Nghe Thải bào nữ tử vừa hỏi như thế, nam tử lúc trước vừa nói
chuyện liền rơi vào trầm mặc, sau một lúc lâu mới chậm rãi lên
tiếng:
- Tiên Tử làm thế nào biết là tại hạ! Nguyên mỗ tin tưởng cùng đạo hữu có lẽ là lần đầu tiên tương kiến.
Nam tử này không biết xuất hiện từ chỗ nào nhưng hắn được xưng
là tu luyện giả đệ nhất Vân Xuyên Đại Lục là “Nguyên Ma” Đại
trưởng lão của Nguyên Ma Môn.
- Chuyện này có gì khó đoán cơ chứ. Tiểu Huyền Di Trận tuy lợi hại, nhưng có thể bất tri bất giác
khiến cho ta rơi vào trong đó, cũng chỉ có tồn tại cùng giai. Theo ta
được biết, toàn bộ Vân Xuyên đại lục có được cảnh giới Giả Đan có lẽ
cũng chỉ có một người là Nguyên đạo hữu.
Ánh mắt Thải bào nữ tử có chút chớp động nói.
- Hắc hắc, cái gì mà Vân Xuyên Đại Lục. Cùng lắm thì cũng chỉ
là Vân Xuyên Đảo mà thôi. Vân Xuyên đảo mới chính là danh xưng
những người như đạo hữu công nhận. Bất quá nếu nói Vân Xuyên chỉ có một tu luyện giả cảnh giới Giả Đan là tại hạ thì quý tộc cũng không tránh khỏi có vài phần xem thường Vân Xuyên rồi. Theo ta được
biết, tối thiểu ở trên đảo còn có một người khác có cùng cảnh giới vơi ta. Bất quá người này gần đây không màng danh lợi, cũng không phải
người trong tông môn, cho nên mới hi hữu không ai biết.
Thanh âm Nguyên Ma nhàn nhạt truyền đến.
- Cái gì, Vân Xuyên còn có một nhân tộc có cảnh giới Giả Đan khác! Nguyên đạo hữu chẳng lẽ muốn doạ ta?
Thải bào nữ tử vốn cả kinh, nhưng lập tức ánh mắt lộ ra vẻ hoài nghi.
- Có phải thật vậy hay không, Tiên Tử vài ngày sau cũng sẽ biết rõ thật giả.
Thanh âm Nguyên Ma vẫn đang thập phần bình tĩnh.
- Hẳn là người này đã đi đến khu vực khác của chiến trường, nhúng tay vào cuộc đại chiến của một quốc gia khác.
Thải bào nữ tử nghe xong lời này, lập tức tỉnh ngộ thêm vài phần.
- Quý tộc cũng đã đánh tới Vân Xuyên Đảo, thậm chí liên lụy đến sinh
tử tồn vong của Nhân tộc. Người nọ mặc dù gần đây nhàn vân dã hạc, lại
sao có thể ngồi yên không để ý đến.
Nguyên Ma chậm rãi trả lời.
- Hừ, coi như lời ngươi nói là thực thì làm thế nào! Ngươi thực cho
rằng Vương tộc chúng ta lần này chỉ xuất hiện một Điện Chủ Giả Đan
cảnh sao? Lúc này đây nếu Vân Xuyên Tam đại Hải tộc đã quy thuận Thương Hải Vương tộc chúng ta, sự ủng hộ của bổn tộc đối với bọn hắn
tự nhiên sẽ không nhỏ.
Thải bào nữ tử suy nghĩ một chút, lại khôi phục thần sắc trang nhã nói.
- Ta đương nhiên biết rõ lúc này đây kể cả đạo hữu, quý tộc tổng cộng đã đến hai Điện Chủ Giả Đan cảnh. Nếu không ta thế nào lại phá quan mà
ra, tự mình xuất hiện ở chỗ này rồi. Có hai người chúng ta kiềm chế mà nói, Ngân Lân muốn mượn tay Tam đại Hải tộc mưu đồ Vân Xuyên, chỉ
sợ chỉ có thể rơi vào khoảng không.
Thanh âm Nguyên Ma cực kỳ bình tĩnh.
