- Thực lực của Cao Trùng kỳ thật cũng không tính yếu, chỉ có so sánh với người như Trương Tú Nương thì kém một chút. Đáng tiếc lúc này các tông
tuyển chọn lục tử đối với người thực lực rất mạnh cũng không quá nặng,
vẫn dùn tiềm lực làm điều kiện chủ yếu, tối thiểu phải có tỷ lệ thật lớn tiến giai tới Hóa Tinh Kỳ mới có giá trị bồi dưỡng. Cho dù chúng ta đề
cử Liễu sư đệ, với tư chất của hắn hiện giờ nhất định sẽ bị Vân Xuyên
liên minh cự tuyệt mất.
Hoàng sư huynh trầm ngâm một chút sau đó nói ra.
- Chưởng môn sư huynh, ngươi cảm thấy Liễu sư đệ không có khả năng tiến giai Hóa Tinh Kỳ sao?
Lâm Thải Vũ nhìn qua đỉnh núi không xa hỏi một câu.
- Lâm sư muội, chính ngươi cảm thấy thế nào?
Chưởng môn Man Quỷ Tông, không có trực tiếp trả lời, hỏi ngược một câu.
- Khanh khách, lời này xem như ta chưa nói, đã biết rõ dị tượng nơi đây
là Liễu sư đệ tu luyện công pháp thành công, tiểu muội cũng giải thích
nghi hoặc. Mặc kệ Liễu sư đệ cuối cùng nhất có thể bước ra bước kia hay
không, dùng thực lực kinh người của hắn tiến giai Ngưng Dịch trung kỳ,
tin tưởng hơn phân nửa Ngưng Dịch hậu kỳ không cách nào làm gì được hắn. Đối với tông môn thì đây là chuyện tốt. Tiểu muội cùng Lôi sư huynh còn có một số việc cần thương lượng với nhau, trước hết cáo từ mọi người.
Lâm Thải Vũ khẽ cười một tiếng sau đó nhìn qua đại hán họ Lôi cáo từ.
Chưởng môn Nguyên Ma Môn nhìn qua thân ảnh hai người thì nhíu mày.
- Xem ra Lâm sư muội cùng Lôi sư huynh không có e ngại, nói không chừng
không lâu chúng ta có thể nghe được tin tức tốt của hai người.
Hoàng sư huynh lại cười rộ lên.
- Ah, Lâm sư muội cùng Lôi sư đệ hai người quan hệ đã khôi phục như thường.
Chưởng môn Nguyên Ma Môn nghe vậy, thần sắc khẽ động hỏi.
- Tình hình cụ thể ta không rõ lắm. Nhưng mà sau trận chiến hai người
sánh vai chiến đấu với hải tộc. Khúc mắc năm đó đã được cởi bỏ.
Hoàng sư huynh rung đùi đắc ý nói ra.
- Thì ra là thế! Năm đó Lôi sư đệ cùng Lâm sư muội vốn là kim đồng ngọc
nữ một đôi a, chỉ vì chút hiểu lầm nhỏ mà tách ra. Vẫn độc thân tới bây
giờ. Hôm nay nếu thật có thể gương vỡ lại lành thì đúng là chuyện đáng
mừng rồi.
Chưởng môn Nguyên Ma Môn vân vê chòm râu. Có chút giật mình nói ra.
Lão giả áo đen cũng liên tục gật đầu nói "Vâng" .
Kế tiếp mọi người nói chuyện phiếm vài câu rồi rời đi.
Cùng một thời gian, Liễu Minh ở trong âm huyệt có hắc khí từ trên cao giáng
xuống thì mở to mắt, trên mặt tràn đầy biểu lộ cuồng hỉ.
Hắn đứng dậy, hai tay nhẹ nhàng nắm chặt, trong không khí truyền ra âm thanh ầm
ầm, lại run run hai tay lên. Lúc này xương cốt toàn thân nổ vang như
pháo.
Sau khi hắn phục dụng linh dịch luyện chế từ đầu Huyết Hổ thì hắn tu hành Long Hổ Minh Ngục Công đạt tới tầng thứ nhất.
Liễu Minh giờ phút này tu vị cũng không phải cách Ngưng Dịch trung kỳ như
chưởng môn Man Quỷ Tông đã nói, mà là đang tu thành Long Hổ Minh Ngục
Công tầng thứ nhất, đồng thời nước chảy thành sông tiến vào cảnh giới
trung kỳ, không có gặp chút bình cảnh như những người khác đột phá.
Chuyện này làm cho hắn ngoài ý muốn và giật mình.
Long Hổ Minh Ngục Công không hổ công pháp dòng chính của Trung Thiên đại lục Thái Thanh Môn, không ngờ có thể xem nhẹ bình cảnh, dễ dàng tiến giai
cảnh giới trung kỳ.
Nếu không dùng tư chất tam linh mạch của hắn, đổi tu công pháp khác thì có khả năng ở cảnh giới Ngưng Dịch sơ kỳ cả
đời cũng nên.
