Những chỗ da thịt bong tróc ra vô cùng kinh khủng, thậm chí còn lộ ra bạch cốt óng ánh ở sâu bên trong. Mà mặt ngoài những bạch cốt này tồn tại một ít linh văn màu bạc. Nhưng từ từ lại nhiều thêm một ít chấm hồng đỏ thẫm. Cả hai đan xen trọng điệp cùng một chỗ. Sau một hồi mơ hồ, tất cả đều quỷ dị rót sâu vào bên trong xương cốt, không nhìn thấy chút bóng dáng.
Bất quá vết thương của 'Liễu Minh' vốn chảy ra huyết dịch màu vàng kim nhạt, sau một lát lại vô cùng quỷ dị không hề chảy ra một tia huyết dịch nào.
'Liễu Minh' rên lên một tiếng, pháp quyết trong tay lại một lần nữa biến đổi. Giao Cốt ở phía trên lơ lửng mặc kệ cho hắc diễm bao bọc nhảy múa.
Giao Cốt nhìn như cứng rắn vô cùng nhưng cũng lập tức bị luyện hoá thành một viên châu toả sáng long lạnh, lại bị 'Liễu Minh ngạnh sanh hút vào bên trong miệng.
Lúc này khung xương bên trong cơ thể 'Liễu Minh' lập tức truyền ra một tiếng nổ vang. Bên ngoài thân thể càng lập tức tan vỡ thêm nữa...Miệng vết thương tuy nhỏ nhưng nét mặt của 'Liễu Minh' lại thống khổ vô cùng.
Tình cảnh 'Liễu Minh' lúc này quả thật vô cùng quỷ dị!
Nửa tiếng sau, Giao cốt vốn dài mấy chục trượng, toàn bộ hoá thành một viên châu óng ánh, cũng bị 'Liễu Minh' nuốt vào trong bụng. Sau đó đơn giản dung nhập vào trong cốt cách của mình.
Lúc này 'Liễu Minh' có thể tinh tường cảm ứng được thân thể của chính mình đang có biến hoá nghiêng trời lệch đất. Trình độ thân thể so với trước đây tăng vọt hơn phân nửa.
Đương nhiên Giao cốt này là tinh hoa mà Xích Giao luyện ra, cũng không có khả năng dễ dàng bị luyện hoá như vậy. Tối thiểu còn phải tiêu phí mấy năm thời gian mới có thể hấp thu được toàn bộ lực lượng dư thừa không còn một điểm nào.
Làm xong chuyện này, 'Liễu Minh' không hề thoả mãn. Ánh mắt của hắn đảo qua giáp xác Xích Giao ở trước mặt. Một tay vung lên. một cơn sóng địa chấn màu đen nhạt bay vọt ra.
Một màn kinh người xuất hiện.
Chỉ thấy bộ giáp xác Xích Giao bay lên, phát ra những âm thanh 'Phốc! Phốc!' không ngừng không dứt. Tất cả những miếng lân phiến đỏ thẫm dới tác dụng của cơn sóng địa chấn này tất cả đều từ trên giáp xác Xích Giao tróc ra rơi xuống hoá thành từng đoàn ánh sáng màu đỏ bay tán loạn bốn phương tám hướng.
Tay áo của 'Liễu Minh' lại vung lên, một mảnh hắc hà thật lớn bay ra, hút lấy toàn bộ Giao lân màu đỏ thẫm, cũng thu toàn bộ về trong tay hắn.
Những mấy trăm tấm lân phiến màu đỏ thẫm, nét mặt 'Liễu Minh' trở nên vui mừng.
Đột nhiên 'Liễu Minh' há miệng ra, mấy chục miếng lân phiến khẽ động bị 'Liễu Minh' hút vào trong bụng.