- Ngươi khẳng định như vậy! Vương tộc chúng ta chỉ phái đến hai Điện Chủ?
Sắc mặt Thải bào nữ tử âm trầm phản hỏi một câu.
- Nếu Vương tộc các ngươi không sợ Hải Yêu Hoàng giết đến tận cửa, nói
không chừng quý tộc còn có thể phái thêm một tên cường giả Giả Đan cảnh
tới, nhưng hiện tại thì....
Nguyên Ma từ chối cho ý kiến nói.
- Ngươi vậy mà biết rõ sự tình Hải Yêu Hoàng!
Sắc mặt Thải bào nữ tử đại biến.
- Bất kể nói thế nào, Nguyên mỗ đã có danh xưng là tu luyện giả đệ
nhất Vân Xuyên, sao có thể có thể không rời đảo hiểu rõ vùng biển
phụ cận cường đại đến mức nào. Tuy luận số lượng thủ hạ Hải Yêu
Hoàng xa xa không kịp phần đông Thương Hải Vương tộc các ngươi, nhưng
không lâu trước đó đã thành công tiến giai trở thành Chân Đan tu sĩ,
nghe nói chỉ là mượn nhờ ngoại vật hình thành tam khiếu Hạ phẩm Chân
Đan, là Chân Đan tu sĩ hàng thật giá thật, không phải tu luyện giả Giả
Đan có thể so sánh! Mà sau khi Hải Yêu Hoàng trở thành người mạnh nhất Thương Hải Vực, chỉ sợ chờ tu vi củng cố bước đầu tiên, chính
là muốn diệt trừ những quý tộc bá chủ Thương Hải trước kia.
- Thương Hải Vương tộc các ngươi vì tự bảo vệ mình, gần đây càng dốc sức liều mạng thu nạp bộ lạc Hải tộc khác, dùng bọn chúng để đối kháng
với vị Hải Yêu Hoàng này. Nếu không quý tộc cũng không có coi
trọng ba Hải Tộc ở vùng xa xôi này, thậm chí còn cho đạo hữu tự
thân xuất mã tới lôi kéo. Dù sao tam đại Hải Tộc này tuy chưa từng có cường giả Giả Đan nhưng mà số lượng tộc nhân không ít.
Thanh âm Nguyên Ma phiêu hốt bất định ung dung truyền đến, cơ hồ mỗi một câu
nói đều khiến sắc mặt Thải bào nữ tử càng khó coi một phần.
-
Nguyên đạo hữu hiểu biết chính xác sự tình Hải Yêu Hoàng, vậy hẳn là
rất rõ ràng, nếu là Thương Hải Vương tộc chúng ta bị Hải Yêu Hoàng
đánh tan, chỉ sợ Nhân tộc Vân Xuyên các ngươi cũng trở thành kẻ nô
dịch cho hắn. Tại sao hai tộc chúng ta lại không liên thủ lại
với nhau. Nếu có thêm hai tu sĩ Giả Đan Cảnh các ngươi gia nhập,
chúng ta nhất tộc cùng hắn tranh đấu, sẽ càng nhiều một phần nắm chắc.
Ngay như trước mắt Ngân Lân tộc cùng các ngươi tranh đấu, ta có thể
lập tức bứt ra không hỏi, thậm chí có thể áp chế bọn hắn nhượng xuất
lãnh địa nhân tộc đã xâm chiếm trước kia.
Thải bào nữ tử trong lòng suy nghĩ một hồi, cuối cùng mở miệng phản khuyên bảo Nguyên Ma.
- Đạo hữu không hổ là một Điện Chủ của Thương Hải Vương tộc, vậy mà ý định chiêu dụ tại hạ. Nhưng phần đông tu luyện giả cảnh giới Giả Đan trong quý tộc, chắc hẳn cũng không thiếu một hai người trợ
trận. Mà Nguyên mỗ lại muốn sử dụng bản lãnh của mình che chở
cho nhân tộc ở trên Vân Xuyên đảo, chỉ sợ không thể giúp đạo hữu như nguyện rồi. Huống hồ Vân Xuyên đảo vắng vẻ như thế, Hải Yêu Hoàng
không nhất định sẽ đánh tới.