Xem ra Thái Thanh Môn ở Trung Thiên đại lục cũng
không phải mặt hàng bình thường, vẫn không nên tùy tiện hiểu lộ công
pháp, không ngờ có công pháp huyền diệu như vậy.
Hắn không biết sau khi tu luyện Long Hổ Minh Ngục Công tầng hai có bỏ qua bình cảnh hậu kỳ hay không.
Trong nội tâm Liễu Minh sợ hãi thán phục một phen, nhưng hắn cũng không biết
tiến giai thuận lợi như vậy cũng không chỉ là nhờ Long Hổ Minh Ngục
Công, cho dù pháp môn tu luyện chung cực ở Trung Thiên đại lục đi nữa
cũng không nhanh như thế. Nhưng bởi vì thân thể của hắn lúc trước bị
người đoạt xá dùng tinh hoa Xích Giao cảnh giới Hóa Tinh Kỳ. Sau đó dùng vô thượng bí thuật cải tạo một phen rồi.
Dù sao người đoạt xá có ý định dùng thân thể Liễu Minh cho mình dùng, tự nhiên sẽ không làm cho tư chất của hắn quá kém.
Hắn lúc trước mặt dù là cải tạo vội vàng, nhưng làm cho tư chất tam linh
mạch của Liễu Minh không nói tới nhân tốc nhất tâm nhị dụng, đã không
kém cỏi gì tu luyện giả lục linh mạch.
Hơn nữa loại biến hóa này nhìn không ra, nhưng một lúc sau thì mới chinh thức phát huy hiệu quả.
Loại bí thuật mượn nhờ ngoại lực cải tạo thân thể, tuy nhân loại có vài loại nhưng mà điều kiện thập phần hà khắc, di chứng thật lớn, mà ngoại vật
sử dụng lại là thiên tài địa bảo, căn bản không cách nào so sánh được
với phương pháp người đoạt xá sử dụng.
Liễu Minh tự nhiên không
rõ chuyện này, nhưng lại có thể tinh tường cảm ứng được biến hóa trong
cơ thể của mình so với cảnh giới sơ kỳ chênh lệch to lớn.
Ánh mắt của hắn quét qua gần đó, một tay trảo lấy một khối nham thạch đen ở cách đó không xa.
"Oanh" một tiếng.
Nham thạch màu đen ở cách mấy trượng lúc này bạo liệt, hóa thành một đống đá vụn.
Liễu Minh chấn kinh, năm ngón tay hợp lại, lại vỗ lên vách đá cách đó mấy chục thước.
"Phốc" một tiếng.
Dấu chưởng ấn thật sâu khắc lên vách dung nham giống như dùng đao khắc lên vậy.
Liễu Minh đưa bàn tay vỗ một cái, thủ ấn trên vách đó chấn động vô hình.
Khắp vách đá phát ra tiếng trầm đục, toàn bộ hóa thành phấn trắng tróc ra ngoài.
Liễu Minh thấy tình hình này, trên mặt hiện ra biểu lộ thỏa mãn.
Thân thể của hắn cường đại chẳng kém gì những luyện thể sĩ hậu kỳ.
Trong đó đại bộ phận là tác dụng của Long Hổ Minh Ngục Công, một bộ phận khác là hiệu quả tăng phúc bổ sung của Minh Cốt Quyết.
Pháp lực của hắn hiện tại càng thâm hậu, càng có thể cảm nhận được Minh Cốt Quyết mang tới chỗ tốt kinh người.
Chuyện này làm cho Liễu Minh đối với công pháp thiếu thốn phần sau càng thêm tiếc nuối.
Nếu không dùng Minh Cốt Quyết mang hiệu quả tăng phúc cho luyện thể, nếu
như có thể tu luyện toàn bộ công
pháp mà nói, cho dù hắn tu luyện pháp
môn bình thường cũng có thể dễ dàng trở thành tồn tại pháp thể song tu
trong truyền thuyết, hơn nữa theo tu vi cảnh giới ngày càng cao thì hiệu quả luyện thể càng mạnh.
Trong nội tâm Liễu Minh tuy thập phần
tiếc hận, nhưng rất nhanh tâm thần của hắn bình tĩnh lại, một lần nữa
ngồi xếp bằng trên đất, một tay bấm niệm pháp quyết, lúc này đem toàn bộ tâm thần chìm vào trong thức hải.
Chỉ thấy trong thức hải của
hắn Hồn Thiên Bi hai màu đen trắng lặng lẽ ở đó, nhưng mà mặt ngoài là
đồng hồ cát màu vàng vẫn không biến hóa.
Hai bộ phận trên dưới của đồng hồ cát trống rỗng, giờ phút chỉ có mấy chục hạt cát bạc rơi xuống mà thôi.
Liễu Minh thấy tình hình này, thở dài một hơi.