Tiếp đó hai tay 'Liễu Minh' bấm niệm pháp quyết, miệng khẽ quát một tiếng 'Vạn Linh...(lỗi text, không biết 'Liễu Minh' nói cái gì nữa)'. Đồng thời hai mắt 'Liễu Minh' bỗng nhiên sáng lên thả ra hai chủng hào quang quỷ dị một vàng một tím. Toàn thân vốn tản mát ra vầng sáng màu đen nhạt cũng đột nhiên hoá thành vầng sáng màu tím sậm bảo vệ lấy cơ thể của hắn. Vầng sáng màu tím sậm này giống như vật sống, không ngừng cuồng vũ xung quanh thân thể 'Liễu Minh'.
'Liễu Minh' vẫn ngồi xếp bằng không nhúc nhích. Nhưng trong quá trình này, trên đầu ngón tay 'Liễu Minh' bắt đầu có lân phiến đỏ thẫm lăng không thoát ra.
Một miếng, hai miếng, ba miếng,...
Thay đổi cách nhìn thì tất cả những miếng lân phiến đỏ thẫm này vậy mà đều từ bên trong cánh tay của 'Liễu Minh' bay ra, mỗi một miếng đều chớp động hào quang đỏ thẫm, giống như trời sinh vốn dĩ nó đã như thế.
Lúc này, thần sắc 'Liễu Minh' mới buông lỏng, bỗng nhiên cánh tay vung lên, mặt ngoài ống tay áo cuốn lên, Giao lân triệt để bao khoả cánh tay của 'Liễu Minh'. Nháy mắt liền bao phủ toàn bộ.
- May mắn là trước đó đã hấp thu cốt cách tinh hoa của đầu Xích Giao này. Nếu không với tu vi thân thể hiện tại, còn không cách nào đơn giản thi pháp thành công.
'Liễu Minh' nhìn cánh tay đỏ thẫm đầy Giao lân, miệng thì thào nói.
Sau một khắc, trong mắt 'Liễu Minh' loé lên tinh quang, lúc này lân phiến đỏ thẫm bao phủ cánh tay chớp động thu về. Vô thanh vô tức chui vào bên trong cơ thể không thấy đâu. Cánh tay cũng trở lại bình thường.
Thấy vậy, 'Liễu Minh' mỉm cười, tay áo buông xuống, lần nữa vẫy tay về phía Giao lân đỏ thẫm đang lơ lửng trên không trung. Lúc này Giao lân đỏ thẫm chỉ còn lại vài chục miếng, đều bị 'Liễu Minh' hút hết vào trong bụng.
Lại một vòng luyện hoá nữa bắt đầu.
Hai tiếng sau, Giao lân màu đỏ thẫm cuối cùng cũng bị 'Liễu Minh' dùng bí thuật quỷ dị luyện hoá dung nhập vào trong cơ thể.
Ánh mắt 'Liễu Minh' lại nhìn lên lớp da trơn bóng của giáp xác Xích Giao.
Lớp da này tuy không có trình độ cứng cỏi giống như giao lân, nhưng căn bản da thú bình thường không thể so sánh.
Cho nên sau một hồi suy nghĩ, hai đầu lông mày 'Liễu Minh' lại loé lên hắc diễm. Lập tức bao phủ lớp da thuồng luồng vào bên trong.
Mười ngón tay của 'Liễu Minh' liên tục bấm niệm pháp quyết. Từng đạo pháp quyết màu đen nhao nhao bắn ra, cũng loé lên tức thì rồi chui vào bên trong hắc diễm không thấy đâu.
Lớp da thuồng luồng nguyên vốn có màu hồng, nhưng dưới sự thiêu đốt của hắc diễm thì thỉnh thoảng từ bên trong lại bay ra khói xanh, cùng với mùi hôi tanh.
Mà lớp da thuồng luồng cũng trở nên sáng long lanh, không ngừng mềm đi, diện tích cũng thu nhỏ lại.
'Liễu Minh' thấy vậy, hàn quang trong mắt loé lên, hai tay bấm niệm pháp quyết dừng lại. Một tay khẽ đảo, Tu Di Loa một lần nữa hiện ra trước mặt.
Trữ vật dị bảo này chỉ quay tít một vòng liền thả ra rất nhiều tài liệu luyện khí ở bên trong. Phần lớn đều là những vật mà Liễu Minh chém giết địch nhân đoạt được.