Nguyên Ma yên lặng một lát, không tình cảm chút nào từ chối.
- Hừ, đạo hữu nếu nghĩ như vậy, lại muốn cho bản Điện Chủ thành thành
thật thật sống ở chỗ này, có chút si tâm vọng tưởng rồi. Ngươi sẽ không thực cho rằng chỉ là một cái Tiểu Huyền Di Trận sẽ vây khốn bổn tọa!
Thải bào nữ tử nghe vậy, đại giận.
- Tiên Tử nếu không phải tiếc nguyên khí toàn lực ra tay, pháp trận
tạm thời này tự nhiên không cách nào giam giữ được. Bất quá đạo
hữu cần phải hiểu rõ rồi, tính toán cho tốt muốn thoát khốn mà ra
không dễ, còn có ta ở đây này kiềm chế. Tiên Tử thực cho rằng còn có
cơ hội tiến đến chiến trường ư! Như vậy đi, kỳ thật bên kia kết quả cuộc chiến như thế nào căn bản không trọng yếu, có thể chính thức quyết
định hai tộc thắng bại hay vẫn là trên người của ta và ngươi mà thôi.
Ta và ngươi hai người đánh cuộc, quyết định chiến thắng này như thế nào?
Nguyên Ma trả lời.
- Đánh cuộc?
Thải bào nữ tử hai mắt nhíu lại mà nổi lên.
- Đúng vậy! Lát nữa ta có thể đem pháp trận triệt hồi, phóng
thích
đạo hữu. Ta chỉ thủ chứ không tấn công, tiếp đạo hữu ba chiêu. Nếu
tiếp được, đạo hữu lập tức rút đi, nếu là ta bị thương không tiếp được,
tắc thì ta lập tức ly khai, như thế nào?
Thanh âm Nguyên Ma có vài phần ngưng trọng xuống.
- Hừ, làm gì cần phiền toái như vậy. Nếu sau ba chiêu, ngươi bình yên
vô sự. Ta có thể làm chủ để cho Ngân Lân tam tộc lập tức lui binh.
Nhưng mà lãnh thổ bọn hắn đã chiếm cứ, mặc kệ thắng bại như thế nào, ta và ngươi đều không được ra tay can thiệp.
Thải bào nữ tử nghe vậy, con mắt khẽ đảo vài vòng về sau, cứ như thế trả lời.
- Tốt, cứ quyết định như vậy đi. Bất quá ta nếu tiếp được ba lần
công kích của lãnh thổ, nữ đệ tử Thiên Nguyệt Tông ngươi bắt được sau lưng, cũng phải cùng nhau giao ra.
Nguyên Ma không chút do dự ra điều kiện.
- Được, không có vấn đề.
Thải bào nữ tử nao nao một lúc, rồi cũng quyết đoán gật đầu.
Sau một khắc, không gian trắng sữa vây khốn Thải bào nữ tử chấn động kịch liệt một hồi rồi vỡ vụn tan biến.
Hư không trên bầu trời vặn vẹo mơ hồ một hồi, một trung niên nam mặc
trường bào màu đen, thắt lưng đeo Bạch Ngọc đai tử bỗng hiện ra.
Nam tử này xương gò má cao cao, gương mặt thanh kỳ, hai mắt sáng ngời, hữu
thần phảng phất có thể đem hết thảy thứ đồ vật hút vào. Mái tóc dài
đen nhánh xoã trên bờ vai khiến cho người khác cảm nhận được
một áp lực vô hình. Một tay của hắn cầm một đồ vật giống như một cái khăn gấm, mặt ngoài loé lên ngân quang, cũng có chút bạch
khí từ đó lượn lờ bay ra.
- Ngươi chính là Nguyên Ma, quả nhiên
không giống bình thường! Thiếp thân là Thương Hải Vương tộc Chân Điềm –
Điện chủ Trấn Nam Điện.
Thải bào nữ tử đứng dưới mặt đất
ngẩng đầu lên nhìn, đánh gia trung niên hắc bào vài lần rồi
mới chậm rãi nói. Tiếp đó thân hình khẽ động, quỷ mị cũng xuất hiện
trên không trung, cách xa đối phương hơn trăm trượng.