Đồng hồ cát màu vàng theo thời gian trôi qua có hạt cát bạc rơi xuống thật chậm, hắn trước đây cũng đã phát hiện.
Nếu như không có đoán sai, những hạt cát bạc rơi xuống chính là pháp lực
hắn rót vào trong bia và cũng là thời gian hắn ở lại trong không gian
thần bí.
Dù sao hắn đã phát hiện tốc độ rơi xuống của hạt cát bạc là cố định và thời gian giống nhau, dựa theo số lượng và tốc độ mà tính toán, đoán chừng phải sáu bảy năm mới có thể rơi xuống toàn bộ.
Những chuyện này hoàn toàn tính theo thời gian pháp lực của hắn rót vào..
Cũng may hiện tại pháp lực của hắn đã tiến vào Ngưng Dịch trung kỳ, trong thời gian ngắn không cần lo lắng pháp lực không đủ.
Liễu Minh thần niệm khẽ động, hắc quang trong thức hải lóe lên, một điển
tịch màu đen lăng không xuất hiện, bắt đầu lật qua từng tờ.
Chính là bản Long Hổ Minh Ngục Công!
Hắn hiện tại đã lật xem pháp quyết tầng hai, lúc trước tuy cũng xem qua,
nhưng phương pháp tu luyện cụ thể hắn chưa đọc qua, nhưng trong ấn tượng của hắn tầng thứ hai khó hơn tầng một nhiều lắm, chỉ cần tìm hiểu thấu
triệt chỉ sợ phí không ít thời gian.
Thời gian trôi qua từng chút, nửa canh giờ sau điển tịch trong thức hải mới tiêu tán đi.
Liễu Minh đem tâm thần rút ra khỏi thức hải, đồng thời nhíu mày tự đánh giá.
- Long Hổ Minh Ngục Công tầng thứ hai tu luyện về sau nhất định phải mượn nhờ ngoại lực trường kỳ đoán thể, mới có thể tu luyện thành công. Xem
ra không cách nào mượn nhờ đan dược và linh vật khác trợ giúp được rồi,
phải từng bước một chậm rãi tu luyện.
Liễu Minh thì thào nói ra.
Hắn thật sự không có lộ ra thần sắc thất vọng.
Nếu không phải bọt khí có năng lực chiết xuất pháp lực quỷ dị, cho dù đặt
nhiều đan dược gia tăng pháp lực trước mặt, Liễu Minh chỉ sợ cũng không
dám phục dụng bao nhiêu.
Hiện tại hắn mượn nhờ lực lượng đan dược làm cho bản thân mình không tới mười năm đột phá lên Linh Sư Ngưng Dịch trung kỳ, đây đã sớm như đại cơ duyên rồi.
Nếu đổi lại một tên
đệ tử cùng tư chất tam linh mạch như hắn, hiện tại có thể trở thành Linh Đồ trung kỳ là chuyện khó tưởng tượng rồi.
Cho nên Liễu Minh đối với chuyện này không lo được lo mất.
Huống hồ hắn lần này tu luyện dài hơn ít, bù trừ những thiếu khuyết do gia
tăng cảnh giới lúc ban đầu, hảo hảo rèn luyện tu vi của mình để đạt được chỗ tốt lớn lao.
Tuy pháp lực của hắn tinh thuần không phải là
tu luyện giả bình thường có thể so sánh, nhưng phương diện khác thì hắn
không có trường kỳ thể ngộ cảnh giới vài chục năm như những người kia,
căn cơ vẫn còn quá yếu một chút.
Liễu Minh tự định giá như vậy,
đối với mình sau này tu luyện con đường gì phải để ý, lúc này không chút do dự đứng dậy đi ra ngoài.
Một phút đồng hồ sau, Liễu Minh trở
lại Cửu Anh Sơn, hắn đi tới trước mặt Khuê Như Tuyền một lần, sau đó
lặng lẽ đi về động phủ của mình, sau đó thu dọn đồ của mình và vô thanh
vô tức rời khỏi Man Quỷ Tông.
Mấy ngày sau chuyện Liễu Minh vậy mà tiến giai đến Ngưng Dịch trung kỳ đã truyền ra khắp Cửu Anh Sơn.
Việc này khiến cho cả Man Quỷ Tông oanh động một hồi.
Nhưng mà chuyện Liễu Minh bởi vì phục dụng linh dược quá độ làm cho căn cơ
bất ổn sau đó lập tức rời khỏi tông môn để giải quyết cũng từ trong Cửu
Anh Sơn truyền ra.
Chuyện này làm cho không ít người bừng tỉnh đại ngộ!
Nhưng mặc dù như thế, Liễu Minh vẫn có thể trong thời gian ngắn tiến giai từ
Ngưng Dịch sơ kỳ tiến giai đến trung kỳ cũng làm cho không ít Linh Sư
trong môn phái hứng thú.
Nếu không phải Liễu Minh sớm rời khỏi tông môn, chỉ sợ thật sự có không ít người đi tới tìm hiểu tin tức tương quan.