Tay áo 'Liễu Minh' vung lên, những tài liệu này đều như ong vỡ tổ chui vào bên trong hắc diễm. Lập tức hoá thành chất lỏng đủ các loại màu sắc, cũng từ từ dung nhập vào bên trong da thuồng luồng.
Tiếp đó, mười ngón tay của 'Liễu Minh' lại bùng lên hắc diễm, bóng ra từng đạo pháp quyết, để cho da thuồng luồng vặn vẹo biến hình theo ý niệm trong đầu.
Thời gian chừng một bữa cơm trôi qua, một bộ giáp da màu hồng đỏ thẫm bên ngoài minh ấn rất nhiều linh văn màu đen không biết tên xuất hiện trước mặt 'Liễu Minh'.
Một tay 'Liễu Minh' khẽ đảo, lúc này hắc diễm từ trên bì giáp quay trở về. Đồng thời giáp da cũng phát ra những tiếng 'Ông! Ông!', ngay lập tức xuất hiện bên trong trường bào của 'Liễu Minh', lập tức bọc thân thể của hắn lại.
'Liễu
Minh' kéo trường bào của mình ra, cúi đầu nhìn giáp da mặc trên người. Bỗng nhiên cánh tay vỗ chưởng, năm ngón tay cũng dùng lực đè xuống.
- Oanh!
Giáp da màu đỏ thẫm loé lên một tầng vân trận màu đỏ nhạt, ước chừng có tới hai mươi sáu tầng vân trận đang chớp động không thôi.
- Ân! Xem như là một kiện Linh khí thượng phẩm. Xem ra Luyện Khí Thuật của ta cũng không có thoái hoá quá nhiều. Đáng tiếc, trong tay tiểu tử kia thật sự không có tài liệu gì quá tốt. Nếu có thêm vài loại tài liệu phụ trợ nữa, luyện chế ra một kiện chiến giáp cực phẩm cũng không phải không được. Hiện tại cũng chỉ có thể có gì dùng nấy mà thôi. Bất quá những thứ đồ vật khác cũng nên tốn chút tâm tư luyện chế mới được.
'Liễu Minh' nhìn giáp da trên người, tựa hồ không có hài lòng cho lắm.
Tiếp đó hắn mặc lại trường bào, một tay chỉ vào hư không. Một cỗ chấn động xuất hiện, một khối đất sét màu vàng kim nhạt cùng một đoàn chất lỏng màu vàng bỗng nhiên xuất hiện trong lòng ban tay 'Liễu Minh'.
Đây chính là Lưu Ly Dung Hoả và Tinh Tức Thổ!
- Thật sự là ngu xuất. Lưu Ly Dung Hoả, một tài liệu luyện khí tốt như thế mà tên tiểu tử kia chỉ cho rằng đây là một tài liệu tăng phúc đơn giản. Vừa hay ta có thể lợi dụng một chút. Ngược lại khối Tinh Tức Thổ này lại là tài liệu luyện chế lò đan cực phẩm. Nhưng ta đối với đan đạo không có tinh thông. Lưu nó lại dùng để làm gì nhỏ? Nhưng nếu như dung hợp với Trọng Thuỷ Châu, ngược lại có thể luyện chế ra kiện bảo vật kia, cũng không tính là lãng phí tài liệu.
'Liễu Minh' nhìn qua hai thứ tài liệu lại, hai mắt nhíu lại, tự nói với mình.
Tay áo hắn lại vung lên, một đạo ánh sáng màu xanh cùng một đoàn hắc quang đồng thời bay ra bay quay một vòng rồi phân biệt hoá thành một thanh đoản kiếm màu xanh cùng một viên châu màu đen.
Chính là Thanh Nguyệt Kiếm và Trọng Thuỷ Châu.
- Hai thứ pháp khí này vốn sở hữu tài liệu không tệ, nhưng thủ pháp luyện chế lại quá kém. Vừa hay vẫn có thể điều chỉnh lại một chút cấm chế ở bên trong.