Mà Trương
Tú Nương đang bị giam cầm trong bọt khí cũng không biết là do cái gì
luyện chế mà thành, vậy mà một bước không rời nhanh chóng đi theo
nàng này sau lưng.
- Nguyên lai là Chân đạo hữu, tại hạ nghe qua
Thương Hải Vương tộc Thiên Hải Bích Ba đại pháp tu luyện tới cực hạn có
thể dời sông lấp biển, không biết hôm nay có thể tận mắt nhìn thấy một
lần hay không?
Nguyên Ma cầm khăn gấm trong tay vừa thu lại, vừa cười nói.
"Cái này đạo hữu cứ việc yên tâm, đối mặt với một đối thủ cường đại
như Nguyên đạo hữu, thiếp thân dám nào dám bất cẩn!
Chân Điềm cười lạnh trả lời.
- Tốt, vậy thì mời Chân đạo hữu ra tay đi.
Nguyên Ma gật đầu nói.
Màu nữ nữ tử nghe xong lời này, lúc này không khách khí nữa đánh ra một
trảo vào hư không. Bầu trời đột nhiên vang lên tiếng sấm sét, vô số Ngân sắc hồ quang điện từ trên người nàng bay ra, lập tức tụ tập trong lòng bàn tay, biến thành một thanh lôi mâu ngân chói.
Mâu này toàn thân điện quang lượn lờ, mặt ngoài rậm rạp chằng chịt Ngân
sắc phù văn, hơn nữa mỗi khi một căn ngân quang rót vào trong đó thể
tích đều điên cuồng bành trướng bất quá trong chốc lát công phu,
liền biến thành dài năm sáu trượng
Thải bào nữ tử mặt
không biểu tình, cổ tay vung lên, lôi mâu "Vèo" một tiếng, liền biến
mất, không thấy nằm trên tay của nàng nữa.
Nguyên Ma đứng
đối diện nhìn điện quang loé lên, lôi mâu từ trong hư không lăng
không kích xạ bay đến, muốn xuyên thủng đầu lâu của hắn.
Nguyên Ma thấy vậy, mặt không biểu tình tay áo vung lên, một tấm chắn lập tức lóe lên.
"Oanh" một tiếng.
Lôi mâu một đâm vào tấm chắn, lập tức chui vào trong không thấy bóng dáng.
Nhưng sau một khắc, sau lưng Nguyên Ma hơn trăm trượng, trong hư không
tinh quang lóe lên, lôi mâu vậy mà từ đó xuyên thủng ra, cũng lập tức
hóa thành vô số hồ quang điện bạo liệt, cơ hồ bao phủ phương viên gần
mẫu.
- Tiểu Na Di Thuật. Đạo hữu vậy mà có pháp khí huyền
diệu như vậy, trách không được tự tin như thế. Bất quá cho dù có
bảo vật này, có thể vô tư tiếp ta ba kích vẫn chỉ mà viễn
tưởng.
Chân Điềm vừa thấy cảnh này, không khỏi có chút kinh ngạc, nhưng sau một khắc, đuôi lông mày nhảy lên nói.
Tùy theo tay áo nàng vung lên, một ngón tay thon dài hướng phía dưới hư không khẽ điểm.
"Ầm ầm" tiếng nổ lớn, mặt đất bỗng nhiên run lên về sau, phụ cận vô số đất đá lớn nhỏ điên cuồng tụ tập trên đỉnh đầu của mình, cũng lập
tức ở trong lam quang ngưng tụ lại, trong khoảnh khắc liền biến thành một ngọn núi cao ba bốn trăm trượng.
- Thiếp thân ngược lại muốn nhìn, Nguyên đạo hữu như thế nào đem vật này chuyển dời đi chỗ khác!
Thải bào nữ tử cười lạnh một tiếng, rồi vung tay về phía trước.
Ngọn núi đá vang lên âm thanh "Ông ông", bên ngoài lúc này hiển hiện vô số phù văn màu xanh da trời, cũng gào thét bay về phía Nguyên Ma.