sau!
Cánh tay của Vạn Cốt Nhân Ma như cây cột vững trải nhưng cản con rùa lăn tới, đồng thời một tiếng gầm nhẹ, nó giơ thân hình khổng lồ của con rùa lên cao.
Lần này rùa khổng lồ thò đầu và tứ chi ra khỏi mai, dốc sức liều mạng giãy dụa lắc lư.
Nhưng mà giờ phút này hàn băng phong bế con cá voi, bên ngoài thân có một tầng hào quang màu lam nhạt lưu chuyển bất định, những nơi đi qua thì hàn băng bên ngoài biến mất.
Liễu Minh trên vai của Vạn Cốt Nhân Ma nhìn thấy màn này thì ánh mắt lóe lên vẻ tàn khốc, đột nhiên tay cầm lệnh bài điểm qua chỗ con cá voi.
Lập tức tay của Vạn Cốt Nhân Ma run lên mãnh liệt, dĩ nhiên đem con rùa ném qua phía con cá voi đóng băng.
Chỉ thấy cuồng phong nổi lên, rùa khổng lồ dưới tác dụng của lực lượng lớn bị ném đi.
Một tiếng vang thật lớn!
Thân hình rùa khổng lồ
nện mạnh lên con cá voi.
Động vật biển này hét thảm một tiếng, liền biến thành một đoàn ánh sáng màu lam nổ tung, hàn băng màu đen trên người cũng vỡ vụn.
Ngược lại con rùa khổng lồ đã sớm thu tứ chi lại, tuy cũng choáng váng hoa mắt, trong lúc nhất thời căn bản không cách nào đứng dậy được, ngược lại không bị tổn thương quá nhiều.
Nhưng Liễu Minh nhiu mày, không nói hai lời đem pháp lực trong cơ thể rót vào trong lệnh bài, phù văn màu đen bên ngoài lệnh bài hiển hiện ra, giống như ong vỡ tổ chui vào đầu của khô lâu.
Vạn Cốt Nhân Ma rống to một tiếng, nó nện mạnh bước chân đi tới, mặt đất vang lên âm thanh chấn động, đồng thời mặt ngoài của đầu cánh tay "Đằng" một tiếng, vô số hắc diễm cuồn cuộn toát ra.
"Vèo" một tiếng.
Năm ngón tay của khô lâu hợp lại, cánh tay chỉ khẽ động, giống như lưỡi đao sắc bén đâm qua thân hình, cái mai rùa nhìn thì cứng rắn chắc chắn nhưng không thể ngăn cản mảy may.
"Oanh" một tiếng.
Ma diễm màu đen bộc phát trong cơ thể rùa khổng lồ, làm cho con rùa này hét thảm lên, sau đó hóa thành đá vụn vỡ tan.
Thời điểm này sắc mặt của Liễu Minh tái lại, lệnh bài trong tay cũng ảm đạm vô quang.
Hiển nhiên vừa rồi thúc dục Vạn Cốt Nhân Ma làm ra một kích sắc bén như vậy đã làm nó tổn hao không ít nguyên khí.
Hắn lúc này đem một viên đạn dược đưa vào trong miệng, lúc này mới có thời gian nhìn qua hướng khác.
Kết quả vừa nhìn thấy thì một đạo bạch quang như cầu vồng khẽ quấn lấy người của con Giao Long, liền quấn nó nát bấy, cũng hóa thành đá vụn.
Sau đó bạch quang như cầu vồng cũng thu lại, thân hình Trương Tú Nương hiện ra lần nữa.
Ở bên kia tam nhãn kim viên cũng rống to lên, đem con bạch tuộc này xé làm nhiều mảnh, đem thi thể ném vào trong nước, hóa thành đá chìm xuống.
- Nhanh cầm linh khí!
Nữ tử áo xanh ở xa xa đang quấn lấy thủ vệ sau khi nhìn thấy tình hình này, lúc này vui mừng quá đỗi vội vàng thúc dục.
Trương Tú Nương được nghe lời ấy, thân hình không chút lưỡng lự lại hóa thành một đạo bạch quang xông tới.
Lập tức bạch quang cuốn lấy, thân hình của nàng tiến lên, cánh tay tìm tòi, muốn đem cái bát tròn thu vào trong tay.
Dị biến nổi lên!
"Phốc" một tiếng.
Ánh sáng màu lam hiện ra cùng một chỗ, một mảnh lam hà như thiểm điện cuốn tới, vừa vặn đâm vào ngực của Trương Tú Nương.
Kết quả nàng kêu lên một tiếng đau đớn, há mồm phun ra một đoàn máu tươi và thân hình mềm mại bay ra ngoài, thế đi còn nhanh hơn lúc xông tới nhiều lần.
Liễu Minh vừa vặn xông lên thấy được cảnh này thì kinh hãi, thân hình không lưỡng lự khẽ động, lúc này từ trên người Vạn Cốt Nhân Ma nhảy xuống và lao tới ôm cổ của Trương Tú Nương.
Một tiếng trầm đục.
Liễu Minh cảm giác trong thân thể mềm mại này có sức lực lớn truyền tới, hai tay nóng lên, lại "Đạp đạp" lui ra sau vài chục bước.
Sau đó hắn kinh hô hoảng sợ, thân hình mới trầm xuống đứng vững lần nữa.
Mà đúng lúc này, bát tròn trên tế đàn được một đạo hào quang màu lam cuốn lấy, bỗng nhiên hư không tiêu thất không thấy.
Sau một khắc, thanh niên họ Vân thao túng tam nhãn kim viên chấn động, một đạo ánh sáng màu lam hiện ra, con vượn không kịp phản ứng đã ị đánh trúng người.
Thân hình tam nhãn kim viên run lên, lúc này cả thân hình giống như bị trọng kích nện mạnh bay ngược ra sau, nhưng không chờ thân hình con vượn rơi xuống, sánh sáng màu lam hiện ra và đánh lên người con vượn lần nữa.
Con vượn lần này bay lên trời!
Cứ như vậy ánh sáng màu lam sau mấy lần chớp động, một hơi đanh lên con vượn mấy chục cai, vậy mà ngạnh sanh sanh đánh tan kim quang hộ thể của con vượn, sau đó đánh lên tứ chi rắn chắc của nó.
Kết quả này ánh sáng màu lam đánh lên tứ chi của con ươợn, lúc này mềm nhũn và vỡ vụn, thân hình thu hồi hào quang và ảm đạm, biến thành bộ dáng cao hai thước như ban đầu.