'Liễu Minh' dùng ánh mắt khinh thường dò xét Thanh Nguyệt Kiếm và Trọng Thuỷ Châu. Hắc diễm trên hai đầu lông mày không ngừng cuồn cuộn ngưng tự, lại có một đám đồng thời rơi lên hai kiện Pháp khí kia.
Trong nháy mắt, hắc khí đã bao phủ cả hai kiện pháp khí. Tiếp đó 'Liễu Minh' tuỳ tiện vung tay lên.
Hai tiếng 'Phốc! Phốc!' vang lên, Lưu Ly Dung Hoả cùng Tinh Tức Thổ khẽ động, phân biệt rơi vào Thanh Nguyệt Kiếm và Trọng Thuỷ Châu. Đồng dạng bị hắc diễm bao phủ.
Nét mặt 'Liễu Minh' lần đầu tiên trở nên ngưng trọng. Một ngón tay nhanh chóng huy động, một đạo phù văn màu đen lăng không xuất hiện, cũng chen chúc chui vào bên trong hắc diễm.
Thanh Nguyệt Kiếm cùng Trọng Thuỷ Châu đồng loạt phát ra những tiếng thanh minh, đồng thời tuôn ra từng sợi hơi nước màu đen...
Lúc này 'Liễu Minh' luyện chế bảo vật, rõ ràng lâu hơn những lần trước rất nhiều.
Đảo mắt trôi qua mà đã một ngày một đêm. Hai luồng hắc diễm trước mắt loé lên, quay trở về hai đầu lông mày của 'Liễu Minh'. Chuôi kiếm Thanh Nguyệt Kiếm được minh ấn thêm một hình loan nguyệt màu vang kim rất nhỏ. Còn Trọng Thuỷ Châu lại có thể tích lớn hơn trước kia một chút.
Mà Lưu Ly Dung Hoả cùng Tinh Tức Thổ đều biến mất không thấy đâu.
'Liễu Minh' thấy vậy cười ha ha thật lớn. Một tay điểm lên Thanh Nguyệt Kiếm lúc này đã biến thành màu vàng kim. Bóng kiếm chớp động, kiếm thể xuất hiện ở trước mặt 'Liễu Minh'.
- Hắc hắc! Quả nhiên là Kiếm khí cực phẩm! Thực không còn gì hoàn mỹ hơn, có thể miễn cưỡng tiếp nhận được Kiếm Phôi chi linh quán chú vào. Như vậy xem ra một thanh Nguyên Linh phi kiếm lập tức có thể cô đọng thành công.
Một đầu cánh tay 'Liễu Minh' khẽ động, hai ngón tay duỗi ra nhẹ nhàng kẹp lấy tiểu kiếm màu vàng kim, cúi đầu dùng tinh thần lực kiểm tra tiểu kiếm màu vàng kim một chút, vẻ mặt tươi cười.
Sau đó một đoàn hắc diễm lại xuất hiện bao phủ lấy tiểu kiếm. Cùng lúc đó ở trước mi tâm của 'Liễu Minh' một cơn sóng chấn động xuất hiện.
'Liễu Minh' nhìn tiểu kiếm màu vàng là Kiếm Phôi chi linh trước mặt, hít sâu một hơi, một tay dò xét rồi bắt lấy Kiếm Phôi chi linh, trực tiếp ấn vào tiểu kiếm màu vàng trên tay kia.
Đồng thời hắc diễm ở hai đầu lông mày chuyển động. Một cỗ tinh thần lực cường đại tuôn ra. Tinh Thần lực lập tức thực chất hoá lỏng, giống như hoá thành một cột sáng mênh mông, trực tiếp chui vào bên trong tiểu kiếm màu vàng kim.
Nhưng đúng vào lúc này, bỗng nhiên 'Liễu Minh' lại phát ra một tiếng hét thảm. Hắc diễm tan biến, tiểu kiếm màu vàng kim rơi xuống, thân hình run rẩy, ngã quỵ xuống đất.